Tác giả:

"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão…

Chương 301

Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Lần đầu tiên Cố Dục Hàn trông thấy Hà Loan Loan nóng bỏng lớn mật.Cô mặc váy trắng, rõ ràng thanh thuần yêu kiều, như trích tiên không dính bụi trần, nhưng trong đôi mắt hạnh lại hàm chứa vẻ phong tình vạn chủng, chủ động ôm lấy cổ hôn lên môi anh, cái tay nhỏ mềm mại xoa yết hầu anh, gọi từng tiếng "chồng ơi".Cơ n.g.ự.c cứng rắn của người đàn ông và mềm mại trắng như tuyết hình thành sự đối lập rõ ràng.Anh mặc tây trang giày da, che khuất cảnh tượng khiến người ta chìm đắm...Một buổi tham hoan.Xương cốt đều bị dày vò đến nhức mỏi vô cùng.Trò vui cực hạn này làm người ta phát nghiện, cuối cùng Hà Loan Loan cũng hiểu ra vì sao tình yêu lại là đề tài vĩnh hằng thiên cổ, bởi vì loại vui vẻ hình thành dựa trên tình cảm này là chuyện mà bất cứ thứ gì đều không thể thay thế.Ngày hôm sau, hai người đều mặt mày toả sáng tâm trạng rất tốt.Váy trắng và tây trang kia được Cố Dục Hàn tự tay cất đi, anh khá hài lòng đối với lần này, thử rồi mới biết mùi vị, tính toán tương lai còn dài nhất định phải trải nghiệm thêm vài lần.Hà Loan Loan mím môi cười, trong lòng lại chợt lóe lên nghi hoặc.Hai người bọn họ đều đã nỗ lực như vậy rồi, nhưng bụng cô vẫn không có động tĩnh gì, thật là kỳ lạ.May mà hiện tại bọn họ cũng không vội có con.Rất nhanh chuyện sửa đường đã được khởi công, tiền do Hà Loan Loan bỏ ra, còn công nhân thì là do các binh lính trong đồn trú quân làm, mọi người mang khí thế ngất trời, mới một tuần đã đào được một đoạn đường rất dài.Sau khi Hà Loan Loan tan tầm liền dẫn nhóm vợ lính rắc hạt giống hoa ở ven đường, bởi vì thời tiết tốt nên không đầy mấy ngày đã nảy mầm.Nghĩ đến mấy tháng nữa, con đường này được sửa xong, hoa nhỏ ven đường nở rộ, người lui tới đi ngang qua vùng đất trống trải cằn cỗi này cũng sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, Hà Loan Loan liền cảm thấy vui vẻ.Hà Loan Loan đi sớm về trễ, bận rộn nên cũng không có thời gian gọi điện thoại cho bên Kinh Thị.Còn Lý Quốc Chấn sau khi trở về Kinh Thị cũng lại bắt đầu công việc lu bù.Đón tiếp gặp gỡ bạn bè nước ngoài, gặp mặt lãnh đạo quốc gia, mở cuộc hội thảo mới vân vân.Nhưng hai cha con cũng không hề mất liên lạc.Cách mấy ngày Hà Loan Loan lại viết một bức thư cho cha, kể ra những gì mình trông thấy nghe thấy và công việc bận rộn trong mấy ngày này.Cô kể lại chuyện mình trợ giúp Tào Quyên may quần áo, kể chuyện mình tu sửa đường, kể những tin tức trong trung tâm y tế, còn kể tiến độ học tập và điều nghi hoặc suốt mấy ngày nay của mình.Mà cuối cùng cô cũng nếm trải cảm i có cha yêu thương.Mỗi lần Lý Quốc Chấn viết thư trả lời cho cô đều rất kỹ càng tỉ mỉ."Con gái ngoan, cha đã đọc thư của con, cha rất vui khi thấy con thiện lương hiểu chuyện như vậy, trợ giúp nhiều người như vậy, con nói con gặp phải điều nghi hoặc trong lúc học tập, thật ra khi cha còn trẻ cũng đã từng gặp..."Thư từ là một loại phương thức đưa tin truyền thống nhất cũng trữ tình nhất.Dưới đèn đọc thư mà người mình để ý nhất viết cho chính mình sẽ luôn thấy vô cùng dịu dàng.Mà mấy ngày nay, người ở bên cạnh Lý Quốc Chấn là Lý Đan Thanh.Cô ta chăm sóc bác hai của mình thật cẩn thận, tuy rằng cha ruột cũng ở bên cạnh, nhưng bởi vì cha cô ta không hiểu về học tập, bởi vậy Lý Đan Thanh và Lý Quốc Chấn qua lại thân thiết hơn.Thật ra Lý Đan Thanh nằm mơ cũng không nghĩ đến, mình có thể sống cuộc sống như hiện giờ.Đi ra ngoài đều có tài xế lái xe đón đưa, trong nhà thuê bảo mẫu, việc nhà gì đó hoàn toàn không cần làm, cô ta muốn ăn cái gì thì dặn dò một tiếng là sẽ làm cho.Cho dù là trái cây, bảo mẫu cô giúp việc đều sẽ rửa sạch cắt miếng bưng đến trước mặt cô ta.Trước kia lúc còn ở quê, cô ta khát thì uống nước, nhưng hiện tại có các loại đồ uống, nào thì Coca, nước cam có ga, sữa ngọt, cà phê, tùy cô ta lựa chọn.Căn bản không cần cô ta chủ động đi ra ngoài kết giao bạn bè, sẽ có người chủ động tới kết bạn với cô ta bởi vì ngưỡng mộ nhà họ Lý.Lý Đan Thanh nghiễm nhiên trở thành công chúa nhỏ của nhà họ Lý.Cô ta mời bạn bè mới của mình tới nhà chơi, nhắc tới con gái ruột của Lý Quốc Chấn, Lý Đan Thanh liền nhẹ nhàng nói: "Cô ta ấy à, lấy chồng rồi, hiện tại ở bên Tây Lâm làm vợ của lính đấy."Một cô chiêu Thôi Lệ Lệ bên cạnh kinh ngạc nói: "Không thể nào? Sao cô ấy không trở về Kinh Thị? Tây Lâm bên kia khổ biết bao nhiêu! Huống chi bác hai của cô mới trở về không lâu, cô ấy không ở bên cạnh cha ruột của mình, vì sao lại muốn ở lại Tây Lâm?"Lý Đan Thanh buông tay: "Ai biết được, gần đây đã lâu không thấy cô ta gọi điện thoại về. Cô ta còn nói muốn tham gia thi đại học đấy."

Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Lần đầu tiên Cố Dục Hàn trông thấy Hà Loan Loan nóng bỏng lớn mật.Cô mặc váy trắng, rõ ràng thanh thuần yêu kiều, như trích tiên không dính bụi trần, nhưng trong đôi mắt hạnh lại hàm chứa vẻ phong tình vạn chủng, chủ động ôm lấy cổ hôn lên môi anh, cái tay nhỏ mềm mại xoa yết hầu anh, gọi từng tiếng "chồng ơi".Cơ n.g.ự.c cứng rắn của người đàn ông và mềm mại trắng như tuyết hình thành sự đối lập rõ ràng.Anh mặc tây trang giày da, che khuất cảnh tượng khiến người ta chìm đắm...Một buổi tham hoan.Xương cốt đều bị dày vò đến nhức mỏi vô cùng.Trò vui cực hạn này làm người ta phát nghiện, cuối cùng Hà Loan Loan cũng hiểu ra vì sao tình yêu lại là đề tài vĩnh hằng thiên cổ, bởi vì loại vui vẻ hình thành dựa trên tình cảm này là chuyện mà bất cứ thứ gì đều không thể thay thế.Ngày hôm sau, hai người đều mặt mày toả sáng tâm trạng rất tốt.Váy trắng và tây trang kia được Cố Dục Hàn tự tay cất đi, anh khá hài lòng đối với lần này, thử rồi mới biết mùi vị, tính toán tương lai còn dài nhất định phải trải nghiệm thêm vài lần.Hà Loan Loan mím môi cười, trong lòng lại chợt lóe lên nghi hoặc.Hai người bọn họ đều đã nỗ lực như vậy rồi, nhưng bụng cô vẫn không có động tĩnh gì, thật là kỳ lạ.May mà hiện tại bọn họ cũng không vội có con.Rất nhanh chuyện sửa đường đã được khởi công, tiền do Hà Loan Loan bỏ ra, còn công nhân thì là do các binh lính trong đồn trú quân làm, mọi người mang khí thế ngất trời, mới một tuần đã đào được một đoạn đường rất dài.Sau khi Hà Loan Loan tan tầm liền dẫn nhóm vợ lính rắc hạt giống hoa ở ven đường, bởi vì thời tiết tốt nên không đầy mấy ngày đã nảy mầm.Nghĩ đến mấy tháng nữa, con đường này được sửa xong, hoa nhỏ ven đường nở rộ, người lui tới đi ngang qua vùng đất trống trải cằn cỗi này cũng sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, Hà Loan Loan liền cảm thấy vui vẻ.Hà Loan Loan đi sớm về trễ, bận rộn nên cũng không có thời gian gọi điện thoại cho bên Kinh Thị.Còn Lý Quốc Chấn sau khi trở về Kinh Thị cũng lại bắt đầu công việc lu bù.Đón tiếp gặp gỡ bạn bè nước ngoài, gặp mặt lãnh đạo quốc gia, mở cuộc hội thảo mới vân vân.Nhưng hai cha con cũng không hề mất liên lạc.Cách mấy ngày Hà Loan Loan lại viết một bức thư cho cha, kể ra những gì mình trông thấy nghe thấy và công việc bận rộn trong mấy ngày này.Cô kể lại chuyện mình trợ giúp Tào Quyên may quần áo, kể chuyện mình tu sửa đường, kể những tin tức trong trung tâm y tế, còn kể tiến độ học tập và điều nghi hoặc suốt mấy ngày nay của mình.Mà cuối cùng cô cũng nếm trải cảm i có cha yêu thương.Mỗi lần Lý Quốc Chấn viết thư trả lời cho cô đều rất kỹ càng tỉ mỉ."Con gái ngoan, cha đã đọc thư của con, cha rất vui khi thấy con thiện lương hiểu chuyện như vậy, trợ giúp nhiều người như vậy, con nói con gặp phải điều nghi hoặc trong lúc học tập, thật ra khi cha còn trẻ cũng đã từng gặp..."Thư từ là một loại phương thức đưa tin truyền thống nhất cũng trữ tình nhất.Dưới đèn đọc thư mà người mình để ý nhất viết cho chính mình sẽ luôn thấy vô cùng dịu dàng.Mà mấy ngày nay, người ở bên cạnh Lý Quốc Chấn là Lý Đan Thanh.Cô ta chăm sóc bác hai của mình thật cẩn thận, tuy rằng cha ruột cũng ở bên cạnh, nhưng bởi vì cha cô ta không hiểu về học tập, bởi vậy Lý Đan Thanh và Lý Quốc Chấn qua lại thân thiết hơn.Thật ra Lý Đan Thanh nằm mơ cũng không nghĩ đến, mình có thể sống cuộc sống như hiện giờ.Đi ra ngoài đều có tài xế lái xe đón đưa, trong nhà thuê bảo mẫu, việc nhà gì đó hoàn toàn không cần làm, cô ta muốn ăn cái gì thì dặn dò một tiếng là sẽ làm cho.Cho dù là trái cây, bảo mẫu cô giúp việc đều sẽ rửa sạch cắt miếng bưng đến trước mặt cô ta.Trước kia lúc còn ở quê, cô ta khát thì uống nước, nhưng hiện tại có các loại đồ uống, nào thì Coca, nước cam có ga, sữa ngọt, cà phê, tùy cô ta lựa chọn.Căn bản không cần cô ta chủ động đi ra ngoài kết giao bạn bè, sẽ có người chủ động tới kết bạn với cô ta bởi vì ngưỡng mộ nhà họ Lý.Lý Đan Thanh nghiễm nhiên trở thành công chúa nhỏ của nhà họ Lý.Cô ta mời bạn bè mới của mình tới nhà chơi, nhắc tới con gái ruột của Lý Quốc Chấn, Lý Đan Thanh liền nhẹ nhàng nói: "Cô ta ấy à, lấy chồng rồi, hiện tại ở bên Tây Lâm làm vợ của lính đấy."Một cô chiêu Thôi Lệ Lệ bên cạnh kinh ngạc nói: "Không thể nào? Sao cô ấy không trở về Kinh Thị? Tây Lâm bên kia khổ biết bao nhiêu! Huống chi bác hai của cô mới trở về không lâu, cô ấy không ở bên cạnh cha ruột của mình, vì sao lại muốn ở lại Tây Lâm?"Lý Đan Thanh buông tay: "Ai biết được, gần đây đã lâu không thấy cô ta gọi điện thoại về. Cô ta còn nói muốn tham gia thi đại học đấy."

Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Lần đầu tiên Cố Dục Hàn trông thấy Hà Loan Loan nóng bỏng lớn mật.Cô mặc váy trắng, rõ ràng thanh thuần yêu kiều, như trích tiên không dính bụi trần, nhưng trong đôi mắt hạnh lại hàm chứa vẻ phong tình vạn chủng, chủ động ôm lấy cổ hôn lên môi anh, cái tay nhỏ mềm mại xoa yết hầu anh, gọi từng tiếng "chồng ơi".Cơ n.g.ự.c cứng rắn của người đàn ông và mềm mại trắng như tuyết hình thành sự đối lập rõ ràng.Anh mặc tây trang giày da, che khuất cảnh tượng khiến người ta chìm đắm...Một buổi tham hoan.Xương cốt đều bị dày vò đến nhức mỏi vô cùng.Trò vui cực hạn này làm người ta phát nghiện, cuối cùng Hà Loan Loan cũng hiểu ra vì sao tình yêu lại là đề tài vĩnh hằng thiên cổ, bởi vì loại vui vẻ hình thành dựa trên tình cảm này là chuyện mà bất cứ thứ gì đều không thể thay thế.Ngày hôm sau, hai người đều mặt mày toả sáng tâm trạng rất tốt.Váy trắng và tây trang kia được Cố Dục Hàn tự tay cất đi, anh khá hài lòng đối với lần này, thử rồi mới biết mùi vị, tính toán tương lai còn dài nhất định phải trải nghiệm thêm vài lần.Hà Loan Loan mím môi cười, trong lòng lại chợt lóe lên nghi hoặc.Hai người bọn họ đều đã nỗ lực như vậy rồi, nhưng bụng cô vẫn không có động tĩnh gì, thật là kỳ lạ.May mà hiện tại bọn họ cũng không vội có con.Rất nhanh chuyện sửa đường đã được khởi công, tiền do Hà Loan Loan bỏ ra, còn công nhân thì là do các binh lính trong đồn trú quân làm, mọi người mang khí thế ngất trời, mới một tuần đã đào được một đoạn đường rất dài.Sau khi Hà Loan Loan tan tầm liền dẫn nhóm vợ lính rắc hạt giống hoa ở ven đường, bởi vì thời tiết tốt nên không đầy mấy ngày đã nảy mầm.Nghĩ đến mấy tháng nữa, con đường này được sửa xong, hoa nhỏ ven đường nở rộ, người lui tới đi ngang qua vùng đất trống trải cằn cỗi này cũng sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, Hà Loan Loan liền cảm thấy vui vẻ.Hà Loan Loan đi sớm về trễ, bận rộn nên cũng không có thời gian gọi điện thoại cho bên Kinh Thị.Còn Lý Quốc Chấn sau khi trở về Kinh Thị cũng lại bắt đầu công việc lu bù.Đón tiếp gặp gỡ bạn bè nước ngoài, gặp mặt lãnh đạo quốc gia, mở cuộc hội thảo mới vân vân.Nhưng hai cha con cũng không hề mất liên lạc.Cách mấy ngày Hà Loan Loan lại viết một bức thư cho cha, kể ra những gì mình trông thấy nghe thấy và công việc bận rộn trong mấy ngày này.Cô kể lại chuyện mình trợ giúp Tào Quyên may quần áo, kể chuyện mình tu sửa đường, kể những tin tức trong trung tâm y tế, còn kể tiến độ học tập và điều nghi hoặc suốt mấy ngày nay của mình.Mà cuối cùng cô cũng nếm trải cảm i có cha yêu thương.Mỗi lần Lý Quốc Chấn viết thư trả lời cho cô đều rất kỹ càng tỉ mỉ."Con gái ngoan, cha đã đọc thư của con, cha rất vui khi thấy con thiện lương hiểu chuyện như vậy, trợ giúp nhiều người như vậy, con nói con gặp phải điều nghi hoặc trong lúc học tập, thật ra khi cha còn trẻ cũng đã từng gặp..."Thư từ là một loại phương thức đưa tin truyền thống nhất cũng trữ tình nhất.Dưới đèn đọc thư mà người mình để ý nhất viết cho chính mình sẽ luôn thấy vô cùng dịu dàng.Mà mấy ngày nay, người ở bên cạnh Lý Quốc Chấn là Lý Đan Thanh.Cô ta chăm sóc bác hai của mình thật cẩn thận, tuy rằng cha ruột cũng ở bên cạnh, nhưng bởi vì cha cô ta không hiểu về học tập, bởi vậy Lý Đan Thanh và Lý Quốc Chấn qua lại thân thiết hơn.Thật ra Lý Đan Thanh nằm mơ cũng không nghĩ đến, mình có thể sống cuộc sống như hiện giờ.Đi ra ngoài đều có tài xế lái xe đón đưa, trong nhà thuê bảo mẫu, việc nhà gì đó hoàn toàn không cần làm, cô ta muốn ăn cái gì thì dặn dò một tiếng là sẽ làm cho.Cho dù là trái cây, bảo mẫu cô giúp việc đều sẽ rửa sạch cắt miếng bưng đến trước mặt cô ta.Trước kia lúc còn ở quê, cô ta khát thì uống nước, nhưng hiện tại có các loại đồ uống, nào thì Coca, nước cam có ga, sữa ngọt, cà phê, tùy cô ta lựa chọn.Căn bản không cần cô ta chủ động đi ra ngoài kết giao bạn bè, sẽ có người chủ động tới kết bạn với cô ta bởi vì ngưỡng mộ nhà họ Lý.Lý Đan Thanh nghiễm nhiên trở thành công chúa nhỏ của nhà họ Lý.Cô ta mời bạn bè mới của mình tới nhà chơi, nhắc tới con gái ruột của Lý Quốc Chấn, Lý Đan Thanh liền nhẹ nhàng nói: "Cô ta ấy à, lấy chồng rồi, hiện tại ở bên Tây Lâm làm vợ của lính đấy."Một cô chiêu Thôi Lệ Lệ bên cạnh kinh ngạc nói: "Không thể nào? Sao cô ấy không trở về Kinh Thị? Tây Lâm bên kia khổ biết bao nhiêu! Huống chi bác hai của cô mới trở về không lâu, cô ấy không ở bên cạnh cha ruột của mình, vì sao lại muốn ở lại Tây Lâm?"Lý Đan Thanh buông tay: "Ai biết được, gần đây đã lâu không thấy cô ta gọi điện thoại về. Cô ta còn nói muốn tham gia thi đại học đấy."

Chương 301