“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có…
Chương 335: Nhận Làm Con Thừa Tự (3)
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Nhân viên công tác bên trong nào đã bao giờ gặp thế trận như này, mấy nhân viên công tác nữ tức đỏ mặt, thân thể cũng đang run rẩy.Có người đi gọi bảo vệ ở cửa vào, còn có người đi lên hỏi Niên Xuân Hoa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Đến sau khi Niên Xuân Hoa nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện, nhân viên công tác trước đó kéo dài không muốn làm thủ tục ly hôn tức suýt chút nữa ngã ngửa.Hiện giờ bọn họ hận không thể tát chính mình một cái, khuyên cái rắm ấy chứ.Nhân viên công tác nữ hít sâu một hơi: "Được, bà muốn con trai, con dâu ly hôn, hiện tại tôi lập tức làm! Dính lên mẹ chồng không nói lý như bà, cũng khó trách người ta năm lần bảy lượt muốn tới ly hôn.""Còn nữa, hai người Sở Chí Bình và Bạch Giai Tuệ này, hoàn toàn không có tài sản gì cần phân chia, đó là do con trai bà không muốn ly hôn, về nhà lừa bà đấy." Nhân viên công tác nữ vừa làm thủ tục, vừa nói không chút khách khí.Niên Xuân Hoa bỗng nhiên nhìn về phía Sở Chí Bình đỏ bừng mặt.Tay bà ta chỉ run rẩy, đập Sở Chí Bình một cái: "Thứ đồ mất mặt!" Sao Niên Xuân Hoa có thể chấn nhận việc con trai mình bị vứt bỏ chứ, theo bà ta thấy, người bị vứt vỏ cũng nên là Bạch Giai Tuệ mới phải.Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Niên Xuân Hoa không nuốt được cục tức này, phát tác với nhân viên công tác nữ: “Cô có thái độ gì đây?”Nhân viên công tác nữ lạnh lùng nói: "Bà làm ơn tự trọng, vừa rồi lúc bà tiến vào, mồm miệng không sạch sẽ, mọi người đều nghe thấy, có nhiều người như vậy, bà không chống chế được, hiện giờ đã làm xong thủ tục rồi, bà còn không rời đi thì tôi sẽ báo án."Bảo vệ cửa cũng đi từ bên ngoài vào, nhìn Niên Xuân Hoa như hổ rình mồi. Nơi đây chính là đơn vị cơ quan, tuy Niên Xuân Hoa hung ác đanh đá, nhưng thật ra trong xương cốt lại "Tinh ranh".Vừa nghe thấy muốn báo án, bà ta đã run run vài cái, cũng mặc kệ mặt mũi mình mất sạch, nhanh chóng mang Sở Chí Bình rời đi.Các nhân viên công tác nữ còn lại vô cớ bị nhục nhã một lần, hít khí hơn nửa ngày —— Cục Dân Chính thời đại này cũng khó làm, trước kia, có cặp vợ chồng chạy tới âm ï muốn ly hôn, vừa đánh vừa mắng ở Cục Dân Chính.Cục Dân Chính thấy cảnh tượng này, sợ xảy ra án mạng, nhanh chóng làm thủ tục ly hôn.Không ngờ qua mấy ngày sau, hai người này chạy tới Cục Dân Chính ầm ï với nhân viên công tác, kêu khóc nói bọn họ không muốn ly hôn, Cục Dân Chính nói các người không muốn ly hôn, các người tới chỗ này làm gì?Bọn họ nói, tôi chỉ muốn dọa đối phương một chút, ai biết động tác của mấy người lại nhanh như vậy!Đúng là nhanh cũng không được, chậm cũng không được.Các nhân viên công tác của Cục Dân Chính phỉ nhổ Niên Xuân Hoa: "Người này hồ đồ như vậy, theo tôi thấy, đứa con này của bà ta ly hôn một lần còn chưa đủ đâu, sau này, số lần tìm tới chúng ta còn nhiều nữa.""Ai chịu nổi người đàn bà làm loạn cả nhà như vậy? Sau này con trai bà ta lại đến làm ly hôn, tôi nhất định xử lý nhanh chóng."Xem con trai bà ta có thể kết hôn được mấy lần, ở nông thôn, không dễ tìm thấy đàn ông ly hôn nhiều lần, nhưng đàn ông độc thân ở nông thôn thì nhiều lắm.Niên Xuân Hoa cứ thế thông qua la lối khóc lóc âm ï, thành công bật đèn xanh cho con trai mình ly hôn.Bà ta trở về đội sản xuất thứ chín, ngẩng cao đầu, người khác thấy bà ta như vậy, cho rằng có chuyện vui gì, hỏi: "Xuân Hoa à, sao vậy? Có chuyện gì mà vui vẻ như thế?"Niên Xuân Hoa nói ra chuyện mình làm sao để Cục Dân Chính nhanh chóng xử lý chuyện ly hôn, vừa nói vừa khoe khoang mình có năng lực: "Mấy người này ấy mà, chính là kéo dài công việc, dề dà đến trên đầu tôi! Tôi nói ấy mà, hôm nay làm thì hôm nay phải làm! Chí Nghiệp đã không phải người bình thường nữa, Cục Dân Chính cũng phải cho một ít mặt mũi."
Nhân viên công tác bên trong nào đã bao giờ gặp thế trận như này, mấy nhân viên công tác nữ tức đỏ mặt, thân thể cũng đang run rẩy.
Có người đi gọi bảo vệ ở cửa vào, còn có người đi lên hỏi Niên Xuân Hoa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Đến sau khi Niên Xuân Hoa nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện, nhân viên công tác trước đó kéo dài không muốn làm thủ tục ly hôn tức suýt chút nữa ngã ngửa.
Hiện giờ bọn họ hận không thể tát chính mình một cái, khuyên cái rắm ấy chứ.
Nhân viên công tác nữ hít sâu một hơi: "Được, bà muốn con trai, con dâu ly hôn, hiện tại tôi lập tức làm! Dính lên mẹ chồng không nói lý như bà, cũng khó trách người ta năm lần bảy lượt muốn tới ly hôn."
"Còn nữa, hai người Sở Chí Bình và Bạch Giai Tuệ này, hoàn toàn không có tài sản gì cần phân chia, đó là do con trai bà không muốn ly hôn, về nhà lừa bà đấy." Nhân viên công tác nữ vừa làm thủ tục, vừa nói không chút khách khí.
Niên Xuân Hoa bỗng nhiên nhìn về phía Sở Chí Bình đỏ bừng mặt.
Tay bà ta chỉ run rẩy, đập Sở Chí Bình một cái: "Thứ đồ mất mặt!" Sao Niên Xuân Hoa có thể chấn nhận việc con trai mình bị vứt bỏ chứ, theo bà ta thấy, người bị vứt vỏ cũng nên là Bạch Giai Tuệ mới phải.
Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Niên Xuân Hoa không nuốt được cục tức này, phát tác với nhân viên công tác nữ: “Cô có thái độ gì đây?”
Nhân viên công tác nữ lạnh lùng nói: "Bà làm ơn tự trọng, vừa rồi lúc bà tiến vào, mồm miệng không sạch sẽ, mọi người đều nghe thấy, có nhiều người như vậy, bà không chống chế được, hiện giờ đã làm xong thủ tục rồi, bà còn không rời đi thì tôi sẽ báo án."
Bảo vệ cửa cũng đi từ bên ngoài vào, nhìn Niên Xuân Hoa như hổ rình mồi. Nơi đây chính là đơn vị cơ quan, tuy Niên Xuân Hoa hung ác đanh đá, nhưng thật ra trong xương cốt lại "Tinh ranh".
Vừa nghe thấy muốn báo án, bà ta đã run run vài cái, cũng mặc kệ mặt mũi mình mất sạch, nhanh chóng mang Sở Chí Bình rời đi.
Các nhân viên công tác nữ còn lại vô cớ bị nhục nhã một lần, hít khí hơn nửa ngày —— Cục Dân Chính thời đại này cũng khó làm, trước kia, có cặp vợ chồng chạy tới âm ï muốn ly hôn, vừa đánh vừa mắng ở Cục Dân Chính.
Cục Dân Chính thấy cảnh tượng này, sợ xảy ra án mạng, nhanh chóng làm thủ tục ly hôn.
Không ngờ qua mấy ngày sau, hai người này chạy tới Cục Dân Chính ầm ï với nhân viên công tác, kêu khóc nói bọn họ không muốn ly hôn, Cục Dân Chính nói các người không muốn ly hôn, các người tới chỗ này làm gì?
Bọn họ nói, tôi chỉ muốn dọa đối phương một chút, ai biết động tác của mấy người lại nhanh như vậy!
Đúng là nhanh cũng không được, chậm cũng không được.
Các nhân viên công tác của Cục Dân Chính phỉ nhổ Niên Xuân Hoa: "Người này hồ đồ như vậy, theo tôi thấy, đứa con này của bà ta ly hôn một lần còn chưa đủ đâu, sau này, số lần tìm tới chúng ta còn nhiều nữa."
"Ai chịu nổi người đàn bà làm loạn cả nhà như vậy? Sau này con trai bà ta lại đến làm ly hôn, tôi nhất định xử lý nhanh chóng."
Xem con trai bà ta có thể kết hôn được mấy lần, ở nông thôn, không dễ tìm thấy đàn ông ly hôn nhiều lần, nhưng đàn ông độc thân ở nông thôn thì nhiều lắm.
Niên Xuân Hoa cứ thế thông qua la lối khóc lóc âm ï, thành công bật đèn xanh cho con trai mình ly hôn.
Bà ta trở về đội sản xuất thứ chín, ngẩng cao đầu, người khác thấy bà ta như vậy, cho rằng có chuyện vui gì, hỏi: "Xuân Hoa à, sao vậy? Có chuyện gì mà vui vẻ như thế?"
Niên Xuân Hoa nói ra chuyện mình làm sao để Cục Dân Chính nhanh chóng xử lý chuyện ly hôn, vừa nói vừa khoe khoang mình có năng lực: "Mấy người này ấy mà, chính là kéo dài công việc, dề dà đến trên đầu tôi! Tôi nói ấy mà, hôm nay làm thì hôm nay phải làm! Chí Nghiệp đã không phải người bình thường nữa, Cục Dân Chính cũng phải cho một ít mặt mũi."
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Nhân viên công tác bên trong nào đã bao giờ gặp thế trận như này, mấy nhân viên công tác nữ tức đỏ mặt, thân thể cũng đang run rẩy.Có người đi gọi bảo vệ ở cửa vào, còn có người đi lên hỏi Niên Xuân Hoa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Đến sau khi Niên Xuân Hoa nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện, nhân viên công tác trước đó kéo dài không muốn làm thủ tục ly hôn tức suýt chút nữa ngã ngửa.Hiện giờ bọn họ hận không thể tát chính mình một cái, khuyên cái rắm ấy chứ.Nhân viên công tác nữ hít sâu một hơi: "Được, bà muốn con trai, con dâu ly hôn, hiện tại tôi lập tức làm! Dính lên mẹ chồng không nói lý như bà, cũng khó trách người ta năm lần bảy lượt muốn tới ly hôn.""Còn nữa, hai người Sở Chí Bình và Bạch Giai Tuệ này, hoàn toàn không có tài sản gì cần phân chia, đó là do con trai bà không muốn ly hôn, về nhà lừa bà đấy." Nhân viên công tác nữ vừa làm thủ tục, vừa nói không chút khách khí.Niên Xuân Hoa bỗng nhiên nhìn về phía Sở Chí Bình đỏ bừng mặt.Tay bà ta chỉ run rẩy, đập Sở Chí Bình một cái: "Thứ đồ mất mặt!" Sao Niên Xuân Hoa có thể chấn nhận việc con trai mình bị vứt bỏ chứ, theo bà ta thấy, người bị vứt vỏ cũng nên là Bạch Giai Tuệ mới phải.Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Niên Xuân Hoa không nuốt được cục tức này, phát tác với nhân viên công tác nữ: “Cô có thái độ gì đây?”Nhân viên công tác nữ lạnh lùng nói: "Bà làm ơn tự trọng, vừa rồi lúc bà tiến vào, mồm miệng không sạch sẽ, mọi người đều nghe thấy, có nhiều người như vậy, bà không chống chế được, hiện giờ đã làm xong thủ tục rồi, bà còn không rời đi thì tôi sẽ báo án."Bảo vệ cửa cũng đi từ bên ngoài vào, nhìn Niên Xuân Hoa như hổ rình mồi. Nơi đây chính là đơn vị cơ quan, tuy Niên Xuân Hoa hung ác đanh đá, nhưng thật ra trong xương cốt lại "Tinh ranh".Vừa nghe thấy muốn báo án, bà ta đã run run vài cái, cũng mặc kệ mặt mũi mình mất sạch, nhanh chóng mang Sở Chí Bình rời đi.Các nhân viên công tác nữ còn lại vô cớ bị nhục nhã một lần, hít khí hơn nửa ngày —— Cục Dân Chính thời đại này cũng khó làm, trước kia, có cặp vợ chồng chạy tới âm ï muốn ly hôn, vừa đánh vừa mắng ở Cục Dân Chính.Cục Dân Chính thấy cảnh tượng này, sợ xảy ra án mạng, nhanh chóng làm thủ tục ly hôn.Không ngờ qua mấy ngày sau, hai người này chạy tới Cục Dân Chính ầm ï với nhân viên công tác, kêu khóc nói bọn họ không muốn ly hôn, Cục Dân Chính nói các người không muốn ly hôn, các người tới chỗ này làm gì?Bọn họ nói, tôi chỉ muốn dọa đối phương một chút, ai biết động tác của mấy người lại nhanh như vậy!Đúng là nhanh cũng không được, chậm cũng không được.Các nhân viên công tác của Cục Dân Chính phỉ nhổ Niên Xuân Hoa: "Người này hồ đồ như vậy, theo tôi thấy, đứa con này của bà ta ly hôn một lần còn chưa đủ đâu, sau này, số lần tìm tới chúng ta còn nhiều nữa.""Ai chịu nổi người đàn bà làm loạn cả nhà như vậy? Sau này con trai bà ta lại đến làm ly hôn, tôi nhất định xử lý nhanh chóng."Xem con trai bà ta có thể kết hôn được mấy lần, ở nông thôn, không dễ tìm thấy đàn ông ly hôn nhiều lần, nhưng đàn ông độc thân ở nông thôn thì nhiều lắm.Niên Xuân Hoa cứ thế thông qua la lối khóc lóc âm ï, thành công bật đèn xanh cho con trai mình ly hôn.Bà ta trở về đội sản xuất thứ chín, ngẩng cao đầu, người khác thấy bà ta như vậy, cho rằng có chuyện vui gì, hỏi: "Xuân Hoa à, sao vậy? Có chuyện gì mà vui vẻ như thế?"Niên Xuân Hoa nói ra chuyện mình làm sao để Cục Dân Chính nhanh chóng xử lý chuyện ly hôn, vừa nói vừa khoe khoang mình có năng lực: "Mấy người này ấy mà, chính là kéo dài công việc, dề dà đến trên đầu tôi! Tôi nói ấy mà, hôm nay làm thì hôm nay phải làm! Chí Nghiệp đã không phải người bình thường nữa, Cục Dân Chính cũng phải cho một ít mặt mũi."