“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Tuy nói vận mệnh đối với cô có hơi bất công, từ nhỏ đã mất đi người thân, lại bị ung thư dạ dày, nhưng cô vẫn luôn có tri kỉ tốt bầu bạn ở bên cạnh, sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, gần nửa đời người cũng sống trong vui sướng. “Kiều Kiều, cậu mau nếm thử đi!” Lâm Kiều đem sự chua sót nhịn xuống, sau đó đưa tay tiếp nhận chiếc đũa, cực kì nể tình mà gắp vài gắp đồ ăn, một bên vùi đầu ăn một bên lại khen ngợi kĩ năng nấu nướng của cô bạn mình. Nước mắt rơi cả vào trong bát mà cô cũng không dám ngẩng đầu, bởi vì cô sợ bị bạn mình nhìn thấy. Rõ ràng mới có 28 tuổi, còn trẻ như vậy, mà đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối, cô cứ trơ mắt nhìn bạn tốt như một đóa hoa từ từ khô héo mà không có cách nào. Mỗi khi nhìn thấy đỉnh đầu trọc lốc của Lê Tường là cô liền khó chịu như muốn đòi mạng. “Kiều Kiều, cậu…

Chương 318

Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi HạiTác giả: Bất Bình An/不平安Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Tuy nói vận mệnh đối với cô có hơi bất công, từ nhỏ đã mất đi người thân, lại bị ung thư dạ dày, nhưng cô vẫn luôn có tri kỉ tốt bầu bạn ở bên cạnh, sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, gần nửa đời người cũng sống trong vui sướng. “Kiều Kiều, cậu mau nếm thử đi!” Lâm Kiều đem sự chua sót nhịn xuống, sau đó đưa tay tiếp nhận chiếc đũa, cực kì nể tình mà gắp vài gắp đồ ăn, một bên vùi đầu ăn một bên lại khen ngợi kĩ năng nấu nướng của cô bạn mình. Nước mắt rơi cả vào trong bát mà cô cũng không dám ngẩng đầu, bởi vì cô sợ bị bạn mình nhìn thấy. Rõ ràng mới có 28 tuổi, còn trẻ như vậy, mà đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối, cô cứ trơ mắt nhìn bạn tốt như một đóa hoa từ từ khô héo mà không có cách nào. Mỗi khi nhìn thấy đỉnh đầu trọc lốc của Lê Tường là cô liền khó chịu như muốn đòi mạng. “Kiều Kiều, cậu… Lê Tường kinh ngạc nhìn từng hàng ngăn tủ, bàn, nguyên liệu nấu ăn kia...Thật sự quá giàu có rồi.“Lê nha đầu, ta và các vị lão bản khác cần phải ra nghênh đón Lý đại nhân. Chờ xong xuôi chuyện trên này, sẽ có người qua báo cho các người chuẩn bị bắt đầu nấu ăn. Bây giờ ngươi có thể chuẩn bị các loại phụ liệu trước, ít nhất cũng phải làm đủ khẩu phần cho mười người. Đến lúc đó ai làm xong trước sẽ mang lên trước, ngươi đừng sợ.”“Ta biết rồi, ngài đi đi, ta không sợ.”Bệ bếp là sân nhà của nàng, có gì đâu mà phải sợi.Lê Tường tiễn Vu Cẩm Đường rời đi, sau khi trở về nàng bắt đầu dặn dò Yến Túc bỏ bột kê vào trong chậu lớn.Hai món đồ ăn của ngày hôm nay đều cần sử dụng loại nguyên liệu này. Mỗi món cần phải chuẩn bị đủ mười phần, không quá nhiều cũng không quá ít.Trong ba món đồ ngọt, nàng chuẩn bị làm một món chè trôi nước nấu cơm rượu, món thứ hai là bánh rán dầu, món cuối cùng có liên quan tới thịt, là món thịt thăn chua ngọt.Nhân lúc Yến Túc đang xử lý bột kê bên cạnh, Lê Tường cũng bắt tay vào thái thịt, mười phần ăn, vậy phải thái thịt đầy một chậu nhỏ. Thịt cần ướp gia vị sớm một chút, như vậy chút nữa nấu lên mới ngon miệng.“Ha ha ha ha! Đây là người của Cẩm Thực Đường ư? Ông trời của ta ơi. Vu lão gia tử thật sự không tìm thấy người sao? Lại phái tới một tiểu nha đầu. Ha ha ha……”Bởi vì trên bệ bếp có để sẵn thẻ bài, cho nên những người khác đều biết Lê Tường đại diện cho nhà nào dự thi.Cười nhạo nàng là một đại thúc dáng người cường tráng mập mạp, nhìn thân hình hắn đã biết hắn là một đầu bếp có ‘thâm niên’ trong nghề.Lê Tường đưa mắt nhìn qua, hắn là người của Tố Vị Trai. Đã liên tục hai năm giành được tư cách gánh vác, khó trách người ta lại kiêu ngạo như vậy.Có điều, trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là nấu ăn, công phu múa mép khua môi chẳng có tác dụng gì cả.Bởi vậy Lê Tường không thèm để ý đến hắn, nàng chỉ chuyên tâm thái miếng thịt trong tay. Thấy Yến Túc trộn xong bột kê, nàng lại chỉ huy hắn qua xắt gừng, lột vỏ, băm tỏi.Người Tố Vị Trai đối diện thấy Lê Tường không để ý tới bọn họ, bọn họ chỉ cười lạnh vài tiếng rồi cũng thôi.Còn người của Đông Hoa đang nhìn chằm chằm bên cạnh bọn họ, không đáng để phân cao thấp với một tiểu nha đầu. Một chút nữa dùng đồ ăn ép nàng xuống là được.Sau khi người Tố Vị Trai xuất hiện, những người khác cũng lục tục bước vào phòng bếp.Cuối cùng mười mấy bệ bếp chỉ còn dư lại một bệ bếp chưa có người. Thế nhưng nàng lại biết đó là vị trí Đông Hoa tửu lầu giữ lại cho thành viên của chính mình.Nhiều người như vậy nhưng mỗi người đều bận rộn quanh bệ bếp của chính mình, bởi vậy tới tới lui lui cũng không thấy tình trạng chen chúc, Lê Tường nhìn phòng bếp lớn này một cái, lại nhớ tới phòng bếp nhỏ, chỉ cần bốn người bước vào đã thấy chen chúc ở cửa hàng nhà mình, trong lòng nàng thực sự là chua chát.Không biết tới khi nào, nàng mới có một phòng bếp lớn thuộc về mình đây?“Đông!”Một tiếng chiêng vang lên, cuộc so tài bắt đầu rồi.Lê Tường chú ý tới, đa phần mọi người đều nấu những món hấp, luộc, hầm, cơ hồ không có ai dùng nồi để xào nấu.Cũng đúng thôi, đối mặt với tình huống như vậy người khác chắc chắn sẽ phải dùng chuyên môn lâu năm của mình, nồi sắt vừa lưu hành chưa được bao lâu, bọn họ sẽ không đi mạo hiểm.“Tam chưởng quầy, bây giờ chúng ta nên làm món gì trước đây?”“Hồi nãy ta dặn ngươi xoa những viên bột tròn nhỏ ngươi đã xoa được bao nhiêu rồi?”“Ta đã làm đầy một mẹt rồi, không còn nơi nào bỏ xuống được nữa.”Yến Túc tự mình đưa cái mẹt đựng thành phẩm qua cho Lê Tường nhìn thử, những cục bột trắng nhỏ bằng đầu ngón tay được xoa thành tròn đều.

Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi HạiTác giả: Bất Bình An/不平安Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Tuy nói vận mệnh đối với cô có hơi bất công, từ nhỏ đã mất đi người thân, lại bị ung thư dạ dày, nhưng cô vẫn luôn có tri kỉ tốt bầu bạn ở bên cạnh, sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, gần nửa đời người cũng sống trong vui sướng. “Kiều Kiều, cậu mau nếm thử đi!” Lâm Kiều đem sự chua sót nhịn xuống, sau đó đưa tay tiếp nhận chiếc đũa, cực kì nể tình mà gắp vài gắp đồ ăn, một bên vùi đầu ăn một bên lại khen ngợi kĩ năng nấu nướng của cô bạn mình. Nước mắt rơi cả vào trong bát mà cô cũng không dám ngẩng đầu, bởi vì cô sợ bị bạn mình nhìn thấy. Rõ ràng mới có 28 tuổi, còn trẻ như vậy, mà đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối, cô cứ trơ mắt nhìn bạn tốt như một đóa hoa từ từ khô héo mà không có cách nào. Mỗi khi nhìn thấy đỉnh đầu trọc lốc của Lê Tường là cô liền khó chịu như muốn đòi mạng. “Kiều Kiều, cậu… Lê Tường kinh ngạc nhìn từng hàng ngăn tủ, bàn, nguyên liệu nấu ăn kia...Thật sự quá giàu có rồi.“Lê nha đầu, ta và các vị lão bản khác cần phải ra nghênh đón Lý đại nhân. Chờ xong xuôi chuyện trên này, sẽ có người qua báo cho các người chuẩn bị bắt đầu nấu ăn. Bây giờ ngươi có thể chuẩn bị các loại phụ liệu trước, ít nhất cũng phải làm đủ khẩu phần cho mười người. Đến lúc đó ai làm xong trước sẽ mang lên trước, ngươi đừng sợ.”“Ta biết rồi, ngài đi đi, ta không sợ.”Bệ bếp là sân nhà của nàng, có gì đâu mà phải sợi.Lê Tường tiễn Vu Cẩm Đường rời đi, sau khi trở về nàng bắt đầu dặn dò Yến Túc bỏ bột kê vào trong chậu lớn.Hai món đồ ăn của ngày hôm nay đều cần sử dụng loại nguyên liệu này. Mỗi món cần phải chuẩn bị đủ mười phần, không quá nhiều cũng không quá ít.Trong ba món đồ ngọt, nàng chuẩn bị làm một món chè trôi nước nấu cơm rượu, món thứ hai là bánh rán dầu, món cuối cùng có liên quan tới thịt, là món thịt thăn chua ngọt.Nhân lúc Yến Túc đang xử lý bột kê bên cạnh, Lê Tường cũng bắt tay vào thái thịt, mười phần ăn, vậy phải thái thịt đầy một chậu nhỏ. Thịt cần ướp gia vị sớm một chút, như vậy chút nữa nấu lên mới ngon miệng.“Ha ha ha ha! Đây là người của Cẩm Thực Đường ư? Ông trời của ta ơi. Vu lão gia tử thật sự không tìm thấy người sao? Lại phái tới một tiểu nha đầu. Ha ha ha……”Bởi vì trên bệ bếp có để sẵn thẻ bài, cho nên những người khác đều biết Lê Tường đại diện cho nhà nào dự thi.Cười nhạo nàng là một đại thúc dáng người cường tráng mập mạp, nhìn thân hình hắn đã biết hắn là một đầu bếp có ‘thâm niên’ trong nghề.Lê Tường đưa mắt nhìn qua, hắn là người của Tố Vị Trai. Đã liên tục hai năm giành được tư cách gánh vác, khó trách người ta lại kiêu ngạo như vậy.Có điều, trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là nấu ăn, công phu múa mép khua môi chẳng có tác dụng gì cả.Bởi vậy Lê Tường không thèm để ý đến hắn, nàng chỉ chuyên tâm thái miếng thịt trong tay. Thấy Yến Túc trộn xong bột kê, nàng lại chỉ huy hắn qua xắt gừng, lột vỏ, băm tỏi.Người Tố Vị Trai đối diện thấy Lê Tường không để ý tới bọn họ, bọn họ chỉ cười lạnh vài tiếng rồi cũng thôi.Còn người của Đông Hoa đang nhìn chằm chằm bên cạnh bọn họ, không đáng để phân cao thấp với một tiểu nha đầu. Một chút nữa dùng đồ ăn ép nàng xuống là được.Sau khi người Tố Vị Trai xuất hiện, những người khác cũng lục tục bước vào phòng bếp.Cuối cùng mười mấy bệ bếp chỉ còn dư lại một bệ bếp chưa có người. Thế nhưng nàng lại biết đó là vị trí Đông Hoa tửu lầu giữ lại cho thành viên của chính mình.Nhiều người như vậy nhưng mỗi người đều bận rộn quanh bệ bếp của chính mình, bởi vậy tới tới lui lui cũng không thấy tình trạng chen chúc, Lê Tường nhìn phòng bếp lớn này một cái, lại nhớ tới phòng bếp nhỏ, chỉ cần bốn người bước vào đã thấy chen chúc ở cửa hàng nhà mình, trong lòng nàng thực sự là chua chát.Không biết tới khi nào, nàng mới có một phòng bếp lớn thuộc về mình đây?“Đông!”Một tiếng chiêng vang lên, cuộc so tài bắt đầu rồi.Lê Tường chú ý tới, đa phần mọi người đều nấu những món hấp, luộc, hầm, cơ hồ không có ai dùng nồi để xào nấu.Cũng đúng thôi, đối mặt với tình huống như vậy người khác chắc chắn sẽ phải dùng chuyên môn lâu năm của mình, nồi sắt vừa lưu hành chưa được bao lâu, bọn họ sẽ không đi mạo hiểm.“Tam chưởng quầy, bây giờ chúng ta nên làm món gì trước đây?”“Hồi nãy ta dặn ngươi xoa những viên bột tròn nhỏ ngươi đã xoa được bao nhiêu rồi?”“Ta đã làm đầy một mẹt rồi, không còn nơi nào bỏ xuống được nữa.”Yến Túc tự mình đưa cái mẹt đựng thành phẩm qua cho Lê Tường nhìn thử, những cục bột trắng nhỏ bằng đầu ngón tay được xoa thành tròn đều.

Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi HạiTác giả: Bất Bình An/不平安Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Tuy nói vận mệnh đối với cô có hơi bất công, từ nhỏ đã mất đi người thân, lại bị ung thư dạ dày, nhưng cô vẫn luôn có tri kỉ tốt bầu bạn ở bên cạnh, sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, gần nửa đời người cũng sống trong vui sướng. “Kiều Kiều, cậu mau nếm thử đi!” Lâm Kiều đem sự chua sót nhịn xuống, sau đó đưa tay tiếp nhận chiếc đũa, cực kì nể tình mà gắp vài gắp đồ ăn, một bên vùi đầu ăn một bên lại khen ngợi kĩ năng nấu nướng của cô bạn mình. Nước mắt rơi cả vào trong bát mà cô cũng không dám ngẩng đầu, bởi vì cô sợ bị bạn mình nhìn thấy. Rõ ràng mới có 28 tuổi, còn trẻ như vậy, mà đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối, cô cứ trơ mắt nhìn bạn tốt như một đóa hoa từ từ khô héo mà không có cách nào. Mỗi khi nhìn thấy đỉnh đầu trọc lốc của Lê Tường là cô liền khó chịu như muốn đòi mạng. “Kiều Kiều, cậu… Lê Tường kinh ngạc nhìn từng hàng ngăn tủ, bàn, nguyên liệu nấu ăn kia...Thật sự quá giàu có rồi.“Lê nha đầu, ta và các vị lão bản khác cần phải ra nghênh đón Lý đại nhân. Chờ xong xuôi chuyện trên này, sẽ có người qua báo cho các người chuẩn bị bắt đầu nấu ăn. Bây giờ ngươi có thể chuẩn bị các loại phụ liệu trước, ít nhất cũng phải làm đủ khẩu phần cho mười người. Đến lúc đó ai làm xong trước sẽ mang lên trước, ngươi đừng sợ.”“Ta biết rồi, ngài đi đi, ta không sợ.”Bệ bếp là sân nhà của nàng, có gì đâu mà phải sợi.Lê Tường tiễn Vu Cẩm Đường rời đi, sau khi trở về nàng bắt đầu dặn dò Yến Túc bỏ bột kê vào trong chậu lớn.Hai món đồ ăn của ngày hôm nay đều cần sử dụng loại nguyên liệu này. Mỗi món cần phải chuẩn bị đủ mười phần, không quá nhiều cũng không quá ít.Trong ba món đồ ngọt, nàng chuẩn bị làm một món chè trôi nước nấu cơm rượu, món thứ hai là bánh rán dầu, món cuối cùng có liên quan tới thịt, là món thịt thăn chua ngọt.Nhân lúc Yến Túc đang xử lý bột kê bên cạnh, Lê Tường cũng bắt tay vào thái thịt, mười phần ăn, vậy phải thái thịt đầy một chậu nhỏ. Thịt cần ướp gia vị sớm một chút, như vậy chút nữa nấu lên mới ngon miệng.“Ha ha ha ha! Đây là người của Cẩm Thực Đường ư? Ông trời của ta ơi. Vu lão gia tử thật sự không tìm thấy người sao? Lại phái tới một tiểu nha đầu. Ha ha ha……”Bởi vì trên bệ bếp có để sẵn thẻ bài, cho nên những người khác đều biết Lê Tường đại diện cho nhà nào dự thi.Cười nhạo nàng là một đại thúc dáng người cường tráng mập mạp, nhìn thân hình hắn đã biết hắn là một đầu bếp có ‘thâm niên’ trong nghề.Lê Tường đưa mắt nhìn qua, hắn là người của Tố Vị Trai. Đã liên tục hai năm giành được tư cách gánh vác, khó trách người ta lại kiêu ngạo như vậy.Có điều, trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là nấu ăn, công phu múa mép khua môi chẳng có tác dụng gì cả.Bởi vậy Lê Tường không thèm để ý đến hắn, nàng chỉ chuyên tâm thái miếng thịt trong tay. Thấy Yến Túc trộn xong bột kê, nàng lại chỉ huy hắn qua xắt gừng, lột vỏ, băm tỏi.Người Tố Vị Trai đối diện thấy Lê Tường không để ý tới bọn họ, bọn họ chỉ cười lạnh vài tiếng rồi cũng thôi.Còn người của Đông Hoa đang nhìn chằm chằm bên cạnh bọn họ, không đáng để phân cao thấp với một tiểu nha đầu. Một chút nữa dùng đồ ăn ép nàng xuống là được.Sau khi người Tố Vị Trai xuất hiện, những người khác cũng lục tục bước vào phòng bếp.Cuối cùng mười mấy bệ bếp chỉ còn dư lại một bệ bếp chưa có người. Thế nhưng nàng lại biết đó là vị trí Đông Hoa tửu lầu giữ lại cho thành viên của chính mình.Nhiều người như vậy nhưng mỗi người đều bận rộn quanh bệ bếp của chính mình, bởi vậy tới tới lui lui cũng không thấy tình trạng chen chúc, Lê Tường nhìn phòng bếp lớn này một cái, lại nhớ tới phòng bếp nhỏ, chỉ cần bốn người bước vào đã thấy chen chúc ở cửa hàng nhà mình, trong lòng nàng thực sự là chua chát.Không biết tới khi nào, nàng mới có một phòng bếp lớn thuộc về mình đây?“Đông!”Một tiếng chiêng vang lên, cuộc so tài bắt đầu rồi.Lê Tường chú ý tới, đa phần mọi người đều nấu những món hấp, luộc, hầm, cơ hồ không có ai dùng nồi để xào nấu.Cũng đúng thôi, đối mặt với tình huống như vậy người khác chắc chắn sẽ phải dùng chuyên môn lâu năm của mình, nồi sắt vừa lưu hành chưa được bao lâu, bọn họ sẽ không đi mạo hiểm.“Tam chưởng quầy, bây giờ chúng ta nên làm món gì trước đây?”“Hồi nãy ta dặn ngươi xoa những viên bột tròn nhỏ ngươi đã xoa được bao nhiêu rồi?”“Ta đã làm đầy một mẹt rồi, không còn nơi nào bỏ xuống được nữa.”Yến Túc tự mình đưa cái mẹt đựng thành phẩm qua cho Lê Tường nhìn thử, những cục bột trắng nhỏ bằng đầu ngón tay được xoa thành tròn đều.

Chương 318