Vĩnh Hòa năm thứ ba, mùa đông. Hôm nay thành Trường An không đổ mưa, từng đám mây lững lờ nơi chân trời, thỉnh thoảng có vài tia chớp lóe lên. Gần đến giờ Tuất mà tòa nhà hoang vắng này vẫn không thắp nến. Xung quanh toàn nhà vắng vẻ không người, mơ hồ có khói đen lan tràn. Vài bóng ma lướt ngang qua đó, tiếng khóc ai oán khe khẽ, không biết truyền đến từ nơi nao, lại trôi tới nơi nào. Một bóng áo đỏ lướt qua góc hành lan, đèn lồ ng tre trong tay toát ra ánh sáng, soi chiếu gương mặt tái nhợt. Không thấy ngũ quan trên khuôn mặt kia, như một tờ giấy mỏng, đôi mắt bị đâm thành hai lỗ thủng đen ngòm, chảy ra hai dòng máu tươi, uốn lượn rơi xuống. Sau khi hồn ma rời đi, một bóng người thò đầu ra khỏi tủ gỗ trong căn phòng kế bên. Bước chân nàng nhẹ nhàng, khéo léo như mèo chui ra khỏi cửa tủ, dưới lớp áo choàng lông thỏ dày nặng là làn váy xanh tung bay theo làn gió, như sóng nước xanh biếc dập dờn trong màn đêm. Một con hồ ly trắng như tuyết cuộn mình trong lòng nàng, thốt ra tiếng người…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...