“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 626: Chuyển phát nhanh
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… đặc sản Ninh ChâuỞ đầu dây bên kia, em trai ViênĐiền Hồng đã khóc không ra tiếngrồi, cả người run rẩy."Không thể nào, không thể nào".Viên Điền Hồng nhảy dựng lên.Mỡ toàn thân ông ta vì giận dữ vàkinh ngạc mà rung lên."Có đội Hắc Phong ở bên, sao LịchHành có thể chết được chứ?""Chết hết rồi, đội Hắc Phong chếtsạch rồi".Viên Điền Hồng sững người.Sau đó điện thoại của ông ta rơixuống."Bốp" một tiếng đập mạnh xuốngđất.Viên Điền Hồng như người mất hồn.Hai mắt ông ta trống rỗng.Không thể tin được.Ông ta không tin nổi những gì màem trai ông ta nói trong điện thoại.Đội Hắc Phong là lực lượng nòngcốt của nhà họ Viên.Đội trưởng đội Hắc Phong là caothủ cấp Vương giai đoạn trung kỳ.Cho dù là Viên Điền Hồng đánh tayđôi với ông ta cũng không có cáchnào chiếm được lợi.Trong vòng một trăm chiêu khó màphân định thắng thua.Nói gì đến việc giết Lý Phong, chodù tất cả cao thủ của gia tộc Lý Thịở thủ đô tới.Bọn họ cũng có thể bảo vệ ViênĐiền Hồng an toàn rút lui.Sao lại thế được?Rốt cuộc là có chuyện gì?Hai mắt Viên Điền Hồng trợn to,ông ta giơ tay chỉ vào Lý Tấn đứngtrong."Lý Tấn, đồ khốn nhà ông dámnhân lúc tôi sơ ý lại xin sự giúp đỡ ởTrường An".Cả người Viên Điền Hồng như bịthiêu đốt, trong mắt bùng lên ngọnlửa hừng hực.Ông ta dùng ánh mắt vô cùng hungác nhìn chòng chọc vào Lý Tấn."Ông nghĩ thế thì tôi sẽ tha cho ôngà?""Ông tưởng chỉ mình ông có thế giachống lưng chắc?""Tôi..."Viên Điền Hồng còn chưa nói xong,bỗng có một tên đàn em mặt đầysợ hãi, từ ngõ nhỏ chạy đến."Ông chủ ơi, chết rồi, có chuyệnrồi"."Những cao thủ mà gia tộc Muto cửđến chết hết rồi"."Bọn họ được mặc áo liệm rồi đưađến trước cửa nhà chúng ta".Trên thi thể của cao thủ hàng đầugia tộc Muto - Muto Kenjiro có mộttờ giấy.Lúc tên đàn em run rẩy đưa tờ giấycho Viên Điền Hồng xem.Ông ta chết đứng người.Vì trên tờ giấy viết.Gửi tặng đặc sản Ninh Châu, xinkiểm tra và nhận hàng.Đặc sản Ninh Châu?Viên Điền Hồng nhìn mấy chữ viếttrên tờ giấy mà ghê người.Vùng đất cấm Ninh Châu?Cho đến nay ông ta chả coi một nơinhư Ninh Châu ra gì.Trong quan điểm của ông ta, ông tanghĩ một nơi bé cỏn con Ninh Châu,chắc chắn là do Lý Tấn tốn công tốnsức tạo ra rồi gọi là vùng đất cấm.Đối với gia tộc Viên Thị thì đây làchuyện cười.Nhưng lúc này, trong nháy mắtdường như Viên Điền Hồng hiểuđược điều gì đó.Ông ta nhìn Lý Tấn đứng sau cửa,vẻ mặt ung dung.Viên Điền Hồng kéo tên đàn em bêncạnh ra, bước nhanh đến trước mặtLý Tấn.Ông ta nhìn chằm chằm Lý Tấn, chỉhận không thể lao lên xé rách mặtLý Tấn ra."Lý Tấn, ông là cái đồ bỉ ổi, hènhạ"."Ông biết trước bản thân không đấulại tôi"."Từ nhiều năm trước ông đã biếtgia tộc các ông không thể nào đốiđầu được với gia tộc của tôi"."Cho nên mới hao công tốn sức lấythằng con trai bất tài vô dụng củaông làm mồi nhử, dẫn dụ ngườithừa kế của gia tộc Viên Thị đếnmột góc hẻo lánh"."Rồi dồn hết lực lượng trong giatộc, bóp chết Lịch Hành từ trongtrứng"."Ông làm thế là muốn chặt đứt gốcrễ nhà họ Viên tôi"."Ông thâm lắm"."Tôi với ông quen biết bao nhiêunăm, lại chưa bao giờ biết dưới lớpda này lại che đậy một trái tim thâmđộc như thế.", cả người Viên ĐiềnHồng tràn ngập một luồng khí mạnhmẽ.Giờ phút này, dường như Viên ĐiềnHồng muốn dùng hết sức mạnhtoàn thân, sống mái với Lý Tấn mộtphen vậy.Nhưng đúng lúc này, ở ngõ nhỏ bêncạnh bỗng truyền đến tiếng bướcchân kỳ lạ."Cộp!""Cộp!"Tiết tấu của tiếng bước chân mangđến cho người ta cảm giác khó nóithành lời.Ban đầu lúc mới nghe thì khôngthấy có gì đặc biệt.Nhưng dần dần, mọi người liền cảmthấy tim mình như nhấc lên hạxuống theo tiếng bước chân này.Hô hấp của bọn họ cũng bị tiết tấucủa tiếng bước chân làm ảnhhưởng.Thậm chí có người giơ tay ôm ngực.Cảm giác khó thở.Viên Điền Hồng sợ hãi.Đây là áp lực của kẻ mạnh.Bao nhiêu năm qua, Viên Điền Hồngrất ít khi gặp được áp lực của kẻmạnh thế này.Năm đó, lúc cậu ấm của nhà họLong đến thủ đô.Viên Điền Hồng may mắn có thểcùng hắn ăn một bữa cơm.Lúc ấy, trên người một cao thủtuyệt đỉnh sau lưng cậu chủ Long,ông ta cũng cảm nhận được áp lựcgiống như này.Nhưng đó là do ông ta cố tình phôra áp lực của bản thân để Viên ĐiềnHồng có thể cảm nhận được.Mà lúc đó khoảng cách của haingười không đến năm bước chân.Lại ở trong một phạm vi nhỏ hẹpcủa căn phòng.Nhưng giờ đây, không chỉ có ViênĐiền Hồng mà tất cả mọi người phíasau ông ta đều cảm nhận được loạiáp lực này.Đáng sợ quá!Viên Điền Hồng hoàn toàn khôngnghĩ ra được là ai đang đến?Lẽ nào là trưởng lão của Lý Thị ởTrường An đến?Loại áp lực này, chỉ có cao thủ đỉnhcấp chìm đắm trong võ thuật mấychục năm mới đạt được trình độnhư vậy.Tiếng bước chân ngày càng gần,một người cao lớn thong thả đi từtrong ngõ ra.Viên Điền Hồng vừa nhìn thấy ngườiđến.Hai mắt ông ta trợn to, con ngươitrong hốc mắt như muốn rơi rangoài."Không thể nào!""Không thể có chuyện này!"Lúc Viên Điền Hồng nhìn thấy ngườiđến, cả người ông ta sợ hãi mànhảy dựng lên.Không ngờ!Ông ta không ngờ được!Cao thủ đỉnh cấp này lại là kẻ vôdụng mà ông ta vẫn luôn coithường.Lý Phong!"Sao lại là mày?""Sao có thể là mày?'Viên Điền Hồng sốc.Ông ta chưa từng nghĩ đến chuyệnnày, cũng chưa bao giờ thèm để ýtới Lý Phong.Nhưng giờ Lý Phong lấy dáng vẻnày xuất hiện khiến ông ta phảichấp nhận.Ông ta gầm lên giận dữ.Bộc phát sức mạnh toàn thân.Khí thế mạnh mẽ bao bọc toàn thânông ta.Khiến quần áo trên người ông tanhư đang bị quạt thổi bay phầnphật."Rầm!"Viên Điền Hồng bước ra nửa bước,cả người giống như viên đạn.Mang theo sức mạnh trước naychưa từng có.Vung tay đấm về phía mặt LýPhong."Rầm!"Một đòn này của ông ta có thể đậpnát vụn đầu xe tải.Nhưng lại bị Lý Phong đỡ được."Mày, mày..."Cả người Viên Điền Hồng run rẩy.Tay Lý Phong giống như cái kìmnắm chặt lấy tay ông ta."Bỏ tay tao ra".Viên Điền Hồng đột nhiên hét lêngiận dữ.Dưới cái nhìn chăm chú của mọingười, cơ thể ông ta bỗng biến mất.Trong nháy mắt ông ta xuất hiệnbên trái Lý Phong.Lúc này bàn tay phải của ông ta lạitung một chưởng, cuốn theo luồngkhí cuồn cuộn, vỗ mạnh về phíatrán Lý Phong."Rầm!"Một chưởng này nói gì đến xe tải,cho dù là tảng đá vô cùng rắn chắccũng bị đập nát vụn.Nhưng tay ông ta không đánh trúngLý Phong.Mà lại giống như con ruồi bị LýPhong đánh bay.Cơ thể mập mạp của Viên ĐiềnHồng đập vỡ bức tường của ngõnhỏ."Rầm!"
đặc sản Ninh Châu
Ở đầu dây bên kia, em trai Viên
Điền Hồng đã khóc không ra tiếng
rồi, cả người run rẩy.
"Không thể nào, không thể nào".
Viên Điền Hồng nhảy dựng lên.
Mỡ toàn thân ông ta vì giận dữ và
kinh ngạc mà rung lên.
"Có đội Hắc Phong ở bên, sao Lịch
Hành có thể chết được chứ?"
"Chết hết rồi, đội Hắc Phong chết
sạch rồi".
Viên Điền Hồng sững người.
Sau đó điện thoại của ông ta rơi
xuống.
"Bốp" một tiếng đập mạnh xuống
đất.
Viên Điền Hồng như người mất hồn.
Hai mắt ông ta trống rỗng.
Không thể tin được.
Ông ta không tin nổi những gì mà
em trai ông ta nói trong điện thoại.
Đội Hắc Phong là lực lượng nòng
cốt của nhà họ Viên.
Đội trưởng đội Hắc Phong là cao
thủ cấp Vương giai đoạn trung kỳ.
Cho dù là Viên Điền Hồng đánh tay
đôi với ông ta cũng không có cách
nào chiếm được lợi.
Trong vòng một trăm chiêu khó mà
phân định thắng thua.
Nói gì đến việc giết Lý Phong, cho
dù tất cả cao thủ của gia tộc Lý Thị
ở thủ đô tới.
Bọn họ cũng có thể bảo vệ Viên
Điền Hồng an toàn rút lui.
Sao lại thế được?
Rốt cuộc là có chuyện gì?
Hai mắt Viên Điền Hồng trợn to,
ông ta giơ tay chỉ vào Lý Tấn đứng
trong.
"Lý Tấn, đồ khốn nhà ông dám
nhân lúc tôi sơ ý lại xin sự giúp đỡ ở
Trường An".
Cả người Viên Điền Hồng như bị
thiêu đốt, trong mắt bùng lên ngọn
lửa hừng hực.
Ông ta dùng ánh mắt vô cùng hung
ác nhìn chòng chọc vào Lý Tấn.
"Ông nghĩ thế thì tôi sẽ tha cho ông
à?"
"Ông tưởng chỉ mình ông có thế gia
chống lưng chắc?"
"Tôi..."
Viên Điền Hồng còn chưa nói xong,
bỗng có một tên đàn em mặt đầy
sợ hãi, từ ngõ nhỏ chạy đến.
"Ông chủ ơi, chết rồi, có chuyện
rồi".
"Những cao thủ mà gia tộc Muto cử
đến chết hết rồi".
"Bọn họ được mặc áo liệm rồi đưa
đến trước cửa nhà chúng ta".
Trên thi thể của cao thủ hàng đầu
gia tộc Muto - Muto Kenjiro có một
tờ giấy.
Lúc tên đàn em run rẩy đưa tờ giấy
cho Viên Điền Hồng xem.
Ông ta chết đứng người.
Vì trên tờ giấy viết.
Gửi tặng đặc sản Ninh Châu, xin
kiểm tra và nhận hàng.
Đặc sản Ninh Châu?
Viên Điền Hồng nhìn mấy chữ viết
trên tờ giấy mà ghê người.
Vùng đất cấm Ninh Châu?
Cho đến nay ông ta chả coi một nơi
như Ninh Châu ra gì.
Trong quan điểm của ông ta, ông ta
nghĩ một nơi bé cỏn con Ninh Châu,
chắc chắn là do Lý Tấn tốn công tốn
sức tạo ra rồi gọi là vùng đất cấm.
Đối với gia tộc Viên Thị thì đây là
chuyện cười.
Nhưng lúc này, trong nháy mắt
dường như Viên Điền Hồng hiểu
được điều gì đó.
Ông ta nhìn Lý Tấn đứng sau cửa,
vẻ mặt ung dung.
Viên Điền Hồng kéo tên đàn em bên
cạnh ra, bước nhanh đến trước mặt
Lý Tấn.
Ông ta nhìn chằm chằm Lý Tấn, chỉ
hận không thể lao lên xé rách mặt
Lý Tấn ra.
"Lý Tấn, ông là cái đồ bỉ ổi, hèn
hạ".
"Ông biết trước bản thân không đấu
lại tôi".
"Từ nhiều năm trước ông đã biết
gia tộc các ông không thể nào đối
đầu được với gia tộc của tôi".
"Cho nên mới hao công tốn sức lấy
thằng con trai bất tài vô dụng của
ông làm mồi nhử, dẫn dụ người
thừa kế của gia tộc Viên Thị đến
một góc hẻo lánh".
"Rồi dồn hết lực lượng trong gia
tộc, bóp chết Lịch Hành từ trong
trứng".
"Ông làm thế là muốn chặt đứt gốc
rễ nhà họ Viên tôi".
"Ông thâm lắm".
"Tôi với ông quen biết bao nhiêu
năm, lại chưa bao giờ biết dưới lớp
da này lại che đậy một trái tim thâm
độc như thế.", cả người Viên Điền
Hồng tràn ngập một luồng khí mạnh
mẽ.
Giờ phút này, dường như Viên Điền
Hồng muốn dùng hết sức mạnh
toàn thân, sống mái với Lý Tấn một
phen vậy.
Nhưng đúng lúc này, ở ngõ nhỏ bên
cạnh bỗng truyền đến tiếng bước
chân kỳ lạ.
"Cộp!"
"Cộp!"
Tiết tấu của tiếng bước chân mang
đến cho người ta cảm giác khó nói
thành lời.
Ban đầu lúc mới nghe thì không
thấy có gì đặc biệt.
Nhưng dần dần, mọi người liền cảm
thấy tim mình như nhấc lên hạ
xuống theo tiếng bước chân này.
Hô hấp của bọn họ cũng bị tiết tấu
của tiếng bước chân làm ảnh
hưởng.
Thậm chí có người giơ tay ôm ngực.
Cảm giác khó thở.
Viên Điền Hồng sợ hãi.
Đây là áp lực của kẻ mạnh.
Bao nhiêu năm qua, Viên Điền Hồng
rất ít khi gặp được áp lực của kẻ
mạnh thế này.
Năm đó, lúc cậu ấm của nhà họ
Long đến thủ đô.
Viên Điền Hồng may mắn có thể
cùng hắn ăn một bữa cơm.
Lúc ấy, trên người một cao thủ
tuyệt đỉnh sau lưng cậu chủ Long,
ông ta cũng cảm nhận được áp lực
giống như này.
Nhưng đó là do ông ta cố tình phô
ra áp lực của bản thân để Viên Điền
Hồng có thể cảm nhận được.
Mà lúc đó khoảng cách của hai
người không đến năm bước chân.
Lại ở trong một phạm vi nhỏ hẹp
của căn phòng.
Nhưng giờ đây, không chỉ có Viên
Điền Hồng mà tất cả mọi người phía
sau ông ta đều cảm nhận được loại
áp lực này.
Đáng sợ quá!
Viên Điền Hồng hoàn toàn không
nghĩ ra được là ai đang đến?
Lẽ nào là trưởng lão của Lý Thị ở
Trường An đến?
Loại áp lực này, chỉ có cao thủ đỉnh
cấp chìm đắm trong võ thuật mấy
chục năm mới đạt được trình độ
như vậy.
Tiếng bước chân ngày càng gần,
một người cao lớn thong thả đi từ
trong ngõ ra.
Viên Điền Hồng vừa nhìn thấy người
đến.
Hai mắt ông ta trợn to, con ngươi
trong hốc mắt như muốn rơi ra
ngoài.
"Không thể nào!"
"Không thể có chuyện này!"
Lúc Viên Điền Hồng nhìn thấy người
đến, cả người ông ta sợ hãi mà
nhảy dựng lên.
Không ngờ!
Ông ta không ngờ được!
Cao thủ đỉnh cấp này lại là kẻ vô
dụng mà ông ta vẫn luôn coi
thường.
Lý Phong!
"Sao lại là mày?"
"Sao có thể là mày?'
Viên Điền Hồng sốc.
Ông ta chưa từng nghĩ đến chuyện
này, cũng chưa bao giờ thèm để ý
tới Lý Phong.
Nhưng giờ Lý Phong lấy dáng vẻ
này xuất hiện khiến ông ta phải
chấp nhận.
Ông ta gầm lên giận dữ.
Bộc phát sức mạnh toàn thân.
Khí thế mạnh mẽ bao bọc toàn thân
ông ta.
Khiến quần áo trên người ông ta
như đang bị quạt thổi bay phần
phật.
"Rầm!"
Viên Điền Hồng bước ra nửa bước,
cả người giống như viên đạn.
Mang theo sức mạnh trước nay
chưa từng có.
Vung tay đấm về phía mặt Lý
Phong.
"Rầm!"
Một đòn này của ông ta có thể đập
nát vụn đầu xe tải.
Nhưng lại bị Lý Phong đỡ được.
"Mày, mày..."
Cả người Viên Điền Hồng run rẩy.
Tay Lý Phong giống như cái kìm
nắm chặt lấy tay ông ta.
"Bỏ tay tao ra".
Viên Điền Hồng đột nhiên hét lên
giận dữ.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi
người, cơ thể ông ta bỗng biến mất.
Trong nháy mắt ông ta xuất hiện
bên trái Lý Phong.
Lúc này bàn tay phải của ông ta lại
tung một chưởng, cuốn theo luồng
khí cuồn cuộn, vỗ mạnh về phía
trán Lý Phong.
"Rầm!"
Một chưởng này nói gì đến xe tải,
cho dù là tảng đá vô cùng rắn chắc
cũng bị đập nát vụn.
Nhưng tay ông ta không đánh trúng
Lý Phong.
Mà lại giống như con ruồi bị Lý
Phong đánh bay.
Cơ thể mập mạp của Viên Điền
Hồng đập vỡ bức tường của ngõ
nhỏ.
"Rầm!"
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… đặc sản Ninh ChâuỞ đầu dây bên kia, em trai ViênĐiền Hồng đã khóc không ra tiếngrồi, cả người run rẩy."Không thể nào, không thể nào".Viên Điền Hồng nhảy dựng lên.Mỡ toàn thân ông ta vì giận dữ vàkinh ngạc mà rung lên."Có đội Hắc Phong ở bên, sao LịchHành có thể chết được chứ?""Chết hết rồi, đội Hắc Phong chếtsạch rồi".Viên Điền Hồng sững người.Sau đó điện thoại của ông ta rơixuống."Bốp" một tiếng đập mạnh xuốngđất.Viên Điền Hồng như người mất hồn.Hai mắt ông ta trống rỗng.Không thể tin được.Ông ta không tin nổi những gì màem trai ông ta nói trong điện thoại.Đội Hắc Phong là lực lượng nòngcốt của nhà họ Viên.Đội trưởng đội Hắc Phong là caothủ cấp Vương giai đoạn trung kỳ.Cho dù là Viên Điền Hồng đánh tayđôi với ông ta cũng không có cáchnào chiếm được lợi.Trong vòng một trăm chiêu khó màphân định thắng thua.Nói gì đến việc giết Lý Phong, chodù tất cả cao thủ của gia tộc Lý Thịở thủ đô tới.Bọn họ cũng có thể bảo vệ ViênĐiền Hồng an toàn rút lui.Sao lại thế được?Rốt cuộc là có chuyện gì?Hai mắt Viên Điền Hồng trợn to,ông ta giơ tay chỉ vào Lý Tấn đứngtrong."Lý Tấn, đồ khốn nhà ông dámnhân lúc tôi sơ ý lại xin sự giúp đỡ ởTrường An".Cả người Viên Điền Hồng như bịthiêu đốt, trong mắt bùng lên ngọnlửa hừng hực.Ông ta dùng ánh mắt vô cùng hungác nhìn chòng chọc vào Lý Tấn."Ông nghĩ thế thì tôi sẽ tha cho ôngà?""Ông tưởng chỉ mình ông có thế giachống lưng chắc?""Tôi..."Viên Điền Hồng còn chưa nói xong,bỗng có một tên đàn em mặt đầysợ hãi, từ ngõ nhỏ chạy đến."Ông chủ ơi, chết rồi, có chuyệnrồi"."Những cao thủ mà gia tộc Muto cửđến chết hết rồi"."Bọn họ được mặc áo liệm rồi đưađến trước cửa nhà chúng ta".Trên thi thể của cao thủ hàng đầugia tộc Muto - Muto Kenjiro có mộttờ giấy.Lúc tên đàn em run rẩy đưa tờ giấycho Viên Điền Hồng xem.Ông ta chết đứng người.Vì trên tờ giấy viết.Gửi tặng đặc sản Ninh Châu, xinkiểm tra và nhận hàng.Đặc sản Ninh Châu?Viên Điền Hồng nhìn mấy chữ viếttrên tờ giấy mà ghê người.Vùng đất cấm Ninh Châu?Cho đến nay ông ta chả coi một nơinhư Ninh Châu ra gì.Trong quan điểm của ông ta, ông tanghĩ một nơi bé cỏn con Ninh Châu,chắc chắn là do Lý Tấn tốn công tốnsức tạo ra rồi gọi là vùng đất cấm.Đối với gia tộc Viên Thị thì đây làchuyện cười.Nhưng lúc này, trong nháy mắtdường như Viên Điền Hồng hiểuđược điều gì đó.Ông ta nhìn Lý Tấn đứng sau cửa,vẻ mặt ung dung.Viên Điền Hồng kéo tên đàn em bêncạnh ra, bước nhanh đến trước mặtLý Tấn.Ông ta nhìn chằm chằm Lý Tấn, chỉhận không thể lao lên xé rách mặtLý Tấn ra."Lý Tấn, ông là cái đồ bỉ ổi, hènhạ"."Ông biết trước bản thân không đấulại tôi"."Từ nhiều năm trước ông đã biếtgia tộc các ông không thể nào đốiđầu được với gia tộc của tôi"."Cho nên mới hao công tốn sức lấythằng con trai bất tài vô dụng củaông làm mồi nhử, dẫn dụ ngườithừa kế của gia tộc Viên Thị đếnmột góc hẻo lánh"."Rồi dồn hết lực lượng trong giatộc, bóp chết Lịch Hành từ trongtrứng"."Ông làm thế là muốn chặt đứt gốcrễ nhà họ Viên tôi"."Ông thâm lắm"."Tôi với ông quen biết bao nhiêunăm, lại chưa bao giờ biết dưới lớpda này lại che đậy một trái tim thâmđộc như thế.", cả người Viên ĐiềnHồng tràn ngập một luồng khí mạnhmẽ.Giờ phút này, dường như Viên ĐiềnHồng muốn dùng hết sức mạnhtoàn thân, sống mái với Lý Tấn mộtphen vậy.Nhưng đúng lúc này, ở ngõ nhỏ bêncạnh bỗng truyền đến tiếng bướcchân kỳ lạ."Cộp!""Cộp!"Tiết tấu của tiếng bước chân mangđến cho người ta cảm giác khó nóithành lời.Ban đầu lúc mới nghe thì khôngthấy có gì đặc biệt.Nhưng dần dần, mọi người liền cảmthấy tim mình như nhấc lên hạxuống theo tiếng bước chân này.Hô hấp của bọn họ cũng bị tiết tấucủa tiếng bước chân làm ảnhhưởng.Thậm chí có người giơ tay ôm ngực.Cảm giác khó thở.Viên Điền Hồng sợ hãi.Đây là áp lực của kẻ mạnh.Bao nhiêu năm qua, Viên Điền Hồngrất ít khi gặp được áp lực của kẻmạnh thế này.Năm đó, lúc cậu ấm của nhà họLong đến thủ đô.Viên Điền Hồng may mắn có thểcùng hắn ăn một bữa cơm.Lúc ấy, trên người một cao thủtuyệt đỉnh sau lưng cậu chủ Long,ông ta cũng cảm nhận được áp lựcgiống như này.Nhưng đó là do ông ta cố tình phôra áp lực của bản thân để Viên ĐiềnHồng có thể cảm nhận được.Mà lúc đó khoảng cách của haingười không đến năm bước chân.Lại ở trong một phạm vi nhỏ hẹpcủa căn phòng.Nhưng giờ đây, không chỉ có ViênĐiền Hồng mà tất cả mọi người phíasau ông ta đều cảm nhận được loạiáp lực này.Đáng sợ quá!Viên Điền Hồng hoàn toàn khôngnghĩ ra được là ai đang đến?Lẽ nào là trưởng lão của Lý Thị ởTrường An đến?Loại áp lực này, chỉ có cao thủ đỉnhcấp chìm đắm trong võ thuật mấychục năm mới đạt được trình độnhư vậy.Tiếng bước chân ngày càng gần,một người cao lớn thong thả đi từtrong ngõ ra.Viên Điền Hồng vừa nhìn thấy ngườiđến.Hai mắt ông ta trợn to, con ngươitrong hốc mắt như muốn rơi rangoài."Không thể nào!""Không thể có chuyện này!"Lúc Viên Điền Hồng nhìn thấy ngườiđến, cả người ông ta sợ hãi mànhảy dựng lên.Không ngờ!Ông ta không ngờ được!Cao thủ đỉnh cấp này lại là kẻ vôdụng mà ông ta vẫn luôn coithường.Lý Phong!"Sao lại là mày?""Sao có thể là mày?'Viên Điền Hồng sốc.Ông ta chưa từng nghĩ đến chuyệnnày, cũng chưa bao giờ thèm để ýtới Lý Phong.Nhưng giờ Lý Phong lấy dáng vẻnày xuất hiện khiến ông ta phảichấp nhận.Ông ta gầm lên giận dữ.Bộc phát sức mạnh toàn thân.Khí thế mạnh mẽ bao bọc toàn thânông ta.Khiến quần áo trên người ông tanhư đang bị quạt thổi bay phầnphật."Rầm!"Viên Điền Hồng bước ra nửa bước,cả người giống như viên đạn.Mang theo sức mạnh trước naychưa từng có.Vung tay đấm về phía mặt LýPhong."Rầm!"Một đòn này của ông ta có thể đậpnát vụn đầu xe tải.Nhưng lại bị Lý Phong đỡ được."Mày, mày..."Cả người Viên Điền Hồng run rẩy.Tay Lý Phong giống như cái kìmnắm chặt lấy tay ông ta."Bỏ tay tao ra".Viên Điền Hồng đột nhiên hét lêngiận dữ.Dưới cái nhìn chăm chú của mọingười, cơ thể ông ta bỗng biến mất.Trong nháy mắt ông ta xuất hiệnbên trái Lý Phong.Lúc này bàn tay phải của ông ta lạitung một chưởng, cuốn theo luồngkhí cuồn cuộn, vỗ mạnh về phíatrán Lý Phong."Rầm!"Một chưởng này nói gì đến xe tải,cho dù là tảng đá vô cùng rắn chắccũng bị đập nát vụn.Nhưng tay ông ta không đánh trúngLý Phong.Mà lại giống như con ruồi bị LýPhong đánh bay.Cơ thể mập mạp của Viên ĐiềnHồng đập vỡ bức tường của ngõnhỏ."Rầm!"