Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 646: Chiêu Nhi Lĩnh

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Điều kỳ lạ là sau khi Tần Vạn Hàotrả tiền, nhóm người bọn họ đã dễdàng tiến được vào trong miếu.Ngôi miếu này thực sự trông khôngkhác gì những nơi khác.Bên trong miếu có một cây hòe cổthụ.Cây hòe già này trông giống như bịsấm sét đánh trúng.Hầu hết các cành đều cháy thànhthan.Nhưng cây hòe già vẫn có vài chồinon trên cành.Nếu không nhìn kỹ, thì khó có thểphát hiện ra cây hòe già này đã nảymầm.Không xa bên trái cây hòe cổ thụ,có một vài tác phẩm điêu khắc bằngđá đơn giản.Những tác phẩm điêu khắc đá nàydường như cũng đã tồn tại trongnhiều năm.Trên đó rêu xanh mọc lầm tấm.Trong số đó có một tác phẩm điêukhắc bằng đá với hình ảnh mộtbông sen đang nở rộ.Đá nở hoa!Giữa bông sen đá và cây cổ thụ cómột khoảng đất trống.Ở đây trải một tấm đá màu lục lam.Nếu không nhìn kỹ, thì chả thấy gì.Tần Trọng rất cẩn thận, nhìnthoáng qua liền nhận thấy đáyphiến đá dưới chân hơi kênh lên.Vì vậy Tần Trọng vội vàng cúi ngườinâng phiến đá lên.Thì ra dưới phiến đá có một cái hố.Tần Vạn Hào và Mallory vội vã chạyđến.Cả hai nhìn kỹ vào hố.Sau đó, Tần Vạn Hào vỗ đùi, hungác nói."Có vẻ như nhóm người Edek đã lấyđi những thứ dưới phiến đá"."Mau đuổi theo!"Nói xong, Tần Vạn Hào vội vàngdẫn mọi người ra khỏi miếu.Khi Mallory và đám người của gãchuẩn bị đuổi theo, thì một ngườiđàn ông da ngăm đen và đầu hóiđột nhiên liếc nhìn nơi đặt tượngPhật trong miếu.Mallory hỏi anh ta: "Có chuyện gìvậy?"Người đàn ông da ngăm nói: "Tôichỉ cảm thấy như có thứ gì đó đangnhìn chằm chằm vào mình"."Cảm giác như khi còn nhỏ trênđồng cỏ châu Phi bị sư tử nhìnchằm chằm, rất đáng sợ!"Mallory bình tĩnh nói."Hoa Hạ là một nơi rất bí ẩn"."Ở đây gì cũng có"."Tất cả những gì chúng ta phải làmlà cố gắng không dây vào mấy thứnày"."Đi thôi, mau đi với mọi người đi!"Rời khỏi làng Song Ngư, Lý Phongvà những người khác men theo mộtcon đường núi quanh co đến ChiêuNhi Lĩnh."Anh rể, Chiêu Nhi Lĩnh là nơi nàovậy?""Sao lại có cái tên lạ thế?"Hứa Hạo Nhiên nói không ngừngtrên đường đi.Miệng cậu ta dường như không thểđóng lại vậy.Đối với cậu ta, người đã sống ởthành phố từ khi còn nhỏ, thì mọithứ ở vùng núi trông thật kỳ lạ vàthú vị.Dù lên núi có hơi mệt nhưng dù saocậu ta cũng là một người đàn ông.So với Hứa Mộc Tình, người luônđược Lý Phong bao bọc, thì kinhnghiệm của Hứa Hạo Nhiên đượccoi là khá dồi dào.Đối mặt với câu hỏi của Hứa HạoNhiên, Lý Phong bình tĩnh nói."Có một truyền thuyết ở Chiêu NhiLĩnh"."Có thời, ngôi làng ở đây đã từngkhá thịnh vượng"."Người lắm thì chuyện gì cũng có.Có gia đình, tình cảm vợ chồng rấthòa thuận, nhưng không hiểu saokhông sinh được con"."Họ đã thử mọi phương pháp,nhưng bụng của người phụ nữ vẫnkhông to ra"."Một hôm, người đàn ông lên núiđốn củi lâu không thấy về, ngườiphụ nữ có chút lo lắng cho anh tanên vào núi tìm người đàn ông"."Có phải người đàn ông kia chết rồikhông?"Lý Phong chưa kịp nói xong thì HứaHạo Nhiên đã xen vào.Lý Phong lắc đầu."Cốt truyện kịch tính hơn tiểuthuyết thông thường nhiều, là ngườiphụ nữ đi vào vùng núi và gặpngười đàn ông của mình"."Người đàn ông là một tiều phu.Anh ta đang đốn củi trên núi. Ngườiphụ nữ thì ở bên cạnh quan sát anhta"."Cứ vậy, người phụ nữ đã ngủ thiếpđi. Nhưng điều kỳ lạ là người phụnữ ngủ thiếp như thế, cô ấy về nhàkhông bao lâu sau thì mang thai".Hứa Hạo Nhiên đột nhiên vỗ tay."Hoho! Đây chính là sức mạnh củatự nhiên!""Hai người bọn họ ở nhà, dù có cốgắng thế nào cũng không có hiệuquả. Lên núi một cái là khác liền".Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời liền bịHứa Mộc Tình đá cho một cái."Ý của anh rể em là, trên núi haingười đó không làm gì cả"."Chỉ là người phụ nữ đến đó vàmuốn có một đứa con. Về thì liền cóthai. Điều này cũng giống như việcđến miếu để dâng hương và xinmột đứa ‘con cầu tự’ đó".Hứa Hạo Nhiên nhún vai: "Thì đócũng coi là một ý".Thực ra, Hứa Hạo Nhiên muốn hỏikhi nào thì Hứa Mộc Tình và LýPhong sẽ sinh con.Nhưng sợ bị chị đánh nên đành bỏcuộc."Anh rể, đó chỉ là truyền thuyết màthôi. Chúng ta đến Chiêu Nhi Lĩnhbây giờ để làm gì?"Lý Phong cười nói: "Tới đó lấy mộtthứ".Ngay từ khi bước ra khỏi thủ đô đểtham gia cuộc thám hiểm ngoài trờinày.Lý Phong đã khiến Hứa Hạo Nhiênvà Hứa Mộc Tình cảm thấy có chútkhác biệt.Khi bắt đầu, Hứa Hạo Nhiên và HứaMộc Tình hiển nhiên có thể cảmnhận được Lý Phong có chút căngthẳng.Sự lo lắng của anh dường như đếntừ bản năng, anh thậm chí cònkhông nhận thấy điều đó.Chỉ có Hứa Hạo Nhiên và Hứa MộcTình tiếp xúc với Lý Phong đã lâu,nên có thể nhận ra được một chút.Cho đến nay, Lý Phong luôn khiếncho hai chị em Hứa Mộc Tình cócảm giác rằng anh là một ngườitoàn năng.Dường như trên đời này không cóchuyện gì mà Lý Phong không giảiquyết được.Dù là những ông chủ lớn trong thếgiới ngầm, hay là lão đại trong giatộc thượng lưu.Chỉ cần Lý Phong ra tay, nhất địnhsẽ khiến đối phương gào thét.Lý Phong có vẻ hơi thờ ơ với nhữngchuyện xung quanh.Tất cả những gì anh quan tâm làgia đình Hứa Mộc Tình và nhữngđàn em dưới trướng anh.Thật khó để nhìn thấy Lý Phongquan tâm đến điều gì đó.Chỉ trong cuộc phiêu lưu này, HứaMộc Tình và Hứa Hạo Nhiên mớicảm thấy rõ ràng tâm tư của LýPhong đã khác trước một chút.Hứa Mộc Tình gặp mẹ chồng ở làngNgưu Gia.Cả hai không ở cùng nhau được baolâu.Hứa Mộc Tình mấy ngày qua đãluôn muốn gặp lại bà ấy để học hỏitừ bà ấy, và bồi đắp tình cảm củacả hai.Tuy nhiên, Lý Phong không khuyếnkhích Hứa Mộc Tình làm như vậy.Hứa Mộc Tình hỏi khi nào thì bảnthân Lý Phong có thể đến gặp mẹchồng.Câu trả lời của Lý Phong rất đơngiản."Chờ chuyện của anh cả kết thúcđã".Đối với anh cả Lý Mộc này.Lý Phong luôn giữ bí mật.Hứa Mộc Tình tiếp xúc với Lý Phongđã lâu, cô biết rõ Lý Phong là ngườinhư thế nào.Nếu là chuyện Lý Phong muốn nóithì nhất định sẽ nói cho Hứa MộcTình biết.Còn có một số chuyện Lý Phong sẽgiấu trong lòng.Hứa Mộc Tình biết rằng cho dù côcó hỏi như thế nào, thì cũng sẽkhông nhận được câu trả lời.Đó là lý do tại sao lần này cô trèođèo lội suối cùng với Lý Phong.Rõ ràng bây giờ cô đã rất mệt,nhưng Hứa Mộc Tình vẫn cắn chặtrăng kiên trì.Chẳng bao lâu, họ đi dọc theo conđường núi ngoằn ngoèo đến giữasườn núi Chiêu Nhi Lĩnh.Từ vị trí này nhìn lên, có thể thấymột cái đình nhỏ trên núi, có vẻ hơiđổ nát.Lý Đông Đông chỉ vào cái đình nhỏvà nói với mọi người xung quanh:"Đình đó tên là đình Chiêu Tử"."Trước đây, khi các làng xungquanh vẫn còn có nhiều người,thỉnh thoảng lại có vài phụ nữ cógia đình sẽ đến đình này để ngủ"."Nghe nói chỉ cần ngủ ở đó, khi trởvề sẽ có thể sinh ra một bé trai bụbẫm".

Điều kỳ lạ là sau khi Tần Vạn Hào

trả tiền, nhóm người bọn họ đã dễ

dàng tiến được vào trong miếu.

Ngôi miếu này thực sự trông không

khác gì những nơi khác.

Bên trong miếu có một cây hòe cổ

thụ.

Cây hòe già này trông giống như bị

sấm sét đánh trúng.

Hầu hết các cành đều cháy thành

than.

Nhưng cây hòe già vẫn có vài chồi

non trên cành.

Nếu không nhìn kỹ, thì khó có thể

phát hiện ra cây hòe già này đã nảy

mầm.

Không xa bên trái cây hòe cổ thụ,

có một vài tác phẩm điêu khắc bằng

đá đơn giản.

Những tác phẩm điêu khắc đá này

dường như cũng đã tồn tại trong

nhiều năm.

Trên đó rêu xanh mọc lầm tấm.

Trong số đó có một tác phẩm điêu

khắc bằng đá với hình ảnh một

bông sen đang nở rộ.

Đá nở hoa!

Giữa bông sen đá và cây cổ thụ có

một khoảng đất trống.

Ở đây trải một tấm đá màu lục lam.

Nếu không nhìn kỹ, thì chả thấy gì.

Tần Trọng rất cẩn thận, nhìn

thoáng qua liền nhận thấy đáy

phiến đá dưới chân hơi kênh lên.

Vì vậy Tần Trọng vội vàng cúi người

nâng phiến đá lên.

Thì ra dưới phiến đá có một cái hố.

Tần Vạn Hào và Mallory vội vã chạy

đến.

Cả hai nhìn kỹ vào hố.

Sau đó, Tần Vạn Hào vỗ đùi, hung

ác nói.

"Có vẻ như nhóm người Edek đã lấy

đi những thứ dưới phiến đá".

"Mau đuổi theo!"

Nói xong, Tần Vạn Hào vội vàng

dẫn mọi người ra khỏi miếu.

Khi Mallory và đám người của gã

chuẩn bị đuổi theo, thì một người

đàn ông da ngăm đen và đầu hói

đột nhiên liếc nhìn nơi đặt tượng

Phật trong miếu.

Mallory hỏi anh ta: "Có chuyện gì

vậy?"

Người đàn ông da ngăm nói: "Tôi

chỉ cảm thấy như có thứ gì đó đang

nhìn chằm chằm vào mình".

"Cảm giác như khi còn nhỏ trên

đồng cỏ châu Phi bị sư tử nhìn

chằm chằm, rất đáng sợ!"

Mallory bình tĩnh nói.

"Hoa Hạ là một nơi rất bí ẩn".

"Ở đây gì cũng có".

"Tất cả những gì chúng ta phải làm

là cố gắng không dây vào mấy thứ

này".

"Đi thôi, mau đi với mọi người đi!"

Rời khỏi làng Song Ngư, Lý Phong

và những người khác men theo một

con đường núi quanh co đến Chiêu

Nhi Lĩnh.

"Anh rể, Chiêu Nhi Lĩnh là nơi nào

vậy?"

"Sao lại có cái tên lạ thế?"

Hứa Hạo Nhiên nói không ngừng

trên đường đi.

Miệng cậu ta dường như không thể

đóng lại vậy.

Đối với cậu ta, người đã sống ở

thành phố từ khi còn nhỏ, thì mọi

thứ ở vùng núi trông thật kỳ lạ và

thú vị.

Dù lên núi có hơi mệt nhưng dù sao

cậu ta cũng là một người đàn ông.

So với Hứa Mộc Tình, người luôn

được Lý Phong bao bọc, thì kinh

nghiệm của Hứa Hạo Nhiên được

coi là khá dồi dào.

Đối mặt với câu hỏi của Hứa Hạo

Nhiên, Lý Phong bình tĩnh nói.

"Có một truyền thuyết ở Chiêu Nhi

Lĩnh".

"Có thời, ngôi làng ở đây đã từng

khá thịnh vượng".

"Người lắm thì chuyện gì cũng có.

Có gia đình, tình cảm vợ chồng rất

hòa thuận, nhưng không hiểu sao

không sinh được con".

"Họ đã thử mọi phương pháp,

nhưng bụng của người phụ nữ vẫn

không to ra".

"Một hôm, người đàn ông lên núi

đốn củi lâu không thấy về, người

phụ nữ có chút lo lắng cho anh ta

nên vào núi tìm người đàn ông".

"Có phải người đàn ông kia chết rồi

không?"

Lý Phong chưa kịp nói xong thì Hứa

Hạo Nhiên đã xen vào.

Lý Phong lắc đầu.

"Cốt truyện kịch tính hơn tiểu

thuyết thông thường nhiều, là người

phụ nữ đi vào vùng núi và gặp

người đàn ông của mình".

"Người đàn ông là một tiều phu.

Anh ta đang đốn củi trên núi. Người

phụ nữ thì ở bên cạnh quan sát anh

ta".

"Cứ vậy, người phụ nữ đã ngủ thiếp

đi. Nhưng điều kỳ lạ là người phụ

nữ ngủ thiếp như thế, cô ấy về nhà

không bao lâu sau thì mang thai".

Hứa Hạo Nhiên đột nhiên vỗ tay.

"Hoho! Đây chính là sức mạnh của

tự nhiên!"

"Hai người bọn họ ở nhà, dù có cố

gắng thế nào cũng không có hiệu

quả. Lên núi một cái là khác liền".

Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời liền bị

Hứa Mộc Tình đá cho một cái.

"Ý của anh rể em là, trên núi hai

người đó không làm gì cả".

"Chỉ là người phụ nữ đến đó và

muốn có một đứa con. Về thì liền có

thai. Điều này cũng giống như việc

đến miếu để dâng hương và xin

một đứa ‘con cầu tự’ đó".

Hứa Hạo Nhiên nhún vai: "Thì đó

cũng coi là một ý".

Thực ra, Hứa Hạo Nhiên muốn hỏi

khi nào thì Hứa Mộc Tình và Lý

Phong sẽ sinh con.

Nhưng sợ bị chị đánh nên đành bỏ

cuộc.

"Anh rể, đó chỉ là truyền thuyết mà

thôi. Chúng ta đến Chiêu Nhi Lĩnh

bây giờ để làm gì?"

Lý Phong cười nói: "Tới đó lấy một

thứ".

Ngay từ khi bước ra khỏi thủ đô để

tham gia cuộc thám hiểm ngoài trời

này.

Lý Phong đã khiến Hứa Hạo Nhiên

và Hứa Mộc Tình cảm thấy có chút

khác biệt.

Khi bắt đầu, Hứa Hạo Nhiên và Hứa

Mộc Tình hiển nhiên có thể cảm

nhận được Lý Phong có chút căng

thẳng.

Sự lo lắng của anh dường như đến

từ bản năng, anh thậm chí còn

không nhận thấy điều đó.

Chỉ có Hứa Hạo Nhiên và Hứa Mộc

Tình tiếp xúc với Lý Phong đã lâu,

nên có thể nhận ra được một chút.

Cho đến nay, Lý Phong luôn khiến

cho hai chị em Hứa Mộc Tình có

cảm giác rằng anh là một người

toàn năng.

Dường như trên đời này không có

chuyện gì mà Lý Phong không giải

quyết được.

Dù là những ông chủ lớn trong thế

giới ngầm, hay là lão đại trong gia

tộc thượng lưu.

Chỉ cần Lý Phong ra tay, nhất định

sẽ khiến đối phương gào thét.

Lý Phong có vẻ hơi thờ ơ với những

chuyện xung quanh.

Tất cả những gì anh quan tâm là

gia đình Hứa Mộc Tình và những

đàn em dưới trướng anh.

Thật khó để nhìn thấy Lý Phong

quan tâm đến điều gì đó.

Chỉ trong cuộc phiêu lưu này, Hứa

Mộc Tình và Hứa Hạo Nhiên mới

cảm thấy rõ ràng tâm tư của Lý

Phong đã khác trước một chút.

Hứa Mộc Tình gặp mẹ chồng ở làng

Ngưu Gia.

Cả hai không ở cùng nhau được bao

lâu.

Hứa Mộc Tình mấy ngày qua đã

luôn muốn gặp lại bà ấy để học hỏi

từ bà ấy, và bồi đắp tình cảm của

cả hai.

Tuy nhiên, Lý Phong không khuyến

khích Hứa Mộc Tình làm như vậy.

Hứa Mộc Tình hỏi khi nào thì bản

thân Lý Phong có thể đến gặp mẹ

chồng.

Câu trả lời của Lý Phong rất đơn

giản.

"Chờ chuyện của anh cả kết thúc

đã".

Đối với anh cả Lý Mộc này.

Lý Phong luôn giữ bí mật.

Hứa Mộc Tình tiếp xúc với Lý Phong

đã lâu, cô biết rõ Lý Phong là người

như thế nào.

Nếu là chuyện Lý Phong muốn nói

thì nhất định sẽ nói cho Hứa Mộc

Tình biết.

Còn có một số chuyện Lý Phong sẽ

giấu trong lòng.

Hứa Mộc Tình biết rằng cho dù cô

có hỏi như thế nào, thì cũng sẽ

không nhận được câu trả lời.

Đó là lý do tại sao lần này cô trèo

đèo lội suối cùng với Lý Phong.

Rõ ràng bây giờ cô đã rất mệt,

nhưng Hứa Mộc Tình vẫn cắn chặt

răng kiên trì.

Chẳng bao lâu, họ đi dọc theo con

đường núi ngoằn ngoèo đến giữa

sườn núi Chiêu Nhi Lĩnh.

Từ vị trí này nhìn lên, có thể thấy

một cái đình nhỏ trên núi, có vẻ hơi

đổ nát.

Lý Đông Đông chỉ vào cái đình nhỏ

và nói với mọi người xung quanh:

"Đình đó tên là đình Chiêu Tử".

"Trước đây, khi các làng xung

quanh vẫn còn có nhiều người,

thỉnh thoảng lại có vài phụ nữ có

gia đình sẽ đến đình này để ngủ".

"Nghe nói chỉ cần ngủ ở đó, khi trở

về sẽ có thể sinh ra một bé trai bụ

bẫm".

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Điều kỳ lạ là sau khi Tần Vạn Hàotrả tiền, nhóm người bọn họ đã dễdàng tiến được vào trong miếu.Ngôi miếu này thực sự trông khôngkhác gì những nơi khác.Bên trong miếu có một cây hòe cổthụ.Cây hòe già này trông giống như bịsấm sét đánh trúng.Hầu hết các cành đều cháy thànhthan.Nhưng cây hòe già vẫn có vài chồinon trên cành.Nếu không nhìn kỹ, thì khó có thểphát hiện ra cây hòe già này đã nảymầm.Không xa bên trái cây hòe cổ thụ,có một vài tác phẩm điêu khắc bằngđá đơn giản.Những tác phẩm điêu khắc đá nàydường như cũng đã tồn tại trongnhiều năm.Trên đó rêu xanh mọc lầm tấm.Trong số đó có một tác phẩm điêukhắc bằng đá với hình ảnh mộtbông sen đang nở rộ.Đá nở hoa!Giữa bông sen đá và cây cổ thụ cómột khoảng đất trống.Ở đây trải một tấm đá màu lục lam.Nếu không nhìn kỹ, thì chả thấy gì.Tần Trọng rất cẩn thận, nhìnthoáng qua liền nhận thấy đáyphiến đá dưới chân hơi kênh lên.Vì vậy Tần Trọng vội vàng cúi ngườinâng phiến đá lên.Thì ra dưới phiến đá có một cái hố.Tần Vạn Hào và Mallory vội vã chạyđến.Cả hai nhìn kỹ vào hố.Sau đó, Tần Vạn Hào vỗ đùi, hungác nói."Có vẻ như nhóm người Edek đã lấyđi những thứ dưới phiến đá"."Mau đuổi theo!"Nói xong, Tần Vạn Hào vội vàngdẫn mọi người ra khỏi miếu.Khi Mallory và đám người của gãchuẩn bị đuổi theo, thì một ngườiđàn ông da ngăm đen và đầu hóiđột nhiên liếc nhìn nơi đặt tượngPhật trong miếu.Mallory hỏi anh ta: "Có chuyện gìvậy?"Người đàn ông da ngăm nói: "Tôichỉ cảm thấy như có thứ gì đó đangnhìn chằm chằm vào mình"."Cảm giác như khi còn nhỏ trênđồng cỏ châu Phi bị sư tử nhìnchằm chằm, rất đáng sợ!"Mallory bình tĩnh nói."Hoa Hạ là một nơi rất bí ẩn"."Ở đây gì cũng có"."Tất cả những gì chúng ta phải làmlà cố gắng không dây vào mấy thứnày"."Đi thôi, mau đi với mọi người đi!"Rời khỏi làng Song Ngư, Lý Phongvà những người khác men theo mộtcon đường núi quanh co đến ChiêuNhi Lĩnh."Anh rể, Chiêu Nhi Lĩnh là nơi nàovậy?""Sao lại có cái tên lạ thế?"Hứa Hạo Nhiên nói không ngừngtrên đường đi.Miệng cậu ta dường như không thểđóng lại vậy.Đối với cậu ta, người đã sống ởthành phố từ khi còn nhỏ, thì mọithứ ở vùng núi trông thật kỳ lạ vàthú vị.Dù lên núi có hơi mệt nhưng dù saocậu ta cũng là một người đàn ông.So với Hứa Mộc Tình, người luônđược Lý Phong bao bọc, thì kinhnghiệm của Hứa Hạo Nhiên đượccoi là khá dồi dào.Đối mặt với câu hỏi của Hứa HạoNhiên, Lý Phong bình tĩnh nói."Có một truyền thuyết ở Chiêu NhiLĩnh"."Có thời, ngôi làng ở đây đã từngkhá thịnh vượng"."Người lắm thì chuyện gì cũng có.Có gia đình, tình cảm vợ chồng rấthòa thuận, nhưng không hiểu saokhông sinh được con"."Họ đã thử mọi phương pháp,nhưng bụng của người phụ nữ vẫnkhông to ra"."Một hôm, người đàn ông lên núiđốn củi lâu không thấy về, ngườiphụ nữ có chút lo lắng cho anh tanên vào núi tìm người đàn ông"."Có phải người đàn ông kia chết rồikhông?"Lý Phong chưa kịp nói xong thì HứaHạo Nhiên đã xen vào.Lý Phong lắc đầu."Cốt truyện kịch tính hơn tiểuthuyết thông thường nhiều, là ngườiphụ nữ đi vào vùng núi và gặpngười đàn ông của mình"."Người đàn ông là một tiều phu.Anh ta đang đốn củi trên núi. Ngườiphụ nữ thì ở bên cạnh quan sát anhta"."Cứ vậy, người phụ nữ đã ngủ thiếpđi. Nhưng điều kỳ lạ là người phụnữ ngủ thiếp như thế, cô ấy về nhàkhông bao lâu sau thì mang thai".Hứa Hạo Nhiên đột nhiên vỗ tay."Hoho! Đây chính là sức mạnh củatự nhiên!""Hai người bọn họ ở nhà, dù có cốgắng thế nào cũng không có hiệuquả. Lên núi một cái là khác liền".Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời liền bịHứa Mộc Tình đá cho một cái."Ý của anh rể em là, trên núi haingười đó không làm gì cả"."Chỉ là người phụ nữ đến đó vàmuốn có một đứa con. Về thì liền cóthai. Điều này cũng giống như việcđến miếu để dâng hương và xinmột đứa ‘con cầu tự’ đó".Hứa Hạo Nhiên nhún vai: "Thì đócũng coi là một ý".Thực ra, Hứa Hạo Nhiên muốn hỏikhi nào thì Hứa Mộc Tình và LýPhong sẽ sinh con.Nhưng sợ bị chị đánh nên đành bỏcuộc."Anh rể, đó chỉ là truyền thuyết màthôi. Chúng ta đến Chiêu Nhi Lĩnhbây giờ để làm gì?"Lý Phong cười nói: "Tới đó lấy mộtthứ".Ngay từ khi bước ra khỏi thủ đô đểtham gia cuộc thám hiểm ngoài trờinày.Lý Phong đã khiến Hứa Hạo Nhiênvà Hứa Mộc Tình cảm thấy có chútkhác biệt.Khi bắt đầu, Hứa Hạo Nhiên và HứaMộc Tình hiển nhiên có thể cảmnhận được Lý Phong có chút căngthẳng.Sự lo lắng của anh dường như đếntừ bản năng, anh thậm chí cònkhông nhận thấy điều đó.Chỉ có Hứa Hạo Nhiên và Hứa MộcTình tiếp xúc với Lý Phong đã lâu,nên có thể nhận ra được một chút.Cho đến nay, Lý Phong luôn khiếncho hai chị em Hứa Mộc Tình cócảm giác rằng anh là một ngườitoàn năng.Dường như trên đời này không cóchuyện gì mà Lý Phong không giảiquyết được.Dù là những ông chủ lớn trong thếgiới ngầm, hay là lão đại trong giatộc thượng lưu.Chỉ cần Lý Phong ra tay, nhất địnhsẽ khiến đối phương gào thét.Lý Phong có vẻ hơi thờ ơ với nhữngchuyện xung quanh.Tất cả những gì anh quan tâm làgia đình Hứa Mộc Tình và nhữngđàn em dưới trướng anh.Thật khó để nhìn thấy Lý Phongquan tâm đến điều gì đó.Chỉ trong cuộc phiêu lưu này, HứaMộc Tình và Hứa Hạo Nhiên mớicảm thấy rõ ràng tâm tư của LýPhong đã khác trước một chút.Hứa Mộc Tình gặp mẹ chồng ở làngNgưu Gia.Cả hai không ở cùng nhau được baolâu.Hứa Mộc Tình mấy ngày qua đãluôn muốn gặp lại bà ấy để học hỏitừ bà ấy, và bồi đắp tình cảm củacả hai.Tuy nhiên, Lý Phong không khuyếnkhích Hứa Mộc Tình làm như vậy.Hứa Mộc Tình hỏi khi nào thì bảnthân Lý Phong có thể đến gặp mẹchồng.Câu trả lời của Lý Phong rất đơngiản."Chờ chuyện của anh cả kết thúcđã".Đối với anh cả Lý Mộc này.Lý Phong luôn giữ bí mật.Hứa Mộc Tình tiếp xúc với Lý Phongđã lâu, cô biết rõ Lý Phong là ngườinhư thế nào.Nếu là chuyện Lý Phong muốn nóithì nhất định sẽ nói cho Hứa MộcTình biết.Còn có một số chuyện Lý Phong sẽgiấu trong lòng.Hứa Mộc Tình biết rằng cho dù côcó hỏi như thế nào, thì cũng sẽkhông nhận được câu trả lời.Đó là lý do tại sao lần này cô trèođèo lội suối cùng với Lý Phong.Rõ ràng bây giờ cô đã rất mệt,nhưng Hứa Mộc Tình vẫn cắn chặtrăng kiên trì.Chẳng bao lâu, họ đi dọc theo conđường núi ngoằn ngoèo đến giữasườn núi Chiêu Nhi Lĩnh.Từ vị trí này nhìn lên, có thể thấymột cái đình nhỏ trên núi, có vẻ hơiđổ nát.Lý Đông Đông chỉ vào cái đình nhỏvà nói với mọi người xung quanh:"Đình đó tên là đình Chiêu Tử"."Trước đây, khi các làng xungquanh vẫn còn có nhiều người,thỉnh thoảng lại có vài phụ nữ cógia đình sẽ đến đình này để ngủ"."Nghe nói chỉ cần ngủ ở đó, khi trởvề sẽ có thể sinh ra một bé trai bụbẫm".

Chương 646: Chiêu Nhi Lĩnh