Tác giả:

\[ Kí chủ cô đã về. . \] "Thấy rồi còn hỏi. . " \[ Nhiệm vụ vẫn chưa xong mà. . \] "Xong cái đầu của mi. . làm ơn đi nhiệm vụ của ta là đảm bảo nam chủ tránh khỏi nữ chủ chứ không phải ăn hắn \=\=" \[ Nhưng. . "ăn" hắn sẽ được nhiều điểm tích lũy hơn\] "Mi cút đi đầu thai đi rồi tự ăn. . " \[. . \]kí chủ thật ngu xuẩn. . Rõ ràng nam chủ tươi xanh thế kia mà! hzzz \[Kí chủ cần nghỉ ngơi không hay tiếp tục. . \] "Tiếp tục " \[Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo "Thu Phục Nam Thần Vườn Trường"\] ! \-Tuyết Ly cậu tỉnh rồi. . cậu còn thấy đau ở đâu không? Đau đầu muốn chết đây này. . \- Không sao! \- Sao có thể không sao chứ mình là bạn thân của cậu phải đi đòi lại công bằng cho cậu. . con nhỏ kia ỷ được Thiên Phong thích rồi làm kiêu !! \- Ừ đi đi. . mình muốn yên tĩnh xíu Thái độ thờ ơ. . đây là sao? Chắc cậu ấy bị sốc quá! \- Cậu ! vậy thôi mình đi cậu nghỉ đi! "Hệ thống! Cốt truyện " \[ Đây là bộ tiểu thuyết vườn trường kinh điển nội dung cũ rích như bao cuốn. . kí chủ tự suy diễn đi\] "Bớt…

Chương 118: Bác Sĩ Xin Dừng Bước 17

Xuyên Nhanh Hệ Thống Lưu ManhTác giả: hương lyTruyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường\[ Kí chủ cô đã về. . \] "Thấy rồi còn hỏi. . " \[ Nhiệm vụ vẫn chưa xong mà. . \] "Xong cái đầu của mi. . làm ơn đi nhiệm vụ của ta là đảm bảo nam chủ tránh khỏi nữ chủ chứ không phải ăn hắn \=\=" \[ Nhưng. . "ăn" hắn sẽ được nhiều điểm tích lũy hơn\] "Mi cút đi đầu thai đi rồi tự ăn. . " \[. . \]kí chủ thật ngu xuẩn. . Rõ ràng nam chủ tươi xanh thế kia mà! hzzz \[Kí chủ cần nghỉ ngơi không hay tiếp tục. . \] "Tiếp tục " \[Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo "Thu Phục Nam Thần Vườn Trường"\] ! \-Tuyết Ly cậu tỉnh rồi. . cậu còn thấy đau ở đâu không? Đau đầu muốn chết đây này. . \- Không sao! \- Sao có thể không sao chứ mình là bạn thân của cậu phải đi đòi lại công bằng cho cậu. . con nhỏ kia ỷ được Thiên Phong thích rồi làm kiêu !! \- Ừ đi đi. . mình muốn yên tĩnh xíu Thái độ thờ ơ. . đây là sao? Chắc cậu ấy bị sốc quá! \- Cậu ! vậy thôi mình đi cậu nghỉ đi! "Hệ thống! Cốt truyện " \[ Đây là bộ tiểu thuyết vườn trường kinh điển nội dung cũ rích như bao cuốn. . kí chủ tự suy diễn đi\] "Bớt… Chẳng rõ xung quanh thế nào cũng chẳng rõ hắn rời đi ra sao ...!lần nữa bước ra khỏi bệnh viện tâm hắn lạnh lẽo đến thống khổ vô lực đập tay vào vô lăng mệt mỏi ..hắn ở trong đó đã tắm rất kĩ lưỡng chà xát đến cơ thể đầy vết thương cũng chẳng làm bản thân sạch sẽ thêm chút nào..hắn cảm thấy ghê tởm chính mình..nhưng hắn lại muốn thấy Vợ nhỏ của hắn..hắn muốn xin cô tha thứ..nhưng hắn không có lòng tin..hắn đã phản bội cô..Chiếc xe lăn bánh trong vô thức nhìn căn nhà quen thuộc lại chẳng dám xuống xe, hắn thật sợ thật rối ..chẳng biết làm gì mới làm trái tim nhẹ nhàng hơn một chút..đôi chân như xiềng xích nặng nề lê bước vào mở cửahắn phải giải thích..đúng vậy phải giải thích cho cô nghecánh cửa mở ra, ngôi nhà thế mà một hơi lạnh lẽo không có dấu vết người, nhìn tờ giấy trên bàn mà não hắn muốn nổ tung đau đớnhắn hoảng loạn chạy thẳng vào phòng cônhưng chính là..không có gì cảVợ ơi..em đi đâu rồi..hắn chạy quanh khắp nhà cũng không còn tìm được một vật dụng nào liên quan đến cô nữa..căn phòng ấy thế mà trống khônghắn run rẩy từng bước đi về phía chiếc bàn gần bếp, ở đây cô và hắn đã từng đối diện nhau ăn uống vui vẻ trò chuyện..thế nhưng bây giờ..nó đặt một tờ đơn ly hôn đã có sẵn chữ ký của bên người nữ..hắn quỳ rạp xuống sàn nhà chẳng dám tiến thêm bước nữa..hắn sợ hãi..sợ hãi khi ánh mắt kia va vào trái tim từng hồi lạnh lẽo chẳng có gì có thể bù đắp cảngay cả khi cô vứt bỏ mọi thứ muốn đến nơi cô ghét bỏ để đem cơm làm hòa với hắn..vậy mà hắn tặng cô một màn lạnh tâm như thếha..mày đáng mà..mày lấy tư cách gì giữ cô ấy..nhưng tim hắn thật đau, từng kí ức như cũ như mới hiện lên từng hồi ..tất cả là mơ thôi phải không?sao lại ra nông nỗi nàychẳng cứu vãn được nữa sao..Ánh mắt mất điểm sáng đột ngột sáng trưng..không sao ..chỉ cần hắn không dơ nữa..cô ấy sẽ lại tha thứ cho hắn thôiđúng vậynghĩ vậy hắn liền vui vẻ hạ tâm tình tội lỗi của mình xuống mà lần nữa vào nhà tắm chà xát thật nhiều lầnchỉ cần không bẩn nữakhông bẩn nữakhông bẩn nữavợ nhỏ sẽ quay về…hắn cứ thế đày đọa bản thân trong đó gần 3 tiếng, cơ thể nóng lạnh thất thường nhưng lại chẳng làm hắn ngưng tay..hắn tìm mọi cách làm sạch chính mình mặc cho máu me đầy khắp lưng trần nhỏ giọt tích tách trên sàn nhà trắng xóa..… …Từng hi vọng một cái kết hạnh phúc nhưng chính bản thân người ấy lại để tình cảm ấy vụt tắt khỏi tầm taySau cơn mưa trời vẫn đầy bão tố !.

Chẳng rõ xung quanh thế nào cũng chẳng rõ hắn rời đi ra sao ...!lần nữa bước ra khỏi bệnh viện tâm hắn lạnh lẽo đến thống khổ vô lực đập tay vào vô lăng mệt mỏi ..

hắn ở trong đó đã tắm rất kĩ lưỡng chà xát đến cơ thể đầy vết thương cũng chẳng làm bản thân sạch sẽ thêm chút nào..

hắn cảm thấy ghê tởm chính mình..

nhưng hắn lại muốn thấy Vợ nhỏ của hắn..

hắn muốn xin cô tha thứ..

nhưng hắn không có lòng tin..

hắn đã phản bội cô..

Chiếc xe lăn bánh trong vô thức nhìn căn nhà quen thuộc lại chẳng dám xuống xe, hắn thật sợ thật rối ..

chẳng biết làm gì mới làm trái tim nhẹ nhàng hơn một chút..đôi chân như xiềng xích nặng nề lê bước vào mở cửa

hắn phải giải thích..

đúng vậy phải giải thích cho cô nghe

cánh cửa mở ra, ngôi nhà thế mà một hơi lạnh lẽo không có dấu vết người, nhìn tờ giấy trên bàn mà não hắn muốn nổ tung đau đớn

hắn hoảng loạn chạy thẳng vào phòng cô

nhưng chính là..

không có gì cả

Vợ ơi..

em đi đâu rồi..

hắn chạy quanh khắp nhà cũng không còn tìm được một vật dụng nào liên quan đến cô nữa..

căn phòng ấy thế mà trống không

hắn run rẩy từng bước đi về phía chiếc bàn gần bếp, ở đây cô và hắn đã từng đối diện nhau ăn uống vui vẻ trò chuyện..

thế nhưng bây giờ..

nó đặt một tờ đơn ly hôn đã có sẵn chữ ký của bên người nữ..

hắn quỳ rạp xuống sàn nhà chẳng dám tiến thêm bước nữa..

hắn sợ hãi..

sợ hãi khi ánh mắt kia va vào trái tim từng hồi lạnh lẽo chẳng có gì có thể bù đắp cả

ngay cả khi cô vứt bỏ mọi thứ muốn đến nơi cô ghét bỏ để đem cơm làm hòa với hắn..

vậy mà hắn tặng cô một màn lạnh tâm như thế

ha..

mày đáng mà..

mày lấy tư cách gì giữ cô ấy..

nhưng tim hắn thật đau, từng kí ức như cũ như mới hiện lên từng hồi ..

tất cả là mơ thôi phải không?

sao lại ra nông nỗi này

chẳng cứu vãn được nữa sao..

Ánh mắt mất điểm sáng đột ngột sáng trưng..

không sao ..

chỉ cần hắn không dơ nữa..

cô ấy sẽ lại tha thứ cho hắn thôi

đúng vậy

nghĩ vậy hắn liền vui vẻ hạ tâm tình tội lỗi của mình xuống mà lần nữa vào nhà tắm chà xát thật nhiều lần

chỉ cần không bẩn nữa

không bẩn nữa

không bẩn nữa

vợ nhỏ sẽ quay về

hắn cứ thế đày đọa bản thân trong đó gần 3 tiếng, cơ thể nóng lạnh thất thường nhưng lại chẳng làm hắn ngưng tay..

hắn tìm mọi cách làm sạch chính mình mặc cho máu me đầy khắp lưng trần nhỏ giọt tích tách trên sàn nhà trắng xóa..

… …

Từng hi vọng một cái kết hạnh phúc nhưng chính bản thân người ấy lại để tình cảm ấy vụt tắt khỏi tầm tay

Sau cơn mưa trời vẫn đầy bão tố !.

Xuyên Nhanh Hệ Thống Lưu ManhTác giả: hương lyTruyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường\[ Kí chủ cô đã về. . \] "Thấy rồi còn hỏi. . " \[ Nhiệm vụ vẫn chưa xong mà. . \] "Xong cái đầu của mi. . làm ơn đi nhiệm vụ của ta là đảm bảo nam chủ tránh khỏi nữ chủ chứ không phải ăn hắn \=\=" \[ Nhưng. . "ăn" hắn sẽ được nhiều điểm tích lũy hơn\] "Mi cút đi đầu thai đi rồi tự ăn. . " \[. . \]kí chủ thật ngu xuẩn. . Rõ ràng nam chủ tươi xanh thế kia mà! hzzz \[Kí chủ cần nghỉ ngơi không hay tiếp tục. . \] "Tiếp tục " \[Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo "Thu Phục Nam Thần Vườn Trường"\] ! \-Tuyết Ly cậu tỉnh rồi. . cậu còn thấy đau ở đâu không? Đau đầu muốn chết đây này. . \- Không sao! \- Sao có thể không sao chứ mình là bạn thân của cậu phải đi đòi lại công bằng cho cậu. . con nhỏ kia ỷ được Thiên Phong thích rồi làm kiêu !! \- Ừ đi đi. . mình muốn yên tĩnh xíu Thái độ thờ ơ. . đây là sao? Chắc cậu ấy bị sốc quá! \- Cậu ! vậy thôi mình đi cậu nghỉ đi! "Hệ thống! Cốt truyện " \[ Đây là bộ tiểu thuyết vườn trường kinh điển nội dung cũ rích như bao cuốn. . kí chủ tự suy diễn đi\] "Bớt… Chẳng rõ xung quanh thế nào cũng chẳng rõ hắn rời đi ra sao ...!lần nữa bước ra khỏi bệnh viện tâm hắn lạnh lẽo đến thống khổ vô lực đập tay vào vô lăng mệt mỏi ..hắn ở trong đó đã tắm rất kĩ lưỡng chà xát đến cơ thể đầy vết thương cũng chẳng làm bản thân sạch sẽ thêm chút nào..hắn cảm thấy ghê tởm chính mình..nhưng hắn lại muốn thấy Vợ nhỏ của hắn..hắn muốn xin cô tha thứ..nhưng hắn không có lòng tin..hắn đã phản bội cô..Chiếc xe lăn bánh trong vô thức nhìn căn nhà quen thuộc lại chẳng dám xuống xe, hắn thật sợ thật rối ..chẳng biết làm gì mới làm trái tim nhẹ nhàng hơn một chút..đôi chân như xiềng xích nặng nề lê bước vào mở cửahắn phải giải thích..đúng vậy phải giải thích cho cô nghecánh cửa mở ra, ngôi nhà thế mà một hơi lạnh lẽo không có dấu vết người, nhìn tờ giấy trên bàn mà não hắn muốn nổ tung đau đớnhắn hoảng loạn chạy thẳng vào phòng cônhưng chính là..không có gì cảVợ ơi..em đi đâu rồi..hắn chạy quanh khắp nhà cũng không còn tìm được một vật dụng nào liên quan đến cô nữa..căn phòng ấy thế mà trống khônghắn run rẩy từng bước đi về phía chiếc bàn gần bếp, ở đây cô và hắn đã từng đối diện nhau ăn uống vui vẻ trò chuyện..thế nhưng bây giờ..nó đặt một tờ đơn ly hôn đã có sẵn chữ ký của bên người nữ..hắn quỳ rạp xuống sàn nhà chẳng dám tiến thêm bước nữa..hắn sợ hãi..sợ hãi khi ánh mắt kia va vào trái tim từng hồi lạnh lẽo chẳng có gì có thể bù đắp cảngay cả khi cô vứt bỏ mọi thứ muốn đến nơi cô ghét bỏ để đem cơm làm hòa với hắn..vậy mà hắn tặng cô một màn lạnh tâm như thếha..mày đáng mà..mày lấy tư cách gì giữ cô ấy..nhưng tim hắn thật đau, từng kí ức như cũ như mới hiện lên từng hồi ..tất cả là mơ thôi phải không?sao lại ra nông nỗi nàychẳng cứu vãn được nữa sao..Ánh mắt mất điểm sáng đột ngột sáng trưng..không sao ..chỉ cần hắn không dơ nữa..cô ấy sẽ lại tha thứ cho hắn thôiđúng vậynghĩ vậy hắn liền vui vẻ hạ tâm tình tội lỗi của mình xuống mà lần nữa vào nhà tắm chà xát thật nhiều lầnchỉ cần không bẩn nữakhông bẩn nữakhông bẩn nữavợ nhỏ sẽ quay về…hắn cứ thế đày đọa bản thân trong đó gần 3 tiếng, cơ thể nóng lạnh thất thường nhưng lại chẳng làm hắn ngưng tay..hắn tìm mọi cách làm sạch chính mình mặc cho máu me đầy khắp lưng trần nhỏ giọt tích tách trên sàn nhà trắng xóa..… …Từng hi vọng một cái kết hạnh phúc nhưng chính bản thân người ấy lại để tình cảm ấy vụt tắt khỏi tầm taySau cơn mưa trời vẫn đầy bão tố !.

Chương 118: Bác Sĩ Xin Dừng Bước 17