Tịch Hy cho người tìm hiểu biết Tịch Trí đang ở khách sạn. Ngay lập tức cô đích thân lái xe tới tìm em trai. Kim Ưng lo sợ lái xe đuổi theo, đi theo nhị tiểu thư bao năm, anh biết nhất định sẽ có chuyện. Đúng lúc Tịch Hy tới sảnh khách sạn thấy em mình vút qua rất nhanh, trên đường khá nhiều phương tiện, mất vài phút cô mới bắt kịp. Tịch Trí vừa tỉnh dậy sau một đêm say, cậu không để ý chiếc xe thể thao trắng bám đuôi mình. Tới khi Tịch Hy đánh lái sang làn, phanh gấp chắn ngay trước mặt thì Tịch Trí mới sợ hãi. Anh không sợ hai chiếc xe đâm nhau, mà sợ chủ của chiếc xe trước mặt. Chiếc xe trắng phanh tới mức tạo cả một vệt dài đen trên mặt đường, còn toé cả lửa. Nhìn thấy Tịch Hy đang lẳng lặng mở cốp cầm chiếc gậy bóng chày ra, Tịch Trí co rúm bấm khoá cửa xe. - Chết tiệt, mình lại gây ra chuyện gì rồi sao! Tịch Hy gõ cửa ra lệnh: - MỞ CỬA? Tịch Trí thấy chị nghiến răng nhìn mình chằm chằm đầy sát khí, anh chỉ lắc lắc đầu: - Em ...không mở đâu? Không nhiều lời, dứt khoát, Tịch Hy…
Chương 16: 16: Về Nhà Chồng
Ngang Tài Ngang SứcTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTịch Hy cho người tìm hiểu biết Tịch Trí đang ở khách sạn. Ngay lập tức cô đích thân lái xe tới tìm em trai. Kim Ưng lo sợ lái xe đuổi theo, đi theo nhị tiểu thư bao năm, anh biết nhất định sẽ có chuyện. Đúng lúc Tịch Hy tới sảnh khách sạn thấy em mình vút qua rất nhanh, trên đường khá nhiều phương tiện, mất vài phút cô mới bắt kịp. Tịch Trí vừa tỉnh dậy sau một đêm say, cậu không để ý chiếc xe thể thao trắng bám đuôi mình. Tới khi Tịch Hy đánh lái sang làn, phanh gấp chắn ngay trước mặt thì Tịch Trí mới sợ hãi. Anh không sợ hai chiếc xe đâm nhau, mà sợ chủ của chiếc xe trước mặt. Chiếc xe trắng phanh tới mức tạo cả một vệt dài đen trên mặt đường, còn toé cả lửa. Nhìn thấy Tịch Hy đang lẳng lặng mở cốp cầm chiếc gậy bóng chày ra, Tịch Trí co rúm bấm khoá cửa xe. - Chết tiệt, mình lại gây ra chuyện gì rồi sao! Tịch Hy gõ cửa ra lệnh: - MỞ CỬA? Tịch Trí thấy chị nghiến răng nhìn mình chằm chằm đầy sát khí, anh chỉ lắc lắc đầu: - Em ...không mở đâu? Không nhiều lời, dứt khoát, Tịch Hy… Tối hôm ấy, Lâu Nghiêu được giao đi đón Tịch Hy.Do có một vali đồ nên Tịch Hy nghĩ có đàn ông phụ thì cũng đỡ hơn, cô không từ chối.Lâu Nghiêu cẩn thận đặt vali vào cốp, xong đỡ lấy gói quà trên tay Tịch Hy:- Phu nhân cứ để tôi, mời cô vào xe.Tịch Hy ngại ngùng trước thái độ trịnh trọng ấy, bèn bảo:- Cứ gọi tôi là cô Hy như trợ lý Kim của tôi hay gọi.Túi quà hãy để cẩn thận vì đây là dành cho mẹ chồng tôi.- Vâng thưa cô!***Mang tiếng đã kết hôn nhưng đây là lần đầu cô tới Tần gia.Đây là một biệt thự rộng lớn, tường cao bao quanh rất kín kẽ cũng hiểu chủ nhà là người ưa sự riêng tư.Lâu Nghiêu nhấn vân tay vào một màn hình bên cạnh, cánh cổng từ từ mở ra.Tịch Hy cầm túi quà trên tay, có chút hồi hộp bước vào.Sân cỏ khá rộng, có những cây tùng cổ thụ được tỉa lá gọn gàng.Dưới tán cây còn có chiếc ghế dài treo trên xích đu.Hệ thống đèn được chiếu sáng cả sân, những khóm hoa trồng theo từng đám nở rộ dưới ánh đèn vàng nhạt.Cả sân vườn thoảng mùi hoa cỏ thơm nhẹ rất dễ chịu.Tịch Hy ngắm nhìn biệt thự lớn trước mắt, đây sẽ là chốn đi về sau này của cô.Mất vài giây, cô mới từ tốn bước vào nhà.Tần phu nhân biết nay con dâu về nhà nên từ sớm đã tự tay xuống bếp nấu ăn.Thậm chí vài ngày trước bà đã chuẩn bị một phòng riêng cho đôi vợ chồng trẻ, mọi thứ đều mới và tốt nhất.Bà vốn muốn gặp Tịch Hy từ lâu, nhưng biết cô đang bận tháo gỡ khó khăn cho công ty nên cũng không tiện làm phiền, chỉ gọi vài lần hỏi han mà thôi.Tần Lãnh hiếm khi thấy mẹ hào hứng tất bật như vậy, anh chiều lòng để bà làm những điều bà thích.Thấy Lâu Nghiêu nhắn đã đón vợ anh tới nhà, anh gập laptop lại, đi ra phòng khách đúng lúc Tịch Hy cũng vừa bước vào.Hai người nhìn nhau, cảm xúc lạ lùng khó tả.- Tới rồi tới rồi, ta mong con quá!Tần phu nhân thấy con dâu liền niềm nở chào đón.Tịch Hy cười:- Chào bác, nay con mới qua được.Mong bác thông cảm!- Không sao, ta hiểu.Đã là người một nhà rồi, không cần phải khách khí.Giờ hai đứa đã đăng kí kết hôn, ai ai cũng biết cả.Gọi mẹ chồng được rồi.Tịch Hy có ấn tượng khá tốt với mẹ Tần Lãnh, vì bà là mối thân thiết với mẹ con khi còn sống.Thật không ngờ nay bà ấy cũng đã là mẹ của mình.Cô ngại ngùng:- Mẹ, đây là chút quà con biếu mẹ ạ!- Cảm ơn con, thật là cẩn thận chu đáo quá.Nhìn hai người phụ nữ trong nhà mẹ mẹ con con khiến tâm trạng của Tần Lãnh rất tốt.Trong cả bữa cơm, Tần Lãnh không nói nhiều, chỉ có mẹ anh là rôm rả hỏi han Tịch Hy.- Mẹ đã chuẩn bị phòng tân hôn cho hai đứa.Dù chưa làm lễ cưới nhưng con hãy tới đây ở luôn nhé.Ta mong ngày này lâu lắm rồi, con xem, cả cái nhà to nhưng chả có mấy người.Tịch Hy vốn định mang vali đồ qua trước, vẫn còn nhiều đồ khác, cô định hôm nào dọn hết rồi mới chuyển hẳn về Tần gia.Nhưng thấy thái độ nhiệt tình của mẹ chồng, cô không tiện từ chối.- Mẹ, cứ để khi nào cô ấy tự nhiên.Rồi Tần Lãnh quay sang nhìn Tịch Hy có vẻ đang lưỡng lự:- Em cứ chuẩn bị hết mọi thứ rồi tới cũng được, mấy ngày nay đã vất vả rồi.- Không có gì, em sẽ ở luôn tối nay.Tần phu nhân nghe vậy rất vui, Tần Lãnh thì hơi bất ngờ khi cô xưng "em".Có lẽ nay ở trước mặt mẹ nên cô mới thay đổi như vậy..
Ngang Tài Ngang SứcTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTịch Hy cho người tìm hiểu biết Tịch Trí đang ở khách sạn. Ngay lập tức cô đích thân lái xe tới tìm em trai. Kim Ưng lo sợ lái xe đuổi theo, đi theo nhị tiểu thư bao năm, anh biết nhất định sẽ có chuyện. Đúng lúc Tịch Hy tới sảnh khách sạn thấy em mình vút qua rất nhanh, trên đường khá nhiều phương tiện, mất vài phút cô mới bắt kịp. Tịch Trí vừa tỉnh dậy sau một đêm say, cậu không để ý chiếc xe thể thao trắng bám đuôi mình. Tới khi Tịch Hy đánh lái sang làn, phanh gấp chắn ngay trước mặt thì Tịch Trí mới sợ hãi. Anh không sợ hai chiếc xe đâm nhau, mà sợ chủ của chiếc xe trước mặt. Chiếc xe trắng phanh tới mức tạo cả một vệt dài đen trên mặt đường, còn toé cả lửa. Nhìn thấy Tịch Hy đang lẳng lặng mở cốp cầm chiếc gậy bóng chày ra, Tịch Trí co rúm bấm khoá cửa xe. - Chết tiệt, mình lại gây ra chuyện gì rồi sao! Tịch Hy gõ cửa ra lệnh: - MỞ CỬA? Tịch Trí thấy chị nghiến răng nhìn mình chằm chằm đầy sát khí, anh chỉ lắc lắc đầu: - Em ...không mở đâu? Không nhiều lời, dứt khoát, Tịch Hy… Tối hôm ấy, Lâu Nghiêu được giao đi đón Tịch Hy.Do có một vali đồ nên Tịch Hy nghĩ có đàn ông phụ thì cũng đỡ hơn, cô không từ chối.Lâu Nghiêu cẩn thận đặt vali vào cốp, xong đỡ lấy gói quà trên tay Tịch Hy:- Phu nhân cứ để tôi, mời cô vào xe.Tịch Hy ngại ngùng trước thái độ trịnh trọng ấy, bèn bảo:- Cứ gọi tôi là cô Hy như trợ lý Kim của tôi hay gọi.Túi quà hãy để cẩn thận vì đây là dành cho mẹ chồng tôi.- Vâng thưa cô!***Mang tiếng đã kết hôn nhưng đây là lần đầu cô tới Tần gia.Đây là một biệt thự rộng lớn, tường cao bao quanh rất kín kẽ cũng hiểu chủ nhà là người ưa sự riêng tư.Lâu Nghiêu nhấn vân tay vào một màn hình bên cạnh, cánh cổng từ từ mở ra.Tịch Hy cầm túi quà trên tay, có chút hồi hộp bước vào.Sân cỏ khá rộng, có những cây tùng cổ thụ được tỉa lá gọn gàng.Dưới tán cây còn có chiếc ghế dài treo trên xích đu.Hệ thống đèn được chiếu sáng cả sân, những khóm hoa trồng theo từng đám nở rộ dưới ánh đèn vàng nhạt.Cả sân vườn thoảng mùi hoa cỏ thơm nhẹ rất dễ chịu.Tịch Hy ngắm nhìn biệt thự lớn trước mắt, đây sẽ là chốn đi về sau này của cô.Mất vài giây, cô mới từ tốn bước vào nhà.Tần phu nhân biết nay con dâu về nhà nên từ sớm đã tự tay xuống bếp nấu ăn.Thậm chí vài ngày trước bà đã chuẩn bị một phòng riêng cho đôi vợ chồng trẻ, mọi thứ đều mới và tốt nhất.Bà vốn muốn gặp Tịch Hy từ lâu, nhưng biết cô đang bận tháo gỡ khó khăn cho công ty nên cũng không tiện làm phiền, chỉ gọi vài lần hỏi han mà thôi.Tần Lãnh hiếm khi thấy mẹ hào hứng tất bật như vậy, anh chiều lòng để bà làm những điều bà thích.Thấy Lâu Nghiêu nhắn đã đón vợ anh tới nhà, anh gập laptop lại, đi ra phòng khách đúng lúc Tịch Hy cũng vừa bước vào.Hai người nhìn nhau, cảm xúc lạ lùng khó tả.- Tới rồi tới rồi, ta mong con quá!Tần phu nhân thấy con dâu liền niềm nở chào đón.Tịch Hy cười:- Chào bác, nay con mới qua được.Mong bác thông cảm!- Không sao, ta hiểu.Đã là người một nhà rồi, không cần phải khách khí.Giờ hai đứa đã đăng kí kết hôn, ai ai cũng biết cả.Gọi mẹ chồng được rồi.Tịch Hy có ấn tượng khá tốt với mẹ Tần Lãnh, vì bà là mối thân thiết với mẹ con khi còn sống.Thật không ngờ nay bà ấy cũng đã là mẹ của mình.Cô ngại ngùng:- Mẹ, đây là chút quà con biếu mẹ ạ!- Cảm ơn con, thật là cẩn thận chu đáo quá.Nhìn hai người phụ nữ trong nhà mẹ mẹ con con khiến tâm trạng của Tần Lãnh rất tốt.Trong cả bữa cơm, Tần Lãnh không nói nhiều, chỉ có mẹ anh là rôm rả hỏi han Tịch Hy.- Mẹ đã chuẩn bị phòng tân hôn cho hai đứa.Dù chưa làm lễ cưới nhưng con hãy tới đây ở luôn nhé.Ta mong ngày này lâu lắm rồi, con xem, cả cái nhà to nhưng chả có mấy người.Tịch Hy vốn định mang vali đồ qua trước, vẫn còn nhiều đồ khác, cô định hôm nào dọn hết rồi mới chuyển hẳn về Tần gia.Nhưng thấy thái độ nhiệt tình của mẹ chồng, cô không tiện từ chối.- Mẹ, cứ để khi nào cô ấy tự nhiên.Rồi Tần Lãnh quay sang nhìn Tịch Hy có vẻ đang lưỡng lự:- Em cứ chuẩn bị hết mọi thứ rồi tới cũng được, mấy ngày nay đã vất vả rồi.- Không có gì, em sẽ ở luôn tối nay.Tần phu nhân nghe vậy rất vui, Tần Lãnh thì hơi bất ngờ khi cô xưng "em".Có lẽ nay ở trước mặt mẹ nên cô mới thay đổi như vậy..
Ngang Tài Ngang SứcTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTịch Hy cho người tìm hiểu biết Tịch Trí đang ở khách sạn. Ngay lập tức cô đích thân lái xe tới tìm em trai. Kim Ưng lo sợ lái xe đuổi theo, đi theo nhị tiểu thư bao năm, anh biết nhất định sẽ có chuyện. Đúng lúc Tịch Hy tới sảnh khách sạn thấy em mình vút qua rất nhanh, trên đường khá nhiều phương tiện, mất vài phút cô mới bắt kịp. Tịch Trí vừa tỉnh dậy sau một đêm say, cậu không để ý chiếc xe thể thao trắng bám đuôi mình. Tới khi Tịch Hy đánh lái sang làn, phanh gấp chắn ngay trước mặt thì Tịch Trí mới sợ hãi. Anh không sợ hai chiếc xe đâm nhau, mà sợ chủ của chiếc xe trước mặt. Chiếc xe trắng phanh tới mức tạo cả một vệt dài đen trên mặt đường, còn toé cả lửa. Nhìn thấy Tịch Hy đang lẳng lặng mở cốp cầm chiếc gậy bóng chày ra, Tịch Trí co rúm bấm khoá cửa xe. - Chết tiệt, mình lại gây ra chuyện gì rồi sao! Tịch Hy gõ cửa ra lệnh: - MỞ CỬA? Tịch Trí thấy chị nghiến răng nhìn mình chằm chằm đầy sát khí, anh chỉ lắc lắc đầu: - Em ...không mở đâu? Không nhiều lời, dứt khoát, Tịch Hy… Tối hôm ấy, Lâu Nghiêu được giao đi đón Tịch Hy.Do có một vali đồ nên Tịch Hy nghĩ có đàn ông phụ thì cũng đỡ hơn, cô không từ chối.Lâu Nghiêu cẩn thận đặt vali vào cốp, xong đỡ lấy gói quà trên tay Tịch Hy:- Phu nhân cứ để tôi, mời cô vào xe.Tịch Hy ngại ngùng trước thái độ trịnh trọng ấy, bèn bảo:- Cứ gọi tôi là cô Hy như trợ lý Kim của tôi hay gọi.Túi quà hãy để cẩn thận vì đây là dành cho mẹ chồng tôi.- Vâng thưa cô!***Mang tiếng đã kết hôn nhưng đây là lần đầu cô tới Tần gia.Đây là một biệt thự rộng lớn, tường cao bao quanh rất kín kẽ cũng hiểu chủ nhà là người ưa sự riêng tư.Lâu Nghiêu nhấn vân tay vào một màn hình bên cạnh, cánh cổng từ từ mở ra.Tịch Hy cầm túi quà trên tay, có chút hồi hộp bước vào.Sân cỏ khá rộng, có những cây tùng cổ thụ được tỉa lá gọn gàng.Dưới tán cây còn có chiếc ghế dài treo trên xích đu.Hệ thống đèn được chiếu sáng cả sân, những khóm hoa trồng theo từng đám nở rộ dưới ánh đèn vàng nhạt.Cả sân vườn thoảng mùi hoa cỏ thơm nhẹ rất dễ chịu.Tịch Hy ngắm nhìn biệt thự lớn trước mắt, đây sẽ là chốn đi về sau này của cô.Mất vài giây, cô mới từ tốn bước vào nhà.Tần phu nhân biết nay con dâu về nhà nên từ sớm đã tự tay xuống bếp nấu ăn.Thậm chí vài ngày trước bà đã chuẩn bị một phòng riêng cho đôi vợ chồng trẻ, mọi thứ đều mới và tốt nhất.Bà vốn muốn gặp Tịch Hy từ lâu, nhưng biết cô đang bận tháo gỡ khó khăn cho công ty nên cũng không tiện làm phiền, chỉ gọi vài lần hỏi han mà thôi.Tần Lãnh hiếm khi thấy mẹ hào hứng tất bật như vậy, anh chiều lòng để bà làm những điều bà thích.Thấy Lâu Nghiêu nhắn đã đón vợ anh tới nhà, anh gập laptop lại, đi ra phòng khách đúng lúc Tịch Hy cũng vừa bước vào.Hai người nhìn nhau, cảm xúc lạ lùng khó tả.- Tới rồi tới rồi, ta mong con quá!Tần phu nhân thấy con dâu liền niềm nở chào đón.Tịch Hy cười:- Chào bác, nay con mới qua được.Mong bác thông cảm!- Không sao, ta hiểu.Đã là người một nhà rồi, không cần phải khách khí.Giờ hai đứa đã đăng kí kết hôn, ai ai cũng biết cả.Gọi mẹ chồng được rồi.Tịch Hy có ấn tượng khá tốt với mẹ Tần Lãnh, vì bà là mối thân thiết với mẹ con khi còn sống.Thật không ngờ nay bà ấy cũng đã là mẹ của mình.Cô ngại ngùng:- Mẹ, đây là chút quà con biếu mẹ ạ!- Cảm ơn con, thật là cẩn thận chu đáo quá.Nhìn hai người phụ nữ trong nhà mẹ mẹ con con khiến tâm trạng của Tần Lãnh rất tốt.Trong cả bữa cơm, Tần Lãnh không nói nhiều, chỉ có mẹ anh là rôm rả hỏi han Tịch Hy.- Mẹ đã chuẩn bị phòng tân hôn cho hai đứa.Dù chưa làm lễ cưới nhưng con hãy tới đây ở luôn nhé.Ta mong ngày này lâu lắm rồi, con xem, cả cái nhà to nhưng chả có mấy người.Tịch Hy vốn định mang vali đồ qua trước, vẫn còn nhiều đồ khác, cô định hôm nào dọn hết rồi mới chuyển hẳn về Tần gia.Nhưng thấy thái độ nhiệt tình của mẹ chồng, cô không tiện từ chối.- Mẹ, cứ để khi nào cô ấy tự nhiên.Rồi Tần Lãnh quay sang nhìn Tịch Hy có vẻ đang lưỡng lự:- Em cứ chuẩn bị hết mọi thứ rồi tới cũng được, mấy ngày nay đã vất vả rồi.- Không có gì, em sẽ ở luôn tối nay.Tần phu nhân nghe vậy rất vui, Tần Lãnh thì hơi bất ngờ khi cô xưng "em".Có lẽ nay ở trước mặt mẹ nên cô mới thay đổi như vậy..