Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống…
Chương 1287
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 1287Nói thật, mã não không đủ tư cách đặt chân vào quầy trang sức cao cấp, cho nên cũng không cần suy nghĩ.“Vy Vy, cô nói xem tôi phải làm sao?” Trần Châu Ánh cười khổ không thôi: “Quả nhiên là tứ kết có khác, vừa diễn ra thì cho tôi một vấn đề khó như vậy.”“Cũng không phải là làm khó cô, các nhà thiết kế trang sức cũng giống như cô bây giờ.” Tống Vy nhìn các nhà thiết kế trang sức mặt mày ủ rột khác, rõ ràng bọn họ cũng đang đau đầu vì chọn chất liệu cho trang sức.“Đúng thật.” Trần Châu Ánh nhìn thấy những người khác cũng giống mình, hai mắt chợt sáng lên: “Tôi đột nhiên phát hiện trong lòng mình cân bằng rồi.”Tống Vy giở khóc giở cười, sau khi lắc đầu thì tiếp tục nhìn hình ảnh của mình.Nhìn thấy một tấm trong đó, cô bỗng nhiên có một chủ ý: “Châu Ánh, cô nhìn cái này.”Cô đẩy cánh tay của Trần Châu Ánh.“Cái gì?” Trần Châu Ánh lại gần.Tống Vy chỉ vào một tấm ảnh đen hoàn toàn: “Cái này, đây là một bức ảnh do phi hành gia trên mặt trăng chụp, chúng ta khi ở trên trái đất ngắm sao, cả ngầu trời đều là những ngôi sao. Nhưng nhìn từ mặt trăng, lại là một khoảng đen, cho nên tôi đại khái biết được cô có thể chọn loại đá nào rồi, đá Obsidian, hoặc kim cương đen, cực kỳ đen.”Được cô gợi ý như vậy, Trần Châu Ánh trở nên nghiêm túc: “Cô nói đúng, hơn nữa màu sắc đằng sau những hình ảnh bầu trời sao này, đều là màu đen, hơn nữa cô thiết kế lễ phục bầu trời sao, màu sắc cũng chắc chắn là phối hợp rất nhiều màu sắc, tạo nên sự thần bí của bầu trời sao, vậy thì đá quý màu đen mới là thích hợp nhất, sẽ không quá đột ngột, đúng, tôi biết phải làm như nào rồi!”Trần Châu Ánh phấn khích vỗ tay, sau đó mở laptop trước mặt của mình lên, bắt đầu tìm kiếm đá Obsidian và kim cương đen.Cuối cùng, Trần Châu Ánh chọn đá Obsidian.Thật ra so sánh hai loại này, giá trị của đá Obsidian còn lâu mới bằng kim cương đen, dù sao sản lượng của kim cương đen rất hiếm, rất đắt đỏ.Vậy nên phía ban tổ chức cũng không thể đồng ý đơn xin kim cương đen của cô, giá trị thật sự quá cao, còn không nhất định sẽ mua được, đây là một nguyên nhân.Nguyên nhân khác là kim cương đen còn có độ trong nhất định, không giống đá Obsidian, là đen thuần, cực kỳ đen, dùng để thiết kế cho chủ đề bầu trời sao, phối hợp với lễ phục là cực kỳ phù hợpVì vậy Trần Châu Ánh đã nộp đơn xin của mình lên trên, rất nhanh thì nhận được câu trả lời đồng ý.Sau đó, Trần Châu Ánh kéo tay của Tống Vy: “Vy Vy, ngày mai cùng tôi đến chợ đá quý đi một vòng đi.”“Được.” Tống Vy gật đầu đồng ý.Dù sao, là người đồng hành của cô, cho nên không thể không quan tâm, dù sao trang sức xảy ra vấn đề, lễ phục của cô cũng không được điểm cao.Sau khi thương lượng xong, hai người vừa thương lượng một chút kế hoạch thiết kế tiếp theo rồi chuẩn bị tạm biệt, rời khỏi hội quán.Cuộc thi hiện nay không giống như trước đây, buộc phải hoàn thành ở hội quán, thời gian hai tuần, các nhà thiết kế hoàn toàn có thể ở nhà, các nơi khác hoàn thành tác phẩm.Chỉ cần nộp tác phẩm đúng hạn là được.Các nhà thiết kế khác cũng định như vậy, sau khi nộp đơn xin xong, cũng đứng dậy tạm biệt.Tống Vy và Trần Châu Ánh đi trên hàng lang, đi về phía phòng nghỉ.Sau khi đi được mấy bước, bỗng nhiên có người gọi lại.
CHƯƠNG 1287
Nói thật, mã não không đủ tư cách đặt chân vào quầy trang sức cao cấp, cho nên cũng không cần suy nghĩ.
“Vy Vy, cô nói xem tôi phải làm sao?” Trần Châu Ánh cười khổ không thôi: “Quả nhiên là tứ kết có khác, vừa diễn ra thì cho tôi một vấn đề khó như vậy.”
“Cũng không phải là làm khó cô, các nhà thiết kế trang sức cũng giống như cô bây giờ.” Tống Vy nhìn các nhà thiết kế trang sức mặt mày ủ rột khác, rõ ràng bọn họ cũng đang đau đầu vì chọn chất liệu cho trang sức.
“Đúng thật.” Trần Châu Ánh nhìn thấy những người khác cũng giống mình, hai mắt chợt sáng lên: “Tôi đột nhiên phát hiện trong lòng mình cân bằng rồi.”
Tống Vy giở khóc giở cười, sau khi lắc đầu thì tiếp tục nhìn hình ảnh của mình.
Nhìn thấy một tấm trong đó, cô bỗng nhiên có một chủ ý: “Châu Ánh, cô nhìn cái này.”
Cô đẩy cánh tay của Trần Châu Ánh.
“Cái gì?” Trần Châu Ánh lại gần.
Tống Vy chỉ vào một tấm ảnh đen hoàn toàn: “Cái này, đây là một bức ảnh do phi hành gia trên mặt trăng chụp, chúng ta khi ở trên trái đất ngắm sao, cả ngầu trời đều là những ngôi sao. Nhưng nhìn từ mặt trăng, lại là một khoảng đen, cho nên tôi đại khái biết được cô có thể chọn loại đá nào rồi, đá Obsidian, hoặc kim cương đen, cực kỳ đen.”
Được cô gợi ý như vậy, Trần Châu Ánh trở nên nghiêm túc: “Cô nói đúng, hơn nữa màu sắc đằng sau những hình ảnh bầu trời sao này, đều là màu đen, hơn nữa cô thiết kế lễ phục bầu trời sao, màu sắc cũng chắc chắn là phối hợp rất nhiều màu sắc, tạo nên sự thần bí của bầu trời sao, vậy thì đá quý màu đen mới là thích hợp nhất, sẽ không quá đột ngột, đúng, tôi biết phải làm như nào rồi!”
Trần Châu Ánh phấn khích vỗ tay, sau đó mở laptop trước mặt của mình lên, bắt đầu tìm kiếm đá Obsidian và kim cương đen.
Cuối cùng, Trần Châu Ánh chọn đá Obsidian.
Thật ra so sánh hai loại này, giá trị của đá Obsidian còn lâu mới bằng kim cương đen, dù sao sản lượng của kim cương đen rất hiếm, rất đắt đỏ.
Vậy nên phía ban tổ chức cũng không thể đồng ý đơn xin kim cương đen của cô, giá trị thật sự quá cao, còn không nhất định sẽ mua được, đây là một nguyên nhân.
Nguyên nhân khác là kim cương đen còn có độ trong nhất định, không giống đá Obsidian, là đen thuần, cực kỳ đen, dùng để thiết kế cho chủ đề bầu trời sao, phối hợp với lễ phục là cực kỳ phù hợp
Vì vậy Trần Châu Ánh đã nộp đơn xin của mình lên trên, rất nhanh thì nhận được câu trả lời đồng ý.
Sau đó, Trần Châu Ánh kéo tay của Tống Vy: “Vy Vy, ngày mai cùng tôi đến chợ đá quý đi một vòng đi.”
“Được.” Tống Vy gật đầu đồng ý.
Dù sao, là người đồng hành của cô, cho nên không thể không quan tâm, dù sao trang sức xảy ra vấn đề, lễ phục của cô cũng không được điểm cao.
Sau khi thương lượng xong, hai người vừa thương lượng một chút kế hoạch thiết kế tiếp theo rồi chuẩn bị tạm biệt, rời khỏi hội quán.
Cuộc thi hiện nay không giống như trước đây, buộc phải hoàn thành ở hội quán, thời gian hai tuần, các nhà thiết kế hoàn toàn có thể ở nhà, các nơi khác hoàn thành tác phẩm.
Chỉ cần nộp tác phẩm đúng hạn là được.
Các nhà thiết kế khác cũng định như vậy, sau khi nộp đơn xin xong, cũng đứng dậy tạm biệt.
Tống Vy và Trần Châu Ánh đi trên hàng lang, đi về phía phòng nghỉ.
Sau khi đi được mấy bước, bỗng nhiên có người gọi lại.
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 1287Nói thật, mã não không đủ tư cách đặt chân vào quầy trang sức cao cấp, cho nên cũng không cần suy nghĩ.“Vy Vy, cô nói xem tôi phải làm sao?” Trần Châu Ánh cười khổ không thôi: “Quả nhiên là tứ kết có khác, vừa diễn ra thì cho tôi một vấn đề khó như vậy.”“Cũng không phải là làm khó cô, các nhà thiết kế trang sức cũng giống như cô bây giờ.” Tống Vy nhìn các nhà thiết kế trang sức mặt mày ủ rột khác, rõ ràng bọn họ cũng đang đau đầu vì chọn chất liệu cho trang sức.“Đúng thật.” Trần Châu Ánh nhìn thấy những người khác cũng giống mình, hai mắt chợt sáng lên: “Tôi đột nhiên phát hiện trong lòng mình cân bằng rồi.”Tống Vy giở khóc giở cười, sau khi lắc đầu thì tiếp tục nhìn hình ảnh của mình.Nhìn thấy một tấm trong đó, cô bỗng nhiên có một chủ ý: “Châu Ánh, cô nhìn cái này.”Cô đẩy cánh tay của Trần Châu Ánh.“Cái gì?” Trần Châu Ánh lại gần.Tống Vy chỉ vào một tấm ảnh đen hoàn toàn: “Cái này, đây là một bức ảnh do phi hành gia trên mặt trăng chụp, chúng ta khi ở trên trái đất ngắm sao, cả ngầu trời đều là những ngôi sao. Nhưng nhìn từ mặt trăng, lại là một khoảng đen, cho nên tôi đại khái biết được cô có thể chọn loại đá nào rồi, đá Obsidian, hoặc kim cương đen, cực kỳ đen.”Được cô gợi ý như vậy, Trần Châu Ánh trở nên nghiêm túc: “Cô nói đúng, hơn nữa màu sắc đằng sau những hình ảnh bầu trời sao này, đều là màu đen, hơn nữa cô thiết kế lễ phục bầu trời sao, màu sắc cũng chắc chắn là phối hợp rất nhiều màu sắc, tạo nên sự thần bí của bầu trời sao, vậy thì đá quý màu đen mới là thích hợp nhất, sẽ không quá đột ngột, đúng, tôi biết phải làm như nào rồi!”Trần Châu Ánh phấn khích vỗ tay, sau đó mở laptop trước mặt của mình lên, bắt đầu tìm kiếm đá Obsidian và kim cương đen.Cuối cùng, Trần Châu Ánh chọn đá Obsidian.Thật ra so sánh hai loại này, giá trị của đá Obsidian còn lâu mới bằng kim cương đen, dù sao sản lượng của kim cương đen rất hiếm, rất đắt đỏ.Vậy nên phía ban tổ chức cũng không thể đồng ý đơn xin kim cương đen của cô, giá trị thật sự quá cao, còn không nhất định sẽ mua được, đây là một nguyên nhân.Nguyên nhân khác là kim cương đen còn có độ trong nhất định, không giống đá Obsidian, là đen thuần, cực kỳ đen, dùng để thiết kế cho chủ đề bầu trời sao, phối hợp với lễ phục là cực kỳ phù hợpVì vậy Trần Châu Ánh đã nộp đơn xin của mình lên trên, rất nhanh thì nhận được câu trả lời đồng ý.Sau đó, Trần Châu Ánh kéo tay của Tống Vy: “Vy Vy, ngày mai cùng tôi đến chợ đá quý đi một vòng đi.”“Được.” Tống Vy gật đầu đồng ý.Dù sao, là người đồng hành của cô, cho nên không thể không quan tâm, dù sao trang sức xảy ra vấn đề, lễ phục của cô cũng không được điểm cao.Sau khi thương lượng xong, hai người vừa thương lượng một chút kế hoạch thiết kế tiếp theo rồi chuẩn bị tạm biệt, rời khỏi hội quán.Cuộc thi hiện nay không giống như trước đây, buộc phải hoàn thành ở hội quán, thời gian hai tuần, các nhà thiết kế hoàn toàn có thể ở nhà, các nơi khác hoàn thành tác phẩm.Chỉ cần nộp tác phẩm đúng hạn là được.Các nhà thiết kế khác cũng định như vậy, sau khi nộp đơn xin xong, cũng đứng dậy tạm biệt.Tống Vy và Trần Châu Ánh đi trên hàng lang, đi về phía phòng nghỉ.Sau khi đi được mấy bước, bỗng nhiên có người gọi lại.