Tác giả:

"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…

Chương 632: 632: “anh Không Biết”

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… “Có thể hợp tác thì đương nhiên là không có vấn đề gì rồi.Nhưng mà anh vẫn muốn làm rõmột chuyện, nếu em đã nói vẫn còn có nhiều công ty lớn tới tìm em hợp tác vậy thì tại sao em lại tới tìm anh vậy?”AdvertisementTrương Thiên Thành cũng không phải kẻ ngốc.Một người phụ nữ không khéo như Trần Anh Thư từ trước tới nay chưa từng làm những vụ làm ăn không có lợi cho mình.Cô ta có thể không ngại xa xôi mà về đây tìm anh để bàn chuyện hợp thì thì mọi chuyện cũng không chỉ đơn giản như thế.Trần Anh Thư cũng không sốt ruột, cô ta chậm rãi nhấp một hớp rượu, sau đó mới lên tiếng hỏi: “Vậy Tổng giám đốc Trương cảm thấy tại sao em lại làm như vậy?”“Anh không biết”.Từ trước tới nay Trương Thiên Thành chưa bao giờ thành thật như lúc này.Anh còn nghiêm túc nhìn chằm chằm Trần Anh Thư, tuy nhiên, trong đôi mắt ấy không có bất kỳ chút tạp niệm nào."Ha."Trần Anh Thư bật cười thành tiếng, tất nhiên là cô ta không tin rồi.Thế nhưng cô ta vẫn đáp lại: “Đương nhiên là bởi vì Tổng giám đốc Trương là một tài năng trẻ hiểm có ở trong nước.Em muốn hợp tác thì cũng phải tìm người mà mình có thểtin tưởng được, như vậy mới có thể thu lại được lợi ích lớn nhất chứ, anh nói có phải không?”Câu trả lời này khiến Trương Thiên Thành không cách nào phản bác lại được.Trực giác nói cho anh biết đây cũng không phải là mục đích cuối cùng của Trần Anh Thư.Trời lúc này đã khuya lắm rồi, Trương Thiên Thành cũng đã nhìn thấy dự án vì thế anh liền đứng dậy ra về.Trần Anh Thư cũng đứng dậy để tiễn anh.Lúc ra tới cửa, Trần Anh Thư đột nhiên gọi giật anh lại, hỏi anh một câu: “Trương Thiên Thành, chúng ta sẽ hợp tác chứ?”Trương Thiên Thành hơi khựng lại, sau đó anh cũng nhìn về phía Trần Anh Thư, gật mạnh đầu: “Nếu như cô Trần có thành ý muốn hợp tác vậy thì tôi cũng không có ý kiến gì?“Vậy được, chúc anh ngủ ngon”Trần Anh Thư mỉm cười, không đợi TrươngThiên Thành đáp lại đã trực tiếp đóng sập cửa lại.Trương Thiên Thành cũng không hề có bất kỳ cảm xúc gì, anh sải dài bước chân, tay cầm tập tài liệu sau đó rời đi.Chẳng mấy chốc Trần Anh Thư đã lại lên tới tầng hai mươi tám.Từ độ cao này, tất cả những thứ dưới mặt đất đều thu nhỏ lại trong tầm mắt giống như một con kiến vậy.Thế nhưng Trần Anh Thư vẫn cảm thấy nực cười, bởi vì cô ta muốn nhìn thấy hình bóng của Trương Thiên Thành,Xem xem anh có dừng lại không, xem xem anh...!ít nhất có chịu quay đầu nhìn lên lấy một cái không.Nhưng mà thật đáng tiếc, anh không làm gì cả.Trương Thiên Thành đi thẳng vào trong xe, không hề do dự nhấn ga rời đi.Thậm chí Trần Anh Thư bắt đầu hoài nghi rằng Trương Thiên Thành tới đây là vì dự án trong tay cô ta.Trần Anh Thư đột nhiên cảm thấy vô cùngchán nản.Cô ta quay trở lại ngồi xuống ghế số pha, cầm ly rượu vang Trương Thiên Thành chưa uống hết lên tay sau đó khẽ hôn lên đó.Cô ta chậm rãi nhấp nháp một hớp rượu trong ly, lặng lẽ hồi tưởng dư vị của rượu đang tan dần trong miệng.“Trương Thiên Thành!”Trần Anh Thư thì thào..

“Có thể hợp tác thì đương nhiên là không có vấn đề gì rồi.

Nhưng mà anh vẫn muốn làm rõmột chuyện, nếu em đã nói vẫn còn có nhiều công ty lớn tới tìm em hợp tác vậy thì tại sao em lại tới tìm anh vậy?”AdvertisementTrương Thiên Thành cũng không phải kẻ ngốc.Một người phụ nữ không khéo như Trần Anh Thư từ trước tới nay chưa từng làm những vụ làm ăn không có lợi cho mình.Cô ta có thể không ngại xa xôi mà về đây tìm anh để bàn chuyện hợp thì thì mọi chuyện cũng không chỉ đơn giản như thế.Trần Anh Thư cũng không sốt ruột, cô ta chậm rãi nhấp một hớp rượu, sau đó mới lên tiếng hỏi: “Vậy Tổng giám đốc Trương cảm thấy tại sao em lại làm như vậy?”“Anh không biết”.Từ trước tới nay Trương Thiên Thành chưa bao giờ thành thật như lúc này.

Anh còn nghiêm túc nhìn chằm chằm Trần Anh Thư, tuy nhiên, trong đôi mắt ấy không có bất kỳ chút tạp niệm nào."Ha."Trần Anh Thư bật cười thành tiếng, tất nhiên là cô ta không tin rồi.

Thế nhưng cô ta vẫn đáp lại: “Đương nhiên là bởi vì Tổng giám đốc Trương là một tài năng trẻ hiểm có ở trong nước.

Em muốn hợp tác thì cũng phải tìm người mà mình có thểtin tưởng được, như vậy mới có thể thu lại được lợi ích lớn nhất chứ, anh nói có phải không?”Câu trả lời này khiến Trương Thiên Thành không cách nào phản bác lại được.Trực giác nói cho anh biết đây cũng không phải là mục đích cuối cùng của Trần Anh Thư.Trời lúc này đã khuya lắm rồi, Trương Thiên Thành cũng đã nhìn thấy dự án vì thế anh liền đứng dậy ra về.Trần Anh Thư cũng đứng dậy để tiễn anh.

Lúc ra tới cửa, Trần Anh Thư đột nhiên gọi giật anh lại, hỏi anh một câu: “Trương Thiên Thành, chúng ta sẽ hợp tác chứ?”Trương Thiên Thành hơi khựng lại, sau đó anh cũng nhìn về phía Trần Anh Thư, gật mạnh đầu: “Nếu như cô Trần có thành ý muốn hợp tác vậy thì tôi cũng không có ý kiến gì?“Vậy được, chúc anh ngủ ngon”Trần Anh Thư mỉm cười, không đợi TrươngThiên Thành đáp lại đã trực tiếp đóng sập cửa lại.Trương Thiên Thành cũng không hề có bất kỳ cảm xúc gì, anh sải dài bước chân, tay cầm tập tài liệu sau đó rời đi.Chẳng mấy chốc Trần Anh Thư đã lại lên tới tầng hai mươi tám.

Từ độ cao này, tất cả những thứ dưới mặt đất đều thu nhỏ lại trong tầm mắt giống như một con kiến vậy.

Thế nhưng Trần Anh Thư vẫn cảm thấy nực cười, bởi vì cô ta muốn nhìn thấy hình bóng của Trương Thiên Thành,Xem xem anh có dừng lại không, xem xem anh...!ít nhất có chịu quay đầu nhìn lên lấy một cái không.Nhưng mà thật đáng tiếc, anh không làm gì cả.

Trương Thiên Thành đi thẳng vào trong xe, không hề do dự nhấn ga rời đi.Thậm chí Trần Anh Thư bắt đầu hoài nghi rằng Trương Thiên Thành tới đây là vì dự án trong tay cô ta.Trần Anh Thư đột nhiên cảm thấy vô cùngchán nản.

Cô ta quay trở lại ngồi xuống ghế số pha, cầm ly rượu vang Trương Thiên Thành chưa uống hết lên tay sau đó khẽ hôn lên đó.

Cô ta chậm rãi nhấp nháp một hớp rượu trong ly, lặng lẽ hồi tưởng dư vị của rượu đang tan dần trong miệng.“Trương Thiên Thành!”Trần Anh Thư thì thào..

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… “Có thể hợp tác thì đương nhiên là không có vấn đề gì rồi.Nhưng mà anh vẫn muốn làm rõmột chuyện, nếu em đã nói vẫn còn có nhiều công ty lớn tới tìm em hợp tác vậy thì tại sao em lại tới tìm anh vậy?”AdvertisementTrương Thiên Thành cũng không phải kẻ ngốc.Một người phụ nữ không khéo như Trần Anh Thư từ trước tới nay chưa từng làm những vụ làm ăn không có lợi cho mình.Cô ta có thể không ngại xa xôi mà về đây tìm anh để bàn chuyện hợp thì thì mọi chuyện cũng không chỉ đơn giản như thế.Trần Anh Thư cũng không sốt ruột, cô ta chậm rãi nhấp một hớp rượu, sau đó mới lên tiếng hỏi: “Vậy Tổng giám đốc Trương cảm thấy tại sao em lại làm như vậy?”“Anh không biết”.Từ trước tới nay Trương Thiên Thành chưa bao giờ thành thật như lúc này.Anh còn nghiêm túc nhìn chằm chằm Trần Anh Thư, tuy nhiên, trong đôi mắt ấy không có bất kỳ chút tạp niệm nào."Ha."Trần Anh Thư bật cười thành tiếng, tất nhiên là cô ta không tin rồi.Thế nhưng cô ta vẫn đáp lại: “Đương nhiên là bởi vì Tổng giám đốc Trương là một tài năng trẻ hiểm có ở trong nước.Em muốn hợp tác thì cũng phải tìm người mà mình có thểtin tưởng được, như vậy mới có thể thu lại được lợi ích lớn nhất chứ, anh nói có phải không?”Câu trả lời này khiến Trương Thiên Thành không cách nào phản bác lại được.Trực giác nói cho anh biết đây cũng không phải là mục đích cuối cùng của Trần Anh Thư.Trời lúc này đã khuya lắm rồi, Trương Thiên Thành cũng đã nhìn thấy dự án vì thế anh liền đứng dậy ra về.Trần Anh Thư cũng đứng dậy để tiễn anh.Lúc ra tới cửa, Trần Anh Thư đột nhiên gọi giật anh lại, hỏi anh một câu: “Trương Thiên Thành, chúng ta sẽ hợp tác chứ?”Trương Thiên Thành hơi khựng lại, sau đó anh cũng nhìn về phía Trần Anh Thư, gật mạnh đầu: “Nếu như cô Trần có thành ý muốn hợp tác vậy thì tôi cũng không có ý kiến gì?“Vậy được, chúc anh ngủ ngon”Trần Anh Thư mỉm cười, không đợi TrươngThiên Thành đáp lại đã trực tiếp đóng sập cửa lại.Trương Thiên Thành cũng không hề có bất kỳ cảm xúc gì, anh sải dài bước chân, tay cầm tập tài liệu sau đó rời đi.Chẳng mấy chốc Trần Anh Thư đã lại lên tới tầng hai mươi tám.Từ độ cao này, tất cả những thứ dưới mặt đất đều thu nhỏ lại trong tầm mắt giống như một con kiến vậy.Thế nhưng Trần Anh Thư vẫn cảm thấy nực cười, bởi vì cô ta muốn nhìn thấy hình bóng của Trương Thiên Thành,Xem xem anh có dừng lại không, xem xem anh...!ít nhất có chịu quay đầu nhìn lên lấy một cái không.Nhưng mà thật đáng tiếc, anh không làm gì cả.Trương Thiên Thành đi thẳng vào trong xe, không hề do dự nhấn ga rời đi.Thậm chí Trần Anh Thư bắt đầu hoài nghi rằng Trương Thiên Thành tới đây là vì dự án trong tay cô ta.Trần Anh Thư đột nhiên cảm thấy vô cùngchán nản.Cô ta quay trở lại ngồi xuống ghế số pha, cầm ly rượu vang Trương Thiên Thành chưa uống hết lên tay sau đó khẽ hôn lên đó.Cô ta chậm rãi nhấp nháp một hớp rượu trong ly, lặng lẽ hồi tưởng dư vị của rượu đang tan dần trong miệng.“Trương Thiên Thành!”Trần Anh Thư thì thào..

Chương 632: 632: “anh Không Biết”