Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 506: Chương 506
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Lục Thời Minh quay về bàn làm việc, tiếp tục làm việc.Đường Tuế nhìn xe đồ ăn vặt, muôn màu muôn vẻ, cô khom lưng đứng dậy cầm một lọ sữa chua, vặn nắp ra uống một ngụm.Lúc này có người gõ cửa đi vào, mỗi người có vẻ ngồi nghiêm túc, cẩn thận bàn bạc công việc với Lục Thời Minh, anh ánh mắt lại thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Đường Tuế.Vợ của tổng giám đốc thật là xinh đẹp.Vợ của tổng giám đốc bà chủ và tổng giám đốc quá xứng đôi.Cảm giác tổng giám đốc không khó nói chuyện như bình thường, hôm nay anh dễ nói chuyện ngoài dự đoán, chỉ cần kế hoạch không quá tệ.Mọi người ở trong văn phòng cảm giác được tắm gió xuân.Bởi vì như vậy, không ít người vừa ra ngoài lại bắt đầu đi vào.Nhanh chóng đưa bản kế hoạch vào văn phòng của tổng giám đốc.Hả? Anh hỏi tôi vì sao?Vợ của tổng giám đốc ở đó, tổng giám đốc sẽ không nổi giận.Cho nên… Cả buổi chiều, Đường Tuế thấy Lục Thời Minh vô cùng bận rộn.Cho đến buổi tối, Lục Thời Minh kết thúc công việc của mình.Anh xua tay ra hiệu bọn họ đừng đến nữa, anh đi tới sô pha nhìn Đường Tuế nằm trên sô pha nhắm mắt ngủ.Đôi mắt tràn đầy đau lòng.Lục Thời Minh ngồi xuống sô pha, đưa tay ôm Đường Tuế vào lòng.Anh cúi đầu hôn lên trán cô một cái.Đường Tuế buồn ngủ mở mắt ra, nhìn Lục Thời Minh.“Anh đã làm việc xong rồi sao?” Đường Tuế vừa nói xong thì đưa tay ôm vòng eo gầy của Lục Thời Minh.“Ừm.”Lục Thời Minh lên tiếng, xoa tóc của cô.“Có phải em mệt mỏi đúng không.”Anh có chút đau lòng.“Không mệt.”Đường Tuế lắc đầu, cũng không đến mức mệt mỏi.Dù sao mình cũng không muốn đến đây, chỉ vì làm nhiệm vụ mà thôi.“Đi thôi, chúng ta về nhà ăn hay là đi ra ngoài ăn?”Lục Thời Minh trìu mến đưa tay sờ trên người Đường Tuế.“Đi ra ngoài ăn đi, em muốn ăn lẩu.”Đường Tuế suy nghĩ, đôi mắt sáng lên.“Được.”Lục Thời Minh gật đầu đồng ý.Mấy ngày sau đến lễ trao giải.Gần đây Đường Tuế đầu tư mấy phim truyền hình, xem như có chút nổi tiếng, thu được cả danh và lợi.Hơn nữa, lúc này… Tống Nhuyễn Nhuyễn cũng đi nhận giải.Cô thay đồ xong thì đi cao gót ra ngoài.Tài xế lái xe là trợ lý Trương Thành của Lục Thời Minh.“Bà chủ, ở đây, hiện tại tôi đi theo cô, tổng giám đốc có chuyện làm ăn, lát nữa sẽ đến.”Trương Thành mở cửa xe cho Đường Tuế, thái độ vô cùng cung kính.“Ừm, được.”Đường Tuế hơi gật đầu, bước đi trên giày cao gót mười lăm centimet.Cô lớn lên rất xinh đẹp, hơn nữa váy lại là phiên bản giới hạn, cô vừa xuất hiện đã nhận được nhiều sự chú ý.“Đây là ai? Xinh đẹp như vậy, là người mới của nhà nào vậy.”“Đừng nói lung tung, đây là nhà đầu tư, cô cả nhà họ Đường, nghe nói hiện tại liên hôn với nhà họ Lục, nhưng rất lợi hại.”Tách tách, tiếng chụp ảnh vang lên không dứt bên tai.Có lẽ bởi vì Lục Thời Minh nên Đường Tuế được sắp xếp ở vị trí rất tốt, bàn tròn hàng đầu tiên.Ở xung quanh cô đều là diễn viên và đạo diễn nổi tiếng trong giới giải trí.Đường Tuế ngồi xuống, có mấy đạo diễn đi tới hỏi cô có hứng thú làm nghệ sĩ hay không.Nhưng Đường Tuế đều từ chối..
Lục Thời Minh quay về bàn làm việc, tiếp tục làm việc.
Đường Tuế nhìn xe đồ ăn vặt, muôn màu muôn vẻ, cô khom lưng đứng dậy cầm một lọ sữa chua, vặn nắp ra uống một ngụm.
Lúc này có người gõ cửa đi vào, mỗi người có vẻ ngồi nghiêm túc, cẩn thận bàn bạc công việc với Lục Thời Minh, anh ánh mắt lại thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Đường Tuế.
Vợ của tổng giám đốc thật là xinh đẹp.
Vợ của tổng giám đốc bà chủ và tổng giám đốc quá xứng đôi.
Cảm giác tổng giám đốc không khó nói chuyện như bình thường, hôm nay anh dễ nói chuyện ngoài dự đoán, chỉ cần kế hoạch không quá tệ.
Mọi người ở trong văn phòng cảm giác được tắm gió xuân.
Bởi vì như vậy, không ít người vừa ra ngoài lại bắt đầu đi vào.
Nhanh chóng đưa bản kế hoạch vào văn phòng của tổng giám đốc.
Hả? Anh hỏi tôi vì sao?
Vợ của tổng giám đốc ở đó, tổng giám đốc sẽ không nổi giận.
Cho nên… Cả buổi chiều, Đường Tuế thấy Lục Thời Minh vô cùng bận rộn.
Cho đến buổi tối, Lục Thời Minh kết thúc công việc của mình.
Anh xua tay ra hiệu bọn họ đừng đến nữa, anh đi tới sô pha nhìn Đường Tuế nằm trên sô pha nhắm mắt ngủ.
Đôi mắt tràn đầy đau lòng.
Lục Thời Minh ngồi xuống sô pha, đưa tay ôm Đường Tuế vào lòng.
Anh cúi đầu hôn lên trán cô một cái.
Đường Tuế buồn ngủ mở mắt ra, nhìn Lục Thời Minh.
“Anh đã làm việc xong rồi sao?” Đường Tuế vừa nói xong thì đưa tay ôm vòng eo gầy của Lục Thời Minh.
“Ừm.
”
Lục Thời Minh lên tiếng, xoa tóc của cô.
“Có phải em mệt mỏi đúng không.
”
Anh có chút đau lòng.
“Không mệt.
”
Đường Tuế lắc đầu, cũng không đến mức mệt mỏi.
Dù sao mình cũng không muốn đến đây, chỉ vì làm nhiệm vụ mà thôi.
“Đi thôi, chúng ta về nhà ăn hay là đi ra ngoài ăn?”
Lục Thời Minh trìu mến đưa tay sờ trên người Đường Tuế.
“Đi ra ngoài ăn đi, em muốn ăn lẩu.
”
Đường Tuế suy nghĩ, đôi mắt sáng lên.
“Được.
”
Lục Thời Minh gật đầu đồng ý.
Mấy ngày sau đến lễ trao giải.
Gần đây Đường Tuế đầu tư mấy phim truyền hình, xem như có chút nổi tiếng, thu được cả danh và lợi.
Hơn nữa, lúc này… Tống Nhuyễn Nhuyễn cũng đi nhận giải.
Cô thay đồ xong thì đi cao gót ra ngoài.
Tài xế lái xe là trợ lý Trương Thành của Lục Thời Minh.
“Bà chủ, ở đây, hiện tại tôi đi theo cô, tổng giám đốc có chuyện làm ăn, lát nữa sẽ đến.
”
Trương Thành mở cửa xe cho Đường Tuế, thái độ vô cùng cung kính.
“Ừm, được.
”
Đường Tuế hơi gật đầu, bước đi trên giày cao gót mười lăm centimet.
Cô lớn lên rất xinh đẹp, hơn nữa váy lại là phiên bản giới hạn, cô vừa xuất hiện đã nhận được nhiều sự chú ý.
“Đây là ai? Xinh đẹp như vậy, là người mới của nhà nào vậy.
”
“Đừng nói lung tung, đây là nhà đầu tư, cô cả nhà họ Đường, nghe nói hiện tại liên hôn với nhà họ Lục, nhưng rất lợi hại.
”
Tách tách, tiếng chụp ảnh vang lên không dứt bên tai.
Có lẽ bởi vì Lục Thời Minh nên Đường Tuế được sắp xếp ở vị trí rất tốt, bàn tròn hàng đầu tiên.
Ở xung quanh cô đều là diễn viên và đạo diễn nổi tiếng trong giới giải trí.
Đường Tuế ngồi xuống, có mấy đạo diễn đi tới hỏi cô có hứng thú làm nghệ sĩ hay không.
Nhưng Đường Tuế đều từ chối.
.
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Lục Thời Minh quay về bàn làm việc, tiếp tục làm việc.Đường Tuế nhìn xe đồ ăn vặt, muôn màu muôn vẻ, cô khom lưng đứng dậy cầm một lọ sữa chua, vặn nắp ra uống một ngụm.Lúc này có người gõ cửa đi vào, mỗi người có vẻ ngồi nghiêm túc, cẩn thận bàn bạc công việc với Lục Thời Minh, anh ánh mắt lại thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Đường Tuế.Vợ của tổng giám đốc thật là xinh đẹp.Vợ của tổng giám đốc bà chủ và tổng giám đốc quá xứng đôi.Cảm giác tổng giám đốc không khó nói chuyện như bình thường, hôm nay anh dễ nói chuyện ngoài dự đoán, chỉ cần kế hoạch không quá tệ.Mọi người ở trong văn phòng cảm giác được tắm gió xuân.Bởi vì như vậy, không ít người vừa ra ngoài lại bắt đầu đi vào.Nhanh chóng đưa bản kế hoạch vào văn phòng của tổng giám đốc.Hả? Anh hỏi tôi vì sao?Vợ của tổng giám đốc ở đó, tổng giám đốc sẽ không nổi giận.Cho nên… Cả buổi chiều, Đường Tuế thấy Lục Thời Minh vô cùng bận rộn.Cho đến buổi tối, Lục Thời Minh kết thúc công việc của mình.Anh xua tay ra hiệu bọn họ đừng đến nữa, anh đi tới sô pha nhìn Đường Tuế nằm trên sô pha nhắm mắt ngủ.Đôi mắt tràn đầy đau lòng.Lục Thời Minh ngồi xuống sô pha, đưa tay ôm Đường Tuế vào lòng.Anh cúi đầu hôn lên trán cô một cái.Đường Tuế buồn ngủ mở mắt ra, nhìn Lục Thời Minh.“Anh đã làm việc xong rồi sao?” Đường Tuế vừa nói xong thì đưa tay ôm vòng eo gầy của Lục Thời Minh.“Ừm.”Lục Thời Minh lên tiếng, xoa tóc của cô.“Có phải em mệt mỏi đúng không.”Anh có chút đau lòng.“Không mệt.”Đường Tuế lắc đầu, cũng không đến mức mệt mỏi.Dù sao mình cũng không muốn đến đây, chỉ vì làm nhiệm vụ mà thôi.“Đi thôi, chúng ta về nhà ăn hay là đi ra ngoài ăn?”Lục Thời Minh trìu mến đưa tay sờ trên người Đường Tuế.“Đi ra ngoài ăn đi, em muốn ăn lẩu.”Đường Tuế suy nghĩ, đôi mắt sáng lên.“Được.”Lục Thời Minh gật đầu đồng ý.Mấy ngày sau đến lễ trao giải.Gần đây Đường Tuế đầu tư mấy phim truyền hình, xem như có chút nổi tiếng, thu được cả danh và lợi.Hơn nữa, lúc này… Tống Nhuyễn Nhuyễn cũng đi nhận giải.Cô thay đồ xong thì đi cao gót ra ngoài.Tài xế lái xe là trợ lý Trương Thành của Lục Thời Minh.“Bà chủ, ở đây, hiện tại tôi đi theo cô, tổng giám đốc có chuyện làm ăn, lát nữa sẽ đến.”Trương Thành mở cửa xe cho Đường Tuế, thái độ vô cùng cung kính.“Ừm, được.”Đường Tuế hơi gật đầu, bước đi trên giày cao gót mười lăm centimet.Cô lớn lên rất xinh đẹp, hơn nữa váy lại là phiên bản giới hạn, cô vừa xuất hiện đã nhận được nhiều sự chú ý.“Đây là ai? Xinh đẹp như vậy, là người mới của nhà nào vậy.”“Đừng nói lung tung, đây là nhà đầu tư, cô cả nhà họ Đường, nghe nói hiện tại liên hôn với nhà họ Lục, nhưng rất lợi hại.”Tách tách, tiếng chụp ảnh vang lên không dứt bên tai.Có lẽ bởi vì Lục Thời Minh nên Đường Tuế được sắp xếp ở vị trí rất tốt, bàn tròn hàng đầu tiên.Ở xung quanh cô đều là diễn viên và đạo diễn nổi tiếng trong giới giải trí.Đường Tuế ngồi xuống, có mấy đạo diễn đi tới hỏi cô có hứng thú làm nghệ sĩ hay không.Nhưng Đường Tuế đều từ chối..