Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 572: Chương 572
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Dì Tần uống một ngụm trà, chậm rãi dò hỏi.Nếu bởi vì chuyện gì trong công ty, xảy ra chuyện này, quay đầu lại chắc chắn phiền phức.Ngày mai các tờ báo lớn đều tung tin nói hươu nói vượn loạn cả lên.Tần Tiện Dư ôm Đường Tuế, ngồi xuống ghế sô pha."Thế mà chỉ là chuyện này."Vẻ mặt dì Tần bất lực, vậy bọn họ gặp phải tai bay vạ gió."Cháu vừa để bộ phận quan hệ công chúng đi giải quyết rồi, dì đừng lo lắng."Tần Tiện Dư thấy trong ánh mắt dì ấy có mây đen bao phủ, không khỏi khuyên giải an ủi."Được rồi, nếu cháu đã chuẩn bị chắc chắn xong thì không sao rồi."Dì Tần hơi mỉm cười.Nói xong, dì Tần còn đau lòng nhìn Đường Tuế."Được, chúng cháu lên ngủ trước đây."Tần Tiện Dư đúng là hơi muốn ôm vợ dán dán.Trò khôi hài đêm nay đã làm hỏng điều bất ngờ mà anh đã sắp xếp cho Đường Tuế ở khách sạn, thật là đáng tiếc."Lát nữa dì cũng phải nghỉ ngơi sớm chút nhé."Đường Tuế đứng lên theo Tần Tiện Dư, còn không quên dì Tần."Ừ, dì biết rồi."Trong lòng dì Tần cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, con bé Đường Tuế này, quả là bà không thương nó vô ích.Đường Tuế lên lầu với Tần Tiện Dư, "Em đi tắm trước."Đường Tuế đứng, không kìm được ngáp một cái."Ừ."Tần Tiện Dư khẽ gật đầu, chờ sau khi Đường Tuế đi vào phòng tắm, liền nhanh chóng vào phòng bên cạnh tắm.Anh biết Đường Tuế tắm chậm, quả nhiên, sau khi anh đẩy cửa vào, Đường Tuế vẫn chưa tắm xong, hoàn toàn còn thời gian để anh tiến hành sửa sang lại khăn trải giường.Anh xốc chăn lên, bắt đầu mân mê.Sau khi bận rộn một lúc lâu, cuối cùng cũng thu dọn hòm hòm.Cửa phòng vệ sinh được mở ra.Trên người Đường Tuế mặc một chiếc váy ngủ tơ lụa màu hồng nhạt, cái này là dì Tần mua cho cô, làn da trắng nõn như Đường Tuế, măc cái này càng thêm trong suốt mờ ảo."Vợ, em đẹp quá."Ánh mắt Tần Tiện Dư bỗng dưng di chuyển xuống dưới, anh chậm rãi bước về phía Đường Tuế.Rất nhanh đến trước mặt cô, lúc này mới vươn tay ôm chặt Đường Tuế trong lồng ngực.Cô gái nhỏ mềm mại không xương, ôm thoải mái cực kỳ.Quả thật không nỡ buông ra."Chồng, anh làm gì thế?"Đường Tuế bị anh ôm chặt trong lòng, giãy dụa thế nào cũng không ra được."Vợ đáng yêu, còn thơm."Tần Tiện Dư nới lỏng cánh tay, còn ghé sát cổ cô, hít một hơi thật sâu.Thơm thơm, ngọt ngào."Hơi ngứa." Đường Tuế trốn một chút, duỗi tay đẩy anh."Tuế Tuế." Tần Tiện Dư kéo tay nhỏ mềm mại của cô, đi đến trước giường, "Chúng ta ngủ đi.""Được thôi." Gương mặt Đường Tuế ửng đỏ, dường như không dám nhìn Tần Tiện Dư.Chỉ là giây tiếp theo, Tần Tiện Dư lại buông lỏng tay cô ra."Sao thế?"Trong khoảng thời gian ngắn, cô hơi không hiểu được, chớp chớp hai mắt mênh mông sương mù, khó hiểu nhìn Tần Tiện Dư."Em xốc chăn lên mà xem."Môi Tần Tiện Dư hơi cong lên một nụ cười nhạt, trong con ngươi đen nhánh cũng phiếm chút ánh sáng..
Dì Tần uống một ngụm trà, chậm rãi dò hỏi.
Nếu bởi vì chuyện gì trong công ty, xảy ra chuyện này, quay đầu lại chắc chắn phiền phức.
Ngày mai các tờ báo lớn đều tung tin nói hươu nói vượn loạn cả lên.
Tần Tiện Dư ôm Đường Tuế, ngồi xuống ghế sô pha.
"Thế mà chỉ là chuyện này.
"
Vẻ mặt dì Tần bất lực, vậy bọn họ gặp phải tai bay vạ gió.
"Cháu vừa để bộ phận quan hệ công chúng đi giải quyết rồi, dì đừng lo lắng.
"
Tần Tiện Dư thấy trong ánh mắt dì ấy có mây đen bao phủ, không khỏi khuyên giải an ủi.
"Được rồi, nếu cháu đã chuẩn bị chắc chắn xong thì không sao rồi.
"
Dì Tần hơi mỉm cười.
Nói xong, dì Tần còn đau lòng nhìn Đường Tuế.
"Được, chúng cháu lên ngủ trước đây.
"
Tần Tiện Dư đúng là hơi muốn ôm vợ dán dán.
Trò khôi hài đêm nay đã làm hỏng điều bất ngờ mà anh đã sắp xếp cho Đường Tuế ở khách sạn, thật là đáng tiếc.
"Lát nữa dì cũng phải nghỉ ngơi sớm chút nhé.
"
Đường Tuế đứng lên theo Tần Tiện Dư, còn không quên dì Tần.
"Ừ, dì biết rồi.
"
Trong lòng dì Tần cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, con bé Đường Tuế này, quả là bà không thương nó vô ích.
Đường Tuế lên lầu với Tần Tiện Dư, "Em đi tắm trước.
"
Đường Tuế đứng, không kìm được ngáp một cái.
"Ừ.
"
Tần Tiện Dư khẽ gật đầu, chờ sau khi Đường Tuế đi vào phòng tắm, liền nhanh chóng vào phòng bên cạnh tắm.
Anh biết Đường Tuế tắm chậm, quả nhiên, sau khi anh đẩy cửa vào, Đường Tuế vẫn chưa tắm xong, hoàn toàn còn thời gian để anh tiến hành sửa sang lại khăn trải giường.
Anh xốc chăn lên, bắt đầu mân mê.
Sau khi bận rộn một lúc lâu, cuối cùng cũng thu dọn hòm hòm.
Cửa phòng vệ sinh được mở ra.
Trên người Đường Tuế mặc một chiếc váy ngủ tơ lụa màu hồng nhạt, cái này là dì Tần mua cho cô, làn da trắng nõn như Đường Tuế, măc cái này càng thêm trong suốt mờ ảo.
"Vợ, em đẹp quá.
"
Ánh mắt Tần Tiện Dư bỗng dưng di chuyển xuống dưới, anh chậm rãi bước về phía Đường Tuế.
Rất nhanh đến trước mặt cô, lúc này mới vươn tay ôm chặt Đường Tuế trong lồng ngực.
Cô gái nhỏ mềm mại không xương, ôm thoải mái cực kỳ.
Quả thật không nỡ buông ra.
"Chồng, anh làm gì thế?"
Đường Tuế bị anh ôm chặt trong lòng, giãy dụa thế nào cũng không ra được.
"Vợ đáng yêu, còn thơm.
"
Tần Tiện Dư nới lỏng cánh tay, còn ghé sát cổ cô, hít một hơi thật sâu.
Thơm thơm, ngọt ngào.
"Hơi ngứa.
" Đường Tuế trốn một chút, duỗi tay đẩy anh.
"Tuế Tuế.
" Tần Tiện Dư kéo tay nhỏ mềm mại của cô, đi đến trước giường, "Chúng ta ngủ đi.
"
"Được thôi.
" Gương mặt Đường Tuế ửng đỏ, dường như không dám nhìn Tần Tiện Dư.
Chỉ là giây tiếp theo, Tần Tiện Dư lại buông lỏng tay cô ra.
"Sao thế?"
Trong khoảng thời gian ngắn, cô hơi không hiểu được, chớp chớp hai mắt mênh mông sương mù, khó hiểu nhìn Tần Tiện Dư.
"Em xốc chăn lên mà xem.
"
Môi Tần Tiện Dư hơi cong lên một nụ cười nhạt, trong con ngươi đen nhánh cũng phiếm chút ánh sáng.
.
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Dì Tần uống một ngụm trà, chậm rãi dò hỏi.Nếu bởi vì chuyện gì trong công ty, xảy ra chuyện này, quay đầu lại chắc chắn phiền phức.Ngày mai các tờ báo lớn đều tung tin nói hươu nói vượn loạn cả lên.Tần Tiện Dư ôm Đường Tuế, ngồi xuống ghế sô pha."Thế mà chỉ là chuyện này."Vẻ mặt dì Tần bất lực, vậy bọn họ gặp phải tai bay vạ gió."Cháu vừa để bộ phận quan hệ công chúng đi giải quyết rồi, dì đừng lo lắng."Tần Tiện Dư thấy trong ánh mắt dì ấy có mây đen bao phủ, không khỏi khuyên giải an ủi."Được rồi, nếu cháu đã chuẩn bị chắc chắn xong thì không sao rồi."Dì Tần hơi mỉm cười.Nói xong, dì Tần còn đau lòng nhìn Đường Tuế."Được, chúng cháu lên ngủ trước đây."Tần Tiện Dư đúng là hơi muốn ôm vợ dán dán.Trò khôi hài đêm nay đã làm hỏng điều bất ngờ mà anh đã sắp xếp cho Đường Tuế ở khách sạn, thật là đáng tiếc."Lát nữa dì cũng phải nghỉ ngơi sớm chút nhé."Đường Tuế đứng lên theo Tần Tiện Dư, còn không quên dì Tần."Ừ, dì biết rồi."Trong lòng dì Tần cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, con bé Đường Tuế này, quả là bà không thương nó vô ích.Đường Tuế lên lầu với Tần Tiện Dư, "Em đi tắm trước."Đường Tuế đứng, không kìm được ngáp một cái."Ừ."Tần Tiện Dư khẽ gật đầu, chờ sau khi Đường Tuế đi vào phòng tắm, liền nhanh chóng vào phòng bên cạnh tắm.Anh biết Đường Tuế tắm chậm, quả nhiên, sau khi anh đẩy cửa vào, Đường Tuế vẫn chưa tắm xong, hoàn toàn còn thời gian để anh tiến hành sửa sang lại khăn trải giường.Anh xốc chăn lên, bắt đầu mân mê.Sau khi bận rộn một lúc lâu, cuối cùng cũng thu dọn hòm hòm.Cửa phòng vệ sinh được mở ra.Trên người Đường Tuế mặc một chiếc váy ngủ tơ lụa màu hồng nhạt, cái này là dì Tần mua cho cô, làn da trắng nõn như Đường Tuế, măc cái này càng thêm trong suốt mờ ảo."Vợ, em đẹp quá."Ánh mắt Tần Tiện Dư bỗng dưng di chuyển xuống dưới, anh chậm rãi bước về phía Đường Tuế.Rất nhanh đến trước mặt cô, lúc này mới vươn tay ôm chặt Đường Tuế trong lồng ngực.Cô gái nhỏ mềm mại không xương, ôm thoải mái cực kỳ.Quả thật không nỡ buông ra."Chồng, anh làm gì thế?"Đường Tuế bị anh ôm chặt trong lòng, giãy dụa thế nào cũng không ra được."Vợ đáng yêu, còn thơm."Tần Tiện Dư nới lỏng cánh tay, còn ghé sát cổ cô, hít một hơi thật sâu.Thơm thơm, ngọt ngào."Hơi ngứa." Đường Tuế trốn một chút, duỗi tay đẩy anh."Tuế Tuế." Tần Tiện Dư kéo tay nhỏ mềm mại của cô, đi đến trước giường, "Chúng ta ngủ đi.""Được thôi." Gương mặt Đường Tuế ửng đỏ, dường như không dám nhìn Tần Tiện Dư.Chỉ là giây tiếp theo, Tần Tiện Dư lại buông lỏng tay cô ra."Sao thế?"Trong khoảng thời gian ngắn, cô hơi không hiểu được, chớp chớp hai mắt mênh mông sương mù, khó hiểu nhìn Tần Tiện Dư."Em xốc chăn lên mà xem."Môi Tần Tiện Dư hơi cong lên một nụ cười nhạt, trong con ngươi đen nhánh cũng phiếm chút ánh sáng..