01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,…
Chương 36
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… "Phu quân, ngươi cho ta xem đi mà! Để ta xem nào!"Ca nhi Triệu Bảo Châu này thế mà níu chặt đai lưng Ngải Thiên không buông, còn hung hăng lôi kéo."Chúng ta đều đã thành thân, ta bảo ngươi cởi y phục có gì mà không được, ta cũng đâu làm gì khác, ngươi cho ta xem đi mà."Lúc nãy ác bá tự làm tự chịu bị đứt mệnh căn, mọi người chỉ lo xem náo nhiệt mà quên mất Ngải Thiên mới là người bị đánh.Chỉ có Triệu Bảo Châu vẫn còn nhớ nên vừa về đến nhà, Ngải Thiên mới rửa tay xong đã bị Triệu Bảo Châu quấn lấy bắt cởi đồ ra cho y xem."Ta mới là đại phu, chẳng lẽ ta không biết mình có bị thương hay không à?"Nhưng Triệu Bảo Châu chẳng chịu nghe hắn nói mà cứ nằng nặc đòi xem bằng được."Thầy thuốc không thể tự khám cho mình, làm sao ngươi biết mình không bị thương chứ?" Giờ Triệu Bảo Châu không còn là tiểu ca nhi dễ đối phó nữa, ỷ vào Ngải Thiên không làm gì được mình nên níu chặt đai lưng hắn không chịu buông tay, "Ngươi cũng đâu phải cô nương hay tiểu ca nhi chưa xuất giá, có gì mà xấu hổ!""Được được được, ta chiều ý ngươi là được chứ gì?"Ngải Thiên đành chịu thua, bất đắc dĩ nhíu mày nhăn mặt.Tiểu ca nhi này đúng là càng nuôi càng dạn dĩ, giờ chẳng khác nào kẻ lưu manh vô lại cả.Thật đáng ghét muốn chết.
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… "Phu quân, ngươi cho ta xem đi mà! Để ta xem nào!"Ca nhi Triệu Bảo Châu này thế mà níu chặt đai lưng Ngải Thiên không buông, còn hung hăng lôi kéo."Chúng ta đều đã thành thân, ta bảo ngươi cởi y phục có gì mà không được, ta cũng đâu làm gì khác, ngươi cho ta xem đi mà."Lúc nãy ác bá tự làm tự chịu bị đứt mệnh căn, mọi người chỉ lo xem náo nhiệt mà quên mất Ngải Thiên mới là người bị đánh.Chỉ có Triệu Bảo Châu vẫn còn nhớ nên vừa về đến nhà, Ngải Thiên mới rửa tay xong đã bị Triệu Bảo Châu quấn lấy bắt cởi đồ ra cho y xem."Ta mới là đại phu, chẳng lẽ ta không biết mình có bị thương hay không à?"Nhưng Triệu Bảo Châu chẳng chịu nghe hắn nói mà cứ nằng nặc đòi xem bằng được."Thầy thuốc không thể tự khám cho mình, làm sao ngươi biết mình không bị thương chứ?" Giờ Triệu Bảo Châu không còn là tiểu ca nhi dễ đối phó nữa, ỷ vào Ngải Thiên không làm gì được mình nên níu chặt đai lưng hắn không chịu buông tay, "Ngươi cũng đâu phải cô nương hay tiểu ca nhi chưa xuất giá, có gì mà xấu hổ!""Được được được, ta chiều ý ngươi là được chứ gì?"Ngải Thiên đành chịu thua, bất đắc dĩ nhíu mày nhăn mặt.Tiểu ca nhi này đúng là càng nuôi càng dạn dĩ, giờ chẳng khác nào kẻ lưu manh vô lại cả.Thật đáng ghét muốn chết.
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… "Phu quân, ngươi cho ta xem đi mà! Để ta xem nào!"Ca nhi Triệu Bảo Châu này thế mà níu chặt đai lưng Ngải Thiên không buông, còn hung hăng lôi kéo."Chúng ta đều đã thành thân, ta bảo ngươi cởi y phục có gì mà không được, ta cũng đâu làm gì khác, ngươi cho ta xem đi mà."Lúc nãy ác bá tự làm tự chịu bị đứt mệnh căn, mọi người chỉ lo xem náo nhiệt mà quên mất Ngải Thiên mới là người bị đánh.Chỉ có Triệu Bảo Châu vẫn còn nhớ nên vừa về đến nhà, Ngải Thiên mới rửa tay xong đã bị Triệu Bảo Châu quấn lấy bắt cởi đồ ra cho y xem."Ta mới là đại phu, chẳng lẽ ta không biết mình có bị thương hay không à?"Nhưng Triệu Bảo Châu chẳng chịu nghe hắn nói mà cứ nằng nặc đòi xem bằng được."Thầy thuốc không thể tự khám cho mình, làm sao ngươi biết mình không bị thương chứ?" Giờ Triệu Bảo Châu không còn là tiểu ca nhi dễ đối phó nữa, ỷ vào Ngải Thiên không làm gì được mình nên níu chặt đai lưng hắn không chịu buông tay, "Ngươi cũng đâu phải cô nương hay tiểu ca nhi chưa xuất giá, có gì mà xấu hổ!""Được được được, ta chiều ý ngươi là được chứ gì?"Ngải Thiên đành chịu thua, bất đắc dĩ nhíu mày nhăn mặt.Tiểu ca nhi này đúng là càng nuôi càng dạn dĩ, giờ chẳng khác nào kẻ lưu manh vô lại cả.Thật đáng ghét muốn chết.