"Hãy để tôi đi". Trong căn phòng u ám, cô quỳ dưới chân anh, đôi tay không ngừng ra dấu. Cô không nói được, cô là con câm. Anh ngồi như bậc đế vương trên ghế sofa, vẻ khôi ngô trầm lặng, nhưng ánh lửa trong đáy mắt rựa cháy, "không được sự cho phép của tôi, ai cho cô đi?"Nửa tiếng đồng hồ trước, Nguyễn Nhuyễn kéo vali hành lý chực rời bỏ tòa biệt thự nơi mà cô đã sống bốn năm nay, đúng lúc anh trở về nhìn thấy, ngay lập tức anh nổi cơn thịnh nộ. Nguyễn Nhuyễn run rẩy dùng tay ra dấu: "Anh sắp kết hôn rồi, tôi phải đi thôi. "Người đàn ông nổi giận đùng đùng, còn cô, cô chỉ có thể nhẫn nại, dùng tay ra hiệu giải thích cho anh, nhưng trái với sự kiên trì của cô, anh lại càng ngày càng tức giận, bàn tay anh đột nhiên bóp lấy hàm dưới của cô, "A Nhuyễn, sao cô dám bỏ đi?"A Nhuyễn nén đau, hướng ánh mắt nhìn anh, cô không hiểu, anh càng mạnh tay hơn, "Lương tâm của cô bị chó tha rồi à? Cô ở nhà họ Mạnh đã mười bốn năm, mười bốn năm nay tôi đối xử với cô thế nào chẳng lẽ cô không hiểu sao?…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...