Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. .
Chương 3: Chương 3
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . Đại ma vương ngự trên ngọn núi phía Tây chênh vênh nhất.Hắn lúc nào cũng ru rú ở trong nhà, có một đôi cánh màu đen và từng cứu một thôn dân suýt nữa ngã từ vách núi xuống.Khi ấy, mọi người vô cùng kính nể và gọi hắn là “Đại vương”.Về sau có một người bán hàng rong lưu lạc tới đây.Tên đó cùng các thôn dân buôn chuyện, cho tới khi nhắc đến vị đại vương thần bí kia.“Cả người mặc đồ đen? Sắc mặt tái nhợt? Sau lưng còn có cánh dài màu đen?”Gã hét lớn một tiếng: “Đồ ngu! Đó là Ma vương, hắn không hề tốt một chút nào! Các ngươi bị lừa hết rồi!”Rồi gã mô tả một cách sinh động vô số tội ác mà Đại ma vương đã gây ra cho các vương quốc khác.Kể từ đó, vị đại vương kia đã trở thành điều cấm kỵ trong miệng mọi người.Ngọn núi ở phía Tây không ai dám bén mảng tới nữa..
Đại ma vương ngự trên ngọn núi phía Tây chênh vênh nhất.
Hắn lúc nào cũng ru rú ở trong nhà, có một đôi cánh màu đen và từng cứu một thôn dân suýt nữa ngã từ vách núi xuống.
Khi ấy, mọi người vô cùng kính nể và gọi hắn là “Đại vương”.
Về sau có một người bán hàng rong lưu lạc tới đây.
Tên đó cùng các thôn dân buôn chuyện, cho tới khi nhắc đến vị đại vương thần bí kia.
“Cả người mặc đồ đen? Sắc mặt tái nhợt? Sau lưng còn có cánh dài màu đen?”
Gã hét lớn một tiếng: “Đồ ngu! Đó là Ma vương, hắn không hề tốt một chút nào! Các ngươi bị lừa hết rồi!”
Rồi gã mô tả một cách sinh động vô số tội ác mà Đại ma vương đã gây ra cho các vương quốc khác.
Kể từ đó, vị đại vương kia đã trở thành điều cấm kỵ trong miệng mọi người.
Ngọn núi ở phía Tây không ai dám bén mảng tới nữa.
.
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . Đại ma vương ngự trên ngọn núi phía Tây chênh vênh nhất.Hắn lúc nào cũng ru rú ở trong nhà, có một đôi cánh màu đen và từng cứu một thôn dân suýt nữa ngã từ vách núi xuống.Khi ấy, mọi người vô cùng kính nể và gọi hắn là “Đại vương”.Về sau có một người bán hàng rong lưu lạc tới đây.Tên đó cùng các thôn dân buôn chuyện, cho tới khi nhắc đến vị đại vương thần bí kia.“Cả người mặc đồ đen? Sắc mặt tái nhợt? Sau lưng còn có cánh dài màu đen?”Gã hét lớn một tiếng: “Đồ ngu! Đó là Ma vương, hắn không hề tốt một chút nào! Các ngươi bị lừa hết rồi!”Rồi gã mô tả một cách sinh động vô số tội ác mà Đại ma vương đã gây ra cho các vương quốc khác.Kể từ đó, vị đại vương kia đã trở thành điều cấm kỵ trong miệng mọi người.Ngọn núi ở phía Tây không ai dám bén mảng tới nữa..