Tác giả:

Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…

Chương 140: C140: You!!!

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…   Lần tới bạn vào thư viện, phải chắc chắn rằng bạn để mắt đến một cuốn sách. Không có cuốn nào như nó đâu, và không hề có bản sao nào hết. Nó có thể nằm ở bất cứ đâu trong thư viện. nó có thể nằm bất cứ đâu ở bất cứ kệ nào, bàn nào, hoặc nằm trên tay của người nào đó. Bìa sách được làm từ vải, và có tựa đề là " YOU ".Một khi bạn tìm ra quyển sách, đừng mở nó. Đến ngay chỗ thủ thư và mượn nó. Người thủ thư sẽ nhìn bạn với ánh mắt lạ kì và nói "Ơ... quyển sách đó...".Đem nó về nhà. Bạn có thể tò mò mở cuốn sách, nhưng mà đừng làm. Lúc nửa đêm, đi vào phòng, sách cầm trên tay, và đóng cửa lại chui vào tủ quần áo. Chắc chắn rằng mọi thứ bạn thấy chỉ là bóng tối, và âm thanh bạn nghe được chính là tiếng tim đập của mình.   Mở quyển sách ra. Quyển sách chứa đựng mọi thứ về quá khứ, hiện tại, và tương lai của bạn. Khi bạn lật từng trang sách, đi từ những sự kiện quá khứ, và dừng ngay khi bạn đến sự kiện hiện tại. Bạn sẽ biết rằng khi nào cần dừng, bạn sẽ thấy mình đang ngồi trong tủ và đọc quyển sách này.Trước khi bạn lật đến để đọc các sự kiện tương lai, hãy nghĩ rõ ràng khi mà bạn THẬT SỰ muốn biết về tương lai mình.Nếu bạn quyết định không đọc nữa, đóng nó lại, bỏ nó ở cái tủ đặt trên sàn nhà trong phòng của bạn, và bỏ đi. Nhớ là phải NẰM trong cái tủ đồ của bạn. Bạn sẽ thấy rằng sáng hôm sau quyển sách sẽ biến mất.Nếu bạn quyết định đọc tiếp, và bắt đầu lật trang giấy tiếp của quyển sách. Quan trọng là bạn KHÔNG ĐƯỢC hét lên khi mà bạn đọc được cái chết của mình. Đừng rời mắt khỏi quyển sách khi mà bạn thấy mình bị kéo sâu vào bóng tối nơi mà bạn đang ngồi, chính là cái tủ quần áo. Không được nháy mắt khi mà bạn bị xé ra từng mảnh bởi một con thú đói khát, quyển sách nhuốm máu nằm cạnh sàn nơi mà chân tay bạn bị cắt đứt. Đừng sợ hãi khi mà bạn cảm nhận được bàn tay của con quỉ dữ đang ở trên vai bạn...  

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…   Lần tới bạn vào thư viện, phải chắc chắn rằng bạn để mắt đến một cuốn sách. Không có cuốn nào như nó đâu, và không hề có bản sao nào hết. Nó có thể nằm ở bất cứ đâu trong thư viện. nó có thể nằm bất cứ đâu ở bất cứ kệ nào, bàn nào, hoặc nằm trên tay của người nào đó. Bìa sách được làm từ vải, và có tựa đề là " YOU ".Một khi bạn tìm ra quyển sách, đừng mở nó. Đến ngay chỗ thủ thư và mượn nó. Người thủ thư sẽ nhìn bạn với ánh mắt lạ kì và nói "Ơ... quyển sách đó...".Đem nó về nhà. Bạn có thể tò mò mở cuốn sách, nhưng mà đừng làm. Lúc nửa đêm, đi vào phòng, sách cầm trên tay, và đóng cửa lại chui vào tủ quần áo. Chắc chắn rằng mọi thứ bạn thấy chỉ là bóng tối, và âm thanh bạn nghe được chính là tiếng tim đập của mình.   Mở quyển sách ra. Quyển sách chứa đựng mọi thứ về quá khứ, hiện tại, và tương lai của bạn. Khi bạn lật từng trang sách, đi từ những sự kiện quá khứ, và dừng ngay khi bạn đến sự kiện hiện tại. Bạn sẽ biết rằng khi nào cần dừng, bạn sẽ thấy mình đang ngồi trong tủ và đọc quyển sách này.Trước khi bạn lật đến để đọc các sự kiện tương lai, hãy nghĩ rõ ràng khi mà bạn THẬT SỰ muốn biết về tương lai mình.Nếu bạn quyết định không đọc nữa, đóng nó lại, bỏ nó ở cái tủ đặt trên sàn nhà trong phòng của bạn, và bỏ đi. Nhớ là phải NẰM trong cái tủ đồ của bạn. Bạn sẽ thấy rằng sáng hôm sau quyển sách sẽ biến mất.Nếu bạn quyết định đọc tiếp, và bắt đầu lật trang giấy tiếp của quyển sách. Quan trọng là bạn KHÔNG ĐƯỢC hét lên khi mà bạn đọc được cái chết của mình. Đừng rời mắt khỏi quyển sách khi mà bạn thấy mình bị kéo sâu vào bóng tối nơi mà bạn đang ngồi, chính là cái tủ quần áo. Không được nháy mắt khi mà bạn bị xé ra từng mảnh bởi một con thú đói khát, quyển sách nhuốm máu nằm cạnh sàn nơi mà chân tay bạn bị cắt đứt. Đừng sợ hãi khi mà bạn cảm nhận được bàn tay của con quỉ dữ đang ở trên vai bạn...  

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…   Lần tới bạn vào thư viện, phải chắc chắn rằng bạn để mắt đến một cuốn sách. Không có cuốn nào như nó đâu, và không hề có bản sao nào hết. Nó có thể nằm ở bất cứ đâu trong thư viện. nó có thể nằm bất cứ đâu ở bất cứ kệ nào, bàn nào, hoặc nằm trên tay của người nào đó. Bìa sách được làm từ vải, và có tựa đề là " YOU ".Một khi bạn tìm ra quyển sách, đừng mở nó. Đến ngay chỗ thủ thư và mượn nó. Người thủ thư sẽ nhìn bạn với ánh mắt lạ kì và nói "Ơ... quyển sách đó...".Đem nó về nhà. Bạn có thể tò mò mở cuốn sách, nhưng mà đừng làm. Lúc nửa đêm, đi vào phòng, sách cầm trên tay, và đóng cửa lại chui vào tủ quần áo. Chắc chắn rằng mọi thứ bạn thấy chỉ là bóng tối, và âm thanh bạn nghe được chính là tiếng tim đập của mình.   Mở quyển sách ra. Quyển sách chứa đựng mọi thứ về quá khứ, hiện tại, và tương lai của bạn. Khi bạn lật từng trang sách, đi từ những sự kiện quá khứ, và dừng ngay khi bạn đến sự kiện hiện tại. Bạn sẽ biết rằng khi nào cần dừng, bạn sẽ thấy mình đang ngồi trong tủ và đọc quyển sách này.Trước khi bạn lật đến để đọc các sự kiện tương lai, hãy nghĩ rõ ràng khi mà bạn THẬT SỰ muốn biết về tương lai mình.Nếu bạn quyết định không đọc nữa, đóng nó lại, bỏ nó ở cái tủ đặt trên sàn nhà trong phòng của bạn, và bỏ đi. Nhớ là phải NẰM trong cái tủ đồ của bạn. Bạn sẽ thấy rằng sáng hôm sau quyển sách sẽ biến mất.Nếu bạn quyết định đọc tiếp, và bắt đầu lật trang giấy tiếp của quyển sách. Quan trọng là bạn KHÔNG ĐƯỢC hét lên khi mà bạn đọc được cái chết của mình. Đừng rời mắt khỏi quyển sách khi mà bạn thấy mình bị kéo sâu vào bóng tối nơi mà bạn đang ngồi, chính là cái tủ quần áo. Không được nháy mắt khi mà bạn bị xé ra từng mảnh bởi một con thú đói khát, quyển sách nhuốm máu nằm cạnh sàn nơi mà chân tay bạn bị cắt đứt. Đừng sợ hãi khi mà bạn cảm nhận được bàn tay của con quỉ dữ đang ở trên vai bạn...  

Chương 140: C140: You!!!