Tôi tên D ở nhà thì mọi người hay gọi là Ryu , là con trai duy nhất trong một gia đình hết sức gia giáo. Ko phải gia giáo kiểu thường thấy của người Việt Nam mà là truyền thống của Nhật. Đơn giản, vì cha tôi là người nhật gốc ( chính vì vậy nên tôi mới được gọi là Ryu - chữ rồng trong tiếng Nhật) . Ông ấy là một người vô cùng kĩ tính và nghiêm khắc. Đặc biệt, cha tôi là một bậc thầy judo, ông mở một lớp dạy judo cho thanh niên trong huyện. chính vì thế, thằng con như tôi đây đã phải chịu ko ít những đợt huấn luyện kinh khủng từ khi còn nhỏ xíu bằng tình thương đặc biệt của cha. Bù lại, tôi có một người mẹ dịu hiền và xinh đẹp. bà rất đảm đang trong công việc nhà, đồng thời cũng là một giáo viên xuất sắc trên nhà trường. mẹ tôi thực sự là một người phụ nữ Việt Nam đúng mực. nhiều lúc tôi tự hỏi rằng: “ thế quái nào một người như vậy mà thanh niên hồi đó lại để 1 ông người nhật tới hốt mất chứ “ >.
Chương 73: Chương 73
Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo ĐãTác giả: RudoftTôi tên D ở nhà thì mọi người hay gọi là Ryu , là con trai duy nhất trong một gia đình hết sức gia giáo. Ko phải gia giáo kiểu thường thấy của người Việt Nam mà là truyền thống của Nhật. Đơn giản, vì cha tôi là người nhật gốc ( chính vì vậy nên tôi mới được gọi là Ryu - chữ rồng trong tiếng Nhật) . Ông ấy là một người vô cùng kĩ tính và nghiêm khắc. Đặc biệt, cha tôi là một bậc thầy judo, ông mở một lớp dạy judo cho thanh niên trong huyện. chính vì thế, thằng con như tôi đây đã phải chịu ko ít những đợt huấn luyện kinh khủng từ khi còn nhỏ xíu bằng tình thương đặc biệt của cha. Bù lại, tôi có một người mẹ dịu hiền và xinh đẹp. bà rất đảm đang trong công việc nhà, đồng thời cũng là một giáo viên xuất sắc trên nhà trường. mẹ tôi thực sự là một người phụ nữ Việt Nam đúng mực. nhiều lúc tôi tự hỏi rằng: “ thế quái nào một người như vậy mà thanh niên hồi đó lại để 1 ông người nhật tới hốt mất chứ “ >. Chiếc xe kéo theo mấy chục xe khác rất đông vui nhộn nhịp cứ như đi rước dâu. Và thật bất ngờ, Thằng Duy chạy xe đến bãi đỗ xe bỏ hoang nơi chúng tôi hay tụ tập ban đêm để tổ chức đua xe… chui trái cmn phép. Trong bãi là hàng chục… àh không, cả trăm thanh niên mặt mày bặm trợn đứng đợi sẵn. Điều này làm tôi thấy hơi lạ vì chưa bao giờ tôi thấy có nhiều người tâp trung như thế này, kể cả ban đêm chứ đừng nói là ban ngày và nhìn mặt mũi thì mặt đứa nào đứa nấy cũng ngùn ngụt sát khí.Chiếc xe dừng lại, tôi tót xuống xe chào hỏi anh em. Đằng sau đám liên minh kia cũng mò đến nơi. Chúng dừng lại nhìn chằm chằm vào chúng tôi mà chả tên nào dám hô hào ngông cuồng như lúc nãy nữa. Hai bên gườm nhau được một lúc thì tên Gin đại diện bọn bên kia, vừa phì phèo điếu thuốc vừa bước tới và lên tiếng:- Thì ra là có lão Thịnh đứng sau, hèn gì mày ngông cuồng vậy… – nó nhìn tôi.- Thịnh? tao không biết thịnh là thằng lề nào… tính tao hồi giờ nó vậy rồi…Dứt câu thì “Bốp” một cái đau điếng vào đầu tôi cùng với tràng cười như pháo của gần trăm người có mặt ở đây. Tôi nhìn lên xem đứa nào dám cả gan đánh tôi thì hơi bất ngờ vì đó chính là tên chạy Exciter vô địch đua xe chui ở đây cùng với tờ tạp chí bị cuộn tròn, tang vật mới đập vào đầu tôi còn giữ trên tay. Hắn lên tiếng:- Nhóc con né sang một bên…- A thằng này dám đánh bố… – Tôi sôi gan lồng lộn lên định dần cho tên này một trận.Một đám người chạy đến giữ lấy chân tay tôi lại và ghì xuống đất. Sức của tôi dư để hất tung đám này ra nhưng thấy thằng Duy ra hiệu cho tôi nằm im nên tôi cũng chịu im lặng để quan sát tình hình.Gã chạy Ex – Thịnh lên tiếng:- Ô Gin lâu rồi không gặp… mày vẫn láo như xưa nhỉ…- Haha… lâu nay tưởng ông thối xác đâu đó rồi.. hóa ra là đi tập trung đám ất ơ này àh? tính làm trùm àh? bố tôi dư sức quét sạch đám lây nhây các người khỏi thành phố này…- Haha… mày lúc nào cũng ỷ lại vào ông già nhỉ…Anh nói cho chú biết… việc làm ăn của anh hồi giờ không đụng chạm gì tới bên bố mày. nếu dám đụng vào một người của anh là cho dù có là Von râu cũng không yên đâu.- GÌ? Bữa nay ngông cuồng nhỉ… – Thằng Gin trợn mắt- Haha… mày mới phải cẩn thận cái mồm đấy… biết đang đứng ở đâu không hả? học sinh không lo học, suốt ngày tụ tập… tính bon chen làm giang hồ àh? – Gã ex cười…- mày muốn gây chiến với bố tao àh? chán sống rồi sao?- Haha… đừng hiểu lầm, tao chỉ bảo vệ đàn em thôi… còn mày muốn sống thì cút nhanh khỏi đây trước khi tao đổi ý.- … – thằng Gin tức tối quăng đi điếu thuốc rồi ra hiệu cho đàn em quay xe rút lui.Như vậy là ngày hôm nay tôi đã thoát được cảnh phải húp cháo bệnh viện được vài tháng.Nhưng những chuyện xảy ra nãy giờ tôi hoàn toàn không hiểu gì cả. Thực ra gã thanh niên “Thánh Ex” kia là ai mà lại nguy hiểm đến vậy?.Đọc tiếp Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 74
Chiếc xe kéo theo mấy chục xe khác rất đông vui nhộn nhịp cứ như đi rước dâu. Và thật bất ngờ, Thằng Duy chạy xe đến bãi đỗ xe bỏ hoang nơi chúng tôi hay tụ tập ban đêm để tổ chức đua xe… chui trái cmn phép. Trong bãi là hàng chục… àh không, cả trăm thanh niên mặt mày bặm trợn đứng đợi sẵn. Điều này làm tôi thấy hơi lạ vì chưa bao giờ tôi thấy có nhiều người tâp trung như thế này, kể cả ban đêm chứ đừng nói là ban ngày và nhìn mặt mũi thì mặt đứa nào đứa nấy cũng ngùn ngụt sát khí.
Chiếc xe dừng lại, tôi tót xuống xe chào hỏi anh em. Đằng sau đám liên minh kia cũng mò đến nơi. Chúng dừng lại nhìn chằm chằm vào chúng tôi mà chả tên nào dám hô hào ngông cuồng như lúc nãy nữa. Hai bên gườm nhau được một lúc thì tên Gin đại diện bọn bên kia, vừa phì phèo điếu thuốc vừa bước tới và lên tiếng:
- Thì ra là có lão Thịnh đứng sau, hèn gì mày ngông cuồng vậy… – nó nhìn tôi.
- Thịnh? tao không biết thịnh là thằng lề nào… tính tao hồi giờ nó vậy rồi…
Dứt câu thì “Bốp” một cái đau điếng vào đầu tôi cùng với tràng cười như pháo của gần trăm người có mặt ở đây. Tôi nhìn lên xem đứa nào dám cả gan đánh tôi thì hơi bất ngờ vì đó chính là tên chạy Exciter vô địch đua xe chui ở đây cùng với tờ tạp chí bị cuộn tròn, tang vật mới đập vào đầu tôi còn giữ trên tay. Hắn lên tiếng:
- Nhóc con né sang một bên…
- A thằng này dám đánh bố… – Tôi sôi gan lồng lộn lên định dần cho tên này một trận.
Một đám người chạy đến giữ lấy chân tay tôi lại và ghì xuống đất. Sức của tôi dư để hất tung đám này ra nhưng thấy thằng Duy ra hiệu cho tôi nằm im nên tôi cũng chịu im lặng để quan sát tình hình.
Gã chạy Ex – Thịnh lên tiếng:
- Ô Gin lâu rồi không gặp… mày vẫn láo như xưa nhỉ…
- Haha… lâu nay tưởng ông thối xác đâu đó rồi.. hóa ra là đi tập trung đám ất ơ này àh? tính làm trùm àh? bố tôi dư sức quét sạch đám lây nhây các người khỏi thành phố này…
- Haha… mày lúc nào cũng ỷ lại vào ông già nhỉ…Anh nói cho chú biết… việc làm ăn của anh hồi giờ không đụng chạm gì tới bên bố mày. nếu dám đụng vào một người của anh là cho dù có là Von râu cũng không yên đâu.
- GÌ? Bữa nay ngông cuồng nhỉ… – Thằng Gin trợn mắt
- Haha… mày mới phải cẩn thận cái mồm đấy… biết đang đứng ở đâu không hả? học sinh không lo học, suốt ngày tụ tập… tính bon chen làm giang hồ àh? – Gã ex cười…
- mày muốn gây chiến với bố tao àh? chán sống rồi sao?
- Haha… đừng hiểu lầm, tao chỉ bảo vệ đàn em thôi… còn mày muốn sống thì cút nhanh khỏi đây trước khi tao đổi ý.
- … – thằng Gin tức tối quăng đi điếu thuốc rồi ra hiệu cho đàn em quay xe rút lui.
Như vậy là ngày hôm nay tôi đã thoát được cảnh phải húp cháo bệnh viện được vài tháng.
Nhưng những chuyện xảy ra nãy giờ tôi hoàn toàn không hiểu gì cả. Thực ra gã thanh niên “Thánh Ex” kia là ai mà lại nguy hiểm đến vậy?.
Đọc tiếp Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 74
Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo ĐãTác giả: RudoftTôi tên D ở nhà thì mọi người hay gọi là Ryu , là con trai duy nhất trong một gia đình hết sức gia giáo. Ko phải gia giáo kiểu thường thấy của người Việt Nam mà là truyền thống của Nhật. Đơn giản, vì cha tôi là người nhật gốc ( chính vì vậy nên tôi mới được gọi là Ryu - chữ rồng trong tiếng Nhật) . Ông ấy là một người vô cùng kĩ tính và nghiêm khắc. Đặc biệt, cha tôi là một bậc thầy judo, ông mở một lớp dạy judo cho thanh niên trong huyện. chính vì thế, thằng con như tôi đây đã phải chịu ko ít những đợt huấn luyện kinh khủng từ khi còn nhỏ xíu bằng tình thương đặc biệt của cha. Bù lại, tôi có một người mẹ dịu hiền và xinh đẹp. bà rất đảm đang trong công việc nhà, đồng thời cũng là một giáo viên xuất sắc trên nhà trường. mẹ tôi thực sự là một người phụ nữ Việt Nam đúng mực. nhiều lúc tôi tự hỏi rằng: “ thế quái nào một người như vậy mà thanh niên hồi đó lại để 1 ông người nhật tới hốt mất chứ “ >. Chiếc xe kéo theo mấy chục xe khác rất đông vui nhộn nhịp cứ như đi rước dâu. Và thật bất ngờ, Thằng Duy chạy xe đến bãi đỗ xe bỏ hoang nơi chúng tôi hay tụ tập ban đêm để tổ chức đua xe… chui trái cmn phép. Trong bãi là hàng chục… àh không, cả trăm thanh niên mặt mày bặm trợn đứng đợi sẵn. Điều này làm tôi thấy hơi lạ vì chưa bao giờ tôi thấy có nhiều người tâp trung như thế này, kể cả ban đêm chứ đừng nói là ban ngày và nhìn mặt mũi thì mặt đứa nào đứa nấy cũng ngùn ngụt sát khí.Chiếc xe dừng lại, tôi tót xuống xe chào hỏi anh em. Đằng sau đám liên minh kia cũng mò đến nơi. Chúng dừng lại nhìn chằm chằm vào chúng tôi mà chả tên nào dám hô hào ngông cuồng như lúc nãy nữa. Hai bên gườm nhau được một lúc thì tên Gin đại diện bọn bên kia, vừa phì phèo điếu thuốc vừa bước tới và lên tiếng:- Thì ra là có lão Thịnh đứng sau, hèn gì mày ngông cuồng vậy… – nó nhìn tôi.- Thịnh? tao không biết thịnh là thằng lề nào… tính tao hồi giờ nó vậy rồi…Dứt câu thì “Bốp” một cái đau điếng vào đầu tôi cùng với tràng cười như pháo của gần trăm người có mặt ở đây. Tôi nhìn lên xem đứa nào dám cả gan đánh tôi thì hơi bất ngờ vì đó chính là tên chạy Exciter vô địch đua xe chui ở đây cùng với tờ tạp chí bị cuộn tròn, tang vật mới đập vào đầu tôi còn giữ trên tay. Hắn lên tiếng:- Nhóc con né sang một bên…- A thằng này dám đánh bố… – Tôi sôi gan lồng lộn lên định dần cho tên này một trận.Một đám người chạy đến giữ lấy chân tay tôi lại và ghì xuống đất. Sức của tôi dư để hất tung đám này ra nhưng thấy thằng Duy ra hiệu cho tôi nằm im nên tôi cũng chịu im lặng để quan sát tình hình.Gã chạy Ex – Thịnh lên tiếng:- Ô Gin lâu rồi không gặp… mày vẫn láo như xưa nhỉ…- Haha… lâu nay tưởng ông thối xác đâu đó rồi.. hóa ra là đi tập trung đám ất ơ này àh? tính làm trùm àh? bố tôi dư sức quét sạch đám lây nhây các người khỏi thành phố này…- Haha… mày lúc nào cũng ỷ lại vào ông già nhỉ…Anh nói cho chú biết… việc làm ăn của anh hồi giờ không đụng chạm gì tới bên bố mày. nếu dám đụng vào một người của anh là cho dù có là Von râu cũng không yên đâu.- GÌ? Bữa nay ngông cuồng nhỉ… – Thằng Gin trợn mắt- Haha… mày mới phải cẩn thận cái mồm đấy… biết đang đứng ở đâu không hả? học sinh không lo học, suốt ngày tụ tập… tính bon chen làm giang hồ àh? – Gã ex cười…- mày muốn gây chiến với bố tao àh? chán sống rồi sao?- Haha… đừng hiểu lầm, tao chỉ bảo vệ đàn em thôi… còn mày muốn sống thì cút nhanh khỏi đây trước khi tao đổi ý.- … – thằng Gin tức tối quăng đi điếu thuốc rồi ra hiệu cho đàn em quay xe rút lui.Như vậy là ngày hôm nay tôi đã thoát được cảnh phải húp cháo bệnh viện được vài tháng.Nhưng những chuyện xảy ra nãy giờ tôi hoàn toàn không hiểu gì cả. Thực ra gã thanh niên “Thánh Ex” kia là ai mà lại nguy hiểm đến vậy?.Đọc tiếp Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 74