- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi…
Chương 5: Thân thế của Phong
Mình Yêu Nhau Lần Nữa Nhé Em!Tác giả: TakahanaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi… Mấy ngày sau, Hân xin nghỉ học, có kẻ ngồi cùng bàn cứ ngóng lên ngóng xuống rồi lẩm bẩm bảo sao con nhỏ không đi học, bị thầy cô coi cậu là tự kỉ cấp độ nặng, nhưng kệ chứ , cậu không bận tâm.Trong khi đó...Nhã Hân thì buồn bã ở nhà, giả đau để khỏi bị kêu đi học, cô muốn giết chết hắn nhưng hắn lại là " bạn cùng bàn". đang suy nghĩ thì nhận được tin nhắn của Đăng:-" Sao mấy hôm nay ta không thấy muội ở trường vậy!"- " Mệt thôi!"- " vì chuyện của ta à!"- "không có đâu tại tên chó Phong!"- "Hắn? hắn làm sao à!"- " aida! muội không biết gì đâu! ngủ đây!"- " ơ khoan đã!"Hân vất cái điện thoại sang một bên, ngủ lúc nào không hay....- " Phong! ba con sắp về rồi đó, đừng có chơi bời nữa!"- " con muốn tự do mà mẹ!"- " con không nghe lời mẹ à! mẹ chết quách cho xong!"-" mẹ!"Chủ tịch tập đoàn kinh doanh nổi tiếng thế giới Hoàng Minh Phong, còn trẻ mà đã có cơ ngơi vững chắc, duy chỉ có điều mà ông hơi lo lắng đó là cậu con trai duy nhất của ông: thích chơi bời, không lo lắng học hành, lần này về nước cũng là để trị cậu ta....Sáng thứ hai, cu cậu phải ăn mặc chỉnh tề, đầu tóc gọn gàng tới trường, vừa bước xuống xe, ai cũng tròn xoe mắt nhìn cậu, bọn con gái thấy trai đẹp thì mắt sáng lắm có vài đứa giơ điện thoại ra chụp. Cậu bước vô lớp, ai cũng nhìn cậu bằng con mắt ngạc nhiên, riêng lớp trưởng không hề chớp mắt:- " ủa! Phong! sao hôm nay trong cậu lạ vậy?"- "Đi xe riêng nữa chứ, nhà cậu trúng số à!"Phong về chỗ, không thèm để ý bọn họ, chỉ lẩm nhẩm:" Phiền quá"Ai nấy còn há hốc hơn nữa, vừa thay đổi ngoại hình, giờ lại thay đổi tính cách nữa chứ, cứ như một con người khác.Hôm nay, Nhã Hân bắt đầu đi học lại, biết là gặp gặp cái tên đáng ghét đó, nhưng bỏ ba ngày rồi sợ thầy chửi. Đến lớp thấy mọi người cứ xúm vô bàn của mình, nghĩ cũng phải vì lúc nào chả vậy, bước xuống bàn của mình, không thèm để ý thằng ngồi bên nhưng sao hôm nay nó im ắng vậy nhỉ! Hân nhìn lên, cô bị chói mắt vì hắn quá ngầu...cô lấy lại bình tĩnh:- " e hèm..."-" e hèm.."-".."Hân giả bộ gây sự chú ý nhưng cậu vẫn tỉnh bơ, cô bực lắm " hôm nay hắn bị trúng tà hay sao vậy trời!"
Mấy ngày sau, Hân xin nghỉ học, có kẻ ngồi cùng bàn cứ ngóng lên ngóng xuống rồi lẩm bẩm bảo sao con nhỏ không đi học, bị thầy cô coi cậu là tự kỉ cấp độ nặng, nhưng kệ chứ , cậu không bận tâm.
Trong khi đó...
Nhã Hân thì buồn bã ở nhà, giả đau để khỏi bị kêu đi học, cô muốn giết chết hắn nhưng hắn lại là " bạn cùng bàn". đang suy nghĩ thì nhận được tin nhắn của Đăng:
-" Sao mấy hôm nay ta không thấy muội ở trường vậy!"
- " Mệt thôi!"
- " vì chuyện của ta à!"
- "không có đâu tại tên chó Phong!"
- "Hắn? hắn làm sao à!"
- " aida! muội không biết gì đâu! ngủ đây!"
- " ơ khoan đã!"
Hân vất cái điện thoại sang một bên, ngủ lúc nào không hay.
...
- " Phong! ba con sắp về rồi đó, đừng có chơi bời nữa!"
- " con muốn tự do mà mẹ!"
- " con không nghe lời mẹ à! mẹ chết quách cho xong!"
-" mẹ!"
Chủ tịch tập đoàn kinh doanh nổi tiếng thế giới Hoàng Minh Phong, còn trẻ mà đã có cơ ngơi vững chắc, duy chỉ có điều mà ông hơi lo lắng đó là cậu con trai duy nhất của ông: thích chơi bời, không lo lắng học hành, lần này về nước cũng là để trị cậu ta.
...
Sáng thứ hai, cu cậu phải ăn mặc chỉnh tề, đầu tóc gọn gàng tới trường, vừa bước xuống xe, ai cũng tròn xoe mắt nhìn cậu, bọn con gái thấy trai đẹp thì mắt sáng lắm có vài đứa giơ điện thoại ra chụp. Cậu bước vô lớp, ai cũng nhìn cậu bằng con mắt ngạc nhiên, riêng lớp trưởng không hề chớp mắt:
- " ủa! Phong! sao hôm nay trong cậu lạ vậy?"
- "Đi xe riêng nữa chứ, nhà cậu trúng số à!"
Phong về chỗ, không thèm để ý bọn họ, chỉ lẩm nhẩm:
" Phiền quá"
Ai nấy còn há hốc hơn nữa, vừa thay đổi ngoại hình, giờ lại thay đổi tính cách nữa chứ, cứ như một con người khác.
Hôm nay, Nhã Hân bắt đầu đi học lại, biết là gặp gặp cái tên đáng ghét đó, nhưng bỏ ba ngày rồi sợ thầy chửi. Đến lớp thấy mọi người cứ xúm vô bàn của mình, nghĩ cũng phải vì lúc nào chả vậy, bước xuống bàn của mình, không thèm để ý thằng ngồi bên nhưng sao hôm nay nó im ắng vậy nhỉ! Hân nhìn lên, cô bị chói mắt vì hắn quá ngầu...
cô lấy lại bình tĩnh:
- " e hèm..."
-" e hèm.."
-".."
Hân giả bộ gây sự chú ý nhưng cậu vẫn tỉnh bơ, cô bực lắm " hôm nay hắn bị trúng tà hay sao vậy trời!"
Mình Yêu Nhau Lần Nữa Nhé Em!Tác giả: TakahanaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi… Mấy ngày sau, Hân xin nghỉ học, có kẻ ngồi cùng bàn cứ ngóng lên ngóng xuống rồi lẩm bẩm bảo sao con nhỏ không đi học, bị thầy cô coi cậu là tự kỉ cấp độ nặng, nhưng kệ chứ , cậu không bận tâm.Trong khi đó...Nhã Hân thì buồn bã ở nhà, giả đau để khỏi bị kêu đi học, cô muốn giết chết hắn nhưng hắn lại là " bạn cùng bàn". đang suy nghĩ thì nhận được tin nhắn của Đăng:-" Sao mấy hôm nay ta không thấy muội ở trường vậy!"- " Mệt thôi!"- " vì chuyện của ta à!"- "không có đâu tại tên chó Phong!"- "Hắn? hắn làm sao à!"- " aida! muội không biết gì đâu! ngủ đây!"- " ơ khoan đã!"Hân vất cái điện thoại sang một bên, ngủ lúc nào không hay....- " Phong! ba con sắp về rồi đó, đừng có chơi bời nữa!"- " con muốn tự do mà mẹ!"- " con không nghe lời mẹ à! mẹ chết quách cho xong!"-" mẹ!"Chủ tịch tập đoàn kinh doanh nổi tiếng thế giới Hoàng Minh Phong, còn trẻ mà đã có cơ ngơi vững chắc, duy chỉ có điều mà ông hơi lo lắng đó là cậu con trai duy nhất của ông: thích chơi bời, không lo lắng học hành, lần này về nước cũng là để trị cậu ta....Sáng thứ hai, cu cậu phải ăn mặc chỉnh tề, đầu tóc gọn gàng tới trường, vừa bước xuống xe, ai cũng tròn xoe mắt nhìn cậu, bọn con gái thấy trai đẹp thì mắt sáng lắm có vài đứa giơ điện thoại ra chụp. Cậu bước vô lớp, ai cũng nhìn cậu bằng con mắt ngạc nhiên, riêng lớp trưởng không hề chớp mắt:- " ủa! Phong! sao hôm nay trong cậu lạ vậy?"- "Đi xe riêng nữa chứ, nhà cậu trúng số à!"Phong về chỗ, không thèm để ý bọn họ, chỉ lẩm nhẩm:" Phiền quá"Ai nấy còn há hốc hơn nữa, vừa thay đổi ngoại hình, giờ lại thay đổi tính cách nữa chứ, cứ như một con người khác.Hôm nay, Nhã Hân bắt đầu đi học lại, biết là gặp gặp cái tên đáng ghét đó, nhưng bỏ ba ngày rồi sợ thầy chửi. Đến lớp thấy mọi người cứ xúm vô bàn của mình, nghĩ cũng phải vì lúc nào chả vậy, bước xuống bàn của mình, không thèm để ý thằng ngồi bên nhưng sao hôm nay nó im ắng vậy nhỉ! Hân nhìn lên, cô bị chói mắt vì hắn quá ngầu...cô lấy lại bình tĩnh:- " e hèm..."-" e hèm.."-".."Hân giả bộ gây sự chú ý nhưng cậu vẫn tỉnh bơ, cô bực lắm " hôm nay hắn bị trúng tà hay sao vậy trời!"