Tác giả:

- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi…

Chương 44

Mình Yêu Nhau Lần Nữa Nhé Em!Tác giả: TakahanaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi… " Con nhỏ này là ai vậy chứ, dám đi ăn cùng anh Phong của mình!" Cẩm Tú- cô con gái của tập đoàn đá quý nhìn thấy Phong cùng Kì Y bước ra từ nhà hàng với ánh mắt ghen tị và đầy tức giận:" rõ ràng anh đã đi xem mắt cùng tôi rồi cơ mà,sao lại còn đi chung với cô gái khác chứ, nhất định tôi phải tới tìm anh" Cô gái này với tính cách độc chiếm sở hữu người khác, nên một khi đã thích ai thì phải có người đó cho bằng được bất kể sử dụng thủ đoạn gì.....Cẩm Tú vừa bước vào công ty Hoàng Minh thì mọi người đều trầm trồ, khen ngợi, không biết trên đời này lại có cô gái đẹp như thiên thần vậy, ai nấy đều ngất ngây, Cẩm Tú cũng không mấy ngạc nhiên vì lúc nào chẳng có người nhìn cô với vẻ mặt đó chứ, cô đưa mắt xung quanh xem thử Phong đang ở đâu thì thấy anh xuất hiện, cô liền chạy lại ôm chầm lấy anh, mọi người há hốc kinh ngạc còn Phong cũng ngạc nhiên không kém bọn họ, anh nhìn kĩ cô gái,nghĩ thầm " đẹp mà điên" anh đẩy cô ra rồi nói:" cô là...?!"" anh không nhớ em hả?! 0.0 sao anh lại phũ phàng vậy chứ!!!" " hình như đã gặp ở đâu đó rồi! hmm, không nhớ rõ lắm !!"" sao anh lại quên nhanh như vậy chứ! em là người vừa đi xem mắt với anh lần trước cơ mà!!"" à, à, tôi nhớ rồi, ra là cô! cô tìm tôi có việc gì không?"" Chỉ là em nhớ anh mà !" Cẩm Tú vừa nói xong thì mọi người trong công ti có chung một phản ứng kì lạ, họ quan sát nét mặt Phong, khi anh nhìn thì lại quay đi chỗ khác bàn tán tiếp, lúc này Phong vừa thấy Kì Y đến thì mắt sáng hẳn lên, liền đi tới chỗ cô:" hôm nay cô đến sớm vậy?"" anh nói quá rồi, tôi thấy mọi người trong công ty đã đông đủ hết rồi :v" đang nói thì Kì Y vô tình chạm vào ánh mắt tóe lửa của Cẩm Tú, cô thấy ớn lạnh cả xương sống..Cẩm Tú liền kéo tay Phong rồi hôn gió anh một cái:" em sẽ lại tới tìm anh!"Phong ngơ ngàng chẳng hiểu gì, nhìn sang Kì Y thì thấy cô hơi ngạc nhiên, anh liền giải thích:" mọi chuyện không như cô nghĩ đâu, cô ấy chỉ là người mà mẹ tôi đã bảo tôi đi xem mắt và tôi và cô ấy chẳng có gì hết!!"Kì Y liền bật cười :" tôi có nói gì đâu, sao anh lại căng thẳng như vậy?" " tôi tưởng cô hiểu nhầm chứ, may quá~!"Kì Y chẳng nói gì, chỉ nhìn Phong, thấy vẻ mặt lúc anh bối rối lại rất đáng yêu.

" Con nhỏ này là ai vậy chứ, dám đi ăn cùng anh Phong của mình!" Cẩm Tú- cô con gái của tập đoàn đá quý nhìn thấy Phong cùng Kì Y bước ra từ nhà hàng với ánh mắt ghen tị và đầy tức giận:

" rõ ràng anh đã đi xem mắt cùng tôi rồi cơ mà,sao lại còn đi chung với cô gái khác chứ, nhất định tôi phải tới tìm anh" Cô gái này với tính cách độc chiếm sở hữu người khác, nên một khi đã thích ai thì phải có người đó cho bằng được bất kể sử dụng thủ đoạn gì.

....

Cẩm Tú vừa bước vào công ty Hoàng Minh thì mọi người đều trầm trồ, khen ngợi, không biết trên đời này lại có cô gái đẹp như thiên thần vậy, ai nấy đều ngất ngây, Cẩm Tú cũng không mấy ngạc nhiên vì lúc nào chẳng có người nhìn cô với vẻ mặt đó chứ, cô đưa mắt xung quanh xem thử Phong đang ở đâu thì thấy anh xuất hiện, cô liền chạy lại ôm chầm lấy anh, mọi người há hốc kinh ngạc còn Phong cũng ngạc nhiên không kém bọn họ, anh nhìn kĩ cô gái,nghĩ thầm " đẹp mà điên" anh đẩy cô ra rồi nói:

" cô là...?!"

" anh không nhớ em hả?! 0.0 sao anh lại phũ phàng vậy chứ!!!" 

" hình như đã gặp ở đâu đó rồi! hmm, không nhớ rõ lắm !!"

" sao anh lại quên nhanh như vậy chứ! em là người vừa đi xem mắt với anh lần trước cơ mà!!"

" à, à, tôi nhớ rồi, ra là cô! cô tìm tôi có việc gì không?"

" Chỉ là em nhớ anh mà !" Cẩm Tú vừa nói xong thì mọi người trong công ti có chung một phản ứng kì lạ, họ quan sát nét mặt Phong, khi anh nhìn thì lại quay đi chỗ khác bàn tán tiếp, lúc này Phong vừa thấy Kì Y đến thì mắt sáng hẳn lên, liền đi tới chỗ cô:

" hôm nay cô đến sớm vậy?"

" anh nói quá rồi, tôi thấy mọi người trong công ty đã đông đủ hết rồi :v" đang nói thì Kì Y vô tình chạm vào ánh mắt tóe lửa của Cẩm Tú, cô thấy ớn lạnh cả xương sống..

Cẩm Tú liền kéo tay Phong rồi hôn gió anh một cái:

" em sẽ lại tới tìm anh!"

Phong ngơ ngàng chẳng hiểu gì, nhìn sang Kì Y thì thấy cô hơi ngạc nhiên, anh liền giải thích:

" mọi chuyện không như cô nghĩ đâu, cô ấy chỉ là người mà mẹ tôi đã bảo tôi đi xem mắt và tôi và cô ấy chẳng có gì hết!!"

Kì Y liền bật cười :" tôi có nói gì đâu, sao anh lại căng thẳng như vậy?" 

" tôi tưởng cô hiểu nhầm chứ, may quá~!"

Kì Y chẳng nói gì, chỉ nhìn Phong, thấy vẻ mặt lúc anh bối rối lại rất đáng yêu.

Mình Yêu Nhau Lần Nữa Nhé Em!Tác giả: TakahanaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi… " Con nhỏ này là ai vậy chứ, dám đi ăn cùng anh Phong của mình!" Cẩm Tú- cô con gái của tập đoàn đá quý nhìn thấy Phong cùng Kì Y bước ra từ nhà hàng với ánh mắt ghen tị và đầy tức giận:" rõ ràng anh đã đi xem mắt cùng tôi rồi cơ mà,sao lại còn đi chung với cô gái khác chứ, nhất định tôi phải tới tìm anh" Cô gái này với tính cách độc chiếm sở hữu người khác, nên một khi đã thích ai thì phải có người đó cho bằng được bất kể sử dụng thủ đoạn gì.....Cẩm Tú vừa bước vào công ty Hoàng Minh thì mọi người đều trầm trồ, khen ngợi, không biết trên đời này lại có cô gái đẹp như thiên thần vậy, ai nấy đều ngất ngây, Cẩm Tú cũng không mấy ngạc nhiên vì lúc nào chẳng có người nhìn cô với vẻ mặt đó chứ, cô đưa mắt xung quanh xem thử Phong đang ở đâu thì thấy anh xuất hiện, cô liền chạy lại ôm chầm lấy anh, mọi người há hốc kinh ngạc còn Phong cũng ngạc nhiên không kém bọn họ, anh nhìn kĩ cô gái,nghĩ thầm " đẹp mà điên" anh đẩy cô ra rồi nói:" cô là...?!"" anh không nhớ em hả?! 0.0 sao anh lại phũ phàng vậy chứ!!!" " hình như đã gặp ở đâu đó rồi! hmm, không nhớ rõ lắm !!"" sao anh lại quên nhanh như vậy chứ! em là người vừa đi xem mắt với anh lần trước cơ mà!!"" à, à, tôi nhớ rồi, ra là cô! cô tìm tôi có việc gì không?"" Chỉ là em nhớ anh mà !" Cẩm Tú vừa nói xong thì mọi người trong công ti có chung một phản ứng kì lạ, họ quan sát nét mặt Phong, khi anh nhìn thì lại quay đi chỗ khác bàn tán tiếp, lúc này Phong vừa thấy Kì Y đến thì mắt sáng hẳn lên, liền đi tới chỗ cô:" hôm nay cô đến sớm vậy?"" anh nói quá rồi, tôi thấy mọi người trong công ty đã đông đủ hết rồi :v" đang nói thì Kì Y vô tình chạm vào ánh mắt tóe lửa của Cẩm Tú, cô thấy ớn lạnh cả xương sống..Cẩm Tú liền kéo tay Phong rồi hôn gió anh một cái:" em sẽ lại tới tìm anh!"Phong ngơ ngàng chẳng hiểu gì, nhìn sang Kì Y thì thấy cô hơi ngạc nhiên, anh liền giải thích:" mọi chuyện không như cô nghĩ đâu, cô ấy chỉ là người mà mẹ tôi đã bảo tôi đi xem mắt và tôi và cô ấy chẳng có gì hết!!"Kì Y liền bật cười :" tôi có nói gì đâu, sao anh lại căng thẳng như vậy?" " tôi tưởng cô hiểu nhầm chứ, may quá~!"Kì Y chẳng nói gì, chỉ nhìn Phong, thấy vẻ mặt lúc anh bối rối lại rất đáng yêu.

Chương 44