Mùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân…

Chương 99: Chương 99

Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm ChồngTác giả: Đông Phương Ký BạchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân… Bận rộn một ngày, khi trở lại phòng tân hôn, cả người Tiêu Thanh Như mệt lả.Cô cởi áo khoác và quần áo, nằm liệt trên giường không muốn động.Khi Hứa Mục Chu bước vào thì nhìn thấy cảnh tượng nóng bỏng như vậy.Trên người cô gái chỉ mặc một chiếc áo n.g.ự.c mắng trắng, lộ ra làn da trắng nõn mềm mại.Người trên giường nghe được động tĩnh quay lại nhìn anh, cần cổ duyên dáng lộ rõ giống như một con thiên nga cao quý.Hứa Mục Chu cố gắng kiềm chế ***** đang điên cuồng dâng lên: "Đã có nước nóng rồi, có thể tắm rồi."Tiêu Thanh Như dường như còn chưa phát hiện chỗ không đúng, cô ôm gối không muốn đứng dậy: "Em mệt quá, một ngón tay cũng không muốn động."Hứa Mục Chu rất hưởng thụ dáng vẻ làm nũng này của cô.Đừng nói là cô không muốn động, cho dù cô muốn, anh cũng sẽ nghĩ cách cướp đi.Anh mang một chậu nước ấm đến, lấy khăn mặt lau mặt cho Tiêu Thanh Như.Tiêu Thanh Như hưởng thụ sự săn sóc phục vụ của người đàn ông nhà mình, cô híp mắt: "Lau như vậy không sạch.""Không sao, chờ em nghỉ ngơi rồi tắm sau.""Anh không chê em bẩn sao?""Không chê.""Nhưng em ghét bỏ bản thân."Bây giờ thời tiết đã nóng hơn, mỗi ngày Tiêu Thanh Như phải tắm một lần, nếu không cả người sẽ không được thoải mái.Hứa Mục Chu biết thoí quen của cô, cho nên anh vừa mới đi đun nước ấm."Hay là anh mát xa cho anh, khi nào bớt mệt thì đi tắm?"Cô nhìn thẳng vào mắt người đàn ông: "Mát xa đứng đắn?"Anh phát ra tiếng cười nhẹ từ yết hầu: "Nếu em lựa chọn không đứng đắn cũng được."Trong khoảng thời gian này, Hứa Mục Chu có rảnh đều thân thiết với Tiêu Thanh Như, mặc dù chưa đột phá bước cuối cùng, nhưng rất nhiều chuyện đều đã làm rồi.Tiêu Thanh Như có kinh nghiệm nên không còn đỏ mặt như trước: "Đồng chí Hứa, vậy vất vả cho anh rồi."Hứa Mục Chu nghiêm trang: "Mặc quần áo không tiện."Tiêu Thanh Như cười ra tiếng, cô lấy gối đập người ngồi bên cạnh: "Đây là đứng đắn anh nói sao!"Vẻ mặt người đàn ông vô tội: "Anh chưa hề làm gì, sao lại không đứng đắn?""Anh còn muốn làm gì?""Em không biết?"Tiêu Thanh Như nghĩ bản thân có thể bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đầy thâm ý của Hứa Mục Chu, mặt cô không khỏi đỏ bừng.Đến cả tim cũng đập nhanh hơn rất nhiều, giống như con thỏ đang vui vẻ vậy.Cô hung dữ ra lệnh: "Mau làm việc đi!"Lọt vào trong mắt Hứa Mục Chu thì là vợ đang ra oai.Anh cong môi, xoa lên lưng gầy gò của Tiêu Thanh Như.Ban đầu quả thật là mát xa đứng đắn, sau đó dần thay đổi.Vân Mộng Hạ Vũ"Xoa bóp lưng là được rồi, không cần làm gì dư thừa nữa!""Ừ, anh làm việc khá cần cù."Tiêu Thanh Như ngăn chặn bàn tay to của người đàn ông, Hứa Mục Chu thuận thế kề sát vào lưng cô.Nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, tim Tiêu Thanh Như đập như trống: "Em còn chưa tắm.""Lát nữa thì tắm.""Không được, phụ nữ không giống đàn ông, phải chú ý nhiều thứ."Tiêu Thanh Như nói những thứ mình biết ra, lúc này Tiêu Thanh Như không còn thẹn thùng nữa.Dù sao chuyện này cũng liên quan đến vấn đề sức khỏe của cô, phải để cho người đàn ông hiểu biết nhiều hơn về phương diện này.Nếu không người chịu tội chỉ có mình cô.Dù Hứa Mục Chu nóng vội thế nào, anh cũng không thể lấy cơ thể Tiêu Thanh Như ra đùa giỡn.Không ngờ nhiều này còn phải chú ý nhiều như vậy.Anh vội vàng hôn lên mặt Tiêu Thanh Như: "Sau này trước khi chạm vào em, anh sẽ tắm rửa sạch sẽ.""Ừ, đây mới là người đàn ông tốt."Hứa Mục Chu dỗ cô: "Vậy em thưởng anh cái gì thực tế đi.""Không được một bước rồi lại muốn tiến một bước.""Em không từ chối, anh đây coi như em đồng ý."Tiêu Thanh Như: "..."

Bận rộn một ngày, khi trở lại phòng tân hôn, cả người Tiêu Thanh Như mệt lả.

Cô cởi áo khoác và quần áo, nằm liệt trên giường không muốn động.

Khi Hứa Mục Chu bước vào thì nhìn thấy cảnh tượng nóng bỏng như vậy.

Trên người cô gái chỉ mặc một chiếc áo n.g.ự.c mắng trắng, lộ ra làn da trắng nõn mềm mại.

Người trên giường nghe được động tĩnh quay lại nhìn anh, cần cổ duyên dáng lộ rõ giống như một con thiên nga cao quý.

Hứa Mục Chu cố gắng kiềm chế ***** đang điên cuồng dâng lên: "Đã có nước nóng rồi, có thể tắm rồi."

Tiêu Thanh Như dường như còn chưa phát hiện chỗ không đúng, cô ôm gối không muốn đứng dậy: "Em mệt quá, một ngón tay cũng không muốn động."

Hứa Mục Chu rất hưởng thụ dáng vẻ làm nũng này của cô.

Đừng nói là cô không muốn động, cho dù cô muốn, anh cũng sẽ nghĩ cách cướp đi.

Anh mang một chậu nước ấm đến, lấy khăn mặt lau mặt cho Tiêu Thanh Như.

Tiêu Thanh Như hưởng thụ sự săn sóc phục vụ của người đàn ông nhà mình, cô híp mắt: "Lau như vậy không sạch."

"Không sao, chờ em nghỉ ngơi rồi tắm sau."

"Anh không chê em bẩn sao?"

"Không chê."

"Nhưng em ghét bỏ bản thân."

Bây giờ thời tiết đã nóng hơn, mỗi ngày Tiêu Thanh Như phải tắm một lần, nếu không cả người sẽ không được thoải mái.

Hứa Mục Chu biết thoí quen của cô, cho nên anh vừa mới đi đun nước ấm.

"Hay là anh mát xa cho anh, khi nào bớt mệt thì đi tắm?"

Cô nhìn thẳng vào mắt người đàn ông: "Mát xa đứng đắn?"

Anh phát ra tiếng cười nhẹ từ yết hầu: "Nếu em lựa chọn không đứng đắn cũng được."

Trong khoảng thời gian này, Hứa Mục Chu có rảnh đều thân thiết với Tiêu Thanh Như, mặc dù chưa đột phá bước cuối cùng, nhưng rất nhiều chuyện đều đã làm rồi.

Tiêu Thanh Như có kinh nghiệm nên không còn đỏ mặt như trước: "Đồng chí Hứa, vậy vất vả cho anh rồi."

Hứa Mục Chu nghiêm trang: "Mặc quần áo không tiện."

Tiêu Thanh Như cười ra tiếng, cô lấy gối đập người ngồi bên cạnh: "Đây là đứng đắn anh nói sao!"

Vẻ mặt người đàn ông vô tội: "Anh chưa hề làm gì, sao lại không đứng đắn?"

"Anh còn muốn làm gì?"

"Em không biết?"

Tiêu Thanh Như nghĩ bản thân có thể bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đầy thâm ý của Hứa Mục Chu, mặt cô không khỏi đỏ bừng.

Đến cả tim cũng đập nhanh hơn rất nhiều, giống như con thỏ đang vui vẻ vậy.

Cô hung dữ ra lệnh: "Mau làm việc đi!"

Lọt vào trong mắt Hứa Mục Chu thì là vợ đang ra oai.

Anh cong môi, xoa lên lưng gầy gò của Tiêu Thanh Như.

Ban đầu quả thật là mát xa đứng đắn, sau đó dần thay đổi.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Xoa bóp lưng là được rồi, không cần làm gì dư thừa nữa!"

"Ừ, anh làm việc khá cần cù."

Tiêu Thanh Như ngăn chặn bàn tay to của người đàn ông, Hứa Mục Chu thuận thế kề sát vào lưng cô.

Nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, tim Tiêu Thanh Như đập như trống: "Em còn chưa tắm."

"Lát nữa thì tắm."

"Không được, phụ nữ không giống đàn ông, phải chú ý nhiều thứ."

Tiêu Thanh Như nói những thứ mình biết ra, lúc này Tiêu Thanh Như không còn thẹn thùng nữa.

Dù sao chuyện này cũng liên quan đến vấn đề sức khỏe của cô, phải để cho người đàn ông hiểu biết nhiều hơn về phương diện này.

Nếu không người chịu tội chỉ có mình cô.

Dù Hứa Mục Chu nóng vội thế nào, anh cũng không thể lấy cơ thể Tiêu Thanh Như ra đùa giỡn.

Không ngờ nhiều này còn phải chú ý nhiều như vậy.

Anh vội vàng hôn lên mặt Tiêu Thanh Như: "Sau này trước khi chạm vào em, anh sẽ tắm rửa sạch sẽ."

"Ừ, đây mới là người đàn ông tốt."

Hứa Mục Chu dỗ cô: "Vậy em thưởng anh cái gì thực tế đi."

"Không được một bước rồi lại muốn tiến một bước."

"Em không từ chối, anh đây coi như em đồng ý."

Tiêu Thanh Như: "..."

Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm ChồngTác giả: Đông Phương Ký BạchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân… Bận rộn một ngày, khi trở lại phòng tân hôn, cả người Tiêu Thanh Như mệt lả.Cô cởi áo khoác và quần áo, nằm liệt trên giường không muốn động.Khi Hứa Mục Chu bước vào thì nhìn thấy cảnh tượng nóng bỏng như vậy.Trên người cô gái chỉ mặc một chiếc áo n.g.ự.c mắng trắng, lộ ra làn da trắng nõn mềm mại.Người trên giường nghe được động tĩnh quay lại nhìn anh, cần cổ duyên dáng lộ rõ giống như một con thiên nga cao quý.Hứa Mục Chu cố gắng kiềm chế ***** đang điên cuồng dâng lên: "Đã có nước nóng rồi, có thể tắm rồi."Tiêu Thanh Như dường như còn chưa phát hiện chỗ không đúng, cô ôm gối không muốn đứng dậy: "Em mệt quá, một ngón tay cũng không muốn động."Hứa Mục Chu rất hưởng thụ dáng vẻ làm nũng này của cô.Đừng nói là cô không muốn động, cho dù cô muốn, anh cũng sẽ nghĩ cách cướp đi.Anh mang một chậu nước ấm đến, lấy khăn mặt lau mặt cho Tiêu Thanh Như.Tiêu Thanh Như hưởng thụ sự săn sóc phục vụ của người đàn ông nhà mình, cô híp mắt: "Lau như vậy không sạch.""Không sao, chờ em nghỉ ngơi rồi tắm sau.""Anh không chê em bẩn sao?""Không chê.""Nhưng em ghét bỏ bản thân."Bây giờ thời tiết đã nóng hơn, mỗi ngày Tiêu Thanh Như phải tắm một lần, nếu không cả người sẽ không được thoải mái.Hứa Mục Chu biết thoí quen của cô, cho nên anh vừa mới đi đun nước ấm."Hay là anh mát xa cho anh, khi nào bớt mệt thì đi tắm?"Cô nhìn thẳng vào mắt người đàn ông: "Mát xa đứng đắn?"Anh phát ra tiếng cười nhẹ từ yết hầu: "Nếu em lựa chọn không đứng đắn cũng được."Trong khoảng thời gian này, Hứa Mục Chu có rảnh đều thân thiết với Tiêu Thanh Như, mặc dù chưa đột phá bước cuối cùng, nhưng rất nhiều chuyện đều đã làm rồi.Tiêu Thanh Như có kinh nghiệm nên không còn đỏ mặt như trước: "Đồng chí Hứa, vậy vất vả cho anh rồi."Hứa Mục Chu nghiêm trang: "Mặc quần áo không tiện."Tiêu Thanh Như cười ra tiếng, cô lấy gối đập người ngồi bên cạnh: "Đây là đứng đắn anh nói sao!"Vẻ mặt người đàn ông vô tội: "Anh chưa hề làm gì, sao lại không đứng đắn?""Anh còn muốn làm gì?""Em không biết?"Tiêu Thanh Như nghĩ bản thân có thể bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đầy thâm ý của Hứa Mục Chu, mặt cô không khỏi đỏ bừng.Đến cả tim cũng đập nhanh hơn rất nhiều, giống như con thỏ đang vui vẻ vậy.Cô hung dữ ra lệnh: "Mau làm việc đi!"Lọt vào trong mắt Hứa Mục Chu thì là vợ đang ra oai.Anh cong môi, xoa lên lưng gầy gò của Tiêu Thanh Như.Ban đầu quả thật là mát xa đứng đắn, sau đó dần thay đổi.Vân Mộng Hạ Vũ"Xoa bóp lưng là được rồi, không cần làm gì dư thừa nữa!""Ừ, anh làm việc khá cần cù."Tiêu Thanh Như ngăn chặn bàn tay to của người đàn ông, Hứa Mục Chu thuận thế kề sát vào lưng cô.Nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, tim Tiêu Thanh Như đập như trống: "Em còn chưa tắm.""Lát nữa thì tắm.""Không được, phụ nữ không giống đàn ông, phải chú ý nhiều thứ."Tiêu Thanh Như nói những thứ mình biết ra, lúc này Tiêu Thanh Như không còn thẹn thùng nữa.Dù sao chuyện này cũng liên quan đến vấn đề sức khỏe của cô, phải để cho người đàn ông hiểu biết nhiều hơn về phương diện này.Nếu không người chịu tội chỉ có mình cô.Dù Hứa Mục Chu nóng vội thế nào, anh cũng không thể lấy cơ thể Tiêu Thanh Như ra đùa giỡn.Không ngờ nhiều này còn phải chú ý nhiều như vậy.Anh vội vàng hôn lên mặt Tiêu Thanh Như: "Sau này trước khi chạm vào em, anh sẽ tắm rửa sạch sẽ.""Ừ, đây mới là người đàn ông tốt."Hứa Mục Chu dỗ cô: "Vậy em thưởng anh cái gì thực tế đi.""Không được một bước rồi lại muốn tiến một bước.""Em không từ chối, anh đây coi như em đồng ý."Tiêu Thanh Như: "..."

Chương 99: Chương 99