Mùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân…

Chương 200: Chương 200

Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm ChồngTác giả: Đông Phương Ký BạchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân… Bọn họ suy nghĩ ở trong lòng rằng có lẽ có thể để bọn trẻ gặp mặt ở bên ngoài. Như vậy, chắc hẳn là nhà họ Hứa sẽ không phản đối đâu nhỉ?Nếu như bọn trẻ nhìn nhau vừa ý, thì không thể nào trách cứ lỗi lầm lên đầu của bọn họ được.Dù sao thì hiện tại vẫn cứ lan truyền yêu đương tự do.Cha mẹ không thể can thiệp quá nhiều, nếu không thì con cái sẽ ngu muội và lỗi mốt.Lúc này thời gian đã muộn nên không thể đi xa được.Hứa Mục Chu chỉ dẫn Tiêu Thanh Như đi lòng vòng ở xung quanh nhà để làm quen với hoàn cảnh xung quanh mà thôi.Cô là một gương mặt xa lạ, bất cứ ai gặp cô đều nhìn cô với ánh mắt tò mò.Cho đến khi trông thấy Hứa Mục Chu, bọn họ mới biết đây là cô vợ trẻ mới cưới của anh.Mặc dù đây là lần *****ên Tiêu Thanh Như tới nhà chồng, nhưng trong con hẻm có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới cô.Có người cảm thấy Hứa Mục Chu coi trọng điều kiện gia đình nhà cô.*****̃ng có người cảm thấy Tiêu Thanh Như hẳn là một cô gái quê mùa, cô đã sử dụng quyền thế ở trong nhà để ép buộc Hứa Mục Chu phải cưới mình.Người dân có nhiều ý kiến trái chiều nhưng hầu hết mọi người đều tin tưởng chắc chắn vào hai giả thuyết.Không ai tình nguyện tin tưởng rằng một nữ đồng chí có điều kiện gia đình tốt và bản thân cũng không có bất cứ vấn đề nào lại xem trọng Hứa Mục Chu.Bọn họ lại càng không tình nguyện tin tưởng rằng hai người có gia thế và hoàn cảnh sống chênh lệch lớn như thế lại có thể yêu nhau được.Hiện tại, rốt cuộc bọn họ đã gặp trực tiếp được Tiêu Thanh Như và chỉ cảm thấy dung mạo của cô còn xinh đẹp hơn cả minh tinh ở trong phim ảnh nữa.Vân Mộng Hạ VũVì thế, chẳng có ai lại tiếp tục nghi ngờ rằng Hứa Mục Chu bị ép cưới cả.Một nữ đồng chí xinh đẹp như vậy, cho dù là điều kiện gia đình ở mức trung thì vẫn sẽ có nhiều người muốn lấy cô.Hứa Mục Chu là cái gai, là nỗi đau đầu của mọi người. Toàn bộ người ở trong con hẻm đều biết và cũng đã từng tận mắt chứng kiến anh đánh nhau với bọn xã hội đen như thế nào.Mặc dù anh rất đẹp trai, nhưng anh *****̃ng rất dọa người.Bởi vậy, những cô gái ở độ tuổi tương tự anh cũng không thích Hứa Mục Chu, vừa thấy anh là bọn họ lảng tránh ra xa.Ngược lại, khi nam đồng chí nhìn thấy Tiêu Thanh Như một cái bèn không nhịn được nhìn lần thứ hai, nhìn xong lần thứ hai, bọn họ còn muốn nhìn lén lần thứ ba nữa.Cuối cùng, khi đối diện với ánh mắt sắc như d.a.o của Hứa Mục Chu, lúc này, bọn họ mới thu hồi ánh mắt lại một chút.Nếu không phải là bọn họ đã đi ra ngoài bên ngoài và không thể có hành vi thân mật, Hứa Mục Chu sẽ ôm lấy cô vợ trẻ để biểu đạt tuyên bố công khai chủ quyền.Tiêu Thanh Như là một diễn viên múa, cho nên cô đã quen với việc mọi ánh mắt đổ dồn vào người mình từ lâu.Chỉ cần không có ác ý, cô sẽ không thấy phản cảm.Bọn họ chậm rãi ung dung đi dạo một vòng. Lúc về đến nhà, cả hai gặp được Tiêu Hoài Thư.Thấy một củ khoai nướng ở trong tay đối phương, khi nhìn thấy Tiêu Thanh Như, anh ấy liền nhét nó vào trong tay cô."Nó ở đâu ra vậy?""Người khác tặng cho anh.""Anh quen biết người khác sao? Sao anh dám nhận đồ của người khác?"Tiêu Hoài Thư lập tức xạm mặt lại, anh ấy *****̃ng không muốn nhận nó, nhưng người khác lại không cho anh ấy có cơ hội từ chối thì đã nhét nó vào trong tay anh ấy rồi bỏ chạy mất dạng."Lãng phí lương thực là một việc đáng xấu hổ, anh ăn đi."Tiêu Thanh Như trả lại cho anh ấy, cô nói: "Em sợ cắn trúng răng."Tiêu Hoài Thư: “.."Cái con bé này, miệng lưỡi ngày càng ghê gớm.Tiêu Thanh Như nhân cơ hội hỏi Hứa Mục Chu: "Nếu như anh lại gặp phải tình huống giống vậy, anh sẽ làm thế nào?""Anh sẽ không để cho người khác tới gần mình.""Lời dễ nghe ai mà không biết nói cơ chứ? Thanh Như, em đừng bị cậu ta lừa."Hứa Mục Chu lạnh lẽo đ.â.m thọc anh ấy một chút, con người cứ quấy rối hoài, thật muốn đóng gói anh ấy rồi tiễn đi.Có thái độ của anh như vậy đủ rồi, Tiêu Thanh Như không tiếp tục làm khó Hứa Mục Chu nữa."Tiêu Thanh Như, em thật sự là hướng cùi chỏ ra bên ngoài mà.""Em vốn còn muốn chỉ cho anh một ít chiêu để theo đuổi đồng chí Phương nữa cơ. Bây giờ, xem ra là không cần nữa rồi."Tiêu Hoài Thư thay đổi nét mặt trong vòng một giây, anh ấy nói: "Không hổ là em gái ruột của anh, đi đúng hướng rồi!"

Bọn họ suy nghĩ ở trong lòng rằng có lẽ có thể để bọn trẻ gặp mặt ở bên ngoài. Như vậy, chắc hẳn là nhà họ Hứa sẽ không phản đối đâu nhỉ?

Nếu như bọn trẻ nhìn nhau vừa ý, thì không thể nào trách cứ lỗi lầm lên đầu của bọn họ được.

Dù sao thì hiện tại vẫn cứ lan truyền yêu đương tự do.

Cha mẹ không thể can thiệp quá nhiều, nếu không thì con cái sẽ ngu muội và lỗi mốt.

Lúc này thời gian đã muộn nên không thể đi xa được.

Hứa Mục Chu chỉ dẫn Tiêu Thanh Như đi lòng vòng ở xung quanh nhà để làm quen với hoàn cảnh xung quanh mà thôi.

Cô là một gương mặt xa lạ, bất cứ ai gặp cô đều nhìn cô với ánh mắt tò mò.

Cho đến khi trông thấy Hứa Mục Chu, bọn họ mới biết đây là cô vợ trẻ mới cưới của anh.

Mặc dù đây là lần *****ên Tiêu Thanh Như tới nhà chồng, nhưng trong con hẻm có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới cô.

Có người cảm thấy Hứa Mục Chu coi trọng điều kiện gia đình nhà cô.

*****̃ng có người cảm thấy Tiêu Thanh Như hẳn là một cô gái quê mùa, cô đã sử dụng quyền thế ở trong nhà để ép buộc Hứa Mục Chu phải cưới mình.

Người dân có nhiều ý kiến trái chiều nhưng hầu hết mọi người đều tin tưởng chắc chắn vào hai giả thuyết.

Không ai tình nguyện tin tưởng rằng một nữ đồng chí có điều kiện gia đình tốt và bản thân cũng không có bất cứ vấn đề nào lại xem trọng Hứa Mục Chu.

Bọn họ lại càng không tình nguyện tin tưởng rằng hai người có gia thế và hoàn cảnh sống chênh lệch lớn như thế lại có thể yêu nhau được.

Hiện tại, rốt cuộc bọn họ đã gặp trực tiếp được Tiêu Thanh Như và chỉ cảm thấy dung mạo của cô còn xinh đẹp hơn cả minh tinh ở trong phim ảnh nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vì thế, chẳng có ai lại tiếp tục nghi ngờ rằng Hứa Mục Chu bị ép cưới cả.

Một nữ đồng chí xinh đẹp như vậy, cho dù là điều kiện gia đình ở mức trung thì vẫn sẽ có nhiều người muốn lấy cô.

Hứa Mục Chu là cái gai, là nỗi đau đầu của mọi người. Toàn bộ người ở trong con hẻm đều biết và cũng đã từng tận mắt chứng kiến anh đánh nhau với bọn xã hội đen như thế nào.

Mặc dù anh rất đẹp trai, nhưng anh *****̃ng rất dọa người.

Bởi vậy, những cô gái ở độ tuổi tương tự anh cũng không thích Hứa Mục Chu, vừa thấy anh là bọn họ lảng tránh ra xa.

Ngược lại, khi nam đồng chí nhìn thấy Tiêu Thanh Như một cái bèn không nhịn được nhìn lần thứ hai, nhìn xong lần thứ hai, bọn họ còn muốn nhìn lén lần thứ ba nữa.

Cuối cùng, khi đối diện với ánh mắt sắc như d.a.o của Hứa Mục Chu, lúc này, bọn họ mới thu hồi ánh mắt lại một chút.

Nếu không phải là bọn họ đã đi ra ngoài bên ngoài và không thể có hành vi thân mật, Hứa Mục Chu sẽ ôm lấy cô vợ trẻ để biểu đạt tuyên bố công khai chủ quyền.

Tiêu Thanh Như là một diễn viên múa, cho nên cô đã quen với việc mọi ánh mắt đổ dồn vào người mình từ lâu.

Chỉ cần không có ác ý, cô sẽ không thấy phản cảm.

Bọn họ chậm rãi ung dung đi dạo một vòng. Lúc về đến nhà, cả hai gặp được Tiêu Hoài Thư.

Thấy một củ khoai nướng ở trong tay đối phương, khi nhìn thấy Tiêu Thanh Như, anh ấy liền nhét nó vào trong tay cô.

"Nó ở đâu ra vậy?"

"Người khác tặng cho anh."

"Anh quen biết người khác sao? Sao anh dám nhận đồ của người khác?"

Tiêu Hoài Thư lập tức xạm mặt lại, anh ấy *****̃ng không muốn nhận nó, nhưng người khác lại không cho anh ấy có cơ hội từ chối thì đã nhét nó vào trong tay anh ấy rồi bỏ chạy mất dạng.

"Lãng phí lương thực là một việc đáng xấu hổ, anh ăn đi."

Tiêu Thanh Như trả lại cho anh ấy, cô nói: "Em sợ cắn trúng răng."

Tiêu Hoài Thư: “.."

Cái con bé này, miệng lưỡi ngày càng ghê gớm.

Tiêu Thanh Như nhân cơ hội hỏi Hứa Mục Chu: "Nếu như anh lại gặp phải tình huống giống vậy, anh sẽ làm thế nào?"

"Anh sẽ không để cho người khác tới gần mình."

"Lời dễ nghe ai mà không biết nói cơ chứ? Thanh Như, em đừng bị cậu ta lừa."

Hứa Mục Chu lạnh lẽo đ.â.m thọc anh ấy một chút, con người cứ quấy rối hoài, thật muốn đóng gói anh ấy rồi tiễn đi.

Có thái độ của anh như vậy đủ rồi, Tiêu Thanh Như không tiếp tục làm khó Hứa Mục Chu nữa.

"Tiêu Thanh Như, em thật sự là hướng cùi chỏ ra bên ngoài mà."

"Em vốn còn muốn chỉ cho anh một ít chiêu để theo đuổi đồng chí Phương nữa cơ. Bây giờ, xem ra là không cần nữa rồi."

Tiêu Hoài Thư thay đổi nét mặt trong vòng một giây, anh ấy nói: "Không hổ là em gái ruột của anh, đi đúng hướng rồi!"

Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm ChồngTác giả: Đông Phương Ký BạchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân… Bọn họ suy nghĩ ở trong lòng rằng có lẽ có thể để bọn trẻ gặp mặt ở bên ngoài. Như vậy, chắc hẳn là nhà họ Hứa sẽ không phản đối đâu nhỉ?Nếu như bọn trẻ nhìn nhau vừa ý, thì không thể nào trách cứ lỗi lầm lên đầu của bọn họ được.Dù sao thì hiện tại vẫn cứ lan truyền yêu đương tự do.Cha mẹ không thể can thiệp quá nhiều, nếu không thì con cái sẽ ngu muội và lỗi mốt.Lúc này thời gian đã muộn nên không thể đi xa được.Hứa Mục Chu chỉ dẫn Tiêu Thanh Như đi lòng vòng ở xung quanh nhà để làm quen với hoàn cảnh xung quanh mà thôi.Cô là một gương mặt xa lạ, bất cứ ai gặp cô đều nhìn cô với ánh mắt tò mò.Cho đến khi trông thấy Hứa Mục Chu, bọn họ mới biết đây là cô vợ trẻ mới cưới của anh.Mặc dù đây là lần *****ên Tiêu Thanh Như tới nhà chồng, nhưng trong con hẻm có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới cô.Có người cảm thấy Hứa Mục Chu coi trọng điều kiện gia đình nhà cô.*****̃ng có người cảm thấy Tiêu Thanh Như hẳn là một cô gái quê mùa, cô đã sử dụng quyền thế ở trong nhà để ép buộc Hứa Mục Chu phải cưới mình.Người dân có nhiều ý kiến trái chiều nhưng hầu hết mọi người đều tin tưởng chắc chắn vào hai giả thuyết.Không ai tình nguyện tin tưởng rằng một nữ đồng chí có điều kiện gia đình tốt và bản thân cũng không có bất cứ vấn đề nào lại xem trọng Hứa Mục Chu.Bọn họ lại càng không tình nguyện tin tưởng rằng hai người có gia thế và hoàn cảnh sống chênh lệch lớn như thế lại có thể yêu nhau được.Hiện tại, rốt cuộc bọn họ đã gặp trực tiếp được Tiêu Thanh Như và chỉ cảm thấy dung mạo của cô còn xinh đẹp hơn cả minh tinh ở trong phim ảnh nữa.Vân Mộng Hạ VũVì thế, chẳng có ai lại tiếp tục nghi ngờ rằng Hứa Mục Chu bị ép cưới cả.Một nữ đồng chí xinh đẹp như vậy, cho dù là điều kiện gia đình ở mức trung thì vẫn sẽ có nhiều người muốn lấy cô.Hứa Mục Chu là cái gai, là nỗi đau đầu của mọi người. Toàn bộ người ở trong con hẻm đều biết và cũng đã từng tận mắt chứng kiến anh đánh nhau với bọn xã hội đen như thế nào.Mặc dù anh rất đẹp trai, nhưng anh *****̃ng rất dọa người.Bởi vậy, những cô gái ở độ tuổi tương tự anh cũng không thích Hứa Mục Chu, vừa thấy anh là bọn họ lảng tránh ra xa.Ngược lại, khi nam đồng chí nhìn thấy Tiêu Thanh Như một cái bèn không nhịn được nhìn lần thứ hai, nhìn xong lần thứ hai, bọn họ còn muốn nhìn lén lần thứ ba nữa.Cuối cùng, khi đối diện với ánh mắt sắc như d.a.o của Hứa Mục Chu, lúc này, bọn họ mới thu hồi ánh mắt lại một chút.Nếu không phải là bọn họ đã đi ra ngoài bên ngoài và không thể có hành vi thân mật, Hứa Mục Chu sẽ ôm lấy cô vợ trẻ để biểu đạt tuyên bố công khai chủ quyền.Tiêu Thanh Như là một diễn viên múa, cho nên cô đã quen với việc mọi ánh mắt đổ dồn vào người mình từ lâu.Chỉ cần không có ác ý, cô sẽ không thấy phản cảm.Bọn họ chậm rãi ung dung đi dạo một vòng. Lúc về đến nhà, cả hai gặp được Tiêu Hoài Thư.Thấy một củ khoai nướng ở trong tay đối phương, khi nhìn thấy Tiêu Thanh Như, anh ấy liền nhét nó vào trong tay cô."Nó ở đâu ra vậy?""Người khác tặng cho anh.""Anh quen biết người khác sao? Sao anh dám nhận đồ của người khác?"Tiêu Hoài Thư lập tức xạm mặt lại, anh ấy *****̃ng không muốn nhận nó, nhưng người khác lại không cho anh ấy có cơ hội từ chối thì đã nhét nó vào trong tay anh ấy rồi bỏ chạy mất dạng."Lãng phí lương thực là một việc đáng xấu hổ, anh ăn đi."Tiêu Thanh Như trả lại cho anh ấy, cô nói: "Em sợ cắn trúng răng."Tiêu Hoài Thư: “.."Cái con bé này, miệng lưỡi ngày càng ghê gớm.Tiêu Thanh Như nhân cơ hội hỏi Hứa Mục Chu: "Nếu như anh lại gặp phải tình huống giống vậy, anh sẽ làm thế nào?""Anh sẽ không để cho người khác tới gần mình.""Lời dễ nghe ai mà không biết nói cơ chứ? Thanh Như, em đừng bị cậu ta lừa."Hứa Mục Chu lạnh lẽo đ.â.m thọc anh ấy một chút, con người cứ quấy rối hoài, thật muốn đóng gói anh ấy rồi tiễn đi.Có thái độ của anh như vậy đủ rồi, Tiêu Thanh Như không tiếp tục làm khó Hứa Mục Chu nữa."Tiêu Thanh Như, em thật sự là hướng cùi chỏ ra bên ngoài mà.""Em vốn còn muốn chỉ cho anh một ít chiêu để theo đuổi đồng chí Phương nữa cơ. Bây giờ, xem ra là không cần nữa rồi."Tiêu Hoài Thư thay đổi nét mặt trong vòng một giây, anh ấy nói: "Không hổ là em gái ruột của anh, đi đúng hướng rồi!"

Chương 200: Chương 200