Tác giả:

Ta nằm im trên giường, cơ thể yếu ớt đến cực hạn, ngay cả việc mở mắt cũng không làm được. Ta biết…mình sắp chết. Thân thể của ta vốn bị nội thương, lại có thể may mắn kéo dài sinh mệnh suốt năm năm cũng đã là kì tích. Thế nhưng, ta thật sự không cam lòng, ta không cam lòng cứ như vậy mà ra đi. Bởi lẽ, ta còn chưa sinh cho hắn một đứa con, đứa con của hắn và ta. Ta biết hắn thích trẻ con, chỉ tiếc là nhiều năm trước đây ta bị thương nặng, ngay cả nguyện vọng nhỏ nhoi này cũng dần trở thành ước mơ xa vời, không thể nào thực hiện được. “Dậy rồi?” Hắn ở bên cạnh ta, những ngón tay thô ráp nhẹ nhàng ***** gương mặt ta, hơi ấm này khiến ta không thể nào kìm nổi những giọt nước mắt. “Sao lại khóc.” Hắn thở dài, nhẹ nhàng giúp ta lau đi giọt lệ còn đọng trên khóe mắt. Ta khó nhọc mở mắt ra, những tia nắng chói chang bên ngoài cửa sổ tràn vào giúp ta nhìn rõ mặt hắn. Vẫn là dáng người ấy, gương mặt anh tuấn, đôi mắt sâu thẳm, nhưng ta có nhìn đến bao nhiêu lần cũng không biết chán. Tay ta…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...