*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 104: Chương 104
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Buổi tối phải dọn dẹp đến mười giờ, đống hỗn độn sau tiệc cưới mới được thu dọn ngăn nắp sạch sẽ.Đêm nay, Văn Thanh Yến không quên hứa hẹn ban trưa, Ngu Thanh Nhàn cảm thấy hai chân mình đã biến thành món đồ nằm trong tay anh mất rồi.Sau khi kết hôn, sinh hoạt cũng không khác gì nhiều so với trước đó, chỉ thêm một người ngủ chung vào ban đêm, khi làm giấm thì có thêm một người hỗ trợ, nhưng sinh hoạt dường như càng lúc càng thú vị hơn.Kết hôn rồi, Văn Thanh Yến thậm chí còn đối xử với Mộc Tâm và Thủy Tâm tốt hơn ngày trước, mơ ước ngày bé của hai cô gái nhỏ rốt cuộc đã thành hiện thực, cả hai cô bé đều cảm thấy mỗi ngày đều thật hạnh phúc.Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã sáu năm trôi qua, Mộc Tâm và Thủy Tâm đều tốt nghiệp trung học cơ sở.Lại một năm thi tốt nghiệp, Văn Thanh Yến cùng Ngu Thanh Nhàn cũng lại một lần nữa đưa con đi thi, hai cô bé bước ra khỏi trường thi, sắc mặt nhẹ nhõm.Sáu năm qua, thành tích của cả hai luôn giữ vững được vị trí cao trong khối lớp giống như hồi còn tiểu học.Hai chị em cũng đã xây dựng và quy hoạch con đường tương lai khác nhau.Mộc Tâm muốn trở thành một cán sự hội phụ nữ, thay mặt giới chị em phụ nữ cất tiếng nói.Thủy Tâm lại chịu ảnh hưởng sâu sắc từ bố dượng, muốn trở thành một vị quân nhân ưu tú.Nửa tháng sau, thành tích thi đại học được công bố, Mộc Tâm thành tân sinh viên của khoa Văn thuộc trường đại học tỉnh Cáp, Thủy Tâm cũng thành công bước vào đại học công trình quân sự của tỉnh.Ngày nhận được thành tích, Văn Thanh Yến lái xe đưa gia đình tới tiệm ăn chúc mừng.Trong nông trường, Giang Bảo Quốc trước nay luôn chú ý tin tức về ba mẹ con Ngu Thanh Nhàn cũng đã biết tin này.Anh ta quăng ngay chiếc bát trên tay, quay đầu chửi ầm lên với bà Giang, trách cứ bà ta vì sao không đối xử tử tế với hai đứa trẻ, nếu trước đây bà ta tốt với Mộc Tâm và Thủy Tâm một chút thôi thì hôm nay nhà họ đã có thể hưởng sái chút vinh dự từ hai cô bé rồi.Bà Giang cũng rất khó chịu và vô cùng hối hận, không biết nói gì trước những lời chỉ trích từ con mình.Vương Văn Quân mấy năm nay sống như một người vô hình trong căn nhà này.Đã mấy năm, cô ta cũng đã uống đủ loại thuốc, đi khám khắp nơi, nhưng vẫn không thể có thai.Một người đàn bà không thể sinh nở, lại sinh hoạt trong một gia đình trọng nam khinh nữ tột cùng, thì sẽ nhận được đãi ngộ thế nào?Nguyên thân Lục Thanh Nhàn năm đó đã phải chịu đựng những gì, nay đã được sao chép hoàn mỹ và áp dụng lên người Vương Văn Quân.Không lúc nào cô ta không phải chịu đựng những hành vi chèn ép bắt nạt từ phía mẹ chồng, đồng thời còn phải hứng chịu bạo lực lạnh kéo dài vô cùng vô tận đến từ chồng mình.Nếu không phải do cô ta đã vào biên chế, có lẽ ngay cả công việc hiện nay, cô ta cũng không thể giữ nổi.
Buổi tối phải dọn dẹp đến mười giờ, đống hỗn độn sau tiệc cưới mới được thu dọn ngăn nắp sạch sẽ.
Đêm nay, Văn Thanh Yến không quên hứa hẹn ban trưa, Ngu Thanh Nhàn cảm thấy hai chân mình đã biến thành món đồ nằm trong tay anh mất rồi.
Sau khi kết hôn, sinh hoạt cũng không khác gì nhiều so với trước đó, chỉ thêm một người ngủ chung vào ban đêm, khi làm giấm thì có thêm một người hỗ trợ, nhưng sinh hoạt dường như càng lúc càng thú vị hơn.
Kết hôn rồi, Văn Thanh Yến thậm chí còn đối xử với Mộc Tâm và Thủy Tâm tốt hơn ngày trước, mơ ước ngày bé của hai cô gái nhỏ rốt cuộc đã thành hiện thực, cả hai cô bé đều cảm thấy mỗi ngày đều thật hạnh phúc.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã sáu năm trôi qua, Mộc Tâm và Thủy Tâm đều tốt nghiệp trung học cơ sở.
Lại một năm thi tốt nghiệp, Văn Thanh Yến cùng Ngu Thanh Nhàn cũng lại một lần nữa đưa con đi thi, hai cô bé bước ra khỏi trường thi, sắc mặt nhẹ nhõm.
Sáu năm qua, thành tích của cả hai luôn giữ vững được vị trí cao trong khối lớp giống như hồi còn tiểu học.
Hai chị em cũng đã xây dựng và quy hoạch con đường tương lai khác nhau.
Mộc Tâm muốn trở thành một cán sự hội phụ nữ, thay mặt giới chị em phụ nữ cất tiếng nói.
Thủy Tâm lại chịu ảnh hưởng sâu sắc từ bố dượng, muốn trở thành một vị quân nhân ưu tú.
Nửa tháng sau, thành tích thi đại học được công bố, Mộc Tâm thành tân sinh viên của khoa Văn thuộc trường đại học tỉnh Cáp, Thủy Tâm cũng thành công bước vào đại học công trình quân sự của tỉnh.
Ngày nhận được thành tích, Văn Thanh Yến lái xe đưa gia đình tới tiệm ăn chúc mừng.
Trong nông trường, Giang Bảo Quốc trước nay luôn chú ý tin tức về ba mẹ con Ngu Thanh Nhàn cũng đã biết tin này.
Anh ta quăng ngay chiếc bát trên tay, quay đầu chửi ầm lên với bà Giang, trách cứ bà ta vì sao không đối xử tử tế với hai đứa trẻ, nếu trước đây bà ta tốt với Mộc Tâm và Thủy Tâm một chút thôi thì hôm nay nhà họ đã có thể hưởng sái chút vinh dự từ hai cô bé rồi.
Bà Giang cũng rất khó chịu và vô cùng hối hận, không biết nói gì trước những lời chỉ trích từ con mình.
Vương Văn Quân mấy năm nay sống như một người vô hình trong căn nhà này.
Đã mấy năm, cô ta cũng đã uống đủ loại thuốc, đi khám khắp nơi, nhưng vẫn không thể có thai.
Một người đàn bà không thể sinh nở, lại sinh hoạt trong một gia đình trọng nam khinh nữ tột cùng, thì sẽ nhận được đãi ngộ thế nào?
Nguyên thân Lục Thanh Nhàn năm đó đã phải chịu đựng những gì, nay đã được sao chép hoàn mỹ và áp dụng lên người Vương Văn Quân.
Không lúc nào cô ta không phải chịu đựng những hành vi chèn ép bắt nạt từ phía mẹ chồng, đồng thời còn phải hứng chịu bạo lực lạnh kéo dài vô cùng vô tận đến từ chồng mình.
Nếu không phải do cô ta đã vào biên chế, có lẽ ngay cả công việc hiện nay, cô ta cũng không thể giữ nổi.
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Buổi tối phải dọn dẹp đến mười giờ, đống hỗn độn sau tiệc cưới mới được thu dọn ngăn nắp sạch sẽ.Đêm nay, Văn Thanh Yến không quên hứa hẹn ban trưa, Ngu Thanh Nhàn cảm thấy hai chân mình đã biến thành món đồ nằm trong tay anh mất rồi.Sau khi kết hôn, sinh hoạt cũng không khác gì nhiều so với trước đó, chỉ thêm một người ngủ chung vào ban đêm, khi làm giấm thì có thêm một người hỗ trợ, nhưng sinh hoạt dường như càng lúc càng thú vị hơn.Kết hôn rồi, Văn Thanh Yến thậm chí còn đối xử với Mộc Tâm và Thủy Tâm tốt hơn ngày trước, mơ ước ngày bé của hai cô gái nhỏ rốt cuộc đã thành hiện thực, cả hai cô bé đều cảm thấy mỗi ngày đều thật hạnh phúc.Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã sáu năm trôi qua, Mộc Tâm và Thủy Tâm đều tốt nghiệp trung học cơ sở.Lại một năm thi tốt nghiệp, Văn Thanh Yến cùng Ngu Thanh Nhàn cũng lại một lần nữa đưa con đi thi, hai cô bé bước ra khỏi trường thi, sắc mặt nhẹ nhõm.Sáu năm qua, thành tích của cả hai luôn giữ vững được vị trí cao trong khối lớp giống như hồi còn tiểu học.Hai chị em cũng đã xây dựng và quy hoạch con đường tương lai khác nhau.Mộc Tâm muốn trở thành một cán sự hội phụ nữ, thay mặt giới chị em phụ nữ cất tiếng nói.Thủy Tâm lại chịu ảnh hưởng sâu sắc từ bố dượng, muốn trở thành một vị quân nhân ưu tú.Nửa tháng sau, thành tích thi đại học được công bố, Mộc Tâm thành tân sinh viên của khoa Văn thuộc trường đại học tỉnh Cáp, Thủy Tâm cũng thành công bước vào đại học công trình quân sự của tỉnh.Ngày nhận được thành tích, Văn Thanh Yến lái xe đưa gia đình tới tiệm ăn chúc mừng.Trong nông trường, Giang Bảo Quốc trước nay luôn chú ý tin tức về ba mẹ con Ngu Thanh Nhàn cũng đã biết tin này.Anh ta quăng ngay chiếc bát trên tay, quay đầu chửi ầm lên với bà Giang, trách cứ bà ta vì sao không đối xử tử tế với hai đứa trẻ, nếu trước đây bà ta tốt với Mộc Tâm và Thủy Tâm một chút thôi thì hôm nay nhà họ đã có thể hưởng sái chút vinh dự từ hai cô bé rồi.Bà Giang cũng rất khó chịu và vô cùng hối hận, không biết nói gì trước những lời chỉ trích từ con mình.Vương Văn Quân mấy năm nay sống như một người vô hình trong căn nhà này.Đã mấy năm, cô ta cũng đã uống đủ loại thuốc, đi khám khắp nơi, nhưng vẫn không thể có thai.Một người đàn bà không thể sinh nở, lại sinh hoạt trong một gia đình trọng nam khinh nữ tột cùng, thì sẽ nhận được đãi ngộ thế nào?Nguyên thân Lục Thanh Nhàn năm đó đã phải chịu đựng những gì, nay đã được sao chép hoàn mỹ và áp dụng lên người Vương Văn Quân.Không lúc nào cô ta không phải chịu đựng những hành vi chèn ép bắt nạt từ phía mẹ chồng, đồng thời còn phải hứng chịu bạo lực lạnh kéo dài vô cùng vô tận đến từ chồng mình.Nếu không phải do cô ta đã vào biên chế, có lẽ ngay cả công việc hiện nay, cô ta cũng không thể giữ nổi.