“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 921: Chương 921

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Sáng sớm, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân vẫn cứ như bình thường, ra khỏi viện gia thuộc đi làm.Từ khi Trịnh Thư Vân nhìn thấy Diệp Ninh thì vẫn luôn nói đến chuyện buôn bán của băng từ.Cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì, Diệp Ninh nói các thành thị khác đều bán khá đắt, nhưng mà sao chỗ bọn họ lại không có động tĩnh gì hết vậy?“Không có lý do nào mà chỉ có người trong huyện thành chúng ta không thích đúng không?”Hình như đến cả mọi người trong đoàn văn công cũng không biết chuyện Diệp Ninh phát hành ca khúc, yên lặng đến giống như một vũng nước lặng.Diệp Ninh thật sự không quá để ý, dù sao thì cũng không thể yêu cầu tất cả mọi người đều thích nghe ca khúc của cô được.Các thành phố lớn như kinh thành có lượng dân cư đông đúc, điều kiện sinh hoạt cũng tốt, đương nhiên sẽ có nhiều quần thể có sở thích đa dạng hơn.Cũng với lý lẽ đó, nếu bán băng từ của cô ở nông thôn, chỉ sợ thật sự sẽ không có bao nhiêu người đi mua về nghe.Hơn nữa hiện tại gia đình ở dân quê gần như cũng không có được bao nhiêu nhà có máy ghi âm.“Diệp Ninh, đằng trước có chuyện gì thế?”Trịnh Thư Vân đang nói chuyện thì đột nhiên tạm dừng lại, khó hiểu nhìn về phía trước cách đó không xa.Diệp Ninh nhìn theo tầm mắt của cô ấy, nơi đó có không ít người trẻ tuổi đang đứng, đông kín người, tất cả đều đồng loạt nhìn về phía con đường nơi bọn họ đang đi đến.“Ai mà biết chứ.”Tuy rằng nơi này đã rời khỏi phạm vi tầm quan sát của phòng cảnh vệ viện gia thuộc, nhưng dù sao thì vẫn trong khu vực viện gia thuộc, lẽ ra không nên có ai dám tụ tập gây sự ở nơi này mới đúng.Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân liếc nhìn nhau, tuy rằng cảm thấy có hơi lạ, nhưng cũng không để ý đến lắm.Hai người bước nhanh về hướng đám người kia.Nơi này chỉ có một con đường, muốn đi qua thì nhất định phải đi ngang qua những người này.“Là cô ấy đúng không?”“Đúng đúng, là cô ấy!”“Cô có chắc không đó?” “Chắc mà!”Khi Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân càng đến gần mấ người kia thì vẻ mặt của bọn họ hình như cũng càng lúc càng trở nên kích động.Càng ***** nhất chính là tất cả ánh mắt kích động đó gần như đều tập trung trên người Diệp Ninh, đáng sợ như đám yêu tinh gặp được Đường Tăng, ước gì có thể nhào lên nuốt cô vào bụng.TBCDiệp Ninh đột nhiên có dự cảm chẳng lành.Trịnh Thư Vân cũng chưa bao giờ gặp phải tình cảnh này, vốn còn tưởng rằng việc này không liên quan gì đến mình, nhưng mà nghe thấy bọn họ giống như đang xác định gì đó, căng thẳng nắm chặt cánh tay của Diệp Ninh.“Diệp Ninh, chúng ta đi nhanh nhanh đi.”Cô ấy không nói câu này thì còn đỡ, tên Diệp Ninh vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của những người này càng thêm phấn khởi.“Là Diệp Ninh!”Trong đám đông có người hô to, giây tiếp theo tất cả mọi người lập tức phần phật chạy đến bao vây lấy Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân.“Diệp Ninh! Chúng tôi thật sự rất thích ca khúc của cô! Chúng ta là fan mê ca nhạc của cô!”Diệp Ninh không cần hỏi lại cũng đã biết xảy ra chuyện gì, tiếng la hét kích động ầm ĩ trong đám đông cũng đã làm cô hiểu rõ.Fan mê ca nhạc?!Nhìn những gương mặt điên cuồng kia, đầu Diệp Ninh lập tức toát ra đầy mồ hôi lạnh.Rõ ràng ngày hôm qua vẫn còn sóng êm gió lặng, sao hôm nay đột nhiên lại biến thành thế này rồi?Trịnh Thư Vân cũng trợn mắt há hốc mồm, giây lát sau cơn sợ hãi đã bị cảm xúc hưng phấn thay thế, lập tức hóa thân thành người phát ngôn của Diệp Ninh.“Cảm ơn mọi người yêu thích! Hi vọng mọi người sẽ ủng hộ các ca khúc mới của Diệp Ninh!”Diệp Ninh dở khóc dở cười, gặp phải tình huống này thì phải nhanh chóng nghĩ cách thoát thân mới đúng chứ.Cô *****ên là phụ họa theo Trịnh Thư Vân, cũng nói một tiếng “Cảm ơn”, sau đó lập tức ra hiệu cho bọn họ nhường đường.Nhưng mà cô còn chưa kịp nói cho hết câu thì đám mê ca nhạc này đã vội vàng lấy giấy bút ra, muốn cô ký tên.“Xin lỗi, chúng tôi còn phải đi làm, sau này có cơ hội tôi sẽ ký tên cho mọi người sau.” Diệp Ninh bình tĩnh từ chối.Các fans mê ca nhạc đều lộ ra vẻ mặt thất vọng. 

Sáng sớm, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân vẫn cứ như bình thường, ra khỏi viện gia thuộc đi làm.

Từ khi Trịnh Thư Vân nhìn thấy Diệp Ninh thì vẫn luôn nói đến chuyện buôn bán của băng từ.

Cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì, Diệp Ninh nói các thành thị khác đều bán khá đắt, nhưng mà sao chỗ bọn họ lại không có động tĩnh gì hết vậy?

“Không có lý do nào mà chỉ có người trong huyện thành chúng ta không thích đúng không?”

Hình như đến cả mọi người trong đoàn văn công cũng không biết chuyện Diệp Ninh phát hành ca khúc, yên lặng đến giống như một vũng nước lặng.

Diệp Ninh thật sự không quá để ý, dù sao thì cũng không thể yêu cầu tất cả mọi người đều thích nghe ca khúc của cô được.

Các thành phố lớn như kinh thành có lượng dân cư đông đúc, điều kiện sinh hoạt cũng tốt, đương nhiên sẽ có nhiều quần thể có sở thích đa dạng hơn.

Cũng với lý lẽ đó, nếu bán băng từ của cô ở nông thôn, chỉ sợ thật sự sẽ không có bao nhiêu người đi mua về nghe.

Hơn nữa hiện tại gia đình ở dân quê gần như cũng không có được bao nhiêu nhà có máy ghi âm.

“Diệp Ninh, đằng trước có chuyện gì thế?”

Trịnh Thư Vân đang nói chuyện thì đột nhiên tạm dừng lại, khó hiểu nhìn về phía trước cách đó không xa.

Diệp Ninh nhìn theo tầm mắt của cô ấy, nơi đó có không ít người trẻ tuổi đang đứng, đông kín người, tất cả đều đồng loạt nhìn về phía con đường nơi bọn họ đang đi đến.

“Ai mà biết chứ.”

Tuy rằng nơi này đã rời khỏi phạm vi tầm quan sát của phòng cảnh vệ viện gia thuộc, nhưng dù sao thì vẫn trong khu vực viện gia thuộc, lẽ ra không nên có ai dám tụ tập gây sự ở nơi này mới đúng.

Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân liếc nhìn nhau, tuy rằng cảm thấy có hơi lạ, nhưng cũng không để ý đến lắm.

Hai người bước nhanh về hướng đám người kia.

Nơi này chỉ có một con đường, muốn đi qua thì nhất định phải đi ngang qua những người này.

“Là cô ấy đúng không?”

“Đúng đúng, là cô ấy!”

“Cô có chắc không đó?”

 

“Chắc mà!”

Khi Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân càng đến gần mấ người kia thì vẻ mặt của bọn họ hình như cũng càng lúc càng trở nên kích động.

Càng ***** nhất chính là tất cả ánh mắt kích động đó gần như đều tập trung trên người Diệp Ninh, đáng sợ như đám yêu tinh gặp được Đường Tăng, ước gì có thể nhào lên nuốt cô vào bụng.

TBC

Diệp Ninh đột nhiên có dự cảm chẳng lành.

Trịnh Thư Vân cũng chưa bao giờ gặp phải tình cảnh này, vốn còn tưởng rằng việc này không liên quan gì đến mình, nhưng mà nghe thấy bọn họ giống như đang xác định gì đó, căng thẳng nắm chặt cánh tay của Diệp Ninh.

“Diệp Ninh, chúng ta đi nhanh nhanh đi.”

Cô ấy không nói câu này thì còn đỡ, tên Diệp Ninh vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của những người này càng thêm phấn khởi.

“Là Diệp Ninh!”

Trong đám đông có người hô to, giây tiếp theo tất cả mọi người lập tức phần phật chạy đến bao vây lấy Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân.

“Diệp Ninh! Chúng tôi thật sự rất thích ca khúc của cô! Chúng ta là fan mê ca nhạc của cô!”

Diệp Ninh không cần hỏi lại cũng đã biết xảy ra chuyện gì, tiếng la hét kích động ầm ĩ trong đám đông cũng đã làm cô hiểu rõ.

Fan mê ca nhạc?!

Nhìn những gương mặt điên cuồng kia, đầu Diệp Ninh lập tức toát ra đầy mồ hôi lạnh.

Rõ ràng ngày hôm qua vẫn còn sóng êm gió lặng, sao hôm nay đột nhiên lại biến thành thế này rồi?

Trịnh Thư Vân cũng trợn mắt há hốc mồm, giây lát sau cơn sợ hãi đã bị cảm xúc hưng phấn thay thế, lập tức hóa thân thành người phát ngôn của Diệp Ninh.

“Cảm ơn mọi người yêu thích! Hi vọng mọi người sẽ ủng hộ các ca khúc mới của Diệp Ninh!”

Diệp Ninh dở khóc dở cười, gặp phải tình huống này thì phải nhanh chóng nghĩ cách thoát thân mới đúng chứ.

Cô *****ên là phụ họa theo Trịnh Thư Vân, cũng nói một tiếng “Cảm ơn”, sau đó lập tức ra hiệu cho bọn họ nhường đường.

Nhưng mà cô còn chưa kịp nói cho hết câu thì đám mê ca nhạc này đã vội vàng lấy giấy bút ra, muốn cô ký tên.

“Xin lỗi, chúng tôi còn phải đi làm, sau này có cơ hội tôi sẽ ký tên cho mọi người sau.” Diệp Ninh bình tĩnh từ chối.

Các fans mê ca nhạc đều lộ ra vẻ mặt thất vọng.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Sáng sớm, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân vẫn cứ như bình thường, ra khỏi viện gia thuộc đi làm.Từ khi Trịnh Thư Vân nhìn thấy Diệp Ninh thì vẫn luôn nói đến chuyện buôn bán của băng từ.Cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì, Diệp Ninh nói các thành thị khác đều bán khá đắt, nhưng mà sao chỗ bọn họ lại không có động tĩnh gì hết vậy?“Không có lý do nào mà chỉ có người trong huyện thành chúng ta không thích đúng không?”Hình như đến cả mọi người trong đoàn văn công cũng không biết chuyện Diệp Ninh phát hành ca khúc, yên lặng đến giống như một vũng nước lặng.Diệp Ninh thật sự không quá để ý, dù sao thì cũng không thể yêu cầu tất cả mọi người đều thích nghe ca khúc của cô được.Các thành phố lớn như kinh thành có lượng dân cư đông đúc, điều kiện sinh hoạt cũng tốt, đương nhiên sẽ có nhiều quần thể có sở thích đa dạng hơn.Cũng với lý lẽ đó, nếu bán băng từ của cô ở nông thôn, chỉ sợ thật sự sẽ không có bao nhiêu người đi mua về nghe.Hơn nữa hiện tại gia đình ở dân quê gần như cũng không có được bao nhiêu nhà có máy ghi âm.“Diệp Ninh, đằng trước có chuyện gì thế?”Trịnh Thư Vân đang nói chuyện thì đột nhiên tạm dừng lại, khó hiểu nhìn về phía trước cách đó không xa.Diệp Ninh nhìn theo tầm mắt của cô ấy, nơi đó có không ít người trẻ tuổi đang đứng, đông kín người, tất cả đều đồng loạt nhìn về phía con đường nơi bọn họ đang đi đến.“Ai mà biết chứ.”Tuy rằng nơi này đã rời khỏi phạm vi tầm quan sát của phòng cảnh vệ viện gia thuộc, nhưng dù sao thì vẫn trong khu vực viện gia thuộc, lẽ ra không nên có ai dám tụ tập gây sự ở nơi này mới đúng.Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân liếc nhìn nhau, tuy rằng cảm thấy có hơi lạ, nhưng cũng không để ý đến lắm.Hai người bước nhanh về hướng đám người kia.Nơi này chỉ có một con đường, muốn đi qua thì nhất định phải đi ngang qua những người này.“Là cô ấy đúng không?”“Đúng đúng, là cô ấy!”“Cô có chắc không đó?” “Chắc mà!”Khi Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân càng đến gần mấ người kia thì vẻ mặt của bọn họ hình như cũng càng lúc càng trở nên kích động.Càng ***** nhất chính là tất cả ánh mắt kích động đó gần như đều tập trung trên người Diệp Ninh, đáng sợ như đám yêu tinh gặp được Đường Tăng, ước gì có thể nhào lên nuốt cô vào bụng.TBCDiệp Ninh đột nhiên có dự cảm chẳng lành.Trịnh Thư Vân cũng chưa bao giờ gặp phải tình cảnh này, vốn còn tưởng rằng việc này không liên quan gì đến mình, nhưng mà nghe thấy bọn họ giống như đang xác định gì đó, căng thẳng nắm chặt cánh tay của Diệp Ninh.“Diệp Ninh, chúng ta đi nhanh nhanh đi.”Cô ấy không nói câu này thì còn đỡ, tên Diệp Ninh vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của những người này càng thêm phấn khởi.“Là Diệp Ninh!”Trong đám đông có người hô to, giây tiếp theo tất cả mọi người lập tức phần phật chạy đến bao vây lấy Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân.“Diệp Ninh! Chúng tôi thật sự rất thích ca khúc của cô! Chúng ta là fan mê ca nhạc của cô!”Diệp Ninh không cần hỏi lại cũng đã biết xảy ra chuyện gì, tiếng la hét kích động ầm ĩ trong đám đông cũng đã làm cô hiểu rõ.Fan mê ca nhạc?!Nhìn những gương mặt điên cuồng kia, đầu Diệp Ninh lập tức toát ra đầy mồ hôi lạnh.Rõ ràng ngày hôm qua vẫn còn sóng êm gió lặng, sao hôm nay đột nhiên lại biến thành thế này rồi?Trịnh Thư Vân cũng trợn mắt há hốc mồm, giây lát sau cơn sợ hãi đã bị cảm xúc hưng phấn thay thế, lập tức hóa thân thành người phát ngôn của Diệp Ninh.“Cảm ơn mọi người yêu thích! Hi vọng mọi người sẽ ủng hộ các ca khúc mới của Diệp Ninh!”Diệp Ninh dở khóc dở cười, gặp phải tình huống này thì phải nhanh chóng nghĩ cách thoát thân mới đúng chứ.Cô *****ên là phụ họa theo Trịnh Thư Vân, cũng nói một tiếng “Cảm ơn”, sau đó lập tức ra hiệu cho bọn họ nhường đường.Nhưng mà cô còn chưa kịp nói cho hết câu thì đám mê ca nhạc này đã vội vàng lấy giấy bút ra, muốn cô ký tên.“Xin lỗi, chúng tôi còn phải đi làm, sau này có cơ hội tôi sẽ ký tên cho mọi người sau.” Diệp Ninh bình tĩnh từ chối.Các fans mê ca nhạc đều lộ ra vẻ mặt thất vọng. 

Chương 921: Chương 921