Chương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh…

Chương 194: Chương 194

Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… "Phải, nàng đây là hành hiệp trượng nghĩa." Thẩm Thác bước đến bên giường La Hán, cúi đầu nhìn nàng, khẽ cười: "Trước kia biết nàng quyền cước lợi hại, không ngờ nàng cũng giỏi ăn nói như vậy. Hôm nay lúc trẫm nghe Lương Đức nói, còn tưởng nàng không nhịn được, ra tay đánh người ở Thượng Cung cục, cần trẫm đến chống lưng cho nàng." "Hừ." Ngu Ninh hai tay chống giường La Hán ngồi dậy, "Chàng xem thường ta quá rồi, chúng ta cũng là người biết lý lẽ, có thể nói miệng thì sẽ không động tay." Nhưng tên thái giám họ Lý kia thật đáng ghét, lúc Ngu Ninh tranh luận với hắn thật sự có xúc động muốn không màng tất cả cho hắn một bạt tai, nhưng nàng đã nhịn rồi. Giờ nàng là thiên kim tiểu thư danh giá, là nữ quan trong cung, phải đoan trang, phải tao nhã. Hôm nào nàng thật sự không nhịn được nữa, sẽ đợi lúc đêm khuya thanh vắng, mặc đồ dạ hành trùm bao tải đi đánh người, nhất định phải xả cơn giận này. "Nói chứ… cháu ngoại của Hoàng đế bệ hạ có phải hơi hống hách rồi không? Thế tử ngoại tộc mà đã có thể nhúng tay vào chuyện hậu cung rồi, thật lợi hại nha." Ngu Ninh cố ý nói móc Thẩm Thác, giọng điệu có chút châm chọc, "Chậc chậc chậc, nếu đây là cháu ngoại của ta, ta đã sớm đánh gãy một chân hắn rồi." "Ồ, thì ra nàng muốn trẫm đánh gãy chân Lý Hanh?" Thẩm Thác nghiêm túc gật đầu, "Cũng phải, Lý Hanh được Trưởng công chúa chiều hư, vô pháp vô thiên, làm bậy trong hậu cung, chặt hắn một chân còn là nhẹ. Người đâu..." "Ấy ấy ấy, khoan đã, sao bảo chàng làm gì chàng liền làm thế, chàng thật vô vị." "Để nương tử thuận lòng, chính là chuyện quan trọng hàng đầu của ta." Thẩm Thác không phải cố ý dỗ dành nàng, nếu lúc này Ngu Ninh gật đầu, bảo hắn xử phạt Lý Hanh, hắn thật sự sẽ hạ một đạo thánh chỉ xuống, xử theo luật. Dù sao Lý Hanh cũng đáng tội. Ngu Ninh cười, chậm rãi nói: "Không vội không vội, trừng trị người ta phải có chứng cứ, tùy tiện giáng tội là không được, ta là người biết lý lẽ." Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã đến ngày yến tiệc tẩy trần. Tiệc trong cung lần này không chỉ đơn thuần là đón gió tẩy trần cho sứ thần Lý Triều mà còn vì Hoa Dung công chúa của Lý Triều đã đến kinh, việc hôn sự giữa hai nước sẽ được quyết định tại đây. Trong cung, cung nhân bàn tán xôn xao, đồn đoán rằng rất có thể trong yến tiệc này, Bệ hạ sẽ sắc phong Hoa Dung công chúa làm phi, để duy trì mối bang giao hòa hảo. Nếu vậy, Hoa Dung công chúa sẽ trở thành vị hoàng phi *****ên trong hậu cung của Hoàng đế.

"Phải, nàng đây là hành hiệp trượng nghĩa." Thẩm Thác bước đến bên giường La Hán, cúi đầu nhìn nàng, khẽ cười: "Trước kia biết nàng quyền cước lợi hại, không ngờ nàng cũng giỏi ăn nói như vậy. Hôm nay lúc trẫm nghe Lương Đức nói, còn tưởng nàng không nhịn được, ra tay đánh người ở Thượng Cung cục, cần trẫm đến chống lưng cho nàng."

 

"Hừ." Ngu Ninh hai tay chống giường La Hán ngồi dậy, "Chàng xem thường ta quá rồi, chúng ta cũng là người biết lý lẽ, có thể nói miệng thì sẽ không động tay."

 

Nhưng tên thái giám họ Lý kia thật đáng ghét, lúc Ngu Ninh tranh luận với hắn thật sự có xúc động muốn không màng tất cả cho hắn một bạt tai, nhưng nàng đã nhịn rồi.

 

Giờ nàng là thiên kim tiểu thư danh giá, là nữ quan trong cung, phải đoan trang, phải tao nhã.

 

Hôm nào nàng thật sự không nhịn được nữa, sẽ đợi lúc đêm khuya thanh vắng, mặc đồ dạ hành trùm bao tải đi đánh người, nhất định phải xả cơn giận này.

 

"Nói chứ… cháu ngoại của Hoàng đế bệ hạ có phải hơi hống hách rồi không? Thế tử ngoại tộc mà đã có thể nhúng tay vào chuyện hậu cung rồi, thật lợi hại nha." Ngu Ninh cố ý nói móc Thẩm Thác, giọng điệu có chút châm chọc, "Chậc chậc chậc, nếu đây là cháu ngoại của ta, ta đã sớm đánh gãy một chân hắn rồi."

 

"Ồ, thì ra nàng muốn trẫm đánh gãy chân Lý Hanh?" Thẩm Thác nghiêm túc gật đầu, "Cũng phải, Lý Hanh được Trưởng công chúa chiều hư, vô pháp vô thiên, làm bậy trong hậu cung, chặt hắn một chân còn là nhẹ. Người đâu..."

 

"Ấy ấy ấy, khoan đã, sao bảo chàng làm gì chàng liền làm thế, chàng thật vô vị."

 

"Để nương tử thuận lòng, chính là chuyện quan trọng hàng đầu của ta." Thẩm Thác không phải cố ý dỗ dành nàng, nếu lúc này Ngu Ninh gật đầu, bảo hắn xử phạt Lý Hanh, hắn thật sự sẽ hạ một đạo thánh chỉ xuống, xử theo luật.

 

Dù sao Lý Hanh cũng đáng tội.

 

Ngu Ninh cười, chậm rãi nói: "Không vội không vội, trừng trị người ta phải có chứng cứ, tùy tiện giáng tội là không được, ta là người biết lý lẽ."

 

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã đến ngày yến tiệc tẩy trần. Tiệc trong cung lần này không chỉ đơn thuần là đón gió tẩy trần cho sứ thần Lý Triều mà còn vì Hoa Dung công chúa của Lý Triều đã đến kinh, việc hôn sự giữa hai nước sẽ được quyết định tại đây.

 

Trong cung, cung nhân bàn tán xôn xao, đồn đoán rằng rất có thể trong yến tiệc này, Bệ hạ sẽ sắc phong Hoa Dung công chúa làm phi, để duy trì mối bang giao hòa hảo. Nếu vậy, Hoa Dung công chúa sẽ trở thành vị hoàng phi *****ên trong hậu cung của Hoàng đế.

Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… "Phải, nàng đây là hành hiệp trượng nghĩa." Thẩm Thác bước đến bên giường La Hán, cúi đầu nhìn nàng, khẽ cười: "Trước kia biết nàng quyền cước lợi hại, không ngờ nàng cũng giỏi ăn nói như vậy. Hôm nay lúc trẫm nghe Lương Đức nói, còn tưởng nàng không nhịn được, ra tay đánh người ở Thượng Cung cục, cần trẫm đến chống lưng cho nàng." "Hừ." Ngu Ninh hai tay chống giường La Hán ngồi dậy, "Chàng xem thường ta quá rồi, chúng ta cũng là người biết lý lẽ, có thể nói miệng thì sẽ không động tay." Nhưng tên thái giám họ Lý kia thật đáng ghét, lúc Ngu Ninh tranh luận với hắn thật sự có xúc động muốn không màng tất cả cho hắn một bạt tai, nhưng nàng đã nhịn rồi. Giờ nàng là thiên kim tiểu thư danh giá, là nữ quan trong cung, phải đoan trang, phải tao nhã. Hôm nào nàng thật sự không nhịn được nữa, sẽ đợi lúc đêm khuya thanh vắng, mặc đồ dạ hành trùm bao tải đi đánh người, nhất định phải xả cơn giận này. "Nói chứ… cháu ngoại của Hoàng đế bệ hạ có phải hơi hống hách rồi không? Thế tử ngoại tộc mà đã có thể nhúng tay vào chuyện hậu cung rồi, thật lợi hại nha." Ngu Ninh cố ý nói móc Thẩm Thác, giọng điệu có chút châm chọc, "Chậc chậc chậc, nếu đây là cháu ngoại của ta, ta đã sớm đánh gãy một chân hắn rồi." "Ồ, thì ra nàng muốn trẫm đánh gãy chân Lý Hanh?" Thẩm Thác nghiêm túc gật đầu, "Cũng phải, Lý Hanh được Trưởng công chúa chiều hư, vô pháp vô thiên, làm bậy trong hậu cung, chặt hắn một chân còn là nhẹ. Người đâu..." "Ấy ấy ấy, khoan đã, sao bảo chàng làm gì chàng liền làm thế, chàng thật vô vị." "Để nương tử thuận lòng, chính là chuyện quan trọng hàng đầu của ta." Thẩm Thác không phải cố ý dỗ dành nàng, nếu lúc này Ngu Ninh gật đầu, bảo hắn xử phạt Lý Hanh, hắn thật sự sẽ hạ một đạo thánh chỉ xuống, xử theo luật. Dù sao Lý Hanh cũng đáng tội. Ngu Ninh cười, chậm rãi nói: "Không vội không vội, trừng trị người ta phải có chứng cứ, tùy tiện giáng tội là không được, ta là người biết lý lẽ." Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã đến ngày yến tiệc tẩy trần. Tiệc trong cung lần này không chỉ đơn thuần là đón gió tẩy trần cho sứ thần Lý Triều mà còn vì Hoa Dung công chúa của Lý Triều đã đến kinh, việc hôn sự giữa hai nước sẽ được quyết định tại đây. Trong cung, cung nhân bàn tán xôn xao, đồn đoán rằng rất có thể trong yến tiệc này, Bệ hạ sẽ sắc phong Hoa Dung công chúa làm phi, để duy trì mối bang giao hòa hảo. Nếu vậy, Hoa Dung công chúa sẽ trở thành vị hoàng phi *****ên trong hậu cung của Hoàng đế.

Chương 194: Chương 194