Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 408
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Lạc Lạc rất không hiểu: "Tại sao vậy?”"Đều tại anh, em không có kẹo ăn nữa rồi.' Tiểu Ngư giọng sữa lên án Lạc Lạc: "Anh xấu xa."Lạc Lạc ngơ ngác: "Hả? Anh không có.""Có." Tiểu Ngư kể lại chuyện vừa rồi.Mẹ Lạc Lạc nghe xong toàn bộ quá trình Tiểu Ngư rơi vào bẫy của chủ quán thì cười không khép được miệng, đồng thời cũng muốn xử lý đứa con trai lắm mồm: "Con xem con làm gì kìa, sau này kẹo và kem của con đều phải nhường cho Tiểu Ngư."Mắt Tiểu Ngư sáng lấp lánh: "Lạc Lạc-"Ở nhà, Lạc Lạc cũng bị hạn chế ăn kẹo, mỗi ngày nhiều nhất chỉ được ăn hai viên, cậu bé rất thèm kẹo nên không nỡ nhường cho Tiểu Ngư, kéo mẹ chạy ra ngoài: "Mẹ, không phải chúng ta đi học bơi sao? Đi nhanh lên, không đi sẽ muộn mất.""Đừng chạy!" Tiểu Ngư đuổi theo."Đừng đuổi nữa, bên ngoài nóng lắm." Lạc Lạc còn không quên nhắc nhở Tiểu Ngư một cách ân cần.Tiểu Ngư nhìn ra ngoài trời nắng như đổ lửa, lặng lẽ thu chân lại, nhưng để không mất khí thế, cô bé hét về phía Lạc Lạc: "Lạc Lạc mới là đồ keo kiệt."Lạc Lạc vừa chạy vừa gãi mông: Tức c.h.ế.t mất!Diệp Cửu Cửu ở bên cạnh nhìn thấy thì bật cười, cô bé mềm mại đáng yêu này nhảy dựng lên cãi nhau với người khác trông thật đáng yêu."Được rồi, Lạc Lạc đã xin lỗi em rồi, đừng giận nữa, giận chỉ hại mình thôi, không đáng." Diệp Cửu Cửu đóng cửa, nắm tay cô bé đi vào nhà hàng: "Đói không? Làm cho em một con cua lớn nhé?”Tiểu Ngư lập tức bị chuyển hướng sự chú ý, chớp đôi mắt to tròn: "Còn cả tôm đỏ nữa!""Được, để chị!" Diệp Cửu Cửu quay lại bếp hấp cua đỏ, sau đó lấy cá hồi và tôm càng biển sâu: "Con tôm này em muốn ăn sống hay chế biến theo cách khác?” Tiểu Ngư đảo mắt: "Muốn ăn phô mai."Diệp Cửu Cửu: "Được, làm cho em tôm càng nướng phô mai."Tiểu Ngư cười đắc ý, hì hì, phô mai khá ngọt.Diệp Cửu Cửu tập trung chuẩn bị bữa trưa, không để ý đến suy nghĩ nhỏ nhặt của cô bé, cô làm xong cua đỏ và tôm càng nướng phô mai rồi tiếp tục rửa bát, rửa sạch rồi lại cắt một đĩa lớn cá hồi, ngoài ra còn cho thêm một con tôm càng tươi và vài con tôm nhỏ, bạch tuộc nhỏ, ốc biển nhỏ, cuối cùng là cho đầy một bát lớn trứng cá màu cam đỏ rồi bắt đầu ăn.Tiểu Ngư dang hai tay, chỉ vào đĩa đựng cá sống: "Oa, đĩa to quá, em sắp không ôm nổi rồi.""Em ôm nó làm gì, ăn trực tiếp là được." Diệp Cửu Cửu cầm một chiếc thìa nhỏ màu bạc, múc một thìa đầy ắp trứng cá trong suốt vào bát cơm của mình, trứng cá tròn màu vàng cam và những hạt gạo đầy đặn đặt cạnh nhau, đỏ trắng đan xen, tôn nhau lên, trông rất đẹp mắt.TBCCô múc một thìa cơm và trứng cá, cùng đưa vào miệng, chỉ cần cắn nhẹ là có thể cảm nhận được cảm giác nổ tung, nước ép sau khi nổ tung hòa quyện với cơm mềm thơm, cơm bình thường cũng trở nên tươi ngọt.Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu, quả nhiên là trân châu đỏ dưới nước, ăn giòn ngọt, béo ngậy nhiều nước, tuyệt đối là phúc âm cho những người thích ăn trứng cáiTiểu Ngư lần *****ên thử kết hợp trứng cá với cơm đều rất hài lòng: "Cửu Cửu, trong video đó còn phải cho thêm trứng.""Không cân phải thèm, hải sản của chúng ta tươi hơn, không cân thêm những thứ rườm rà đó cũng rất ngon." Diệp Cửu Cửu cảm thấy chất lượng của trứng gà thông thường chắc chắn không bằng hải sản, cho vào sẽ ảnh hưởng đến hương vị, cô gắp cho cô bé một miếng tôm càng sống: 'Ăn đi."
Lạc Lạc rất không hiểu: "Tại sao vậy?”
"Đều tại anh, em không có kẹo ăn nữa rồi.' Tiểu Ngư giọng sữa lên án Lạc Lạc: "Anh xấu xa."
Lạc Lạc ngơ ngác: "Hả? Anh không có."
"Có." Tiểu Ngư kể lại chuyện vừa rồi.
Mẹ Lạc Lạc nghe xong toàn bộ quá trình Tiểu Ngư rơi vào bẫy của chủ quán thì cười không khép được miệng, đồng thời cũng muốn xử lý đứa con trai lắm mồm: "Con xem con làm gì kìa, sau này kẹo và kem của con đều phải nhường cho Tiểu Ngư."
Mắt Tiểu Ngư sáng lấp lánh: "Lạc Lạc-"
Ở nhà, Lạc Lạc cũng bị hạn chế ăn kẹo, mỗi ngày nhiều nhất chỉ được ăn hai viên, cậu bé rất thèm kẹo nên không nỡ nhường cho Tiểu Ngư, kéo mẹ chạy ra ngoài: "Mẹ, không phải chúng ta đi học bơi sao? Đi nhanh lên, không đi sẽ muộn mất."
"Đừng chạy!" Tiểu Ngư đuổi theo.
"Đừng đuổi nữa, bên ngoài nóng lắm." Lạc Lạc còn không quên nhắc nhở Tiểu Ngư một cách ân cần.
Tiểu Ngư nhìn ra ngoài trời nắng như đổ lửa, lặng lẽ thu chân lại, nhưng để không mất khí thế, cô bé hét về phía Lạc Lạc: "Lạc Lạc mới là đồ keo kiệt."
Lạc Lạc vừa chạy vừa gãi mông: Tức c.h.ế.t mất!
Diệp Cửu Cửu ở bên cạnh nhìn thấy thì bật cười, cô bé mềm mại đáng yêu này nhảy dựng lên cãi nhau với người khác trông thật đáng yêu.
"Được rồi, Lạc Lạc đã xin lỗi em rồi, đừng giận nữa, giận chỉ hại mình thôi, không đáng." Diệp Cửu Cửu đóng cửa, nắm tay cô bé đi vào nhà hàng: "Đói không? Làm cho em một con cua lớn nhé?”
Tiểu Ngư lập tức bị chuyển hướng sự chú ý, chớp đôi mắt to tròn: "Còn cả tôm đỏ nữa!"
"Được, để chị!" Diệp Cửu Cửu quay lại bếp hấp cua đỏ, sau đó lấy cá hồi và tôm càng biển sâu: "Con tôm này em muốn ăn sống hay chế biến theo cách khác?” Tiểu Ngư đảo mắt: "Muốn ăn phô mai."
Diệp Cửu Cửu: "Được, làm cho em tôm càng nướng phô mai."
Tiểu Ngư cười đắc ý, hì hì, phô mai khá ngọt.
Diệp Cửu Cửu tập trung chuẩn bị bữa trưa, không để ý đến suy nghĩ nhỏ nhặt của cô bé, cô làm xong cua đỏ và tôm càng nướng phô mai rồi tiếp tục rửa bát, rửa sạch rồi lại cắt một đĩa lớn cá hồi, ngoài ra còn cho thêm một con tôm càng tươi và vài con tôm nhỏ, bạch tuộc nhỏ, ốc biển nhỏ, cuối cùng là cho đầy một bát lớn trứng cá màu cam đỏ rồi bắt đầu ăn.
Tiểu Ngư dang hai tay, chỉ vào đĩa đựng cá sống: "Oa, đĩa to quá, em sắp không ôm nổi rồi."
"Em ôm nó làm gì, ăn trực tiếp là được." Diệp Cửu Cửu cầm một chiếc thìa nhỏ màu bạc, múc một thìa đầy ắp trứng cá trong suốt vào bát cơm của mình, trứng cá tròn màu vàng cam và những hạt gạo đầy đặn đặt cạnh nhau, đỏ trắng đan xen, tôn nhau lên, trông rất đẹp mắt.
TBC
Cô múc một thìa cơm và trứng cá, cùng đưa vào miệng, chỉ cần cắn nhẹ là có thể cảm nhận được cảm giác nổ tung, nước ép sau khi nổ tung hòa quyện với cơm mềm thơm, cơm bình thường cũng trở nên tươi ngọt.
Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu, quả nhiên là trân châu đỏ dưới nước, ăn giòn ngọt, béo ngậy nhiều nước, tuyệt đối là phúc âm cho những người thích ăn trứng cái
Tiểu Ngư lần *****ên thử kết hợp trứng cá với cơm đều rất hài lòng: "Cửu Cửu, trong video đó còn phải cho thêm trứng."
"Không cân phải thèm, hải sản của chúng ta tươi hơn, không cân thêm những thứ rườm rà đó cũng rất ngon." Diệp Cửu Cửu cảm thấy chất lượng của trứng gà thông thường chắc chắn không bằng hải sản, cho vào sẽ ảnh hưởng đến hương vị, cô gắp cho cô bé một miếng tôm càng sống: 'Ăn đi."
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Lạc Lạc rất không hiểu: "Tại sao vậy?”"Đều tại anh, em không có kẹo ăn nữa rồi.' Tiểu Ngư giọng sữa lên án Lạc Lạc: "Anh xấu xa."Lạc Lạc ngơ ngác: "Hả? Anh không có.""Có." Tiểu Ngư kể lại chuyện vừa rồi.Mẹ Lạc Lạc nghe xong toàn bộ quá trình Tiểu Ngư rơi vào bẫy của chủ quán thì cười không khép được miệng, đồng thời cũng muốn xử lý đứa con trai lắm mồm: "Con xem con làm gì kìa, sau này kẹo và kem của con đều phải nhường cho Tiểu Ngư."Mắt Tiểu Ngư sáng lấp lánh: "Lạc Lạc-"Ở nhà, Lạc Lạc cũng bị hạn chế ăn kẹo, mỗi ngày nhiều nhất chỉ được ăn hai viên, cậu bé rất thèm kẹo nên không nỡ nhường cho Tiểu Ngư, kéo mẹ chạy ra ngoài: "Mẹ, không phải chúng ta đi học bơi sao? Đi nhanh lên, không đi sẽ muộn mất.""Đừng chạy!" Tiểu Ngư đuổi theo."Đừng đuổi nữa, bên ngoài nóng lắm." Lạc Lạc còn không quên nhắc nhở Tiểu Ngư một cách ân cần.Tiểu Ngư nhìn ra ngoài trời nắng như đổ lửa, lặng lẽ thu chân lại, nhưng để không mất khí thế, cô bé hét về phía Lạc Lạc: "Lạc Lạc mới là đồ keo kiệt."Lạc Lạc vừa chạy vừa gãi mông: Tức c.h.ế.t mất!Diệp Cửu Cửu ở bên cạnh nhìn thấy thì bật cười, cô bé mềm mại đáng yêu này nhảy dựng lên cãi nhau với người khác trông thật đáng yêu."Được rồi, Lạc Lạc đã xin lỗi em rồi, đừng giận nữa, giận chỉ hại mình thôi, không đáng." Diệp Cửu Cửu đóng cửa, nắm tay cô bé đi vào nhà hàng: "Đói không? Làm cho em một con cua lớn nhé?”Tiểu Ngư lập tức bị chuyển hướng sự chú ý, chớp đôi mắt to tròn: "Còn cả tôm đỏ nữa!""Được, để chị!" Diệp Cửu Cửu quay lại bếp hấp cua đỏ, sau đó lấy cá hồi và tôm càng biển sâu: "Con tôm này em muốn ăn sống hay chế biến theo cách khác?” Tiểu Ngư đảo mắt: "Muốn ăn phô mai."Diệp Cửu Cửu: "Được, làm cho em tôm càng nướng phô mai."Tiểu Ngư cười đắc ý, hì hì, phô mai khá ngọt.Diệp Cửu Cửu tập trung chuẩn bị bữa trưa, không để ý đến suy nghĩ nhỏ nhặt của cô bé, cô làm xong cua đỏ và tôm càng nướng phô mai rồi tiếp tục rửa bát, rửa sạch rồi lại cắt một đĩa lớn cá hồi, ngoài ra còn cho thêm một con tôm càng tươi và vài con tôm nhỏ, bạch tuộc nhỏ, ốc biển nhỏ, cuối cùng là cho đầy một bát lớn trứng cá màu cam đỏ rồi bắt đầu ăn.Tiểu Ngư dang hai tay, chỉ vào đĩa đựng cá sống: "Oa, đĩa to quá, em sắp không ôm nổi rồi.""Em ôm nó làm gì, ăn trực tiếp là được." Diệp Cửu Cửu cầm một chiếc thìa nhỏ màu bạc, múc một thìa đầy ắp trứng cá trong suốt vào bát cơm của mình, trứng cá tròn màu vàng cam và những hạt gạo đầy đặn đặt cạnh nhau, đỏ trắng đan xen, tôn nhau lên, trông rất đẹp mắt.TBCCô múc một thìa cơm và trứng cá, cùng đưa vào miệng, chỉ cần cắn nhẹ là có thể cảm nhận được cảm giác nổ tung, nước ép sau khi nổ tung hòa quyện với cơm mềm thơm, cơm bình thường cũng trở nên tươi ngọt.Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu, quả nhiên là trân châu đỏ dưới nước, ăn giòn ngọt, béo ngậy nhiều nước, tuyệt đối là phúc âm cho những người thích ăn trứng cáiTiểu Ngư lần *****ên thử kết hợp trứng cá với cơm đều rất hài lòng: "Cửu Cửu, trong video đó còn phải cho thêm trứng.""Không cân phải thèm, hải sản của chúng ta tươi hơn, không cân thêm những thứ rườm rà đó cũng rất ngon." Diệp Cửu Cửu cảm thấy chất lượng của trứng gà thông thường chắc chắn không bằng hải sản, cho vào sẽ ảnh hưởng đến hương vị, cô gắp cho cô bé một miếng tôm càng sống: 'Ăn đi."