Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 422

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Mở nhà hàng là như vậy, ngày nào cũng lặp đi lặp lại việc mở cửa, nấu ăn, dọn dẹp vệ sinh, điểm khác biệt duy nhất ở chỗ Diệp Cửu Cửu là các món ăn mỗi ngày không giống nhau, điều này khiến cô không thấy nhàm chán.Cô đi ra phía trước nhà hàng, vừa mở cửa đã thấy bên ngoài xếp hàng dài, cô giật mình: "Sao mọi người đều ở bên ngoài vậy?"Chu Chu đứng *****ên giải thích: "Chúng tôi sợ không có đồ ăn.""Đúng vậy, chúng tôi cũng vậy." Cao Viễn và Lý Lâm cũng ở phía sau, phía sau nữa còn có lão Trương, Lưu nãi nãi và Như Ngọc, nhìn sơ qua thì có khoảng ba bốn mươi người, có một số là cả nhà."Chủ quán, tối qua chúng tôi đến thì cô đã bán hết rồi, hôm nay chúng tôi chỉ có thể đến sớm thôi." Như Ngọc tối qua không được ăn hải sản, trong lòng vẫn luôn bồn chồn, tối đến nằm mơ thấy mình đang gặm chân bạch tuộc, vì vậy sáng nay thức dậy thu dọn đơn giản rồi đến đây, hôm nay nhất định phải ăn cho bằng được!"Chủ quán, cô cũng không nói một tiếng, chúng tôi đi đến tận cửa mới biết đã bán hất.""Xin lỗi, hôm qua quá bận." Hôm qua Diệp Cửu Cửu đã liên tục làm bảy tám bàn, lại không thích xem tin nhắn nhóm, vì vậy hoàn toàn quên mất việc phải thông báo cho mọi người.Chu Chu nói: "Không sao đâu chủ quán, cô bận như vậy, chúng tôi hiểu mà.""Đúng vậy, chúng tôi cũng hiểu." Những bà lão khác cũng phụ họa theo, chủ yếu là không hiểu cũng không được, một khi chủ quán không vui, bọn họ sẽ không được ăn."Cảm ơn." Diệp Cửu Cửu cho mọi người vào.Mọi người lần lượt đi vào, theo số lượng người mà chiếm chỗ, trong nháy mắt chín cái bàn đã chật kín.Hai nhà Cao Viễn và Lý Lâm muốn tụ tập với nhau, vì vậy cùng nhau ngồi ở góc, lúc đó thêm một cái ghế là được.Cao Viễn thấy Chu Chu đi một mình, chủ động mời: "Hay là cô ngồi cùng chúng tôi?” "Thôi bỏ đi." Họ đang họp gia đình, Chu Chu cũng không muốn làm phiền.Cao Viễn liếc nhìn thực đơn trên tay chủ quán: "Tôi thấy hôm nay toàn là đồ khủng, một mình cô chủ quán chắc chắn không cho cô gọi đâu."Chu Chu cũng rất tò mò: "Đồ khủng?”"Thực sự rất lớn." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho hai người: "Hôm nay có hơn hai mươi cân cua Alaska.'"Vậy thì tôi thực sự không ăn nổi." Chu Chu nhìn thấy trên đó còn có tôm hùm, cá tuyết, cua sống, v. v. mà cô ấy lại thích, liên thay đổi thái độ vừa rồi, nháy mắt với Cao Viễn: "Tôi là người ngoài, tham gia họp gia đình của các anh có ổn không?”Cao Viễn nói như trảm đinh chặt sắt: "Không sao."Lý Lâm ngạc nhiên nhìn Cao Viễn, hình như hiểu ra cái gì đó.Sau khi Chu Chu nhập hội với Cao Viễn, Diệp Cửu Cửu lại có thể tiếp thêm một bàn khách, cô cười đưa thực đơn cho ba người: “Đây là thực đơn."Cảm ơn chủ quán." Cao Viễn xem thực đơn, hôm nay có:Rong biển cay/88Trứng chưng nghêu/188Canh rong biển đậu phụ xương cá/388Tôm chiên xù/488Cá phi lê hành lá/488Cá băng hầm/588Đậu phụ gạch cua/588Cua ngâm/688TBCTrứng cuộn hải sản/888Hải sản om rồng hổ/988Cá tuyết hấp/1088Sashimi tôm mẫu đơn/25888Cua Alaska luộc/58888Cao Viễn phát hiện hôm nay vẫn có rất nhiều món: "Mười người ăn, chúng tôi gọi hết được không?” "Được." Diệp Cửu Cửu nhanh chóng gọi món cho ba người: "Người nhà các anh khi nào đến? Tôi sắp xếp làm món ăn."Cao Viễn xem giờ: "Hai mươi phút nữa là họ đến.""Được, vậy tôi sẽ làm món ăn theo giờ bình thường." Diệp Cửu Cửu lại gọi món cho Lưu nãi nãi: "Lưu nãi nãi, hôm nay nhà bà muốn ăn gì?"

Mở nhà hàng là như vậy, ngày nào cũng lặp đi lặp lại việc mở cửa, nấu ăn, dọn dẹp vệ sinh, điểm khác biệt duy nhất ở chỗ Diệp Cửu Cửu là các món ăn mỗi ngày không giống nhau, điều này khiến cô không thấy nhàm chán.

Cô đi ra phía trước nhà hàng, vừa mở cửa đã thấy bên ngoài xếp hàng dài, cô giật mình: "Sao mọi người đều ở bên ngoài vậy?"

Chu Chu đứng *****ên giải thích: "Chúng tôi sợ không có đồ ăn."

"Đúng vậy, chúng tôi cũng vậy." Cao Viễn và Lý Lâm cũng ở phía sau, phía sau nữa còn có lão Trương, Lưu nãi nãi và Như Ngọc, nhìn sơ qua thì có khoảng ba bốn mươi người, có một số là cả nhà.

"Chủ quán, tối qua chúng tôi đến thì cô đã bán hết rồi, hôm nay chúng tôi chỉ có thể đến sớm thôi." Như Ngọc tối qua không được ăn hải sản, trong lòng vẫn luôn bồn chồn, tối đến nằm mơ thấy mình đang gặm chân bạch tuộc, vì vậy sáng nay thức dậy thu dọn đơn giản rồi đến đây, hôm nay nhất định phải ăn cho bằng được!

"Chủ quán, cô cũng không nói một tiếng, chúng tôi đi đến tận cửa mới biết đã bán hất."

"Xin lỗi, hôm qua quá bận." Hôm qua Diệp Cửu Cửu đã liên tục làm bảy tám bàn, lại không thích xem tin nhắn nhóm, vì vậy hoàn toàn quên mất việc phải thông báo cho mọi người.

Chu Chu nói: "Không sao đâu chủ quán, cô bận như vậy, chúng tôi hiểu mà."

"Đúng vậy, chúng tôi cũng hiểu." Những bà lão khác cũng phụ họa theo, chủ yếu là không hiểu cũng không được, một khi chủ quán không vui, bọn họ sẽ không được ăn.

"Cảm ơn." Diệp Cửu Cửu cho mọi người vào.

Mọi người lần lượt đi vào, theo số lượng người mà chiếm chỗ, trong nháy mắt chín cái bàn đã chật kín.

Hai nhà Cao Viễn và Lý Lâm muốn tụ tập với nhau, vì vậy cùng nhau ngồi ở góc, lúc đó thêm một cái ghế là được.

Cao Viễn thấy Chu Chu đi một mình, chủ động mời: "Hay là cô ngồi cùng chúng tôi?” "Thôi bỏ đi." Họ đang họp gia đình, Chu Chu cũng không muốn làm phiền.

Cao Viễn liếc nhìn thực đơn trên tay chủ quán: "Tôi thấy hôm nay toàn là đồ khủng, một mình cô chủ quán chắc chắn không cho cô gọi đâu."

Chu Chu cũng rất tò mò: "Đồ khủng?”

"Thực sự rất lớn." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho hai người: "Hôm nay có hơn hai mươi cân cua Alaska.'

"Vậy thì tôi thực sự không ăn nổi." Chu Chu nhìn thấy trên đó còn có tôm hùm, cá tuyết, cua sống, v. v. mà cô ấy lại thích, liên thay đổi thái độ vừa rồi, nháy mắt với Cao Viễn: "Tôi là người ngoài, tham gia họp gia đình của các anh có ổn không?”

Cao Viễn nói như trảm đinh chặt sắt: "Không sao."

Lý Lâm ngạc nhiên nhìn Cao Viễn, hình như hiểu ra cái gì đó.

Sau khi Chu Chu nhập hội với Cao Viễn, Diệp Cửu Cửu lại có thể tiếp thêm một bàn khách, cô cười đưa thực đơn cho ba người: “Đây là thực đơn.

"Cảm ơn chủ quán." Cao Viễn xem thực đơn, hôm nay có:

Rong biển cay/88

Trứng chưng nghêu/188

Canh rong biển đậu phụ xương cá/388

Tôm chiên xù/488

Cá phi lê hành lá/488

Cá băng hầm/588

Đậu phụ gạch cua/588

Cua ngâm/688

TBC

Trứng cuộn hải sản/888

Hải sản om rồng hổ/988

Cá tuyết hấp/1088

Sashimi tôm mẫu đơn/25888

Cua Alaska luộc/58888

Cao Viễn phát hiện hôm nay vẫn có rất nhiều món: "Mười người ăn, chúng tôi gọi hết được không?” "Được." Diệp Cửu Cửu nhanh chóng gọi món cho ba người: "Người nhà các anh khi nào đến? Tôi sắp xếp làm món ăn."

Cao Viễn xem giờ: "Hai mươi phút nữa là họ đến."

"Được, vậy tôi sẽ làm món ăn theo giờ bình thường." Diệp Cửu Cửu lại gọi món cho Lưu nãi nãi: "Lưu nãi nãi, hôm nay nhà bà muốn ăn gì?"

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Mở nhà hàng là như vậy, ngày nào cũng lặp đi lặp lại việc mở cửa, nấu ăn, dọn dẹp vệ sinh, điểm khác biệt duy nhất ở chỗ Diệp Cửu Cửu là các món ăn mỗi ngày không giống nhau, điều này khiến cô không thấy nhàm chán.Cô đi ra phía trước nhà hàng, vừa mở cửa đã thấy bên ngoài xếp hàng dài, cô giật mình: "Sao mọi người đều ở bên ngoài vậy?"Chu Chu đứng *****ên giải thích: "Chúng tôi sợ không có đồ ăn.""Đúng vậy, chúng tôi cũng vậy." Cao Viễn và Lý Lâm cũng ở phía sau, phía sau nữa còn có lão Trương, Lưu nãi nãi và Như Ngọc, nhìn sơ qua thì có khoảng ba bốn mươi người, có một số là cả nhà."Chủ quán, tối qua chúng tôi đến thì cô đã bán hết rồi, hôm nay chúng tôi chỉ có thể đến sớm thôi." Như Ngọc tối qua không được ăn hải sản, trong lòng vẫn luôn bồn chồn, tối đến nằm mơ thấy mình đang gặm chân bạch tuộc, vì vậy sáng nay thức dậy thu dọn đơn giản rồi đến đây, hôm nay nhất định phải ăn cho bằng được!"Chủ quán, cô cũng không nói một tiếng, chúng tôi đi đến tận cửa mới biết đã bán hất.""Xin lỗi, hôm qua quá bận." Hôm qua Diệp Cửu Cửu đã liên tục làm bảy tám bàn, lại không thích xem tin nhắn nhóm, vì vậy hoàn toàn quên mất việc phải thông báo cho mọi người.Chu Chu nói: "Không sao đâu chủ quán, cô bận như vậy, chúng tôi hiểu mà.""Đúng vậy, chúng tôi cũng hiểu." Những bà lão khác cũng phụ họa theo, chủ yếu là không hiểu cũng không được, một khi chủ quán không vui, bọn họ sẽ không được ăn."Cảm ơn." Diệp Cửu Cửu cho mọi người vào.Mọi người lần lượt đi vào, theo số lượng người mà chiếm chỗ, trong nháy mắt chín cái bàn đã chật kín.Hai nhà Cao Viễn và Lý Lâm muốn tụ tập với nhau, vì vậy cùng nhau ngồi ở góc, lúc đó thêm một cái ghế là được.Cao Viễn thấy Chu Chu đi một mình, chủ động mời: "Hay là cô ngồi cùng chúng tôi?” "Thôi bỏ đi." Họ đang họp gia đình, Chu Chu cũng không muốn làm phiền.Cao Viễn liếc nhìn thực đơn trên tay chủ quán: "Tôi thấy hôm nay toàn là đồ khủng, một mình cô chủ quán chắc chắn không cho cô gọi đâu."Chu Chu cũng rất tò mò: "Đồ khủng?”"Thực sự rất lớn." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho hai người: "Hôm nay có hơn hai mươi cân cua Alaska.'"Vậy thì tôi thực sự không ăn nổi." Chu Chu nhìn thấy trên đó còn có tôm hùm, cá tuyết, cua sống, v. v. mà cô ấy lại thích, liên thay đổi thái độ vừa rồi, nháy mắt với Cao Viễn: "Tôi là người ngoài, tham gia họp gia đình của các anh có ổn không?”Cao Viễn nói như trảm đinh chặt sắt: "Không sao."Lý Lâm ngạc nhiên nhìn Cao Viễn, hình như hiểu ra cái gì đó.Sau khi Chu Chu nhập hội với Cao Viễn, Diệp Cửu Cửu lại có thể tiếp thêm một bàn khách, cô cười đưa thực đơn cho ba người: “Đây là thực đơn."Cảm ơn chủ quán." Cao Viễn xem thực đơn, hôm nay có:Rong biển cay/88Trứng chưng nghêu/188Canh rong biển đậu phụ xương cá/388Tôm chiên xù/488Cá phi lê hành lá/488Cá băng hầm/588Đậu phụ gạch cua/588Cua ngâm/688TBCTrứng cuộn hải sản/888Hải sản om rồng hổ/988Cá tuyết hấp/1088Sashimi tôm mẫu đơn/25888Cua Alaska luộc/58888Cao Viễn phát hiện hôm nay vẫn có rất nhiều món: "Mười người ăn, chúng tôi gọi hết được không?” "Được." Diệp Cửu Cửu nhanh chóng gọi món cho ba người: "Người nhà các anh khi nào đến? Tôi sắp xếp làm món ăn."Cao Viễn xem giờ: "Hai mươi phút nữa là họ đến.""Được, vậy tôi sẽ làm món ăn theo giờ bình thường." Diệp Cửu Cửu lại gọi món cho Lưu nãi nãi: "Lưu nãi nãi, hôm nay nhà bà muốn ăn gì?"

Chương 422