Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…
Chương 592: Chương 592
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Tiểu Tứ đang ở độ tuổi tò mò về mọi thứ, đặc biệt là lớn lên bên cạnh tỷ tỷ của mình, cảm thấy tỷ tỷ không gì không làm được, ngay cả những việc nam tử không làm được thì tỷ tỷ cũng có thể làm, còn lợi hại hơn nam tử.Thẩm Vô Cữu:...Có nên đề xuất với thánh thượng thêm một môn học nhận biết âm dương cho tiểu thái tử không nhỉ?Tiểu Tứ từ nhỏ lớn lên bên cạnh tỷ tỷ, chịu ảnh hưởng từ nhỏ, không ngược đãi hạ nhân, biết thương xót bách tính, về phương diện nam nữ bình đẳng cũng bắt đầu tiềm ẩn.Ví dụ như tiên sinh dạy nó thế nào là tôn ti, nó không đồng ý sẽ chạy về hỏi tỷ tỷ của mình, tỷ tỷ sẽ nói với nó, thân phận tôn quý không là gì cả, ngươi làm việc được người khác công nhận mới gọi là tôn quý, được người khác từ trong thâm tâm tôn trọng ngươi mới là tôn quý thực sự.Lại ví dụ như về vấn đề nam tôn nữ ti, tiểu thái tử cảm thấy tỷ tỷ không giống vậy, thậm chí vì là người ủng hộ tỷ tỷ, cho rằng tỷ tỷ còn lợi hại hơn nam tử, sao lại ở dưới nam tử được.Dưới sự giáo dục như vậy, không ai biết tiểu thái tử sẽ lớn lên như thế nào, có thể dự đoán được, dưới sự ảnh hưởng của tỷ tỷ, tương lai của Ninh Quốc rất có thể sẽ xuất hiện một hoàng đế khác biệt, chỉ không biết đến lúc đó Cảnh Huy Đế có hối hận vì đã đưa tiểu thái tử đến bên cạnh công chúa hay không.Thẩm Vô Cữu suy nghĩ một chút, nắm tay nó vừa đi vừa nói: "Còn nhớ chuyện người nhặt trứng trên Quỷ Sơn không? Tại sao chỉ có gà mái mới có thể đẻ trứng, còn gà trống thì không?"Tiểu Tứ chớp chớp mắt: "Tỷ phu có ý nói tỷ tỷ của ta là gà mái đẻ trứng sao?"Thẩm Vô Cữu:...Không! Hắn không có! Hắn không có!"Chỉ là ví dụ thôi, coi tỷ tỷ của người là gà mái, coi ta là gà trống, nghi hoặc trong lòng người tự nhiên sẽ được giải đáp."Nói quá sâu nó cũng không hiểu, Thẩm Vô Cữu đành phải nói thẳng ra."Nhưng ta không muốn tỷ tỷ sinh con, đau lắm, đáng sợ lắm." Tiểu Tứ nghĩ đến tiếng kêu thảm thiết vừa nghe thấy ngoài cửa sổ, sợ khi tỷ tỷ sinh con cũng đáng sợ như vậy.Ánh mắt Thẩm Vô Cữu lóe lên vẻ dữ tợn, nhẹ giọng hỏi: "Có ai nói gì với người sao?"Việc hoàng hậu sinh tiểu thái tử băng huyết mà c.h.ế.t từ lâu đã bị cấm nhắc đến, mặc dù phủ tướng quân đã phòng thủ chặt chẽ nhưng không chừng vẫn có kẻ cố tình để Tiểu Tứ biết được những chuyện này, khiến nó cho rằng sự ra đời của mình là đánh đổi bằng mạng sống của mẫu thân."Ta nghe Nhị phu nhân của Thẩm gia kêu to lắm, có vẻ rất đau, cho nên nếu tỷ phu có thể sinh thì tốt rồi."Tiểu Tứ nói xong còn nhìn tỷ phu với vẻ mặt đầy mong đợi, tỷ phu thông minh như vậy, có lẽ có cách thì sao.Thẩm Vô Cữu nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh của nó, im lặng.Hắn cũng muốn nhưng hắn không có cách nào. Chỉ có thể nói thê tử không nuôi đệ đệ này uổng công.*Bên ngoài trời vẫn còn lạnh. Sở Du Ninh đang ngồi trước lò sưởi nướng thịt, bên cạnh vây quanh một đám trẻ con, phụ nữ mang thai không nên ăn quá nhiều thịt nướng, vì vậy Sở Du Ninh thèm ăn đã rất thông minh tập hợp những đứa trẻ trong phủ lại, nói là nướng thịt cho trẻ con ăn, thực ra là muốn nhân tiện ăn ké một hai miếng.Một hai lần như vậy, Trương ma ma sao có thể không nhìn thấu tâm tư nhỏ của nàng, công chúa nhà bà về phương diện ăn uống không phải bình thường mà có chủ ý.
Tiểu Tứ đang ở độ tuổi tò mò về mọi thứ, đặc biệt là lớn lên bên cạnh tỷ tỷ của mình, cảm thấy tỷ tỷ không gì không làm được, ngay cả những việc nam tử không làm được thì tỷ tỷ cũng có thể làm, còn lợi hại hơn nam tử.
Thẩm Vô Cữu:...
Có nên đề xuất với thánh thượng thêm một môn học nhận biết âm dương cho tiểu thái tử không nhỉ?
Tiểu Tứ từ nhỏ lớn lên bên cạnh tỷ tỷ, chịu ảnh hưởng từ nhỏ, không ngược đãi hạ nhân, biết thương xót bách tính, về phương diện nam nữ bình đẳng cũng bắt đầu tiềm ẩn.
Ví dụ như tiên sinh dạy nó thế nào là tôn ti, nó không đồng ý sẽ chạy về hỏi tỷ tỷ của mình, tỷ tỷ sẽ nói với nó, thân phận tôn quý không là gì cả, ngươi làm việc được người khác công nhận mới gọi là tôn quý, được người khác từ trong thâm tâm tôn trọng ngươi mới là tôn quý thực sự.
Lại ví dụ như về vấn đề nam tôn nữ ti, tiểu thái tử cảm thấy tỷ tỷ không giống vậy, thậm chí vì là người ủng hộ tỷ tỷ, cho rằng tỷ tỷ còn lợi hại hơn nam tử, sao lại ở dưới nam tử được.
Dưới sự giáo dục như vậy, không ai biết tiểu thái tử sẽ lớn lên như thế nào, có thể dự đoán được, dưới sự ảnh hưởng của tỷ tỷ, tương lai của Ninh Quốc rất có thể sẽ xuất hiện một hoàng đế khác biệt, chỉ không biết đến lúc đó Cảnh Huy Đế có hối hận vì đã đưa tiểu thái tử đến bên cạnh công chúa hay không.
Thẩm Vô Cữu suy nghĩ một chút, nắm tay nó vừa đi vừa nói: "Còn nhớ chuyện người nhặt trứng trên Quỷ Sơn không? Tại sao chỉ có gà mái mới có thể đẻ trứng, còn gà trống thì không?"
Tiểu Tứ chớp chớp mắt: "Tỷ phu có ý nói tỷ tỷ của ta là gà mái đẻ trứng sao?"
Thẩm Vô Cữu:...
Không! Hắn không có! Hắn không có!
"Chỉ là ví dụ thôi, coi tỷ tỷ của người là gà mái, coi ta là gà trống, nghi hoặc trong lòng người tự nhiên sẽ được giải đáp."
Nói quá sâu nó cũng không hiểu, Thẩm Vô Cữu đành phải nói thẳng ra.
"Nhưng ta không muốn tỷ tỷ sinh con, đau lắm, đáng sợ lắm." Tiểu Tứ nghĩ đến tiếng kêu thảm thiết vừa nghe thấy ngoài cửa sổ, sợ khi tỷ tỷ sinh con cũng đáng sợ như vậy.
Ánh mắt Thẩm Vô Cữu lóe lên vẻ dữ tợn, nhẹ giọng hỏi: "Có ai nói gì với người sao?"
Việc hoàng hậu sinh tiểu thái tử băng huyết mà c.h.ế.t từ lâu đã bị cấm nhắc đến, mặc dù phủ tướng quân đã phòng thủ chặt chẽ nhưng không chừng vẫn có kẻ cố tình để Tiểu Tứ biết được những chuyện này, khiến nó cho rằng sự ra đời của mình là đánh đổi bằng mạng sống của mẫu thân.
"Ta nghe Nhị phu nhân của Thẩm gia kêu to lắm, có vẻ rất đau, cho nên nếu tỷ phu có thể sinh thì tốt rồi."
Tiểu Tứ nói xong còn nhìn tỷ phu với vẻ mặt đầy mong đợi, tỷ phu thông minh như vậy, có lẽ có cách thì sao.
Thẩm Vô Cữu nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh của nó, im lặng.
Hắn cũng muốn nhưng hắn không có cách nào. Chỉ có thể nói thê tử không nuôi đệ đệ này uổng công.
*
Bên ngoài trời vẫn còn lạnh. Sở Du Ninh đang ngồi trước lò sưởi nướng thịt, bên cạnh vây quanh một đám trẻ con, phụ nữ mang thai không nên ăn quá nhiều thịt nướng, vì vậy Sở Du Ninh thèm ăn đã rất thông minh tập hợp những đứa trẻ trong phủ lại, nói là nướng thịt cho trẻ con ăn, thực ra là muốn nhân tiện ăn ké một hai miếng.
Một hai lần như vậy, Trương ma ma sao có thể không nhìn thấu tâm tư nhỏ của nàng, công chúa nhà bà về phương diện ăn uống không phải bình thường mà có chủ ý.
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Tiểu Tứ đang ở độ tuổi tò mò về mọi thứ, đặc biệt là lớn lên bên cạnh tỷ tỷ của mình, cảm thấy tỷ tỷ không gì không làm được, ngay cả những việc nam tử không làm được thì tỷ tỷ cũng có thể làm, còn lợi hại hơn nam tử.Thẩm Vô Cữu:...Có nên đề xuất với thánh thượng thêm một môn học nhận biết âm dương cho tiểu thái tử không nhỉ?Tiểu Tứ từ nhỏ lớn lên bên cạnh tỷ tỷ, chịu ảnh hưởng từ nhỏ, không ngược đãi hạ nhân, biết thương xót bách tính, về phương diện nam nữ bình đẳng cũng bắt đầu tiềm ẩn.Ví dụ như tiên sinh dạy nó thế nào là tôn ti, nó không đồng ý sẽ chạy về hỏi tỷ tỷ của mình, tỷ tỷ sẽ nói với nó, thân phận tôn quý không là gì cả, ngươi làm việc được người khác công nhận mới gọi là tôn quý, được người khác từ trong thâm tâm tôn trọng ngươi mới là tôn quý thực sự.Lại ví dụ như về vấn đề nam tôn nữ ti, tiểu thái tử cảm thấy tỷ tỷ không giống vậy, thậm chí vì là người ủng hộ tỷ tỷ, cho rằng tỷ tỷ còn lợi hại hơn nam tử, sao lại ở dưới nam tử được.Dưới sự giáo dục như vậy, không ai biết tiểu thái tử sẽ lớn lên như thế nào, có thể dự đoán được, dưới sự ảnh hưởng của tỷ tỷ, tương lai của Ninh Quốc rất có thể sẽ xuất hiện một hoàng đế khác biệt, chỉ không biết đến lúc đó Cảnh Huy Đế có hối hận vì đã đưa tiểu thái tử đến bên cạnh công chúa hay không.Thẩm Vô Cữu suy nghĩ một chút, nắm tay nó vừa đi vừa nói: "Còn nhớ chuyện người nhặt trứng trên Quỷ Sơn không? Tại sao chỉ có gà mái mới có thể đẻ trứng, còn gà trống thì không?"Tiểu Tứ chớp chớp mắt: "Tỷ phu có ý nói tỷ tỷ của ta là gà mái đẻ trứng sao?"Thẩm Vô Cữu:...Không! Hắn không có! Hắn không có!"Chỉ là ví dụ thôi, coi tỷ tỷ của người là gà mái, coi ta là gà trống, nghi hoặc trong lòng người tự nhiên sẽ được giải đáp."Nói quá sâu nó cũng không hiểu, Thẩm Vô Cữu đành phải nói thẳng ra."Nhưng ta không muốn tỷ tỷ sinh con, đau lắm, đáng sợ lắm." Tiểu Tứ nghĩ đến tiếng kêu thảm thiết vừa nghe thấy ngoài cửa sổ, sợ khi tỷ tỷ sinh con cũng đáng sợ như vậy.Ánh mắt Thẩm Vô Cữu lóe lên vẻ dữ tợn, nhẹ giọng hỏi: "Có ai nói gì với người sao?"Việc hoàng hậu sinh tiểu thái tử băng huyết mà c.h.ế.t từ lâu đã bị cấm nhắc đến, mặc dù phủ tướng quân đã phòng thủ chặt chẽ nhưng không chừng vẫn có kẻ cố tình để Tiểu Tứ biết được những chuyện này, khiến nó cho rằng sự ra đời của mình là đánh đổi bằng mạng sống của mẫu thân."Ta nghe Nhị phu nhân của Thẩm gia kêu to lắm, có vẻ rất đau, cho nên nếu tỷ phu có thể sinh thì tốt rồi."Tiểu Tứ nói xong còn nhìn tỷ phu với vẻ mặt đầy mong đợi, tỷ phu thông minh như vậy, có lẽ có cách thì sao.Thẩm Vô Cữu nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh của nó, im lặng.Hắn cũng muốn nhưng hắn không có cách nào. Chỉ có thể nói thê tử không nuôi đệ đệ này uổng công.*Bên ngoài trời vẫn còn lạnh. Sở Du Ninh đang ngồi trước lò sưởi nướng thịt, bên cạnh vây quanh một đám trẻ con, phụ nữ mang thai không nên ăn quá nhiều thịt nướng, vì vậy Sở Du Ninh thèm ăn đã rất thông minh tập hợp những đứa trẻ trong phủ lại, nói là nướng thịt cho trẻ con ăn, thực ra là muốn nhân tiện ăn ké một hai miếng.Một hai lần như vậy, Trương ma ma sao có thể không nhìn thấu tâm tư nhỏ của nàng, công chúa nhà bà về phương diện ăn uống không phải bình thường mà có chủ ý.