Trong phòng họp ánh đèn sáng rực, Nhạc Hỷ và chủ quản trọc đầu đang ngồi đối diện bên bàn tròn. Đối phương nhìn cô một cái, đầu tiên cười tít mắt rồi mở miệng. “Nhạc Hỷ à, tính đi tính lại chúng ta đã làm việc chung mấy năm rồi, tuổi nghề của cô vẫn là dài nhất trong nhân viên nữ của ngành chúng ta. Nghe nói gần đây cô đang xem mắt? Thông thường người phụ nữ ba mươi tuổi phải nên chú trọng vào gia đình con cái, thực ra thương trường là không quan trọng. Vì vậy, công ty bên này tính toán để cô chuyển cương vị, thuận tiện dành chút thời gian tinh lực giải quyết chuyện dựng vợ gả chồng…”Nói lại nói, gương mặt tươi cười của đầu trọc đột nhiên biến thành mặt quái vật nhe nanh múa vuốt, bắt đầu méo mó gầm gừ với cô…Tuổi của cô đã lớn như vậy rồi, tiếp theo có phải rất nhanh sẽ phải kết hôn mang thai xin nghỉ sinh con?Cô không mau chóng từ chức về nhà hầu hạ người đàn ông sinh em bé nuôi con, chen chúc trong đống làm ông cái gì?Một người phụ nữ già lớn tuổi chưa kết hôn, thâm niên còn cao…
Chương 34: 34: Người Nhà Họ Khúc 2
Thập Niên 80 Gả Cho Nam ChínhTác giả: Cửu Châu đại nhânTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng họp ánh đèn sáng rực, Nhạc Hỷ và chủ quản trọc đầu đang ngồi đối diện bên bàn tròn. Đối phương nhìn cô một cái, đầu tiên cười tít mắt rồi mở miệng. “Nhạc Hỷ à, tính đi tính lại chúng ta đã làm việc chung mấy năm rồi, tuổi nghề của cô vẫn là dài nhất trong nhân viên nữ của ngành chúng ta. Nghe nói gần đây cô đang xem mắt? Thông thường người phụ nữ ba mươi tuổi phải nên chú trọng vào gia đình con cái, thực ra thương trường là không quan trọng. Vì vậy, công ty bên này tính toán để cô chuyển cương vị, thuận tiện dành chút thời gian tinh lực giải quyết chuyện dựng vợ gả chồng…”Nói lại nói, gương mặt tươi cười của đầu trọc đột nhiên biến thành mặt quái vật nhe nanh múa vuốt, bắt đầu méo mó gầm gừ với cô…Tuổi của cô đã lớn như vậy rồi, tiếp theo có phải rất nhanh sẽ phải kết hôn mang thai xin nghỉ sinh con?Cô không mau chóng từ chức về nhà hầu hạ người đàn ông sinh em bé nuôi con, chen chúc trong đống làm ông cái gì?Một người phụ nữ già lớn tuổi chưa kết hôn, thâm niên còn cao… Vợ anh ấy cũng có thể nhìn rõ đạo lý này, đàn ông có thể không hiểu sao?Dĩ nhiên là anh ấy biết rõ điều đó, chỉ là anh ấy và em trai họ xương cắt rồi vẫn còn gân nối lại, lúc trước cũng không phải không tận hưởng lợi ích người ta mang đến, bây giờ muốn phủi sạch quan hệ có hơi khó.Nhưng mà lần này vợ của em ấy mới vào cửa không lâu của đối phương làm con trai anh ấy bị thương, ngược lại là một cơ hội không tệ.Suy cho cùng cũng đã tự đưa đến cửa, anh ta không thể không bắt lấy, không bằng nhân cơ hội để vợ làm ầm lên, hai nhà xé nhau ra.Người đàn ông nhanh chóng đưa ra quyết định, nháy mắt ra hiệu cho vợ anh ấy.Vợ anh ấy nhận được, lập tức ôm con trai quay về phía vẻ mặt nhăn lại của anh ấy, mắng to: “Được lắm anh cái kẻ nhu nhược này, con trai anh đã bị người ta bắt nạt thành như vậy rồi, anh còn nghĩ đến người anh em tốt kia của anh? Không được, mẹ, mẹ chăm Đào Đào thật kỹ, con đi tìm cô ta tranh luận!”Người báo tin đã nói, người vợ của em trai họ hờ kia làm chuyện sai trái còn giả vờ đau bụng, cùng được người đưa đến bệnh viện, tám phần là muốn giả vờ bị ốm trốn tránh trách nhiệm.Để cô ta mơ mộng hão huyền, cô ấy cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng cho cô ta!Sau đó, hai vợ chồng giao đứa trẻ cho bà cụ tiếp tục trông coi, hai người một người xông một người chặn, rất nhanh đã tìm được phòng bệnh Hứa Hồng ở.Lúc bọn họ đến, em trai họ Khúc Lập Đảng và thím Mao Thúy Hoa vậy mà đã ở đây, đang vây quanh Hứa Hồng hỏi han ân cần bưng trà rót nước, bận việc không ngớt.Hai vợ chồng vừa nhìn thấy tình hình này đã cảm thấy không đúng, nhìn nhau một cái, trong lòng đều có dự cảm không tốt.Ngay sau đó, Mao Thúy Hoa nhìn thấy bọn họ, lập tức nhiệt tình gọi hai người vào cửa.“Là Lập Quốc và Phượng Tiên sao, hai cháu cũng biết tin Hứa Hồng mang thai, qua đây thăm nó sao? Ai da, tin tức của vợ chồng nhỏ hai đứa thật nhanh.”“Hứa Hồng thật sự mang thai rồi?!”Trong lòng Khúc Lập Quốc và Vương Phượng Tiên lộp bộp, hai vợ chồng trăm miệng một lời cùng kêu lên.Mao Thúy Hoa vỗ đùi, vui mừng nói: “Có thể là giả sao? Chắc chắn là sau khi gả đến nhà chúng ta đã có thai rồi, thật là may mắn, con bé lại không tự chú ý đến, suýt chút nữa hại cháu trai bé bỏng của thím.”Vương Phượng Tiên không nghe nổi nữa, vẻ mặt trầm xuống không nhịn được nói: “Thím hai, cô ta không hại cháu trai cưng của thím, cô ta hại chính là Đào Đào nhà bọn cháu, Đào Đào của cháu thằng bé còn nhỏ như vậy, đã bị cô ta bỏ ở bờ sông, rơi xuống nước hu hu hu.”Vương Phượng Tiên nói xong thì khóc lớn lên, Khúc Lập Quốc ôm lấy bả vai cô ấy mặt ủ mày chê, trên mặt hai vợ chồng đều không dễ nhìn.Khúc Lập Đảng và Mao Thúy Hoa nghe xong vẻ mặt cũng biến đổi, theo bản năng nhìn về phía Hứa Hồng ở trên giường.Trên mặt Hứa Hồng còn có vẻ chột dạ chưa che giấu, tình huống gì vừa nhìn đã hiểu.Bây giờ rắc rối rồi.Không nói hai phòng nhà họ Khúc náo loạn trong bệnh viện, cả người Vệ Thành ướt như chuột lột quay về Đại Sách Lan, trong viện bọn họ cũng loạn thành một đống.Nhìn thấy mấy người không mời mà tự đến, Vệ Thành đứng ở cửa vẻ mặt mù mờ nhìn về phía ông nội và cô họ của anh.“Bọn họ là người gì, tại sao lại ở nhà chúng ta?”Còn di chuyển lung tung, tùy tiện đánh giá, dáng vẻ giống như chủ ngôi nhà khó tính, làm người nhìn thấy vô cùng khó chịu.Ông cụ thở dài một hơi, rõ ràng không thể mở miệng.Cô họ cũng không giữ lại mặt mũi cho những người này, lập tức chỉ về phía cô gái trẻ mặt trái xoan cơ thể cành liễu trong đó nói: “Cô ta nói cô ta muốn làm vợ cháu, nhưng điều kiện trước tiên là muốn lấy cái viện nhà chúng ta đang ở bây giờ làm sính lễ.”Cô gái kia nhân cơ hội, đỏ bừng mặt nói ra: “Tôi biết gần đây anh đang xem mắt, nhưng tình hình nhà anh lại không tốt lắm, sợ là rất khó tìm được đối tượng phù hợp, nhưng tôi không để ý qua đây tự tiến cử, chỉ cần, chỉ cần các người đưa mảnh sân không dùng đến cho cha mẹ tôi, để sau này bọn họ có thể có chỗ ở yên ổn, tôi sẽ đồng ý gả cho anh.”Cô ta muốn lấy mặt mũi tướng mạo của cô ta ra, Vệ Thành có chuyện hôn nhân khó giải quyết chắc chắn sẽ không từ chối.Mặc dù cô ta thể hiện với mấy anh em chú bác có hơi quá đáng vội vàng, cũng không gây trở ngại đến việc yêu thích của nhà họ Vệ với con dâu ngoan tự đưa đến cửa là cô ta..
Vợ anh ấy cũng có thể nhìn rõ đạo lý này, đàn ông có thể không hiểu sao?Dĩ nhiên là anh ấy biết rõ điều đó, chỉ là anh ấy và em trai họ xương cắt rồi vẫn còn gân nối lại, lúc trước cũng không phải không tận hưởng lợi ích người ta mang đến, bây giờ muốn phủi sạch quan hệ có hơi khó.
Nhưng mà lần này vợ của em ấy mới vào cửa không lâu của đối phương làm con trai anh ấy bị thương, ngược lại là một cơ hội không tệ.
Suy cho cùng cũng đã tự đưa đến cửa, anh ta không thể không bắt lấy, không bằng nhân cơ hội để vợ làm ầm lên, hai nhà xé nhau ra.
Người đàn ông nhanh chóng đưa ra quyết định, nháy mắt ra hiệu cho vợ anh ấy.
Vợ anh ấy nhận được, lập tức ôm con trai quay về phía vẻ mặt nhăn lại của anh ấy, mắng to: “Được lắm anh cái kẻ nhu nhược này, con trai anh đã bị người ta bắt nạt thành như vậy rồi, anh còn nghĩ đến người anh em tốt kia của anh? Không được, mẹ, mẹ chăm Đào Đào thật kỹ, con đi tìm cô ta tranh luận!”Người báo tin đã nói, người vợ của em trai họ hờ kia làm chuyện sai trái còn giả vờ đau bụng, cùng được người đưa đến bệnh viện, tám phần là muốn giả vờ bị ốm trốn tránh trách nhiệm.
Để cô ta mơ mộng hão huyền, cô ấy cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng cho cô ta!Sau đó, hai vợ chồng giao đứa trẻ cho bà cụ tiếp tục trông coi, hai người một người xông một người chặn, rất nhanh đã tìm được phòng bệnh Hứa Hồng ở.
Lúc bọn họ đến, em trai họ Khúc Lập Đảng và thím Mao Thúy Hoa vậy mà đã ở đây, đang vây quanh Hứa Hồng hỏi han ân cần bưng trà rót nước, bận việc không ngớt.
Hai vợ chồng vừa nhìn thấy tình hình này đã cảm thấy không đúng, nhìn nhau một cái, trong lòng đều có dự cảm không tốt.
Ngay sau đó, Mao Thúy Hoa nhìn thấy bọn họ, lập tức nhiệt tình gọi hai người vào cửa.
“Là Lập Quốc và Phượng Tiên sao, hai cháu cũng biết tin Hứa Hồng mang thai, qua đây thăm nó sao? Ai da, tin tức của vợ chồng nhỏ hai đứa thật nhanh.
”“Hứa Hồng thật sự mang thai rồi?!”Trong lòng Khúc Lập Quốc và Vương Phượng Tiên lộp bộp, hai vợ chồng trăm miệng một lời cùng kêu lên.
Mao Thúy Hoa vỗ đùi, vui mừng nói: “Có thể là giả sao? Chắc chắn là sau khi gả đến nhà chúng ta đã có thai rồi, thật là may mắn, con bé lại không tự chú ý đến, suýt chút nữa hại cháu trai bé bỏng của thím.
”Vương Phượng Tiên không nghe nổi nữa, vẻ mặt trầm xuống không nhịn được nói: “Thím hai, cô ta không hại cháu trai cưng của thím, cô ta hại chính là Đào Đào nhà bọn cháu, Đào Đào của cháu thằng bé còn nhỏ như vậy, đã bị cô ta bỏ ở bờ sông, rơi xuống nước hu hu hu.
”Vương Phượng Tiên nói xong thì khóc lớn lên, Khúc Lập Quốc ôm lấy bả vai cô ấy mặt ủ mày chê, trên mặt hai vợ chồng đều không dễ nhìn.
Khúc Lập Đảng và Mao Thúy Hoa nghe xong vẻ mặt cũng biến đổi, theo bản năng nhìn về phía Hứa Hồng ở trên giường.
Trên mặt Hứa Hồng còn có vẻ chột dạ chưa che giấu, tình huống gì vừa nhìn đã hiểu.
Bây giờ rắc rối rồi.
Không nói hai phòng nhà họ Khúc náo loạn trong bệnh viện, cả người Vệ Thành ướt như chuột lột quay về Đại Sách Lan, trong viện bọn họ cũng loạn thành một đống.
Nhìn thấy mấy người không mời mà tự đến, Vệ Thành đứng ở cửa vẻ mặt mù mờ nhìn về phía ông nội và cô họ của anh.
“Bọn họ là người gì, tại sao lại ở nhà chúng ta?”Còn di chuyển lung tung, tùy tiện đánh giá, dáng vẻ giống như chủ ngôi nhà khó tính, làm người nhìn thấy vô cùng khó chịu.
Ông cụ thở dài một hơi, rõ ràng không thể mở miệng.
Cô họ cũng không giữ lại mặt mũi cho những người này, lập tức chỉ về phía cô gái trẻ mặt trái xoan cơ thể cành liễu trong đó nói: “Cô ta nói cô ta muốn làm vợ cháu, nhưng điều kiện trước tiên là muốn lấy cái viện nhà chúng ta đang ở bây giờ làm sính lễ.
”Cô gái kia nhân cơ hội, đỏ bừng mặt nói ra: “Tôi biết gần đây anh đang xem mắt, nhưng tình hình nhà anh lại không tốt lắm, sợ là rất khó tìm được đối tượng phù hợp, nhưng tôi không để ý qua đây tự tiến cử, chỉ cần, chỉ cần các người đưa mảnh sân không dùng đến cho cha mẹ tôi, để sau này bọn họ có thể có chỗ ở yên ổn, tôi sẽ đồng ý gả cho anh.
”Cô ta muốn lấy mặt mũi tướng mạo của cô ta ra, Vệ Thành có chuyện hôn nhân khó giải quyết chắc chắn sẽ không từ chối.
Mặc dù cô ta thể hiện với mấy anh em chú bác có hơi quá đáng vội vàng, cũng không gây trở ngại đến việc yêu thích của nhà họ Vệ với con dâu ngoan tự đưa đến cửa là cô ta.
.
Thập Niên 80 Gả Cho Nam ChínhTác giả: Cửu Châu đại nhânTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng họp ánh đèn sáng rực, Nhạc Hỷ và chủ quản trọc đầu đang ngồi đối diện bên bàn tròn. Đối phương nhìn cô một cái, đầu tiên cười tít mắt rồi mở miệng. “Nhạc Hỷ à, tính đi tính lại chúng ta đã làm việc chung mấy năm rồi, tuổi nghề của cô vẫn là dài nhất trong nhân viên nữ của ngành chúng ta. Nghe nói gần đây cô đang xem mắt? Thông thường người phụ nữ ba mươi tuổi phải nên chú trọng vào gia đình con cái, thực ra thương trường là không quan trọng. Vì vậy, công ty bên này tính toán để cô chuyển cương vị, thuận tiện dành chút thời gian tinh lực giải quyết chuyện dựng vợ gả chồng…”Nói lại nói, gương mặt tươi cười của đầu trọc đột nhiên biến thành mặt quái vật nhe nanh múa vuốt, bắt đầu méo mó gầm gừ với cô…Tuổi của cô đã lớn như vậy rồi, tiếp theo có phải rất nhanh sẽ phải kết hôn mang thai xin nghỉ sinh con?Cô không mau chóng từ chức về nhà hầu hạ người đàn ông sinh em bé nuôi con, chen chúc trong đống làm ông cái gì?Một người phụ nữ già lớn tuổi chưa kết hôn, thâm niên còn cao… Vợ anh ấy cũng có thể nhìn rõ đạo lý này, đàn ông có thể không hiểu sao?Dĩ nhiên là anh ấy biết rõ điều đó, chỉ là anh ấy và em trai họ xương cắt rồi vẫn còn gân nối lại, lúc trước cũng không phải không tận hưởng lợi ích người ta mang đến, bây giờ muốn phủi sạch quan hệ có hơi khó.Nhưng mà lần này vợ của em ấy mới vào cửa không lâu của đối phương làm con trai anh ấy bị thương, ngược lại là một cơ hội không tệ.Suy cho cùng cũng đã tự đưa đến cửa, anh ta không thể không bắt lấy, không bằng nhân cơ hội để vợ làm ầm lên, hai nhà xé nhau ra.Người đàn ông nhanh chóng đưa ra quyết định, nháy mắt ra hiệu cho vợ anh ấy.Vợ anh ấy nhận được, lập tức ôm con trai quay về phía vẻ mặt nhăn lại của anh ấy, mắng to: “Được lắm anh cái kẻ nhu nhược này, con trai anh đã bị người ta bắt nạt thành như vậy rồi, anh còn nghĩ đến người anh em tốt kia của anh? Không được, mẹ, mẹ chăm Đào Đào thật kỹ, con đi tìm cô ta tranh luận!”Người báo tin đã nói, người vợ của em trai họ hờ kia làm chuyện sai trái còn giả vờ đau bụng, cùng được người đưa đến bệnh viện, tám phần là muốn giả vờ bị ốm trốn tránh trách nhiệm.Để cô ta mơ mộng hão huyền, cô ấy cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng cho cô ta!Sau đó, hai vợ chồng giao đứa trẻ cho bà cụ tiếp tục trông coi, hai người một người xông một người chặn, rất nhanh đã tìm được phòng bệnh Hứa Hồng ở.Lúc bọn họ đến, em trai họ Khúc Lập Đảng và thím Mao Thúy Hoa vậy mà đã ở đây, đang vây quanh Hứa Hồng hỏi han ân cần bưng trà rót nước, bận việc không ngớt.Hai vợ chồng vừa nhìn thấy tình hình này đã cảm thấy không đúng, nhìn nhau một cái, trong lòng đều có dự cảm không tốt.Ngay sau đó, Mao Thúy Hoa nhìn thấy bọn họ, lập tức nhiệt tình gọi hai người vào cửa.“Là Lập Quốc và Phượng Tiên sao, hai cháu cũng biết tin Hứa Hồng mang thai, qua đây thăm nó sao? Ai da, tin tức của vợ chồng nhỏ hai đứa thật nhanh.”“Hứa Hồng thật sự mang thai rồi?!”Trong lòng Khúc Lập Quốc và Vương Phượng Tiên lộp bộp, hai vợ chồng trăm miệng một lời cùng kêu lên.Mao Thúy Hoa vỗ đùi, vui mừng nói: “Có thể là giả sao? Chắc chắn là sau khi gả đến nhà chúng ta đã có thai rồi, thật là may mắn, con bé lại không tự chú ý đến, suýt chút nữa hại cháu trai bé bỏng của thím.”Vương Phượng Tiên không nghe nổi nữa, vẻ mặt trầm xuống không nhịn được nói: “Thím hai, cô ta không hại cháu trai cưng của thím, cô ta hại chính là Đào Đào nhà bọn cháu, Đào Đào của cháu thằng bé còn nhỏ như vậy, đã bị cô ta bỏ ở bờ sông, rơi xuống nước hu hu hu.”Vương Phượng Tiên nói xong thì khóc lớn lên, Khúc Lập Quốc ôm lấy bả vai cô ấy mặt ủ mày chê, trên mặt hai vợ chồng đều không dễ nhìn.Khúc Lập Đảng và Mao Thúy Hoa nghe xong vẻ mặt cũng biến đổi, theo bản năng nhìn về phía Hứa Hồng ở trên giường.Trên mặt Hứa Hồng còn có vẻ chột dạ chưa che giấu, tình huống gì vừa nhìn đã hiểu.Bây giờ rắc rối rồi.Không nói hai phòng nhà họ Khúc náo loạn trong bệnh viện, cả người Vệ Thành ướt như chuột lột quay về Đại Sách Lan, trong viện bọn họ cũng loạn thành một đống.Nhìn thấy mấy người không mời mà tự đến, Vệ Thành đứng ở cửa vẻ mặt mù mờ nhìn về phía ông nội và cô họ của anh.“Bọn họ là người gì, tại sao lại ở nhà chúng ta?”Còn di chuyển lung tung, tùy tiện đánh giá, dáng vẻ giống như chủ ngôi nhà khó tính, làm người nhìn thấy vô cùng khó chịu.Ông cụ thở dài một hơi, rõ ràng không thể mở miệng.Cô họ cũng không giữ lại mặt mũi cho những người này, lập tức chỉ về phía cô gái trẻ mặt trái xoan cơ thể cành liễu trong đó nói: “Cô ta nói cô ta muốn làm vợ cháu, nhưng điều kiện trước tiên là muốn lấy cái viện nhà chúng ta đang ở bây giờ làm sính lễ.”Cô gái kia nhân cơ hội, đỏ bừng mặt nói ra: “Tôi biết gần đây anh đang xem mắt, nhưng tình hình nhà anh lại không tốt lắm, sợ là rất khó tìm được đối tượng phù hợp, nhưng tôi không để ý qua đây tự tiến cử, chỉ cần, chỉ cần các người đưa mảnh sân không dùng đến cho cha mẹ tôi, để sau này bọn họ có thể có chỗ ở yên ổn, tôi sẽ đồng ý gả cho anh.”Cô ta muốn lấy mặt mũi tướng mạo của cô ta ra, Vệ Thành có chuyện hôn nhân khó giải quyết chắc chắn sẽ không từ chối.Mặc dù cô ta thể hiện với mấy anh em chú bác có hơi quá đáng vội vàng, cũng không gây trở ngại đến việc yêu thích của nhà họ Vệ với con dâu ngoan tự đưa đến cửa là cô ta..