Trong phòng họp ánh đèn sáng rực, Nhạc Hỷ và chủ quản trọc đầu đang ngồi đối diện bên bàn tròn. Đối phương nhìn cô một cái, đầu tiên cười tít mắt rồi mở miệng. “Nhạc Hỷ à, tính đi tính lại chúng ta đã làm việc chung mấy năm rồi, tuổi nghề của cô vẫn là dài nhất trong nhân viên nữ của ngành chúng ta. Nghe nói gần đây cô đang xem mắt? Thông thường người phụ nữ ba mươi tuổi phải nên chú trọng vào gia đình con cái, thực ra thương trường là không quan trọng. Vì vậy, công ty bên này tính toán để cô chuyển cương vị, thuận tiện dành chút thời gian tinh lực giải quyết chuyện dựng vợ gả chồng…”Nói lại nói, gương mặt tươi cười của đầu trọc đột nhiên biến thành mặt quái vật nhe nanh múa vuốt, bắt đầu méo mó gầm gừ với cô…Tuổi của cô đã lớn như vậy rồi, tiếp theo có phải rất nhanh sẽ phải kết hôn mang thai xin nghỉ sinh con?Cô không mau chóng từ chức về nhà hầu hạ người đàn ông sinh em bé nuôi con, chen chúc trong đống làm ông cái gì?Một người phụ nữ già lớn tuổi chưa kết hôn, thâm niên còn cao…

Chương 50: 50: Một Màn Kịch 2

Thập Niên 80 Gả Cho Nam ChínhTác giả: Cửu Châu đại nhânTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng họp ánh đèn sáng rực, Nhạc Hỷ và chủ quản trọc đầu đang ngồi đối diện bên bàn tròn. Đối phương nhìn cô một cái, đầu tiên cười tít mắt rồi mở miệng. “Nhạc Hỷ à, tính đi tính lại chúng ta đã làm việc chung mấy năm rồi, tuổi nghề của cô vẫn là dài nhất trong nhân viên nữ của ngành chúng ta. Nghe nói gần đây cô đang xem mắt? Thông thường người phụ nữ ba mươi tuổi phải nên chú trọng vào gia đình con cái, thực ra thương trường là không quan trọng. Vì vậy, công ty bên này tính toán để cô chuyển cương vị, thuận tiện dành chút thời gian tinh lực giải quyết chuyện dựng vợ gả chồng…”Nói lại nói, gương mặt tươi cười của đầu trọc đột nhiên biến thành mặt quái vật nhe nanh múa vuốt, bắt đầu méo mó gầm gừ với cô…Tuổi của cô đã lớn như vậy rồi, tiếp theo có phải rất nhanh sẽ phải kết hôn mang thai xin nghỉ sinh con?Cô không mau chóng từ chức về nhà hầu hạ người đàn ông sinh em bé nuôi con, chen chúc trong đống làm ông cái gì?Một người phụ nữ già lớn tuổi chưa kết hôn, thâm niên còn cao… Mọi chuyện từng bước dựa theo kế hoạch của mẹ con Khúc Lập Quốc mà phát triển, hai bên từ cãi vã giữa phụ nữ nhanh chóng biến thành ẩu đả giữa đàn ông, trong phòng bệnh cũng không đủ cho bọn họ phát huy, cuối cùng trực tiếp đánh ngoài hành lang, bị rất nhiều người trong bệnh viện đến vây xem.Lúc ấy Nhạc Hỷ cũng ở hiện trường, đúng lúc nhìn thấy cuộc náo loạn này.Cô phát hiện là của cha mẹ đứa bé cô và Vệ Thành cứu đang đánh nhau với họ hàng, hơn nữa họ hàng kia còn là ủy ban cách mạng, cô lập tức không nhịn được khẽ nảy ra nhiều suy nghĩ.Thử nghĩ một chút, nếu như nhà bọn họ là kẻ thù của nhà Vệ Thành rồi lại liên tưởng đến tình huống hiện giờ của nhà Vệ Thành thì tức khắc hiểu được mọi chuyện ngay.Người có thù với anh hẳn là không phải là cha mẹ của đứa nhỏ kia mà chính là họ hàng của ủy ban cách mạng này.Nhạc Hỷ một bên thầm cân nhắc trong lòng một bên vẫn không quên xem xong chuyện khôi hài của hai nhà đang đánh nhau, cô định chờ cuối tuần đi xem phim gặp Vệ Thành sẽ kể chuyện này với anh, anh nghe xong chắc là có thể vui vẻ hơn.Sự tình náo loạn kinh động đến bệnh viện, cuối cùng hai người bị kéo ra.Khúc Lập Quốc nhân cơ hội nói lời tuyệt giao ra, lắc đầu mà bỏ đi.Khúc Lập Đảng hung hăng phun ra một ngụm nước bọt dính máu, anh ta cũng không thèm ngăn.Lần này, hai nhà ầm ĩ đến một trận.Mọi người thổn thức bàn tán sôi nổi, vây quanh hành lang thật lâu cũng không tan.Nhạc Hỷ nhìn thấy giáo viên đang vẫy tay với cô ở cửa phụ khoa phía trước, cô lập tức xuyên qua đám người, cô ấy hỏi: "Em nghẹn đủ nước tiểu chưa? Sắp đến lượt em rồi, có phải còn khó chịu đúng không, lát nữa tôi sẽ gọi bác sĩ xem cho em một chút."Nhạc Hỷ gật đầu, lực chú ý từ sự náo nhiệt vừa rồi quay về, cô lập tức cảm thấy được cả người mềm nhũn, bụng vô cùng đau đớn.Hiện giờ cô xuất hiện ở đây cũng là bởi vì chuyện này.Ban đầu cô đang học ở trường đột nhiên bị bạn dì đến thăm, còn mang theo một món quà đến tận nhà: đau bụng kinh.Kiếp trước cô có thể chất là không đau bụng kinh, mới chỉ nghe người khác nói chuyện mệt người này chứ chưa từng tự cảm nhận, không ngờ đời này cô lại có thể cảm nhận được một chút.Nói thật, cảm giác cũng không dễ chịu lắm, hơn nữa sau khi bị giáo viên phát hiện còn nói cô đau không bình thường, đề phòng có gì xảy ra đành đưa cô đến bệnh viện kiểm tra, không có việc gì là tốt nhất, nếu có bệnh thì phát hiện sớm sẽ có thể điều trị.Theo sự tiết lộ của giáo viên, điều kiện của bệnh viện này rất tốt, còn có cả máy siêu âm B, không biết thế hệ này với thế hệ sau có gì khác nhau không.Nhạc Hỷ say sưa oán thầm, rất nhanh đã đến lượt cô đi vào.Bên trong có nữ bác sĩ và nữ y tá, giáo viên yên tâm chờ cô ở ngoài cửa.Không đến năm phút đồng hồ là Nhạc Hỷ đã xong, trong tay còn cầm báo cáo chẩn đoán của bác sĩ và đơn thuốc được kê.Thì ra cơ thể này không phải là đau bụng kinh bẩm sinh mà bị lạc nội mạc ***** nhẹ, uống thuốc trị liệu là tốt rồi, không phải bệnh nặng gì.(Chú thích: Lạc nội mạc ***** là tình trạng xảy ra khi các tế bào nội mạc ***** (hay màng trong *****, là loại mô hình thành nên lớp niêm mạc *****) được tìm thấy bên ngoài ***** của phụ nữ.)Sau khi giáo viên xem xong cũng yên lòng, tiếp tục cùng cô đi lấy thuốc, nhân tiện còn muốn mua đai kinh nguyệt, tiền đều là Nhạc Hỷ trả.May trên người cô còn tiền dư nếu không lần này cũng không ứng phó được.Khi nhận đai kinh nguyệt, mặt Nhạc Hỷ hơi ngại ngùng.So với thứ này, cô vẫn muốn dùng băng vệ sinh hơn nhưng đáng tiếc lúc này băng vệ sinh dường như mới được lan truyền vào, cũng không biết có thể mua ở đâu, trước mắt đành phải dùng đai kinh nguyệt cái đã.Làm xong những chuyện này, hai cô trò từ bệnh viện đi ra, đi ngang qua một đám người cũng vừa tới, đột nhiên một âm thanh quen thuộc vang lên.“Đồng chí Nhạc Hỷ, em bị bệnh?"Nghe ra sự quan tâm trong giọng nói, Nhạc Hỷ ngẩng đầu lên nhìn, người nói chuyện không ai khác chính là Vệ Thành..

Mọi chuyện từng bước dựa theo kế hoạch của mẹ con Khúc Lập Quốc mà phát triển, hai bên từ cãi vã giữa phụ nữ nhanh chóng biến thành ẩu đả giữa đàn ông, trong phòng bệnh cũng không đủ cho bọn họ phát huy, cuối cùng trực tiếp đánh ngoài hành lang, bị rất nhiều người trong bệnh viện đến vây xem.

Lúc ấy Nhạc Hỷ cũng ở hiện trường, đúng lúc nhìn thấy cuộc náo loạn này.

Cô phát hiện là của cha mẹ đứa bé cô và Vệ Thành cứu đang đánh nhau với họ hàng, hơn nữa họ hàng kia còn là ủy ban cách mạng, cô lập tức không nhịn được khẽ nảy ra nhiều suy nghĩ.

Thử nghĩ một chút, nếu như nhà bọn họ là kẻ thù của nhà Vệ Thành rồi lại liên tưởng đến tình huống hiện giờ của nhà Vệ Thành thì tức khắc hiểu được mọi chuyện ngay.

Người có thù với anh hẳn là không phải là cha mẹ của đứa nhỏ kia mà chính là họ hàng của ủy ban cách mạng này.

Nhạc Hỷ một bên thầm cân nhắc trong lòng một bên vẫn không quên xem xong chuyện khôi hài của hai nhà đang đánh nhau, cô định chờ cuối tuần đi xem phim gặp Vệ Thành sẽ kể chuyện này với anh, anh nghe xong chắc là có thể vui vẻ hơn.

Sự tình náo loạn kinh động đến bệnh viện, cuối cùng hai người bị kéo ra.

Khúc Lập Quốc nhân cơ hội nói lời tuyệt giao ra, lắc đầu mà bỏ đi.

Khúc Lập Đảng hung hăng phun ra một ngụm nước bọt dính máu, anh ta cũng không thèm ngăn.

Lần này, hai nhà ầm ĩ đến một trận.

Mọi người thổn thức bàn tán sôi nổi, vây quanh hành lang thật lâu cũng không tan.

Nhạc Hỷ nhìn thấy giáo viên đang vẫy tay với cô ở cửa phụ khoa phía trước, cô lập tức xuyên qua đám người, cô ấy hỏi: "Em nghẹn đủ nước tiểu chưa? Sắp đến lượt em rồi, có phải còn khó chịu đúng không, lát nữa tôi sẽ gọi bác sĩ xem cho em một chút.

"Nhạc Hỷ gật đầu, lực chú ý từ sự náo nhiệt vừa rồi quay về, cô lập tức cảm thấy được cả người mềm nhũn, bụng vô cùng đau đớn.

Hiện giờ cô xuất hiện ở đây cũng là bởi vì chuyện này.

Ban đầu cô đang học ở trường đột nhiên bị bạn dì đến thăm, còn mang theo một món quà đến tận nhà: đau bụng kinh.

Kiếp trước cô có thể chất là không đau bụng kinh, mới chỉ nghe người khác nói chuyện mệt người này chứ chưa từng tự cảm nhận, không ngờ đời này cô lại có thể cảm nhận được một chút.

Nói thật, cảm giác cũng không dễ chịu lắm, hơn nữa sau khi bị giáo viên phát hiện còn nói cô đau không bình thường, đề phòng có gì xảy ra đành đưa cô đến bệnh viện kiểm tra, không có việc gì là tốt nhất, nếu có bệnh thì phát hiện sớm sẽ có thể điều trị.

Theo sự tiết lộ của giáo viên, điều kiện của bệnh viện này rất tốt, còn có cả máy siêu âm B, không biết thế hệ này với thế hệ sau có gì khác nhau không.

Nhạc Hỷ say sưa oán thầm, rất nhanh đã đến lượt cô đi vào.

Bên trong có nữ bác sĩ và nữ y tá, giáo viên yên tâm chờ cô ở ngoài cửa.

Không đến năm phút đồng hồ là Nhạc Hỷ đã xong, trong tay còn cầm báo cáo chẩn đoán của bác sĩ và đơn thuốc được kê.

Thì ra cơ thể này không phải là đau bụng kinh bẩm sinh mà bị lạc nội mạc ***** nhẹ, uống thuốc trị liệu là tốt rồi, không phải bệnh nặng gì.

(Chú thích: Lạc nội mạc ***** là tình trạng xảy ra khi các tế bào nội mạc ***** (hay màng trong *****, là loại mô hình thành nên lớp niêm mạc *****) được tìm thấy bên ngoài ***** của phụ nữ.

)Sau khi giáo viên xem xong cũng yên lòng, tiếp tục cùng cô đi lấy thuốc, nhân tiện còn muốn mua đai kinh nguyệt, tiền đều là Nhạc Hỷ trả.

May trên người cô còn tiền dư nếu không lần này cũng không ứng phó được.

Khi nhận đai kinh nguyệt, mặt Nhạc Hỷ hơi ngại ngùng.

So với thứ này, cô vẫn muốn dùng băng vệ sinh hơn nhưng đáng tiếc lúc này băng vệ sinh dường như mới được lan truyền vào, cũng không biết có thể mua ở đâu, trước mắt đành phải dùng đai kinh nguyệt cái đã.

Làm xong những chuyện này, hai cô trò từ bệnh viện đi ra, đi ngang qua một đám người cũng vừa tới, đột nhiên một âm thanh quen thuộc vang lên.

“Đồng chí Nhạc Hỷ, em bị bệnh?"Nghe ra sự quan tâm trong giọng nói, Nhạc Hỷ ngẩng đầu lên nhìn, người nói chuyện không ai khác chính là Vệ Thành.

.

Thập Niên 80 Gả Cho Nam ChínhTác giả: Cửu Châu đại nhânTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng họp ánh đèn sáng rực, Nhạc Hỷ và chủ quản trọc đầu đang ngồi đối diện bên bàn tròn. Đối phương nhìn cô một cái, đầu tiên cười tít mắt rồi mở miệng. “Nhạc Hỷ à, tính đi tính lại chúng ta đã làm việc chung mấy năm rồi, tuổi nghề của cô vẫn là dài nhất trong nhân viên nữ của ngành chúng ta. Nghe nói gần đây cô đang xem mắt? Thông thường người phụ nữ ba mươi tuổi phải nên chú trọng vào gia đình con cái, thực ra thương trường là không quan trọng. Vì vậy, công ty bên này tính toán để cô chuyển cương vị, thuận tiện dành chút thời gian tinh lực giải quyết chuyện dựng vợ gả chồng…”Nói lại nói, gương mặt tươi cười của đầu trọc đột nhiên biến thành mặt quái vật nhe nanh múa vuốt, bắt đầu méo mó gầm gừ với cô…Tuổi của cô đã lớn như vậy rồi, tiếp theo có phải rất nhanh sẽ phải kết hôn mang thai xin nghỉ sinh con?Cô không mau chóng từ chức về nhà hầu hạ người đàn ông sinh em bé nuôi con, chen chúc trong đống làm ông cái gì?Một người phụ nữ già lớn tuổi chưa kết hôn, thâm niên còn cao… Mọi chuyện từng bước dựa theo kế hoạch của mẹ con Khúc Lập Quốc mà phát triển, hai bên từ cãi vã giữa phụ nữ nhanh chóng biến thành ẩu đả giữa đàn ông, trong phòng bệnh cũng không đủ cho bọn họ phát huy, cuối cùng trực tiếp đánh ngoài hành lang, bị rất nhiều người trong bệnh viện đến vây xem.Lúc ấy Nhạc Hỷ cũng ở hiện trường, đúng lúc nhìn thấy cuộc náo loạn này.Cô phát hiện là của cha mẹ đứa bé cô và Vệ Thành cứu đang đánh nhau với họ hàng, hơn nữa họ hàng kia còn là ủy ban cách mạng, cô lập tức không nhịn được khẽ nảy ra nhiều suy nghĩ.Thử nghĩ một chút, nếu như nhà bọn họ là kẻ thù của nhà Vệ Thành rồi lại liên tưởng đến tình huống hiện giờ của nhà Vệ Thành thì tức khắc hiểu được mọi chuyện ngay.Người có thù với anh hẳn là không phải là cha mẹ của đứa nhỏ kia mà chính là họ hàng của ủy ban cách mạng này.Nhạc Hỷ một bên thầm cân nhắc trong lòng một bên vẫn không quên xem xong chuyện khôi hài của hai nhà đang đánh nhau, cô định chờ cuối tuần đi xem phim gặp Vệ Thành sẽ kể chuyện này với anh, anh nghe xong chắc là có thể vui vẻ hơn.Sự tình náo loạn kinh động đến bệnh viện, cuối cùng hai người bị kéo ra.Khúc Lập Quốc nhân cơ hội nói lời tuyệt giao ra, lắc đầu mà bỏ đi.Khúc Lập Đảng hung hăng phun ra một ngụm nước bọt dính máu, anh ta cũng không thèm ngăn.Lần này, hai nhà ầm ĩ đến một trận.Mọi người thổn thức bàn tán sôi nổi, vây quanh hành lang thật lâu cũng không tan.Nhạc Hỷ nhìn thấy giáo viên đang vẫy tay với cô ở cửa phụ khoa phía trước, cô lập tức xuyên qua đám người, cô ấy hỏi: "Em nghẹn đủ nước tiểu chưa? Sắp đến lượt em rồi, có phải còn khó chịu đúng không, lát nữa tôi sẽ gọi bác sĩ xem cho em một chút."Nhạc Hỷ gật đầu, lực chú ý từ sự náo nhiệt vừa rồi quay về, cô lập tức cảm thấy được cả người mềm nhũn, bụng vô cùng đau đớn.Hiện giờ cô xuất hiện ở đây cũng là bởi vì chuyện này.Ban đầu cô đang học ở trường đột nhiên bị bạn dì đến thăm, còn mang theo một món quà đến tận nhà: đau bụng kinh.Kiếp trước cô có thể chất là không đau bụng kinh, mới chỉ nghe người khác nói chuyện mệt người này chứ chưa từng tự cảm nhận, không ngờ đời này cô lại có thể cảm nhận được một chút.Nói thật, cảm giác cũng không dễ chịu lắm, hơn nữa sau khi bị giáo viên phát hiện còn nói cô đau không bình thường, đề phòng có gì xảy ra đành đưa cô đến bệnh viện kiểm tra, không có việc gì là tốt nhất, nếu có bệnh thì phát hiện sớm sẽ có thể điều trị.Theo sự tiết lộ của giáo viên, điều kiện của bệnh viện này rất tốt, còn có cả máy siêu âm B, không biết thế hệ này với thế hệ sau có gì khác nhau không.Nhạc Hỷ say sưa oán thầm, rất nhanh đã đến lượt cô đi vào.Bên trong có nữ bác sĩ và nữ y tá, giáo viên yên tâm chờ cô ở ngoài cửa.Không đến năm phút đồng hồ là Nhạc Hỷ đã xong, trong tay còn cầm báo cáo chẩn đoán của bác sĩ và đơn thuốc được kê.Thì ra cơ thể này không phải là đau bụng kinh bẩm sinh mà bị lạc nội mạc ***** nhẹ, uống thuốc trị liệu là tốt rồi, không phải bệnh nặng gì.(Chú thích: Lạc nội mạc ***** là tình trạng xảy ra khi các tế bào nội mạc ***** (hay màng trong *****, là loại mô hình thành nên lớp niêm mạc *****) được tìm thấy bên ngoài ***** của phụ nữ.)Sau khi giáo viên xem xong cũng yên lòng, tiếp tục cùng cô đi lấy thuốc, nhân tiện còn muốn mua đai kinh nguyệt, tiền đều là Nhạc Hỷ trả.May trên người cô còn tiền dư nếu không lần này cũng không ứng phó được.Khi nhận đai kinh nguyệt, mặt Nhạc Hỷ hơi ngại ngùng.So với thứ này, cô vẫn muốn dùng băng vệ sinh hơn nhưng đáng tiếc lúc này băng vệ sinh dường như mới được lan truyền vào, cũng không biết có thể mua ở đâu, trước mắt đành phải dùng đai kinh nguyệt cái đã.Làm xong những chuyện này, hai cô trò từ bệnh viện đi ra, đi ngang qua một đám người cũng vừa tới, đột nhiên một âm thanh quen thuộc vang lên.“Đồng chí Nhạc Hỷ, em bị bệnh?"Nghe ra sự quan tâm trong giọng nói, Nhạc Hỷ ngẩng đầu lên nhìn, người nói chuyện không ai khác chính là Vệ Thành..

Chương 50: 50: Một Màn Kịch 2