Tác giả:

Edit: Quanh Beta: Nhược Vy Lần đầu tiên Christa gặp người đàn ông kia, là ở lễ trưởng thành của cô. Lúc ấy cô đang nâng cốc với khách mời, lại bị tiếng kinh hô của bạn thân hấp dẫn. Cô xoay người, mắt chạm mắt với người đàn ông trước đại sảnh. Đó là một đôi mắt xinh đẹp màu đỏ thẫm, có ý cười, nhưng lại vô cùng xa cách, chủ nhân của đôi mắt mặc một bộ âu phục phong cách Gothic, hơi ngẩng cao đầu, mang cảm giác ung dung cao quý, tao nhã hơn người. Anh ta nhìn cô, nở nụ cười mỉm, khẽ gật đầu. Bạn thân ở bên cạnh đã kích động tới mức ngất xỉu, Christa chỉ có thể đề phòng không để cho cô ấy ngã xuống, cùng mọi người cúi đầu hành lễ. "Trời ơi! Là KarlHeinz! Là KarlHeinz-sama! Mình chưa bao giờ được đứng gần ngài ấy như vậy!" Cô bạn Limia hét chói tai. Christa cố gắng giữ vững động tác quỳ gối hành lễ, ngẩng đầu dậy, thấy otou-sama đứng cạnh người đàn ông đó, vẫy tay gọi cô lại gần. Đỡ Limia tới sofa nghỉ ngơi, Chirsta nở nụ cười mỉm, tao nhã đi qua. Hương hoa hồng xộc vào mũi, không hiểu…

Chương 4: Trốn

Không Phải Đóa Hồng TrắngTác giả: Cách LâmTruyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Quanh Beta: Nhược Vy Lần đầu tiên Christa gặp người đàn ông kia, là ở lễ trưởng thành của cô. Lúc ấy cô đang nâng cốc với khách mời, lại bị tiếng kinh hô của bạn thân hấp dẫn. Cô xoay người, mắt chạm mắt với người đàn ông trước đại sảnh. Đó là một đôi mắt xinh đẹp màu đỏ thẫm, có ý cười, nhưng lại vô cùng xa cách, chủ nhân của đôi mắt mặc một bộ âu phục phong cách Gothic, hơi ngẩng cao đầu, mang cảm giác ung dung cao quý, tao nhã hơn người. Anh ta nhìn cô, nở nụ cười mỉm, khẽ gật đầu. Bạn thân ở bên cạnh đã kích động tới mức ngất xỉu, Christa chỉ có thể đề phòng không để cho cô ấy ngã xuống, cùng mọi người cúi đầu hành lễ. "Trời ơi! Là KarlHeinz! Là KarlHeinz-sama! Mình chưa bao giờ được đứng gần ngài ấy như vậy!" Cô bạn Limia hét chói tai. Christa cố gắng giữ vững động tác quỳ gối hành lễ, ngẩng đầu dậy, thấy otou-sama đứng cạnh người đàn ông đó, vẫy tay gọi cô lại gần. Đỡ Limia tới sofa nghỉ ngơi, Chirsta nở nụ cười mỉm, tao nhã đi qua. Hương hoa hồng xộc vào mũi, không hiểu… Edit: QuanhBeta: Nhược VyNếu bị người ta cưỡng *****, nên làm như thế nào?Nếu không muốn uốn gối chịu nhục, vậy hãy trốn đi.Christa nói được làm được.Ở Ma Giới không có chỗ trốn, vậy tới thế giới loài người.Cô uống thuốc đổi màu mắt, mang trang sức châu báu cần thiết, dẫn theo người mẹ yếu ớt nhu nhược, cẩn thận trốn đông trốn tây, cuối cùng quyết định sống ở một thị trấn phồn hoa.Càng là nơi sầm uất, càng không bị phát hiệnChrista uống trà, thỏa mãn nở nụ cười.Đáng tiếc chỉ có thể ở tối đa trong vòng mười năm, dù sao cô và mẹ cũng không phải người bình thường, không thể giải thích được lý do tại sao vẫn trẻ mãi không già.Nhưng cho dù có rắc rối... chỉ cần không phải thấy người đàn ông kia, cô cũng cam lòng.Cô ngáp miệng, vươn vai một cách bất nhã.Chỉ tiếc có một số việc, trốn không được, muốn trốn cũng không xong.

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

Nếu bị người ta cưỡng *****, nên làm như thế nào?

Nếu không muốn uốn gối chịu nhục, vậy hãy trốn đi.

Christa nói được làm được.

Ở Ma Giới không có chỗ trốn, vậy tới thế giới loài người.

Cô uống thuốc đổi màu mắt, mang trang sức châu báu cần thiết, dẫn theo người mẹ yếu ớt nhu nhược, cẩn thận trốn đông trốn tây, cuối cùng quyết định sống ở một thị trấn phồn hoa.

Càng là nơi sầm uất, càng không bị phát hiện

Christa uống trà, thỏa mãn nở nụ cười.

Đáng tiếc chỉ có thể ở tối đa trong vòng mười năm, dù sao cô và mẹ cũng không phải người bình thường, không thể giải thích được lý do tại sao vẫn trẻ mãi không già.

Nhưng cho dù có rắc rối... chỉ cần không phải thấy người đàn ông kia, cô cũng cam lòng.

Cô ngáp miệng, vươn vai một cách bất nhã.

Chỉ tiếc có một số việc, trốn không được, muốn trốn cũng không xong.

Không Phải Đóa Hồng TrắngTác giả: Cách LâmTruyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Quanh Beta: Nhược Vy Lần đầu tiên Christa gặp người đàn ông kia, là ở lễ trưởng thành của cô. Lúc ấy cô đang nâng cốc với khách mời, lại bị tiếng kinh hô của bạn thân hấp dẫn. Cô xoay người, mắt chạm mắt với người đàn ông trước đại sảnh. Đó là một đôi mắt xinh đẹp màu đỏ thẫm, có ý cười, nhưng lại vô cùng xa cách, chủ nhân của đôi mắt mặc một bộ âu phục phong cách Gothic, hơi ngẩng cao đầu, mang cảm giác ung dung cao quý, tao nhã hơn người. Anh ta nhìn cô, nở nụ cười mỉm, khẽ gật đầu. Bạn thân ở bên cạnh đã kích động tới mức ngất xỉu, Christa chỉ có thể đề phòng không để cho cô ấy ngã xuống, cùng mọi người cúi đầu hành lễ. "Trời ơi! Là KarlHeinz! Là KarlHeinz-sama! Mình chưa bao giờ được đứng gần ngài ấy như vậy!" Cô bạn Limia hét chói tai. Christa cố gắng giữ vững động tác quỳ gối hành lễ, ngẩng đầu dậy, thấy otou-sama đứng cạnh người đàn ông đó, vẫy tay gọi cô lại gần. Đỡ Limia tới sofa nghỉ ngơi, Chirsta nở nụ cười mỉm, tao nhã đi qua. Hương hoa hồng xộc vào mũi, không hiểu… Edit: QuanhBeta: Nhược VyNếu bị người ta cưỡng *****, nên làm như thế nào?Nếu không muốn uốn gối chịu nhục, vậy hãy trốn đi.Christa nói được làm được.Ở Ma Giới không có chỗ trốn, vậy tới thế giới loài người.Cô uống thuốc đổi màu mắt, mang trang sức châu báu cần thiết, dẫn theo người mẹ yếu ớt nhu nhược, cẩn thận trốn đông trốn tây, cuối cùng quyết định sống ở một thị trấn phồn hoa.Càng là nơi sầm uất, càng không bị phát hiệnChrista uống trà, thỏa mãn nở nụ cười.Đáng tiếc chỉ có thể ở tối đa trong vòng mười năm, dù sao cô và mẹ cũng không phải người bình thường, không thể giải thích được lý do tại sao vẫn trẻ mãi không già.Nhưng cho dù có rắc rối... chỉ cần không phải thấy người đàn ông kia, cô cũng cam lòng.Cô ngáp miệng, vươn vai một cách bất nhã.Chỉ tiếc có một số việc, trốn không được, muốn trốn cũng không xong.

Chương 4: Trốn