Tác giả:

Edit by Triệu ViuVốn dĩ cửa hàng của Thời Tiểu Ngư đột ngột nổi tiếng sau một đêm, nhưng cô vẫn thấy không vui.Một tuần trước, phía “Tâm nguyện mỹ thực” đã tung ra một đoạn video ngắn bên lề, đó là lúc Kính Gia Uyên còn sống, tham gia một chương trình giải trí âm nhạc. Lúc nghỉ ngơi trong khi ghi hình chương trình giải trí, anh đã nói chuyện trời đất với bạn bè của mình.Anh nói: Cửa hàng đồ ăn nhanh, hận gặp nhau trễ.Người trong video ngắn kia chỉ mới 27 tuổi, khuôn mặt nổi tiếng toàn cầu, anh cực kỳ dịu dàng với tất cả mọi người.Anh là thiên tài, vừa ra mắt đã đứng trên đỉnh.Năm 18 tuổi, ca khúc ra mắt của anh là “Sinh mệnh” đã khiến toàn bộ giới âm nhạc phải cảm động. Anh thiện lương, sự quý trọng và tình yêu của anh dành cho thế giới này khiến ai nghe được bài hát ấy cũng phải cảm động.Ca khúc xao xuyến, ca từ được mài giũa, giọng hát cao vút khác biệt khiến bài hát này nổi tiếng khắp chốn. Không biết vì sao bài hát này lại mang đến hy vọng cho biết bao nhiêu mảnh đời, tô thêm màu…

Chương 43: 43: Đỉnh Vinh Quang… 3

Những Ngày Du Lịch Cùng IdolTác giả: Thỏ Nhĩ TềTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng SinhEdit by Triệu ViuVốn dĩ cửa hàng của Thời Tiểu Ngư đột ngột nổi tiếng sau một đêm, nhưng cô vẫn thấy không vui.Một tuần trước, phía “Tâm nguyện mỹ thực” đã tung ra một đoạn video ngắn bên lề, đó là lúc Kính Gia Uyên còn sống, tham gia một chương trình giải trí âm nhạc. Lúc nghỉ ngơi trong khi ghi hình chương trình giải trí, anh đã nói chuyện trời đất với bạn bè của mình.Anh nói: Cửa hàng đồ ăn nhanh, hận gặp nhau trễ.Người trong video ngắn kia chỉ mới 27 tuổi, khuôn mặt nổi tiếng toàn cầu, anh cực kỳ dịu dàng với tất cả mọi người.Anh là thiên tài, vừa ra mắt đã đứng trên đỉnh.Năm 18 tuổi, ca khúc ra mắt của anh là “Sinh mệnh” đã khiến toàn bộ giới âm nhạc phải cảm động. Anh thiện lương, sự quý trọng và tình yêu của anh dành cho thế giới này khiến ai nghe được bài hát ấy cũng phải cảm động.Ca khúc xao xuyến, ca từ được mài giũa, giọng hát cao vút khác biệt khiến bài hát này nổi tiếng khắp chốn. Không biết vì sao bài hát này lại mang đến hy vọng cho biết bao nhiêu mảnh đời, tô thêm màu… Ngay khi Tông Lương nghĩ rằng đến đây là kết thúc, vậy mà Kính Gia Uyên đã cầm một nửa bát còn lại lên, đổ vào bát của mình.Cái này còn chưa tính, vậy mà anh! ăn hết!Khi máy quay quay cảnh cái bát ăn hết đến mức sạch bóng, Tông Lương kích động nhảy dựng lên khỏi ghế sô pha.Đôi tay run lên vì phấn khích.Anh anh anh… anh đã ăn hết sạch một phần cơm!Trong mấy năm nay, đây là lần đầu tiên!Tông Lương mừng rỡ muốn khóc, anh ấy vội vàng rút khăn giấy ra lau nước mũi, hơi kích động đến mức nói năng lộn xộn.Ai đã làm món cơm chiên này? Dù giá cao bao nhiêu, anh ấy cũng muốn mời..Không đúng, xét từ những mẩu tin bên lề kia, món này được làm bởi Tiêu Nhã hoặc Thời Tiểu Ngư (gạch bỏ).Tiêu Nhã, thì tiền cũng vô dụng.Trong mắt Tông Lương lóe lên suy nghĩ, chờ đến khi chương trình kết thúc, có thể cân nhắc đến việc tâm sự vui vẻ với người đại diện của Tiêu Nhã.Dùng cơ hội việc làm, để đổi lấy cô ấy có thể nấu thêm vài bữa cho Gia Uyên, hoặc là! Đang nghĩ tới đây, trong đầu anh ấy đột nhiên hiện lên một ý nghĩ, chẳng lẽ cơm chiên này, sẽ có một chút khả năng nào hay không, là do Thời Tiểu Ngư làm?Suy nghĩ này vừa mới bắt đầu hiện ra, đã bị anh ấy đã tàn nhẫn gạch bỏ.Nói đùa gì thế, cái người mưu mô đó có thể làm cơm chiên ngon như vậy ư?Nhưng nếu thật sự là cô! Vẻ mặt Tông Lương trở nên có hơi phức tạp, hy vọng ông trời đừng đùa giỡn anh ấy như vậy.Ở phía bên kia, sau khi cả ba chụp ảnh xong, dạo quanh Quảng trường Durbar với tâm trạng vui vẻ.Về phần Tiêu Nhã sau khi chạy đến xem hiệu ứng của bức ảnh, chỉ nhìn vào để nhận xét, cô ấy không khỏi hơi nhíu mày.Trong bức ảnh này, Thời Tiểu Ngư cười tinh nghịch dưới ánh mặt trời, còn Kính Gia Uyên trông vô cùng ấm áp, ngay cả anh quay phim còn bắt được khoảnh khắc anh nhẹ nhàng gãi cằm của chú bồ câu non.Cả hai đều chụp ảnh rất có cảm xúc, nhưng chỉ có cô ấy là người mặc váy, mặc dù tư thế ngồi xuống của cô ấy rất tao nhã, nhưng so sánh với Thời Tiểu Ngư Kính Gia Uyên, cô ấy có vẻ có cảm giác kém hơn.Có vẻ, cô ấy không thích hợp để ngồi xổm, thích hợp đứng dậy chụp ảnh hơn.Bức ảnh này chắc chắn sau này tổ chương trình sẽ tung ra, tới danh lam thắng cảnh tiếp theo, cô ấy phải chú ý, không được ngồi xổm xuống để chụp ảnh nữa.Ba người họ cùng nhau đi dạo quanh Quảng trường Durbar, giọng nói trong trẻo của Kính Gia Uyên kể cho hai người họ nghe, những gì anh biết về nơi này.Ba người đi tới đi lui, thì thấy trước mặt có một nhóm người đang tụ tập, đến gần, mới phát hiện những người này hóa ra là một đoàn du lịch đến từ Trung Quốc.Hướng dẫn viên trong số họ đang giới thiệu về lịch sử và văn hóa của Quảng trường Durbar.Ba người đến gần, chỉ nghe hướng dẫn viên giải thích: "Đây là đền thờ nữ thần Kumari nổi tiếng.Hôm nay mọi người rất may mắn, nữ thần sẽ sớm xuất hiện ở cửa sổ, để tôi giới thiệu một chút quy tắc nhé, lát nữa khi nữ thần xuất hiện, mọi người không thể châu đầu ghé tai nhau nói chuyện, càng không được chụp ảnh.”Ba người nghe thấy vậy đều sửng sốt, nhưng rất nhanh trên mặt lộ ra ý kinh ngạc.Nữ thần sắp xuất hiện ở cửa sổ, đây chính là một cơ hội hiếm có..

Ngay khi Tông Lương nghĩ rằng đến đây là kết thúc, vậy mà Kính Gia Uyên đã cầm một nửa bát còn lại lên, đổ vào bát của mình.

Cái này còn chưa tính, vậy mà anh! ăn hết!Khi máy quay quay cảnh cái bát ăn hết đến mức sạch bóng, Tông Lương kích động nhảy dựng lên khỏi ghế sô pha.

Đôi tay run lên vì phấn khích.

Anh anh anh… anh đã ăn hết sạch một phần cơm!Trong mấy năm nay, đây là lần đầu tiên!Tông Lương mừng rỡ muốn khóc, anh ấy vội vàng rút khăn giấy ra lau nước mũi, hơi kích động đến mức nói năng lộn xộn.

Ai đã làm món cơm chiên này? Dù giá cao bao nhiêu, anh ấy cũng muốn mời.

.

Không đúng, xét từ những mẩu tin bên lề kia, món này được làm bởi Tiêu Nhã hoặc Thời Tiểu Ngư (gạch bỏ).

Tiêu Nhã, thì tiền cũng vô dụng.

Trong mắt Tông Lương lóe lên suy nghĩ, chờ đến khi chương trình kết thúc, có thể cân nhắc đến việc tâm sự vui vẻ với người đại diện của Tiêu Nhã.

Dùng cơ hội việc làm, để đổi lấy cô ấy có thể nấu thêm vài bữa cho Gia Uyên, hoặc là! Đang nghĩ tới đây, trong đầu anh ấy đột nhiên hiện lên một ý nghĩ, chẳng lẽ cơm chiên này, sẽ có một chút khả năng nào hay không, là do Thời Tiểu Ngư làm?Suy nghĩ này vừa mới bắt đầu hiện ra, đã bị anh ấy đã tàn nhẫn gạch bỏ.

Nói đùa gì thế, cái người mưu mô đó có thể làm cơm chiên ngon như vậy ư?Nhưng nếu thật sự là cô! Vẻ mặt Tông Lương trở nên có hơi phức tạp, hy vọng ông trời đừng đùa giỡn anh ấy như vậy.

Ở phía bên kia, sau khi cả ba chụp ảnh xong, dạo quanh Quảng trường Durbar với tâm trạng vui vẻ.

Về phần Tiêu Nhã sau khi chạy đến xem hiệu ứng của bức ảnh, chỉ nhìn vào để nhận xét, cô ấy không khỏi hơi nhíu mày.

Trong bức ảnh này, Thời Tiểu Ngư cười tinh nghịch dưới ánh mặt trời, còn Kính Gia Uyên trông vô cùng ấm áp, ngay cả anh quay phim còn bắt được khoảnh khắc anh nhẹ nhàng gãi cằm của chú bồ câu non.

Cả hai đều chụp ảnh rất có cảm xúc, nhưng chỉ có cô ấy là người mặc váy, mặc dù tư thế ngồi xuống của cô ấy rất tao nhã, nhưng so sánh với Thời Tiểu Ngư Kính Gia Uyên, cô ấy có vẻ có cảm giác kém hơn.

Có vẻ, cô ấy không thích hợp để ngồi xổm, thích hợp đứng dậy chụp ảnh hơn.

Bức ảnh này chắc chắn sau này tổ chương trình sẽ tung ra, tới danh lam thắng cảnh tiếp theo, cô ấy phải chú ý, không được ngồi xổm xuống để chụp ảnh nữa.

Ba người họ cùng nhau đi dạo quanh Quảng trường Durbar, giọng nói trong trẻo của Kính Gia Uyên kể cho hai người họ nghe, những gì anh biết về nơi này.

Ba người đi tới đi lui, thì thấy trước mặt có một nhóm người đang tụ tập, đến gần, mới phát hiện những người này hóa ra là một đoàn du lịch đến từ Trung Quốc.

Hướng dẫn viên trong số họ đang giới thiệu về lịch sử và văn hóa của Quảng trường Durbar.

Ba người đến gần, chỉ nghe hướng dẫn viên giải thích: "Đây là đền thờ nữ thần Kumari nổi tiếng.

Hôm nay mọi người rất may mắn, nữ thần sẽ sớm xuất hiện ở cửa sổ, để tôi giới thiệu một chút quy tắc nhé, lát nữa khi nữ thần xuất hiện, mọi người không thể châu đầu ghé tai nhau nói chuyện, càng không được chụp ảnh.

”Ba người nghe thấy vậy đều sửng sốt, nhưng rất nhanh trên mặt lộ ra ý kinh ngạc.

Nữ thần sắp xuất hiện ở cửa sổ, đây chính là một cơ hội hiếm có.

.

Những Ngày Du Lịch Cùng IdolTác giả: Thỏ Nhĩ TềTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng SinhEdit by Triệu ViuVốn dĩ cửa hàng của Thời Tiểu Ngư đột ngột nổi tiếng sau một đêm, nhưng cô vẫn thấy không vui.Một tuần trước, phía “Tâm nguyện mỹ thực” đã tung ra một đoạn video ngắn bên lề, đó là lúc Kính Gia Uyên còn sống, tham gia một chương trình giải trí âm nhạc. Lúc nghỉ ngơi trong khi ghi hình chương trình giải trí, anh đã nói chuyện trời đất với bạn bè của mình.Anh nói: Cửa hàng đồ ăn nhanh, hận gặp nhau trễ.Người trong video ngắn kia chỉ mới 27 tuổi, khuôn mặt nổi tiếng toàn cầu, anh cực kỳ dịu dàng với tất cả mọi người.Anh là thiên tài, vừa ra mắt đã đứng trên đỉnh.Năm 18 tuổi, ca khúc ra mắt của anh là “Sinh mệnh” đã khiến toàn bộ giới âm nhạc phải cảm động. Anh thiện lương, sự quý trọng và tình yêu của anh dành cho thế giới này khiến ai nghe được bài hát ấy cũng phải cảm động.Ca khúc xao xuyến, ca từ được mài giũa, giọng hát cao vút khác biệt khiến bài hát này nổi tiếng khắp chốn. Không biết vì sao bài hát này lại mang đến hy vọng cho biết bao nhiêu mảnh đời, tô thêm màu… Ngay khi Tông Lương nghĩ rằng đến đây là kết thúc, vậy mà Kính Gia Uyên đã cầm một nửa bát còn lại lên, đổ vào bát của mình.Cái này còn chưa tính, vậy mà anh! ăn hết!Khi máy quay quay cảnh cái bát ăn hết đến mức sạch bóng, Tông Lương kích động nhảy dựng lên khỏi ghế sô pha.Đôi tay run lên vì phấn khích.Anh anh anh… anh đã ăn hết sạch một phần cơm!Trong mấy năm nay, đây là lần đầu tiên!Tông Lương mừng rỡ muốn khóc, anh ấy vội vàng rút khăn giấy ra lau nước mũi, hơi kích động đến mức nói năng lộn xộn.Ai đã làm món cơm chiên này? Dù giá cao bao nhiêu, anh ấy cũng muốn mời..Không đúng, xét từ những mẩu tin bên lề kia, món này được làm bởi Tiêu Nhã hoặc Thời Tiểu Ngư (gạch bỏ).Tiêu Nhã, thì tiền cũng vô dụng.Trong mắt Tông Lương lóe lên suy nghĩ, chờ đến khi chương trình kết thúc, có thể cân nhắc đến việc tâm sự vui vẻ với người đại diện của Tiêu Nhã.Dùng cơ hội việc làm, để đổi lấy cô ấy có thể nấu thêm vài bữa cho Gia Uyên, hoặc là! Đang nghĩ tới đây, trong đầu anh ấy đột nhiên hiện lên một ý nghĩ, chẳng lẽ cơm chiên này, sẽ có một chút khả năng nào hay không, là do Thời Tiểu Ngư làm?Suy nghĩ này vừa mới bắt đầu hiện ra, đã bị anh ấy đã tàn nhẫn gạch bỏ.Nói đùa gì thế, cái người mưu mô đó có thể làm cơm chiên ngon như vậy ư?Nhưng nếu thật sự là cô! Vẻ mặt Tông Lương trở nên có hơi phức tạp, hy vọng ông trời đừng đùa giỡn anh ấy như vậy.Ở phía bên kia, sau khi cả ba chụp ảnh xong, dạo quanh Quảng trường Durbar với tâm trạng vui vẻ.Về phần Tiêu Nhã sau khi chạy đến xem hiệu ứng của bức ảnh, chỉ nhìn vào để nhận xét, cô ấy không khỏi hơi nhíu mày.Trong bức ảnh này, Thời Tiểu Ngư cười tinh nghịch dưới ánh mặt trời, còn Kính Gia Uyên trông vô cùng ấm áp, ngay cả anh quay phim còn bắt được khoảnh khắc anh nhẹ nhàng gãi cằm của chú bồ câu non.Cả hai đều chụp ảnh rất có cảm xúc, nhưng chỉ có cô ấy là người mặc váy, mặc dù tư thế ngồi xuống của cô ấy rất tao nhã, nhưng so sánh với Thời Tiểu Ngư Kính Gia Uyên, cô ấy có vẻ có cảm giác kém hơn.Có vẻ, cô ấy không thích hợp để ngồi xổm, thích hợp đứng dậy chụp ảnh hơn.Bức ảnh này chắc chắn sau này tổ chương trình sẽ tung ra, tới danh lam thắng cảnh tiếp theo, cô ấy phải chú ý, không được ngồi xổm xuống để chụp ảnh nữa.Ba người họ cùng nhau đi dạo quanh Quảng trường Durbar, giọng nói trong trẻo của Kính Gia Uyên kể cho hai người họ nghe, những gì anh biết về nơi này.Ba người đi tới đi lui, thì thấy trước mặt có một nhóm người đang tụ tập, đến gần, mới phát hiện những người này hóa ra là một đoàn du lịch đến từ Trung Quốc.Hướng dẫn viên trong số họ đang giới thiệu về lịch sử và văn hóa của Quảng trường Durbar.Ba người đến gần, chỉ nghe hướng dẫn viên giải thích: "Đây là đền thờ nữ thần Kumari nổi tiếng.Hôm nay mọi người rất may mắn, nữ thần sẽ sớm xuất hiện ở cửa sổ, để tôi giới thiệu một chút quy tắc nhé, lát nữa khi nữ thần xuất hiện, mọi người không thể châu đầu ghé tai nhau nói chuyện, càng không được chụp ảnh.”Ba người nghe thấy vậy đều sửng sốt, nhưng rất nhanh trên mặt lộ ra ý kinh ngạc.Nữ thần sắp xuất hiện ở cửa sổ, đây chính là một cơ hội hiếm có..

Chương 43: 43: Đỉnh Vinh Quang… 3