Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…
Chương 628: Chương 628
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Hồ Đông Giác hít một ngụm khí lạnh, “Thật hay giả vậy? Chị cũng đừng có gạt em, cô gái xinh đẹp như vậy làm sao có thể là sinh viên của trường đại học Bắc Kinh?”Trong mắt của ông ta, những cô gái xinh đẹp sinh ra chỉ giỏi ca hát khiêu vũ, thành tích học tập chắc chắn sẽ không tốt.Vương Ỷ mỉm cười, “Có vài người từ lúc sinh ra đã là con cưng của ông trời, từ nhỏ đã có thể nghiền nát người khác.”Cho nên, đừng có mơ mộng hão huyền nữa.Hồ Đông Giác là người của nhà họ Hồ ở Hoa Thành, là một gia đình quyền quý rất có danh tiếng, từ nhỏ đã có được tất cả, “Em càng thấy thích cô ấy hơn rồi, làm sao bây giờ?”Vốn ông ta còn muốn thử yêu đương trước, nhưng mà hiện tại lại muốn cưới cô vào cửa làm vợ.Sắc mặt của Vương Ỷ lập tức trở nên lạnh lùng, ông ta đang nói cái quỷ gì vậy?Từ Kỳ cũng có chút tức giận, nhẹ giọng quát: “Đông Giác, đừng nói giỡn nữa.”Hồ Đông Giác kỳ thật là một người rất tốt, nhưng tính tình của ông ta lại quá mức háo thắng, đồ vật mà ông ta muốn thì phải nhất định có được.“Chị dâu, gia thế của cô ấy thế nào vậy ạ?”Vương Ỷ nhíu mày, “Cô bé đó không phải là người mà cậu có thể trêu chọc được đâu.”Ngay cả thủ lĩnh xã hội đen cũng phải chịu tổn thất trong tay cô bé, sự lợi hại của cô người bình thường đều không có cách nào tưởng tượng được đâu.Hồ Đông Giác nhíu mày, lòng háo thắng rục rịch, lập tức muốn đứng lên, đi về phía Lạc Di.Vương Ỷ tức giận đến tái mặt, người này đang muốn làm cái vậy? Phiền phức nhất là loại người này.Dáng vẻ ngày bình thường thật sự là không nhìn ra mà.“Sao anh lại có loại anh em chiến hữu như thế này vậy?”Từ Kỳ vẻ mặt bất đắc dĩ, “Từ nhỏ anh đã quen biết với cậu ấy rồi, con người của cậu ấy không xấu, anh sẽ nói lại với cậu ấy.”Lạc Di đang ăn rất ngon, đột nhiên có một người đàn ông đi tới. “Cô Lạc Di, xin chào, tôi là Hồ Đông Giác, là một sĩ quan quân đội, vì muốn để cho hai chúng ta có thể trở nên thân thiết hơn cho nên tôi muốn kết hôn với cô.”Lạc Quốc Vinh trợn mắt há hốc mồm, thời buổi này nếp sống càng ngày càng cởi mở, thời của bọn họ trước kia đâu có ai dám to gan như vậy chứ? Còn nữa, Tiểu Di của nhà ông vẫn còn nhỏ mà.Lạc Di chỉ muốn yên tĩnh ăn bữa cơm, cũng không muốn nhìn nhiều, làm dấu tay, A Văn ngay lập tức bước ra, “Xin đừng quấy rầy khi người khác đang dùng cơm, mời anh trở về vị trí của mình, cám ơn đã phối hợp.”Hồ Đông Giác vừa định đẩy người đang chắn trước mặt ra, lại bị A Văn khống chế, ông ta lập tức phản kích lại, hai người tiếp chiêu qua lại.Hồ Đông Giác vẻ mặt thay đổi, không dám tin nhìn A Văn, thân thủ này…Ông ta còn muốn tiếp tục thăm dò, thì âm thanh của Lạc Di lại nhẹ nhàng vang lên, “Không nên đánh nhau ở nơi công cộng, sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến cho mọi người, muốn đánh nhau thì tìm một nơi yên tĩnh mà đánh.”A Văn lập tức thu tay lại, “Vâng.”Hồ Đông Giác vô cùng bình tĩnh nhìn A Văn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, đây là bộ đội đặc chủng mà, làm sao có thể nghe theo lời nói của một cô gái nhỏ cơ chứ. “Anh là ai?”“Tôi là vệ sĩ của cô Lạc Di.” A Văn rất tức giận, cái gì gọi là muốn kết giao với cô chứ? Nói những lời như vậy trước công chúng sẽ không tốt cho thanh danh của con gái, hơn nữa cô Lạc Di đã có bạn trai rồi.Sắc mặt Vương Ỷ thật sự rất khó coi, “Lạc Di, người này khi còn bé từng bị sốt cao, làm đầu óc bị cháy hỏng rồi, là một... cháu hiểu mà.”Hồ Đông Giác: “...”Lạc Di đột nhiên hiểu ra, “Thì ra là như vậy, có cần cháu liên lạc với bệnh viện tâm thần ở Thành Bắc giúp đỡ một chút hay không?"
Hồ Đông Giác hít một ngụm khí lạnh, “Thật hay giả vậy? Chị cũng đừng có gạt em, cô gái xinh đẹp như vậy làm sao có thể là sinh viên của trường đại học Bắc Kinh?”
Trong mắt của ông ta, những cô gái xinh đẹp sinh ra chỉ giỏi ca hát khiêu vũ, thành tích học tập chắc chắn sẽ không tốt.
Vương Ỷ mỉm cười, “Có vài người từ lúc sinh ra đã là con cưng của ông trời, từ nhỏ đã có thể nghiền nát người khác.”
Cho nên, đừng có mơ mộng hão huyền nữa.
Hồ Đông Giác là người của nhà họ Hồ ở Hoa Thành, là một gia đình quyền quý rất có danh tiếng, từ nhỏ đã có được tất cả, “Em càng thấy thích cô ấy hơn rồi, làm sao bây giờ?”
Vốn ông ta còn muốn thử yêu đương trước, nhưng mà hiện tại lại muốn cưới cô vào cửa làm vợ.
Sắc mặt của Vương Ỷ lập tức trở nên lạnh lùng, ông ta đang nói cái quỷ gì vậy?
Từ Kỳ cũng có chút tức giận, nhẹ giọng quát: “Đông Giác, đừng nói giỡn nữa.”
Hồ Đông Giác kỳ thật là một người rất tốt, nhưng tính tình của ông ta lại quá mức háo thắng, đồ vật mà ông ta muốn thì phải nhất định có được.
“Chị dâu, gia thế của cô ấy thế nào vậy ạ?”
Vương Ỷ nhíu mày, “Cô bé đó không phải là người mà cậu có thể trêu chọc được đâu.”
Ngay cả thủ lĩnh xã hội đen cũng phải chịu tổn thất trong tay cô bé, sự lợi hại của cô người bình thường đều không có cách nào tưởng tượng được đâu.
Hồ Đông Giác nhíu mày, lòng háo thắng rục rịch, lập tức muốn đứng lên, đi về phía Lạc Di.
Vương Ỷ tức giận đến tái mặt, người này đang muốn làm cái vậy? Phiền phức nhất là loại người này.
Dáng vẻ ngày bình thường thật sự là không nhìn ra mà.
“Sao anh lại có loại anh em chiến hữu như thế này vậy?”
Từ Kỳ vẻ mặt bất đắc dĩ, “Từ nhỏ anh đã quen biết với cậu ấy rồi, con người của cậu ấy không xấu, anh sẽ nói lại với cậu ấy.”
Lạc Di đang ăn rất ngon, đột nhiên có một người đàn ông đi tới. “Cô Lạc Di, xin chào, tôi là Hồ Đông Giác, là một sĩ quan quân đội, vì muốn để cho hai chúng ta có thể trở nên thân thiết hơn cho nên tôi muốn kết hôn với cô.”
Lạc Quốc Vinh trợn mắt há hốc mồm, thời buổi này nếp sống càng ngày càng cởi mở, thời của bọn họ trước kia đâu có ai dám to gan như vậy chứ? Còn nữa, Tiểu Di của nhà ông vẫn còn nhỏ mà.
Lạc Di chỉ muốn yên tĩnh ăn bữa cơm, cũng không muốn nhìn nhiều, làm dấu tay, A Văn ngay lập tức bước ra, “Xin đừng quấy rầy khi người khác đang dùng cơm, mời anh trở về vị trí của mình, cám ơn đã phối hợp.”
Hồ Đông Giác vừa định đẩy người đang chắn trước mặt ra, lại bị A Văn khống chế, ông ta lập tức phản kích lại, hai người tiếp chiêu qua lại.
Hồ Đông Giác vẻ mặt thay đổi, không dám tin nhìn A Văn, thân thủ này…
Ông ta còn muốn tiếp tục thăm dò, thì âm thanh của Lạc Di lại nhẹ nhàng vang lên, “Không nên đánh nhau ở nơi công cộng, sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến cho mọi người, muốn đánh nhau thì tìm một nơi yên tĩnh mà đánh.”
A Văn lập tức thu tay lại, “Vâng.”
Hồ Đông Giác vô cùng bình tĩnh nhìn A Văn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, đây là bộ đội đặc chủng mà, làm sao có thể nghe theo lời nói của một cô gái nhỏ cơ chứ. “Anh là ai?”
“Tôi là vệ sĩ của cô Lạc Di.” A Văn rất tức giận, cái gì gọi là muốn kết giao với cô chứ? Nói những lời như vậy trước công chúng sẽ không tốt cho thanh danh của con gái, hơn nữa cô Lạc Di đã có bạn trai rồi.
Sắc mặt Vương Ỷ thật sự rất khó coi, “Lạc Di, người này khi còn bé từng bị sốt cao, làm đầu óc bị cháy hỏng rồi, là một... cháu hiểu mà.”
Hồ Đông Giác: “...”
Lạc Di đột nhiên hiểu ra, “Thì ra là như vậy, có cần cháu liên lạc với bệnh viện tâm thần ở Thành Bắc giúp đỡ một chút hay không?"
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Hồ Đông Giác hít một ngụm khí lạnh, “Thật hay giả vậy? Chị cũng đừng có gạt em, cô gái xinh đẹp như vậy làm sao có thể là sinh viên của trường đại học Bắc Kinh?”Trong mắt của ông ta, những cô gái xinh đẹp sinh ra chỉ giỏi ca hát khiêu vũ, thành tích học tập chắc chắn sẽ không tốt.Vương Ỷ mỉm cười, “Có vài người từ lúc sinh ra đã là con cưng của ông trời, từ nhỏ đã có thể nghiền nát người khác.”Cho nên, đừng có mơ mộng hão huyền nữa.Hồ Đông Giác là người của nhà họ Hồ ở Hoa Thành, là một gia đình quyền quý rất có danh tiếng, từ nhỏ đã có được tất cả, “Em càng thấy thích cô ấy hơn rồi, làm sao bây giờ?”Vốn ông ta còn muốn thử yêu đương trước, nhưng mà hiện tại lại muốn cưới cô vào cửa làm vợ.Sắc mặt của Vương Ỷ lập tức trở nên lạnh lùng, ông ta đang nói cái quỷ gì vậy?Từ Kỳ cũng có chút tức giận, nhẹ giọng quát: “Đông Giác, đừng nói giỡn nữa.”Hồ Đông Giác kỳ thật là một người rất tốt, nhưng tính tình của ông ta lại quá mức háo thắng, đồ vật mà ông ta muốn thì phải nhất định có được.“Chị dâu, gia thế của cô ấy thế nào vậy ạ?”Vương Ỷ nhíu mày, “Cô bé đó không phải là người mà cậu có thể trêu chọc được đâu.”Ngay cả thủ lĩnh xã hội đen cũng phải chịu tổn thất trong tay cô bé, sự lợi hại của cô người bình thường đều không có cách nào tưởng tượng được đâu.Hồ Đông Giác nhíu mày, lòng háo thắng rục rịch, lập tức muốn đứng lên, đi về phía Lạc Di.Vương Ỷ tức giận đến tái mặt, người này đang muốn làm cái vậy? Phiền phức nhất là loại người này.Dáng vẻ ngày bình thường thật sự là không nhìn ra mà.“Sao anh lại có loại anh em chiến hữu như thế này vậy?”Từ Kỳ vẻ mặt bất đắc dĩ, “Từ nhỏ anh đã quen biết với cậu ấy rồi, con người của cậu ấy không xấu, anh sẽ nói lại với cậu ấy.”Lạc Di đang ăn rất ngon, đột nhiên có một người đàn ông đi tới. “Cô Lạc Di, xin chào, tôi là Hồ Đông Giác, là một sĩ quan quân đội, vì muốn để cho hai chúng ta có thể trở nên thân thiết hơn cho nên tôi muốn kết hôn với cô.”Lạc Quốc Vinh trợn mắt há hốc mồm, thời buổi này nếp sống càng ngày càng cởi mở, thời của bọn họ trước kia đâu có ai dám to gan như vậy chứ? Còn nữa, Tiểu Di của nhà ông vẫn còn nhỏ mà.Lạc Di chỉ muốn yên tĩnh ăn bữa cơm, cũng không muốn nhìn nhiều, làm dấu tay, A Văn ngay lập tức bước ra, “Xin đừng quấy rầy khi người khác đang dùng cơm, mời anh trở về vị trí của mình, cám ơn đã phối hợp.”Hồ Đông Giác vừa định đẩy người đang chắn trước mặt ra, lại bị A Văn khống chế, ông ta lập tức phản kích lại, hai người tiếp chiêu qua lại.Hồ Đông Giác vẻ mặt thay đổi, không dám tin nhìn A Văn, thân thủ này…Ông ta còn muốn tiếp tục thăm dò, thì âm thanh của Lạc Di lại nhẹ nhàng vang lên, “Không nên đánh nhau ở nơi công cộng, sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến cho mọi người, muốn đánh nhau thì tìm một nơi yên tĩnh mà đánh.”A Văn lập tức thu tay lại, “Vâng.”Hồ Đông Giác vô cùng bình tĩnh nhìn A Văn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, đây là bộ đội đặc chủng mà, làm sao có thể nghe theo lời nói của một cô gái nhỏ cơ chứ. “Anh là ai?”“Tôi là vệ sĩ của cô Lạc Di.” A Văn rất tức giận, cái gì gọi là muốn kết giao với cô chứ? Nói những lời như vậy trước công chúng sẽ không tốt cho thanh danh của con gái, hơn nữa cô Lạc Di đã có bạn trai rồi.Sắc mặt Vương Ỷ thật sự rất khó coi, “Lạc Di, người này khi còn bé từng bị sốt cao, làm đầu óc bị cháy hỏng rồi, là một... cháu hiểu mà.”Hồ Đông Giác: “...”Lạc Di đột nhiên hiểu ra, “Thì ra là như vậy, có cần cháu liên lạc với bệnh viện tâm thần ở Thành Bắc giúp đỡ một chút hay không?"