Ta là một nữ sát thủ, tục xưng Phi Hoa, xếp hàng ba trên giang hồ. Dù chẳng biết thứ hạng này định ra dựa vào cái gì, nhưng khi ta thấy bảng danh sách sát thủ trong buổi họp hội nghị võ lâm liên minh, thì trong lòng rất lấy làm ngạo kiều a bậy, rất lấy làm kiêu ngạo. Sau đó vào một ngày nọ, ta bỗng nhận được một đơn nhờ cậy. Chiều hôm đó là một buổi chiều có tiết trời cực đẹp, ta ngồi trên một nhành của cây tuyết tùng* khổng lồ ngắm nhìn phong cảnh, đồng thời cũng đang đợi chủ thuê xuất hiện. Phóng tầm nhìn ra xa, trước mặt ta là những vách đá cheo leo dài bất tận. Giữa vách đá, có một con đường mòn, dài lắm, từng tầng từng tầng kéo dài lên đến tận đây. (*Cây thuộc họ thông) Con đường tuy gập ghềnh không được bằng phẳng nhưng lại không hề bị bít lối, nhìn theo từ hướng này, sẽ nhìn thấy toàn bộ không sót khúc nào. Lúc trước chủ thuê của ta cũng là xuất hiện ở khúc quanh này, sau đó một mình leo lên đây, không mang theo bất kỳ ai, chỉ mang một tờ đơn nhờ cậy bằng hình thức cố định và…

Chương 58: - Phiên ngoại: Về Quận chúa - ngọn nguồn cơn giận

Ám Sát Đối Tượng Là Hồ LyTác giả: Phong Nguyệt BạcTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Hài HướcTa là một nữ sát thủ, tục xưng Phi Hoa, xếp hàng ba trên giang hồ. Dù chẳng biết thứ hạng này định ra dựa vào cái gì, nhưng khi ta thấy bảng danh sách sát thủ trong buổi họp hội nghị võ lâm liên minh, thì trong lòng rất lấy làm ngạo kiều a bậy, rất lấy làm kiêu ngạo. Sau đó vào một ngày nọ, ta bỗng nhận được một đơn nhờ cậy. Chiều hôm đó là một buổi chiều có tiết trời cực đẹp, ta ngồi trên một nhành của cây tuyết tùng* khổng lồ ngắm nhìn phong cảnh, đồng thời cũng đang đợi chủ thuê xuất hiện. Phóng tầm nhìn ra xa, trước mặt ta là những vách đá cheo leo dài bất tận. Giữa vách đá, có một con đường mòn, dài lắm, từng tầng từng tầng kéo dài lên đến tận đây. (*Cây thuộc họ thông) Con đường tuy gập ghềnh không được bằng phẳng nhưng lại không hề bị bít lối, nhìn theo từ hướng này, sẽ nhìn thấy toàn bộ không sót khúc nào. Lúc trước chủ thuê của ta cũng là xuất hiện ở khúc quanh này, sau đó một mình leo lên đây, không mang theo bất kỳ ai, chỉ mang một tờ đơn nhờ cậy bằng hình thức cố định và… Lại dám bỏ ta lại mà đi!Ha, tốt lắm.Ta ngược lại muốn xem thử, ở trong lòng ngươi, đến tột cùng là cái nhìn thế tục, danh dự môn phái quan trọng, hay Trữ Thanh Ngưng ta mới là quan trọng.Nhanh chóng thức thời mà trở về dỗ dành ta, bằng không... ta sẽ làm cho ngươi hối hận không kịp!————————————————————Ngày ra đi đầu tiên ——Quận chúa: Người nọ đã tới đâu rồi?Ám vệ: Đã tới vùng Nghiêu Hương, hình như đi rất vội vã.Quận chúa: Haha, vậy à...Ngày thứ năm ——Quận chúa: Người nọ bây giờ đang ra sao?Ám vệ: Đã đến nơi bình an vô sự, hình như rất vui vẻ.Quận chúa hơi nhẫn nhịn: Haha, vậy sao...Ngày thứ tám ——Quận chúa: (╯ ‵*′)╯︵┻━┻ Nàng còn chưa biết gói gém đồ đạc mò về à? !Ám vệ: Đại nhân đã xuống núi, đang ăn đậu hũ của tiểu muội Xuân Hoa, hình như... rất vui vẻ (≧▽≦)~~Đại Hoa, ám vệ... biết rồi ha.=)))))~

Lại dám bỏ ta lại mà đi!

Ha, tốt lắm.

Ta ngược lại muốn xem thử, ở trong lòng ngươi, đến tột cùng là cái nhìn thế tục, danh dự môn phái quan trọng, hay Trữ Thanh Ngưng ta mới là quan trọng.

Nhanh chóng thức thời mà trở về dỗ dành ta, bằng không... ta sẽ làm cho ngươi hối hận không kịp!

————————————————————

Ngày ra đi đầu tiên ——

Quận chúa: Người nọ đã tới đâu rồi?

Ám vệ: Đã tới vùng Nghiêu Hương, hình như đi rất vội vã.

Quận chúa: Haha, vậy à...

Ngày thứ năm ——

Quận chúa: Người nọ bây giờ đang ra sao?

Ám vệ: Đã đến nơi bình an vô sự, hình như rất vui vẻ.

Quận chúa hơi nhẫn nhịn: Haha, vậy sao...

Ngày thứ tám ——

Quận chúa: (╯ ‵*′)╯︵┻━┻ Nàng còn chưa biết gói gém đồ đạc mò về à? !

Ám vệ: Đại nhân đã xuống núi, đang ăn đậu hũ của tiểu muội Xuân Hoa, hình như... rất vui vẻ (≧▽≦)~~

Đại Hoa, ám vệ... biết rồi ha.

=)))))~

Ám Sát Đối Tượng Là Hồ LyTác giả: Phong Nguyệt BạcTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Hài HướcTa là một nữ sát thủ, tục xưng Phi Hoa, xếp hàng ba trên giang hồ. Dù chẳng biết thứ hạng này định ra dựa vào cái gì, nhưng khi ta thấy bảng danh sách sát thủ trong buổi họp hội nghị võ lâm liên minh, thì trong lòng rất lấy làm ngạo kiều a bậy, rất lấy làm kiêu ngạo. Sau đó vào một ngày nọ, ta bỗng nhận được một đơn nhờ cậy. Chiều hôm đó là một buổi chiều có tiết trời cực đẹp, ta ngồi trên một nhành của cây tuyết tùng* khổng lồ ngắm nhìn phong cảnh, đồng thời cũng đang đợi chủ thuê xuất hiện. Phóng tầm nhìn ra xa, trước mặt ta là những vách đá cheo leo dài bất tận. Giữa vách đá, có một con đường mòn, dài lắm, từng tầng từng tầng kéo dài lên đến tận đây. (*Cây thuộc họ thông) Con đường tuy gập ghềnh không được bằng phẳng nhưng lại không hề bị bít lối, nhìn theo từ hướng này, sẽ nhìn thấy toàn bộ không sót khúc nào. Lúc trước chủ thuê của ta cũng là xuất hiện ở khúc quanh này, sau đó một mình leo lên đây, không mang theo bất kỳ ai, chỉ mang một tờ đơn nhờ cậy bằng hình thức cố định và… Lại dám bỏ ta lại mà đi!Ha, tốt lắm.Ta ngược lại muốn xem thử, ở trong lòng ngươi, đến tột cùng là cái nhìn thế tục, danh dự môn phái quan trọng, hay Trữ Thanh Ngưng ta mới là quan trọng.Nhanh chóng thức thời mà trở về dỗ dành ta, bằng không... ta sẽ làm cho ngươi hối hận không kịp!————————————————————Ngày ra đi đầu tiên ——Quận chúa: Người nọ đã tới đâu rồi?Ám vệ: Đã tới vùng Nghiêu Hương, hình như đi rất vội vã.Quận chúa: Haha, vậy à...Ngày thứ năm ——Quận chúa: Người nọ bây giờ đang ra sao?Ám vệ: Đã đến nơi bình an vô sự, hình như rất vui vẻ.Quận chúa hơi nhẫn nhịn: Haha, vậy sao...Ngày thứ tám ——Quận chúa: (╯ ‵*′)╯︵┻━┻ Nàng còn chưa biết gói gém đồ đạc mò về à? !Ám vệ: Đại nhân đã xuống núi, đang ăn đậu hũ của tiểu muội Xuân Hoa, hình như... rất vui vẻ (≧▽≦)~~Đại Hoa, ám vệ... biết rồi ha.=)))))~

Chương 58: - Phiên ngoại: Về Quận chúa - ngọn nguồn cơn giận