Thẩm Cẩm Nhiên đang tuần tra kho hàng và bến cảng như thường lệ. Là một cô nàng nhân viên cắc ké, ngày nào cô cũng phải cẩn thận kiểm tra toàn bộ bến tàu một lần. Hôm nay, cô cũng cẩn thận tuần tra như mọi khi, nhớ tới nay là ngày phát lương, sau khi tan làm cô phải đi ăn một bữa thịt nướng tự khao bản thân mới được. Đương lúc cô đang vui vẻ tưởng tượng mình sẽ ăn gì buổi tối, thì đột nhiên cách đó không xa vang lên tiếng nổ to đùng dữ dội, ngay sau đó cô mất ý thức. Trước khi nhắm mắt, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ, sợ là không được ăn bữa nướng này nữa rồi. Chờ khi tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ở trong một rừng cây vắng vẻ ít người lui tới. Thẩm Cẩm Nhiên thì thào lẩm bẩm: "Chẳng lẽ vụ nổ kia đã hất văng mình tới bên này sao?"Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé gầy tong teo, toàn thân chợt khó chịu, đây chắc chắn không phải đôi tay núc ních màu mỡ của cô rồi. Chẳng lẽ cô đã xuyên không?Hợp mốt ghê!Ngoài việc nuối tiếc không được chén bữa thịt nướng ra thì Thẩm Cẩm Nhiên chẳng còn gì…
Chương 44: 44: Dạo Chợ
Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70Tác giả: Nhiên Nhiên AnTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThẩm Cẩm Nhiên đang tuần tra kho hàng và bến cảng như thường lệ. Là một cô nàng nhân viên cắc ké, ngày nào cô cũng phải cẩn thận kiểm tra toàn bộ bến tàu một lần. Hôm nay, cô cũng cẩn thận tuần tra như mọi khi, nhớ tới nay là ngày phát lương, sau khi tan làm cô phải đi ăn một bữa thịt nướng tự khao bản thân mới được. Đương lúc cô đang vui vẻ tưởng tượng mình sẽ ăn gì buổi tối, thì đột nhiên cách đó không xa vang lên tiếng nổ to đùng dữ dội, ngay sau đó cô mất ý thức. Trước khi nhắm mắt, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ, sợ là không được ăn bữa nướng này nữa rồi. Chờ khi tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ở trong một rừng cây vắng vẻ ít người lui tới. Thẩm Cẩm Nhiên thì thào lẩm bẩm: "Chẳng lẽ vụ nổ kia đã hất văng mình tới bên này sao?"Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé gầy tong teo, toàn thân chợt khó chịu, đây chắc chắn không phải đôi tay núc ních màu mỡ của cô rồi. Chẳng lẽ cô đã xuyên không?Hợp mốt ghê!Ngoài việc nuối tiếc không được chén bữa thịt nướng ra thì Thẩm Cẩm Nhiên chẳng còn gì… Thẩm Diễm Hồng hận sắt không thành thép nhìn mẹ cô ta, thật là không khá lên nổi.Sau đó cô ta vội xoay người về phòng, phải trang điểm sửa soạn cho thật đẹp để lát nữa còn đi họp chợ với Mạnh Phàm mới được.Cẩm Nhiên nhỏ giọng hỏi mẹ cô: “Mẹ, chúng ta chờ ba bị đánh xong rồi đi hay là đi trước rồi để ba tìm chúng ta sau?”Vương Thúy Phân rành rọt đáp:“Chờ ba con đi chung, ông con đánh ba con trước, dựa theo trình độ tỏ ra đáng thương xin tha của ba con thì mẹ đoán chừng mười phút xong, mấy chuyện này ba con rành lắm.”Cẩm Nhiên “…”Dữ vậy sao?Ba cô phải bị đánh bao nhiêu lần thì mới có thể rèn luyện được tới mức này chứ?Quả nhiên mười phút sau, ông Thẩm khập khiễng đi ra từ vườn.Sau đó ông cười hì hì nói: “Tôi cảm thấy giờ mình lại tiến bộ hơn rồi, lần này hẳn là nhanh hơn lần trước, đi thôi, đừng để lỡ thời gian.”Ông Thẩm nhận lấy sọt, sau đó dáng đi khập khiễng của ông lập tức biến lại bình thường.Cẩm Nhiên “*~* Ba ơi, ba chính là thần của con!”Ông Thẩm cuống quít bảo:“Đừng nói thế con ơi, bây giờ con không được nói thần nói quỷ gì hết, biết chưa? Con giữ sự ưu tú của ba trong lòng là được rồi.”Cẩm Nhiên sợ tới mức che miệng lại, ngoan ngoãn gật đầu.“Gâu gâu ~ ”Nhỏ hốt cứt, có phải cô muốn lẻn ra ngoài chơi mà không dẫn tôi theo không!!!Cẩm Nhiên kiên nhẫn khuyên bảo: “Mi ngoan ngoãn ở nhà chơi đi, xíu nữa ta về liền, tới tối ta dẫn mi đi chơi được không?”“Gâu gâu ~~” Được thôi, nhớ giữ lời đó ~Dọc đường, Cẩm Nhiên đi rất nhanh, không hề bị tụt lại phía sau, nhất định là công lực của linh tuyền đã giúp thể chất của cô biến hóa.“Ny Ny, con đi sát theo mẹ nha, chợ không an toàn lắm đâu.”Cẩm Nhiên còn nhỏ không có tiếng nói, nên cô chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời, đi theo phía sau Vương Thúy Phân, chậm rãi dạo chợ.Khu chợ vô cùng đông đúc, có rất nhiều người cũng chỉ đi dạo giống cô, một số khác thì muốn dùng vật trao đổi vật để lấy thứ mình cần.Nhưng hình thức giao dịch nhiều nhất là phiếu gạo và phiếu vải.Cẩm Nhiên quan sát khắp nơi, sản phẩm ở đây chủ yếu là khoai lang, khoai tây linh tinh.Có những người là đại diện của đội sản xuất đứng ra bán sản phẩm riêng do đội mình làm, mà cũng chẳng có gì ngoài miến, tinh bột và đậu hủ này kia.Còn có một số loại chén gỗ, giỏ rác và sọt đan thủ công.Cẩm Nhiên dạo một vòng xong thì thấy cũng không quá thú vị..
Thẩm Diễm Hồng hận sắt không thành thép nhìn mẹ cô ta, thật là không khá lên nổi.
Sau đó cô ta vội xoay người về phòng, phải trang điểm sửa soạn cho thật đẹp để lát nữa còn đi họp chợ với Mạnh Phàm mới được.
Cẩm Nhiên nhỏ giọng hỏi mẹ cô: “Mẹ, chúng ta chờ ba bị đánh xong rồi đi hay là đi trước rồi để ba tìm chúng ta sau?”Vương Thúy Phân rành rọt đáp:“Chờ ba con đi chung, ông con đánh ba con trước, dựa theo trình độ tỏ ra đáng thương xin tha của ba con thì mẹ đoán chừng mười phút xong, mấy chuyện này ba con rành lắm.
”Cẩm Nhiên “…”Dữ vậy sao?Ba cô phải bị đánh bao nhiêu lần thì mới có thể rèn luyện được tới mức này chứ?Quả nhiên mười phút sau, ông Thẩm khập khiễng đi ra từ vườn.
Sau đó ông cười hì hì nói: “Tôi cảm thấy giờ mình lại tiến bộ hơn rồi, lần này hẳn là nhanh hơn lần trước, đi thôi, đừng để lỡ thời gian.
”Ông Thẩm nhận lấy sọt, sau đó dáng đi khập khiễng của ông lập tức biến lại bình thường.
Cẩm Nhiên “*~* Ba ơi, ba chính là thần của con!”Ông Thẩm cuống quít bảo:“Đừng nói thế con ơi, bây giờ con không được nói thần nói quỷ gì hết, biết chưa? Con giữ sự ưu tú của ba trong lòng là được rồi.
”Cẩm Nhiên sợ tới mức che miệng lại, ngoan ngoãn gật đầu.
“Gâu gâu ~ ”Nhỏ hốt cứt, có phải cô muốn lẻn ra ngoài chơi mà không dẫn tôi theo không!!!Cẩm Nhiên kiên nhẫn khuyên bảo: “Mi ngoan ngoãn ở nhà chơi đi, xíu nữa ta về liền, tới tối ta dẫn mi đi chơi được không?”“Gâu gâu ~~” Được thôi, nhớ giữ lời đó ~Dọc đường, Cẩm Nhiên đi rất nhanh, không hề bị tụt lại phía sau, nhất định là công lực của linh tuyền đã giúp thể chất của cô biến hóa.
“Ny Ny, con đi sát theo mẹ nha, chợ không an toàn lắm đâu.
”Cẩm Nhiên còn nhỏ không có tiếng nói, nên cô chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời, đi theo phía sau Vương Thúy Phân, chậm rãi dạo chợ.
Khu chợ vô cùng đông đúc, có rất nhiều người cũng chỉ đi dạo giống cô, một số khác thì muốn dùng vật trao đổi vật để lấy thứ mình cần.
Nhưng hình thức giao dịch nhiều nhất là phiếu gạo và phiếu vải.
Cẩm Nhiên quan sát khắp nơi, sản phẩm ở đây chủ yếu là khoai lang, khoai tây linh tinh.
Có những người là đại diện của đội sản xuất đứng ra bán sản phẩm riêng do đội mình làm, mà cũng chẳng có gì ngoài miến, tinh bột và đậu hủ này kia.
Còn có một số loại chén gỗ, giỏ rác và sọt đan thủ công.
Cẩm Nhiên dạo một vòng xong thì thấy cũng không quá thú vị.
.
Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70Tác giả: Nhiên Nhiên AnTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThẩm Cẩm Nhiên đang tuần tra kho hàng và bến cảng như thường lệ. Là một cô nàng nhân viên cắc ké, ngày nào cô cũng phải cẩn thận kiểm tra toàn bộ bến tàu một lần. Hôm nay, cô cũng cẩn thận tuần tra như mọi khi, nhớ tới nay là ngày phát lương, sau khi tan làm cô phải đi ăn một bữa thịt nướng tự khao bản thân mới được. Đương lúc cô đang vui vẻ tưởng tượng mình sẽ ăn gì buổi tối, thì đột nhiên cách đó không xa vang lên tiếng nổ to đùng dữ dội, ngay sau đó cô mất ý thức. Trước khi nhắm mắt, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ, sợ là không được ăn bữa nướng này nữa rồi. Chờ khi tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ở trong một rừng cây vắng vẻ ít người lui tới. Thẩm Cẩm Nhiên thì thào lẩm bẩm: "Chẳng lẽ vụ nổ kia đã hất văng mình tới bên này sao?"Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé gầy tong teo, toàn thân chợt khó chịu, đây chắc chắn không phải đôi tay núc ních màu mỡ của cô rồi. Chẳng lẽ cô đã xuyên không?Hợp mốt ghê!Ngoài việc nuối tiếc không được chén bữa thịt nướng ra thì Thẩm Cẩm Nhiên chẳng còn gì… Thẩm Diễm Hồng hận sắt không thành thép nhìn mẹ cô ta, thật là không khá lên nổi.Sau đó cô ta vội xoay người về phòng, phải trang điểm sửa soạn cho thật đẹp để lát nữa còn đi họp chợ với Mạnh Phàm mới được.Cẩm Nhiên nhỏ giọng hỏi mẹ cô: “Mẹ, chúng ta chờ ba bị đánh xong rồi đi hay là đi trước rồi để ba tìm chúng ta sau?”Vương Thúy Phân rành rọt đáp:“Chờ ba con đi chung, ông con đánh ba con trước, dựa theo trình độ tỏ ra đáng thương xin tha của ba con thì mẹ đoán chừng mười phút xong, mấy chuyện này ba con rành lắm.”Cẩm Nhiên “…”Dữ vậy sao?Ba cô phải bị đánh bao nhiêu lần thì mới có thể rèn luyện được tới mức này chứ?Quả nhiên mười phút sau, ông Thẩm khập khiễng đi ra từ vườn.Sau đó ông cười hì hì nói: “Tôi cảm thấy giờ mình lại tiến bộ hơn rồi, lần này hẳn là nhanh hơn lần trước, đi thôi, đừng để lỡ thời gian.”Ông Thẩm nhận lấy sọt, sau đó dáng đi khập khiễng của ông lập tức biến lại bình thường.Cẩm Nhiên “*~* Ba ơi, ba chính là thần của con!”Ông Thẩm cuống quít bảo:“Đừng nói thế con ơi, bây giờ con không được nói thần nói quỷ gì hết, biết chưa? Con giữ sự ưu tú của ba trong lòng là được rồi.”Cẩm Nhiên sợ tới mức che miệng lại, ngoan ngoãn gật đầu.“Gâu gâu ~ ”Nhỏ hốt cứt, có phải cô muốn lẻn ra ngoài chơi mà không dẫn tôi theo không!!!Cẩm Nhiên kiên nhẫn khuyên bảo: “Mi ngoan ngoãn ở nhà chơi đi, xíu nữa ta về liền, tới tối ta dẫn mi đi chơi được không?”“Gâu gâu ~~” Được thôi, nhớ giữ lời đó ~Dọc đường, Cẩm Nhiên đi rất nhanh, không hề bị tụt lại phía sau, nhất định là công lực của linh tuyền đã giúp thể chất của cô biến hóa.“Ny Ny, con đi sát theo mẹ nha, chợ không an toàn lắm đâu.”Cẩm Nhiên còn nhỏ không có tiếng nói, nên cô chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời, đi theo phía sau Vương Thúy Phân, chậm rãi dạo chợ.Khu chợ vô cùng đông đúc, có rất nhiều người cũng chỉ đi dạo giống cô, một số khác thì muốn dùng vật trao đổi vật để lấy thứ mình cần.Nhưng hình thức giao dịch nhiều nhất là phiếu gạo và phiếu vải.Cẩm Nhiên quan sát khắp nơi, sản phẩm ở đây chủ yếu là khoai lang, khoai tây linh tinh.Có những người là đại diện của đội sản xuất đứng ra bán sản phẩm riêng do đội mình làm, mà cũng chẳng có gì ngoài miến, tinh bột và đậu hủ này kia.Còn có một số loại chén gỗ, giỏ rác và sọt đan thủ công.Cẩm Nhiên dạo một vòng xong thì thấy cũng không quá thú vị..