5 giờ chiều, vừa đến giờ tan ca, An Ca tắt máy tính, dọn dẹp đồ chuẩn bị về. Điện thoại cô rung lên, là cuộc gọi của bạn thân, Tôn Yên. Cô chần chừ không muốn nghe, bởi vì dạo gần đây cô mới phát hiện bạn thân mình và bạn trai có qua lại. Chuông reo đến cuối rồi tắt, An Ca vẫn tiếp tục bận rộn việc của mình. Lúc cô đứng dậy chuẩn bị đi thì điện thoại lại reo lên một lần nữa. An Ca thở dài một hơi rồi mới bắt máy. Đối phương vừa nghe đã vội lên tiếng: "Tiểu An An, cậu đang bận gì hả, sao không bắt máy?" "Lúc trưa có buổi họp, tớ tắt chuông quên mở lại, lúc nãy đang dọn dẹp nên không để ý." "À. Chúng ta hẹn hôm nay đi chơi, cậu đừng có quên nha." An Ca thật sự đã quên mất chuyện này. Cô xem thời gian, vẫn còn 1 tiếng nữa mới đến giờ hẹn. Cô gật đầu, nhưng nhận ra hai người đang nói chuyện điện thoại, đối phương không thể thấy nên nói: "Tớ biết rồi." An Ca đi xuống gara lấy xe lái về nhà. Vừa vào nhà đã thấy em trai An Tường ngồi vắt chéo chân chơi game trên điện thoại. Đứa trẻ này vẫn…

Chương 69: Chương 69

Tuế Nguyệt Như CaTác giả: Hi Nguyệt Nguyên AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không5 giờ chiều, vừa đến giờ tan ca, An Ca tắt máy tính, dọn dẹp đồ chuẩn bị về. Điện thoại cô rung lên, là cuộc gọi của bạn thân, Tôn Yên. Cô chần chừ không muốn nghe, bởi vì dạo gần đây cô mới phát hiện bạn thân mình và bạn trai có qua lại. Chuông reo đến cuối rồi tắt, An Ca vẫn tiếp tục bận rộn việc của mình. Lúc cô đứng dậy chuẩn bị đi thì điện thoại lại reo lên một lần nữa. An Ca thở dài một hơi rồi mới bắt máy. Đối phương vừa nghe đã vội lên tiếng: "Tiểu An An, cậu đang bận gì hả, sao không bắt máy?" "Lúc trưa có buổi họp, tớ tắt chuông quên mở lại, lúc nãy đang dọn dẹp nên không để ý." "À. Chúng ta hẹn hôm nay đi chơi, cậu đừng có quên nha." An Ca thật sự đã quên mất chuyện này. Cô xem thời gian, vẫn còn 1 tiếng nữa mới đến giờ hẹn. Cô gật đầu, nhưng nhận ra hai người đang nói chuyện điện thoại, đối phương không thể thấy nên nói: "Tớ biết rồi." An Ca đi xuống gara lấy xe lái về nhà. Vừa vào nhà đã thấy em trai An Tường ngồi vắt chéo chân chơi game trên điện thoại. Đứa trẻ này vẫn… An Ca lại nhận được thiếp mời từ trong cung.Nhìn tấm thiếp mời màu đỏ trên bàn, nàng chỉ có thể thở dài.Nếu như là lời mời dự tiệc gì đó của Hoàng hậu thì nàng có thể viện lý do để không đi.Nhưng tấm thiếp mời kia được gửi từ Tú Lệ cung của Hiền phi, mà người mời chẳng ai khác chính là An Bình công chúa Triệu Uyển Ngưng.Nàng và Triệu Uyển Ngưng cũng xem như là có quan hệ tốt, lần này tiểu cô nương này mời nàng đến dự sinh thần, nàng có thể từ chối không đi sao? Hoàng cung là nơi nàng không muốn đến, nhưng lời mời của Triệu Uyển Ngưng thì không từ chối được, đúng là làm khó cho nàng quá rồi.An Ca lựa tới lựa lui trong kho của Thượng Quan phủ, nhưng chẳng tìm được món quà nào thích hợp để tặng cho công chúa.Nàng nhìn xung quanh mà thở dài.Người ta là công chúa, lụa là gấm vóc, vàng bạc châu báu, có thiếu gì đâu chứ.Phù Cừ đi tìm nàng từ nãy đến giờ, cuối cùng cũng tìm thấy nàng.Nhìn thấy nàng ngồi ủ rũ ở cửa nhà kho, liền tiến đến hỏi:"Tiểu thư, người làm sao vậy? Sao lại ngồi ủ rũ ở đây thế này?""Phù Cừ, muội nói xem, công chúa sẽ thích gì đây?"Hoá ra tiểu thư nhà nàng vì chuyện này mà đau đầu.Phù Cừ đỡ An Ca đứng dậy, trước tiên quay trở về Di Hoà Viện trước rồi mới bàn tới chuyện này.Hạm Đạm nhìn thấy hai người trở về, lại nhìn thấy nàng mặt ủ mày chau, liền bước đến hỏi:"Tiểu thư, người bị làm sao vậy?""Hạm Đạm, đỡ tiểu thư vào trong trước rồi nói.""Dạ được."Hai người đỡ nàng vào trong, Phù Cừ liền đi pha cho nàng một bình trà.Không có tỷ tỷ ở đây, Hạm Đạm nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh nàng hỏi chuyện:"Tiểu thư, người có thể nói cho Hạm Đạm biết người đang buồn chuyện gì không?"Nàng thở dài một cái rồi nói ra điều mình lo lắng "Hạm Đạm à, muội nói xem, An Bình công chúa cái gì cũng có, vậy thì ta nên tặng gì cho cô ấy đây?""Tiểu thư, người thích gì nhất?""Ta hả?"An Ca nghe xong câu hỏi này, liền nghĩ ngợi.Lúc nhỏ quà sinh nhật của nàng là gấu bông, rồi dần dần chuyển thành nước hoa, trang sức, quần áo...!Trong số những món quà sinh nhật, nàng thích nhất là con gấu bông năm 10 tuổi được nhận, bởi vì con gấu đó là mẹ nàng tự tay may.Tuy rằng so với những thứ khác nó không đẹp bằng, cũng không được hoàn hảo, nhưng đó là món quà ý nghĩa nhất.Đúng rồi, nàng có thể tự tay làm quà sinh nhật cho Triệu Uyển Ngưng mà.Nàng trước đây là nhà thiết kế thời trang, thiết kế một bộ y phục cổ trang cũng không phải là khó."Hạm Đạm, muội giúp ta lấy giấy bút đến đây.""Dạ được."Phù Cừ bưng trà vào, lại nhìn thấy nàng chăm chú vẽ cái gì đó.Nàng định lên tiếng hỏi, nhưng Hạm Đạm nhanh chóng kéo tay tỷ tỷ ra ngoài, để lại không gian riêng tư cho An Ca.Sau khi vẽ xong bản thiết kế y phục cho công chúa, nàng liền gọi người chuẩn bị xe rồi đến tiệm vải Hồng Tụ để chọn vải.Xuân nương lâu ngày không gặp nàng, vừa nhìn thấy nàng liền vui vẻ ra tiếp đón.Tiệm vải Hồng Tụ gần đây làm ăn rất tốt, đơn hàng được đặt rất nhiều, vì vậy mọi người cũng bận rộn hơn hẳn.Nàng đi xem một lượt bên trong tiệm, xem có vấn đề gì, hay có gì cần thay không.Chắc chắn mọi thứ vẫn ổn, nàng mới ra ngoài nói với Xuân nương:"Xuân nương, việc làm ăn gần đây rất tốt, mọi người cũng vất vả nhiều rồi.Cô xem thử, hoàn thành xong mấy đơn hàng này, mọi người nghỉ ngơi một thời gian đi.Ta sẽ tăng lương thêm cho mọi người, nếu mọi người cần gì đều có thể nói với ta.""Đa tạ tiểu thư đã chiếu cố.""Đa tạ gì chứ.Nếu không có mọi người, tiệm vải cũng không được như vậy.Đây là điều mọi người xứng đáng được nhận mà."Trong mắt Xuân nương chứa đầy sự cảm kích với nàng, có nói trăm vạn lần lời cảm ơn cũng không tỏ rõ được sự cảm kích này.Nói xong lời cần nói, An Ca không giấu giếm mục đích mình đến đây, nhờ Xuân nương tìm giúp mình loại vải tốt nhất.Xuân nương không hỏi lý do mà nhanh chóng vào kho tìm cho nàng.Lát sau Xuân nương mang ra mấy cuộn vải tốt nhất mới nhập về gần đây, có tơ tằm, vải gấm thượng hạng, màu sắc nổi bật hay nhu mì đều có.Nàng lựa tới lựa lui, cuối cùng chọn một cuộn vải tơ tắm trắng.Màu trắng tinh khiết, còn có thể tuỳ ý phối hoạ tiết lên đó, cho nên đây chính là lựa chọn tốt nhất đối với nàng.Vải tơ tằm lại mềm mịn, có thể mặc vào mùa hè hoặc mùa đông đều được.Chọn vải xong, nàng lại tìm mấy cuộn chỉ màu để thêu hoạ tiết lên.Triệu Uyển Ngưng thích hoa sen, vì vậy nàng quyết định may hoa sen vàng lên vải.Chọn vải và chỉ xong xuôi, nàng nói với Xuân nương cần một căn phòng yên tĩnh, Xuân nương liền giúp nàng sắp xếp.Cứ như vậy, mấy ngày liên tiếp An Ca đều bận rộn ở tiệm vải để chuẩn bị món quà sinh nhật cho Triệu Uyển Ngưng.Từng đường kim mũi chỉ nàng đều rất tỉ mỉ, chỉ mong cho ra một thành phẩm chất lượng nhất.Phù Cừ và Hạm Đạm ở bên ngoài lo lắng cho tiểu thư làm việc quá sức ảnh hưởng đến sức khoẻ.Nhưng nàng tuyệt đối không cho ai vào làm phiền mỗi khi nàng làm việc, cho nên hai người chỉ có thể đứng canh ở bên ngoài, chờ lệnh của tiểu thư.

An Ca lại nhận được thiếp mời từ trong cung.

Nhìn tấm thiếp mời màu đỏ trên bàn, nàng chỉ có thể thở dài.

Nếu như là lời mời dự tiệc gì đó của Hoàng hậu thì nàng có thể viện lý do để không đi.

Nhưng tấm thiếp mời kia được gửi từ Tú Lệ cung của Hiền phi, mà người mời chẳng ai khác chính là An Bình công chúa Triệu Uyển Ngưng.

Nàng và Triệu Uyển Ngưng cũng xem như là có quan hệ tốt, lần này tiểu cô nương này mời nàng đến dự sinh thần, nàng có thể từ chối không đi sao? Hoàng cung là nơi nàng không muốn đến, nhưng lời mời của Triệu Uyển Ngưng thì không từ chối được, đúng là làm khó cho nàng quá rồi.

An Ca lựa tới lựa lui trong kho của Thượng Quan phủ, nhưng chẳng tìm được món quà nào thích hợp để tặng cho công chúa.

Nàng nhìn xung quanh mà thở dài.

Người ta là công chúa, lụa là gấm vóc, vàng bạc châu báu, có thiếu gì đâu chứ.

Phù Cừ đi tìm nàng từ nãy đến giờ, cuối cùng cũng tìm thấy nàng.

Nhìn thấy nàng ngồi ủ rũ ở cửa nhà kho, liền tiến đến hỏi:

"Tiểu thư, người làm sao vậy? Sao lại ngồi ủ rũ ở đây thế này?"

"Phù Cừ, muội nói xem, công chúa sẽ thích gì đây?"

Hoá ra tiểu thư nhà nàng vì chuyện này mà đau đầu.

Phù Cừ đỡ An Ca đứng dậy, trước tiên quay trở về Di Hoà Viện trước rồi mới bàn tới chuyện này.

Hạm Đạm nhìn thấy hai người trở về, lại nhìn thấy nàng mặt ủ mày chau, liền bước đến hỏi:

"Tiểu thư, người bị làm sao vậy?"

"Hạm Đạm, đỡ tiểu thư vào trong trước rồi nói."

"Dạ được."

Hai người đỡ nàng vào trong, Phù Cừ liền đi pha cho nàng một bình trà.

Không có tỷ tỷ ở đây, Hạm Đạm nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh nàng hỏi chuyện:

"Tiểu thư, người có thể nói cho Hạm Đạm biết người đang buồn chuyện gì không?"

Nàng thở dài một cái rồi nói ra điều mình lo lắng "Hạm Đạm à, muội nói xem, An Bình công chúa cái gì cũng có, vậy thì ta nên tặng gì cho cô ấy đây?"

"Tiểu thư, người thích gì nhất?"

"Ta hả?"

An Ca nghe xong câu hỏi này, liền nghĩ ngợi.

Lúc nhỏ quà sinh nhật của nàng là gấu bông, rồi dần dần chuyển thành nước hoa, trang sức, quần áo...!Trong số những món quà sinh nhật, nàng thích nhất là con gấu bông năm 10 tuổi được nhận, bởi vì con gấu đó là mẹ nàng tự tay may.

Tuy rằng so với những thứ khác nó không đẹp bằng, cũng không được hoàn hảo, nhưng đó là món quà ý nghĩa nhất.

Đúng rồi, nàng có thể tự tay làm quà sinh nhật cho Triệu Uyển Ngưng mà.

Nàng trước đây là nhà thiết kế thời trang, thiết kế một bộ y phục cổ trang cũng không phải là khó.

"Hạm Đạm, muội giúp ta lấy giấy bút đến đây."

"Dạ được."

Phù Cừ bưng trà vào, lại nhìn thấy nàng chăm chú vẽ cái gì đó.

Nàng định lên tiếng hỏi, nhưng Hạm Đạm nhanh chóng kéo tay tỷ tỷ ra ngoài, để lại không gian riêng tư cho An Ca.

Sau khi vẽ xong bản thiết kế y phục cho công chúa, nàng liền gọi người chuẩn bị xe rồi đến tiệm vải Hồng Tụ để chọn vải.

Xuân nương lâu ngày không gặp nàng, vừa nhìn thấy nàng liền vui vẻ ra tiếp đón.

Tiệm vải Hồng Tụ gần đây làm ăn rất tốt, đơn hàng được đặt rất nhiều, vì vậy mọi người cũng bận rộn hơn hẳn.

Nàng đi xem một lượt bên trong tiệm, xem có vấn đề gì, hay có gì cần thay không.

Chắc chắn mọi thứ vẫn ổn, nàng mới ra ngoài nói với Xuân nương:

"Xuân nương, việc làm ăn gần đây rất tốt, mọi người cũng vất vả nhiều rồi.

Cô xem thử, hoàn thành xong mấy đơn hàng này, mọi người nghỉ ngơi một thời gian đi.

Ta sẽ tăng lương thêm cho mọi người, nếu mọi người cần gì đều có thể nói với ta."

"Đa tạ tiểu thư đã chiếu cố."

"Đa tạ gì chứ.

Nếu không có mọi người, tiệm vải cũng không được như vậy.

Đây là điều mọi người xứng đáng được nhận mà."

Trong mắt Xuân nương chứa đầy sự cảm kích với nàng, có nói trăm vạn lần lời cảm ơn cũng không tỏ rõ được sự cảm kích này.

Nói xong lời cần nói, An Ca không giấu giếm mục đích mình đến đây, nhờ Xuân nương tìm giúp mình loại vải tốt nhất.

Xuân nương không hỏi lý do mà nhanh chóng vào kho tìm cho nàng.

Lát sau Xuân nương mang ra mấy cuộn vải tốt nhất mới nhập về gần đây, có tơ tằm, vải gấm thượng hạng, màu sắc nổi bật hay nhu mì đều có.

Nàng lựa tới lựa lui, cuối cùng chọn một cuộn vải tơ tắm trắng.

Màu trắng tinh khiết, còn có thể tuỳ ý phối hoạ tiết lên đó, cho nên đây chính là lựa chọn tốt nhất đối với nàng.

Vải tơ tằm lại mềm mịn, có thể mặc vào mùa hè hoặc mùa đông đều được.

Chọn vải xong, nàng lại tìm mấy cuộn chỉ màu để thêu hoạ tiết lên.

Triệu Uyển Ngưng thích hoa sen, vì vậy nàng quyết định may hoa sen vàng lên vải.

Chọn vải và chỉ xong xuôi, nàng nói với Xuân nương cần một căn phòng yên tĩnh, Xuân nương liền giúp nàng sắp xếp.

Cứ như vậy, mấy ngày liên tiếp An Ca đều bận rộn ở tiệm vải để chuẩn bị món quà sinh nhật cho Triệu Uyển Ngưng.

Từng đường kim mũi chỉ nàng đều rất tỉ mỉ, chỉ mong cho ra một thành phẩm chất lượng nhất.

Phù Cừ và Hạm Đạm ở bên ngoài lo lắng cho tiểu thư làm việc quá sức ảnh hưởng đến sức khoẻ.

Nhưng nàng tuyệt đối không cho ai vào làm phiền mỗi khi nàng làm việc, cho nên hai người chỉ có thể đứng canh ở bên ngoài, chờ lệnh của tiểu thư.

Tuế Nguyệt Như CaTác giả: Hi Nguyệt Nguyên AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không5 giờ chiều, vừa đến giờ tan ca, An Ca tắt máy tính, dọn dẹp đồ chuẩn bị về. Điện thoại cô rung lên, là cuộc gọi của bạn thân, Tôn Yên. Cô chần chừ không muốn nghe, bởi vì dạo gần đây cô mới phát hiện bạn thân mình và bạn trai có qua lại. Chuông reo đến cuối rồi tắt, An Ca vẫn tiếp tục bận rộn việc của mình. Lúc cô đứng dậy chuẩn bị đi thì điện thoại lại reo lên một lần nữa. An Ca thở dài một hơi rồi mới bắt máy. Đối phương vừa nghe đã vội lên tiếng: "Tiểu An An, cậu đang bận gì hả, sao không bắt máy?" "Lúc trưa có buổi họp, tớ tắt chuông quên mở lại, lúc nãy đang dọn dẹp nên không để ý." "À. Chúng ta hẹn hôm nay đi chơi, cậu đừng có quên nha." An Ca thật sự đã quên mất chuyện này. Cô xem thời gian, vẫn còn 1 tiếng nữa mới đến giờ hẹn. Cô gật đầu, nhưng nhận ra hai người đang nói chuyện điện thoại, đối phương không thể thấy nên nói: "Tớ biết rồi." An Ca đi xuống gara lấy xe lái về nhà. Vừa vào nhà đã thấy em trai An Tường ngồi vắt chéo chân chơi game trên điện thoại. Đứa trẻ này vẫn… An Ca lại nhận được thiếp mời từ trong cung.Nhìn tấm thiếp mời màu đỏ trên bàn, nàng chỉ có thể thở dài.Nếu như là lời mời dự tiệc gì đó của Hoàng hậu thì nàng có thể viện lý do để không đi.Nhưng tấm thiếp mời kia được gửi từ Tú Lệ cung của Hiền phi, mà người mời chẳng ai khác chính là An Bình công chúa Triệu Uyển Ngưng.Nàng và Triệu Uyển Ngưng cũng xem như là có quan hệ tốt, lần này tiểu cô nương này mời nàng đến dự sinh thần, nàng có thể từ chối không đi sao? Hoàng cung là nơi nàng không muốn đến, nhưng lời mời của Triệu Uyển Ngưng thì không từ chối được, đúng là làm khó cho nàng quá rồi.An Ca lựa tới lựa lui trong kho của Thượng Quan phủ, nhưng chẳng tìm được món quà nào thích hợp để tặng cho công chúa.Nàng nhìn xung quanh mà thở dài.Người ta là công chúa, lụa là gấm vóc, vàng bạc châu báu, có thiếu gì đâu chứ.Phù Cừ đi tìm nàng từ nãy đến giờ, cuối cùng cũng tìm thấy nàng.Nhìn thấy nàng ngồi ủ rũ ở cửa nhà kho, liền tiến đến hỏi:"Tiểu thư, người làm sao vậy? Sao lại ngồi ủ rũ ở đây thế này?""Phù Cừ, muội nói xem, công chúa sẽ thích gì đây?"Hoá ra tiểu thư nhà nàng vì chuyện này mà đau đầu.Phù Cừ đỡ An Ca đứng dậy, trước tiên quay trở về Di Hoà Viện trước rồi mới bàn tới chuyện này.Hạm Đạm nhìn thấy hai người trở về, lại nhìn thấy nàng mặt ủ mày chau, liền bước đến hỏi:"Tiểu thư, người bị làm sao vậy?""Hạm Đạm, đỡ tiểu thư vào trong trước rồi nói.""Dạ được."Hai người đỡ nàng vào trong, Phù Cừ liền đi pha cho nàng một bình trà.Không có tỷ tỷ ở đây, Hạm Đạm nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh nàng hỏi chuyện:"Tiểu thư, người có thể nói cho Hạm Đạm biết người đang buồn chuyện gì không?"Nàng thở dài một cái rồi nói ra điều mình lo lắng "Hạm Đạm à, muội nói xem, An Bình công chúa cái gì cũng có, vậy thì ta nên tặng gì cho cô ấy đây?""Tiểu thư, người thích gì nhất?""Ta hả?"An Ca nghe xong câu hỏi này, liền nghĩ ngợi.Lúc nhỏ quà sinh nhật của nàng là gấu bông, rồi dần dần chuyển thành nước hoa, trang sức, quần áo...!Trong số những món quà sinh nhật, nàng thích nhất là con gấu bông năm 10 tuổi được nhận, bởi vì con gấu đó là mẹ nàng tự tay may.Tuy rằng so với những thứ khác nó không đẹp bằng, cũng không được hoàn hảo, nhưng đó là món quà ý nghĩa nhất.Đúng rồi, nàng có thể tự tay làm quà sinh nhật cho Triệu Uyển Ngưng mà.Nàng trước đây là nhà thiết kế thời trang, thiết kế một bộ y phục cổ trang cũng không phải là khó."Hạm Đạm, muội giúp ta lấy giấy bút đến đây.""Dạ được."Phù Cừ bưng trà vào, lại nhìn thấy nàng chăm chú vẽ cái gì đó.Nàng định lên tiếng hỏi, nhưng Hạm Đạm nhanh chóng kéo tay tỷ tỷ ra ngoài, để lại không gian riêng tư cho An Ca.Sau khi vẽ xong bản thiết kế y phục cho công chúa, nàng liền gọi người chuẩn bị xe rồi đến tiệm vải Hồng Tụ để chọn vải.Xuân nương lâu ngày không gặp nàng, vừa nhìn thấy nàng liền vui vẻ ra tiếp đón.Tiệm vải Hồng Tụ gần đây làm ăn rất tốt, đơn hàng được đặt rất nhiều, vì vậy mọi người cũng bận rộn hơn hẳn.Nàng đi xem một lượt bên trong tiệm, xem có vấn đề gì, hay có gì cần thay không.Chắc chắn mọi thứ vẫn ổn, nàng mới ra ngoài nói với Xuân nương:"Xuân nương, việc làm ăn gần đây rất tốt, mọi người cũng vất vả nhiều rồi.Cô xem thử, hoàn thành xong mấy đơn hàng này, mọi người nghỉ ngơi một thời gian đi.Ta sẽ tăng lương thêm cho mọi người, nếu mọi người cần gì đều có thể nói với ta.""Đa tạ tiểu thư đã chiếu cố.""Đa tạ gì chứ.Nếu không có mọi người, tiệm vải cũng không được như vậy.Đây là điều mọi người xứng đáng được nhận mà."Trong mắt Xuân nương chứa đầy sự cảm kích với nàng, có nói trăm vạn lần lời cảm ơn cũng không tỏ rõ được sự cảm kích này.Nói xong lời cần nói, An Ca không giấu giếm mục đích mình đến đây, nhờ Xuân nương tìm giúp mình loại vải tốt nhất.Xuân nương không hỏi lý do mà nhanh chóng vào kho tìm cho nàng.Lát sau Xuân nương mang ra mấy cuộn vải tốt nhất mới nhập về gần đây, có tơ tằm, vải gấm thượng hạng, màu sắc nổi bật hay nhu mì đều có.Nàng lựa tới lựa lui, cuối cùng chọn một cuộn vải tơ tắm trắng.Màu trắng tinh khiết, còn có thể tuỳ ý phối hoạ tiết lên đó, cho nên đây chính là lựa chọn tốt nhất đối với nàng.Vải tơ tằm lại mềm mịn, có thể mặc vào mùa hè hoặc mùa đông đều được.Chọn vải xong, nàng lại tìm mấy cuộn chỉ màu để thêu hoạ tiết lên.Triệu Uyển Ngưng thích hoa sen, vì vậy nàng quyết định may hoa sen vàng lên vải.Chọn vải và chỉ xong xuôi, nàng nói với Xuân nương cần một căn phòng yên tĩnh, Xuân nương liền giúp nàng sắp xếp.Cứ như vậy, mấy ngày liên tiếp An Ca đều bận rộn ở tiệm vải để chuẩn bị món quà sinh nhật cho Triệu Uyển Ngưng.Từng đường kim mũi chỉ nàng đều rất tỉ mỉ, chỉ mong cho ra một thành phẩm chất lượng nhất.Phù Cừ và Hạm Đạm ở bên ngoài lo lắng cho tiểu thư làm việc quá sức ảnh hưởng đến sức khoẻ.Nhưng nàng tuyệt đối không cho ai vào làm phiền mỗi khi nàng làm việc, cho nên hai người chỉ có thể đứng canh ở bên ngoài, chờ lệnh của tiểu thư.

Chương 69: Chương 69