Cái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy…

Chương 104: Chương 104

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Anh biết mà,nói chứ giờ xong chưa anh đưa em về.- Dạ xong rồi, để Phong nó ra rồi mình đi luôn.- Nó có đi xe mà, gọi nói nó tự về đi,anh chở em về.- Trời,vậy cũng được sao.Thôi để em gọi cho nó.Reng,reng,reng.- Alo, em ra liền nè.- Em cứ ngồi uống đi, chút em về một mình nhé.- Ủa chị còn đi đâu nữa sao, sao không đợi em ra lấy xe rồi chở chị đi.- Không cần đâu, anh Duy chở chị rồi.- Ôi,đệch, anh rể đi theo bắt gian à.Chết chị rồi nha.- Xàm vừa thôi, chị đi trước đây.- Oke,chị,chúc chị may mắn.- Biến liền.- Hahaha, bye chị gái.Cúp máy xong cô đi lên xe ngồi,anh chờ cô lên thì cũng khỏi động xe lái đi, Cả đoạn đường anh chỉ tập trung lái xe cũng không nói gì cô, làm cô hơi căng thẳng chốc một quay sang nhìn anh,Thấy cô như vậy anh phì cười nói:- Em làm sao vậy, anh có tính làm gì em đâu mà em nhìn anh hoài thế, hay là thấy chồng mình đẹp trai quá nên muốn nhìn hoài.- Đâu ra, tại em thấy anh không nói gì cả, cho nên em mới thắc mắc nhìn anh thôi.- Thế em muốn anh nói gì nào.Chả nhẽ quyền riêng tư của em anh cũng phải xen vào sao, như thế em có chịu không.- Tất nhiên là không chịu rồi,- Thì vậy nên anh mới không hỏi em đó, khi nào em muốn nói thì em nói ra anh sẵn lòng ngồi nghe.- Cám ơn anh,chồng à.- Nghe em gọi như vậy,anh muốn nghe hoài, em gọi thêm một lần nữa đi.- Chồng à, tập chung lái xe đi kìa.- Tuân lệnh,bà xã đại nhân.Cô và anh cùng cười vang, đưa cô về nhà anh xuống trước chủ động mở cửa xe cho cô, khi bước vào nhà cô quay lại hôn nhẹ môi anh một cái rồi chạy về phòng, anh đứng im cười tay sờ lên môi mình khi còn vương mùi hương của cô trên đó, một lúc sau anh lên xe chạy về công ty.Bước về phòng, cô nhìn túi sách rồi mở ra bên trong là giấy chứng nhận đăng ký kết hôn của cô và anh,bìa màu hồng nhìn thật bắt mắt, cô không ngờ vậy là cô đã kết hôn rồi,đã là vợ người ta, cầm lên nhìn một lúc thì cô phát hiện bên trong còn 3 cái thẻ đen cô tưởng anh để quên liền gọi cho anh, chuông reo một lúc thì anh nhấc máy:- Em gọi anh có chuyện gì sao.- Dạ có, anh để nhầm thẻ atm qua túi em rồi.- Không nhầm đâu,từ giờ tiền anh làm ra đều do em quản lý hết,ngày mai còn có một số giấy tờ đất nữa Đăng Khoa sẽ mang cho em ký.Sau này anh là người làm công cho em.- Đâu cần làm thế,- Cần chứ em, đây là truyền thống gia đình anh, nếu anh không làm trước,lúc ba mẹ biết anh sẽ bị ăn đòn đó.- Vậy em sẽ cầm 1 thẻ thôi, còn 2 thẻ anh giữ để còn đi giao tiếp nữa chứ.- Không sao, anh hàng tháng xin em tiền tiêu vặt là được rồi,còn đi giao tiếp có trợ lý Lâm lo khoản này.- Anh nói thế thì em giữ vậy.Anh tập trung lái xe đi, nào đến nơi thì cho em hay.- Oke, em.bye em.- Bye anh.Nhìn 3 thẻ đen này cô không biết diễn tả sao luôn, cất ba thẻ vào trong bóp của mình cô thay bộ đồ ra rồi đi vào nhà tắm,tắm cho mát mẻ rồi cô chui lên giường, cầm quyển sách đề cương ra coi, đọc được mấy trang thì có tin nhắn đến, cô bỏ quyển đề cương xuống cầm lấy điện thoại thì thấy dòng tin nhắn của anh:- Anh đến công ty rồi,em đừng học nhiều quá chú ý sức khỏe, nghỉ ngơi đi, nhớ em..

Anh biết mà,nói chứ giờ xong chưa anh đưa em về.

- Dạ xong rồi, để Phong nó ra rồi mình đi luôn.

- Nó có đi xe mà, gọi nói nó tự về đi,anh chở em về.

- Trời,vậy cũng được sao.

Thôi để em gọi cho nó.

Reng,reng,reng.

- Alo, em ra liền nè.

- Em cứ ngồi uống đi, chút em về một mình nhé.

- Ủa chị còn đi đâu nữa sao, sao không đợi em ra lấy xe rồi chở chị đi.

- Không cần đâu, anh Duy chở chị rồi.

- Ôi,đệch, anh rể đi theo bắt gian à.

Chết chị rồi nha.

- Xàm vừa thôi, chị đi trước đây.

- Oke,chị,chúc chị may mắn.

- Biến liền.

- Hahaha, bye chị gái.

Cúp máy xong cô đi lên xe ngồi,anh chờ cô lên thì cũng khỏi động xe lái đi, Cả đoạn đường anh chỉ tập trung lái xe cũng không nói gì cô, làm cô hơi căng thẳng chốc một quay sang nhìn anh,

Thấy cô như vậy anh phì cười nói:

- Em làm sao vậy, anh có tính làm gì em đâu mà em nhìn anh hoài thế, hay là thấy chồng mình đẹp trai quá nên muốn nhìn hoài.

- Đâu ra, tại em thấy anh không nói gì cả, cho nên em mới thắc mắc nhìn anh thôi.

- Thế em muốn anh nói gì nào.

Chả nhẽ quyền riêng tư của em anh cũng phải xen vào sao, như thế em có chịu không.

- Tất nhiên là không chịu rồi,

- Thì vậy nên anh mới không hỏi em đó, khi nào em muốn nói thì em nói ra anh sẵn lòng ngồi nghe.

- Cám ơn anh,chồng à.

- Nghe em gọi như vậy,anh muốn nghe hoài, em gọi thêm một lần nữa đi.

- Chồng à, tập chung lái xe đi kìa.

- Tuân lệnh,bà xã đại nhân.

Cô và anh cùng cười vang, đưa cô về nhà anh xuống trước chủ động mở cửa xe cho cô, khi bước vào nhà cô quay lại hôn nhẹ môi anh một cái rồi chạy về phòng, anh đứng im cười tay sờ lên môi mình khi còn vương mùi hương của cô trên đó, một lúc sau anh lên xe chạy về công ty.

Bước về phòng, cô nhìn túi sách rồi mở ra bên trong là giấy chứng nhận đăng ký kết hôn của cô và anh,bìa màu hồng nhìn thật bắt mắt, cô không ngờ vậy là cô đã kết hôn rồi,đã là vợ người ta, cầm lên nhìn một lúc thì cô phát hiện bên trong còn 3 cái thẻ đen cô tưởng anh để quên liền gọi cho anh, chuông reo một lúc thì anh nhấc máy:

- Em gọi anh có chuyện gì sao.

- Dạ có, anh để nhầm thẻ atm qua túi em rồi.

- Không nhầm đâu,từ giờ tiền anh làm ra đều do em quản lý hết,ngày mai còn có một số giấy tờ đất nữa Đăng Khoa sẽ mang cho em ký.

Sau này anh là người làm công cho em.

- Đâu cần làm thế,

- Cần chứ em, đây là truyền thống gia đình anh, nếu anh không làm trước,lúc ba mẹ biết anh sẽ bị ăn đòn đó.

- Vậy em sẽ cầm 1 thẻ thôi, còn 2 thẻ anh giữ để còn đi giao tiếp nữa chứ.

- Không sao, anh hàng tháng xin em tiền tiêu vặt là được rồi,còn đi giao tiếp có trợ lý Lâm lo khoản này.

- Anh nói thế thì em giữ vậy.

Anh tập trung lái xe đi, nào đến nơi thì cho em hay.

- Oke, em.

bye em.

- Bye anh.

Nhìn 3 thẻ đen này cô không biết diễn tả sao luôn, cất ba thẻ vào trong bóp của mình cô thay bộ đồ ra rồi đi vào nhà tắm,tắm cho mát mẻ rồi cô chui lên giường, cầm quyển sách đề cương ra coi, đọc được mấy trang thì có tin nhắn đến, cô bỏ quyển đề cương xuống cầm lấy điện thoại thì thấy dòng tin nhắn của anh:

- Anh đến công ty rồi,em đừng học nhiều quá chú ý sức khỏe, nghỉ ngơi đi, nhớ em.

.

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Anh biết mà,nói chứ giờ xong chưa anh đưa em về.- Dạ xong rồi, để Phong nó ra rồi mình đi luôn.- Nó có đi xe mà, gọi nói nó tự về đi,anh chở em về.- Trời,vậy cũng được sao.Thôi để em gọi cho nó.Reng,reng,reng.- Alo, em ra liền nè.- Em cứ ngồi uống đi, chút em về một mình nhé.- Ủa chị còn đi đâu nữa sao, sao không đợi em ra lấy xe rồi chở chị đi.- Không cần đâu, anh Duy chở chị rồi.- Ôi,đệch, anh rể đi theo bắt gian à.Chết chị rồi nha.- Xàm vừa thôi, chị đi trước đây.- Oke,chị,chúc chị may mắn.- Biến liền.- Hahaha, bye chị gái.Cúp máy xong cô đi lên xe ngồi,anh chờ cô lên thì cũng khỏi động xe lái đi, Cả đoạn đường anh chỉ tập trung lái xe cũng không nói gì cô, làm cô hơi căng thẳng chốc một quay sang nhìn anh,Thấy cô như vậy anh phì cười nói:- Em làm sao vậy, anh có tính làm gì em đâu mà em nhìn anh hoài thế, hay là thấy chồng mình đẹp trai quá nên muốn nhìn hoài.- Đâu ra, tại em thấy anh không nói gì cả, cho nên em mới thắc mắc nhìn anh thôi.- Thế em muốn anh nói gì nào.Chả nhẽ quyền riêng tư của em anh cũng phải xen vào sao, như thế em có chịu không.- Tất nhiên là không chịu rồi,- Thì vậy nên anh mới không hỏi em đó, khi nào em muốn nói thì em nói ra anh sẵn lòng ngồi nghe.- Cám ơn anh,chồng à.- Nghe em gọi như vậy,anh muốn nghe hoài, em gọi thêm một lần nữa đi.- Chồng à, tập chung lái xe đi kìa.- Tuân lệnh,bà xã đại nhân.Cô và anh cùng cười vang, đưa cô về nhà anh xuống trước chủ động mở cửa xe cho cô, khi bước vào nhà cô quay lại hôn nhẹ môi anh một cái rồi chạy về phòng, anh đứng im cười tay sờ lên môi mình khi còn vương mùi hương của cô trên đó, một lúc sau anh lên xe chạy về công ty.Bước về phòng, cô nhìn túi sách rồi mở ra bên trong là giấy chứng nhận đăng ký kết hôn của cô và anh,bìa màu hồng nhìn thật bắt mắt, cô không ngờ vậy là cô đã kết hôn rồi,đã là vợ người ta, cầm lên nhìn một lúc thì cô phát hiện bên trong còn 3 cái thẻ đen cô tưởng anh để quên liền gọi cho anh, chuông reo một lúc thì anh nhấc máy:- Em gọi anh có chuyện gì sao.- Dạ có, anh để nhầm thẻ atm qua túi em rồi.- Không nhầm đâu,từ giờ tiền anh làm ra đều do em quản lý hết,ngày mai còn có một số giấy tờ đất nữa Đăng Khoa sẽ mang cho em ký.Sau này anh là người làm công cho em.- Đâu cần làm thế,- Cần chứ em, đây là truyền thống gia đình anh, nếu anh không làm trước,lúc ba mẹ biết anh sẽ bị ăn đòn đó.- Vậy em sẽ cầm 1 thẻ thôi, còn 2 thẻ anh giữ để còn đi giao tiếp nữa chứ.- Không sao, anh hàng tháng xin em tiền tiêu vặt là được rồi,còn đi giao tiếp có trợ lý Lâm lo khoản này.- Anh nói thế thì em giữ vậy.Anh tập trung lái xe đi, nào đến nơi thì cho em hay.- Oke, em.bye em.- Bye anh.Nhìn 3 thẻ đen này cô không biết diễn tả sao luôn, cất ba thẻ vào trong bóp của mình cô thay bộ đồ ra rồi đi vào nhà tắm,tắm cho mát mẻ rồi cô chui lên giường, cầm quyển sách đề cương ra coi, đọc được mấy trang thì có tin nhắn đến, cô bỏ quyển đề cương xuống cầm lấy điện thoại thì thấy dòng tin nhắn của anh:- Anh đến công ty rồi,em đừng học nhiều quá chú ý sức khỏe, nghỉ ngơi đi, nhớ em..

Chương 104: Chương 104