Từ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi…
Chương 47: Chương 47
Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70Tác giả: Yên Mộng HiênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi… Bà tiến lên mấy bước, cầm tẩu hút thuốc chỉ ra ngoài cổng sân, “Cô đi đi! Cô cút đi cho tôi!” Bà tức giận đến run cả tay.Bà Từ năm nay đã gần sáu mươi, tuy sức khỏe luôn tốt, nhưng Từ Đóa thực sự sợ bà vì chuyện này mà tức tới sinh bệnh, vội bước tới đỡ bà, giúp bà vỗ ngực thuận khí."Chị dâu, chị đủ rồi! Chị thấy mẹ tức như thế nào chưa? Đừng nói là tôi chưa bao giờ cho chị ăn thịt gấu đen.Cho dù tôi có cho chị, chị cũng không thể úp cái nồi phân như vậy lên đầu tôi được! Chị về làng mà hỏi lúc đó có năm mươi, một trăm người cùng ăn thịt, làm gì có ai bị sao?""Đúng đấy".Chắc là Cẩu Thặng Tử về nhà gọi người tới giúp, con dâu thứ hai của nhà họ Ngô cũng chống nạnh đứng ở cửa nói vọng sang phụ họa, "Cùng một loại thịt, chúng tôi ăn không sao, đến cô ăn thì lại có bệnh, cô vì tiền mà phát điên à?"Khi cô ấy nói xong, không biết ai đang trốn bên ngoài hóng chuyện không sợ bị để ý liền hét lên: "Đúng đúng, có khi là ông trời đang trừng phạt cô vì thấy cô ăn ở thất đức đấy!"Chị dâu cả Từ mặt biến sắc tím tái, "Đây là việc của nhà tôi, mấy người chõ miệng vào làm gì!""Cô vu oan cho cô giáo của Cẩu Thặng Tử nhà chúng tôi, sao chúng tôi lại không được nói!" Con dâu thứ hai của nhà họ Ngô không sợ cô ta, lập tức phun trả lại.Từ Đóa không ngờ mấy người này lại đứng ra nói thay mình, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.Thế nhưng thấy lúc bà Từ tức giận đến mức định dùng tẩu đuổi người ta đi, cô đành phải cầm cây chổi lớn đặt ở góc sân lên, "Chị dâu, chị nên đi đi, đừng để tôi phải đuổi chị đi, nhỡ tôi nặng tay lại đưa chị vào bệnh viện."Cái chổi này không nhẹ, bình thường quét sân cũng phải cầm nó bằng cả hai tay thế mà Từ Đóa cầm nó dễ dàng như một sợi dây thừng vậy.Cô con dâu thứ hai của họ Ngô vừa nhìn thấy thế thì mắt lập tức sáng lên, “Đúng vậy, nếu cô vẫn không đi cô ấy sẽ ném cô ra ngoài, giống như cái lúc cô ấy xách Đại Long quẳng ra ngoài.”Lúc đó chị dâu cả Từ mới nhớ lại rằng hôm đó khi dân làng quây quần chia thịt, cô ta hình như nói nghe nói em chồng mình biết võ công, con gấu đen cũng chính là do cô ấy đánh chết..
Bà tiến lên mấy bước, cầm tẩu hút thuốc chỉ ra ngoài cổng sân, “Cô đi đi! Cô cút đi cho tôi!” Bà tức giận đến run cả tay.
Bà Từ năm nay đã gần sáu mươi, tuy sức khỏe luôn tốt, nhưng Từ Đóa thực sự sợ bà vì chuyện này mà tức tới sinh bệnh, vội bước tới đỡ bà, giúp bà vỗ ngực thuận khí.
"Chị dâu, chị đủ rồi! Chị thấy mẹ tức như thế nào chưa? Đừng nói là tôi chưa bao giờ cho chị ăn thịt gấu đen.
Cho dù tôi có cho chị, chị cũng không thể úp cái nồi phân như vậy lên đầu tôi được! Chị về làng mà hỏi lúc đó có năm mươi, một trăm người cùng ăn thịt, làm gì có ai bị sao?""Đúng đấy".
Chắc là Cẩu Thặng Tử về nhà gọi người tới giúp, con dâu thứ hai của nhà họ Ngô cũng chống nạnh đứng ở cửa nói vọng sang phụ họa, "Cùng một loại thịt, chúng tôi ăn không sao, đến cô ăn thì lại có bệnh, cô vì tiền mà phát điên à?"Khi cô ấy nói xong, không biết ai đang trốn bên ngoài hóng chuyện không sợ bị để ý liền hét lên: "Đúng đúng, có khi là ông trời đang trừng phạt cô vì thấy cô ăn ở thất đức đấy!"Chị dâu cả Từ mặt biến sắc tím tái, "Đây là việc của nhà tôi, mấy người chõ miệng vào làm gì!""Cô vu oan cho cô giáo của Cẩu Thặng Tử nhà chúng tôi, sao chúng tôi lại không được nói!" Con dâu thứ hai của nhà họ Ngô không sợ cô ta, lập tức phun trả lại.
Từ Đóa không ngờ mấy người này lại đứng ra nói thay mình, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Thế nhưng thấy lúc bà Từ tức giận đến mức định dùng tẩu đuổi người ta đi, cô đành phải cầm cây chổi lớn đặt ở góc sân lên, "Chị dâu, chị nên đi đi, đừng để tôi phải đuổi chị đi, nhỡ tôi nặng tay lại đưa chị vào bệnh viện.
"Cái chổi này không nhẹ, bình thường quét sân cũng phải cầm nó bằng cả hai tay thế mà Từ Đóa cầm nó dễ dàng như một sợi dây thừng vậy.
Cô con dâu thứ hai của họ Ngô vừa nhìn thấy thế thì mắt lập tức sáng lên, “Đúng vậy, nếu cô vẫn không đi cô ấy sẽ ném cô ra ngoài, giống như cái lúc cô ấy xách Đại Long quẳng ra ngoài.
”Lúc đó chị dâu cả Từ mới nhớ lại rằng hôm đó khi dân làng quây quần chia thịt, cô ta hình như nói nghe nói em chồng mình biết võ công, con gấu đen cũng chính là do cô ấy đánh chết.
.
Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70Tác giả: Yên Mộng HiênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi… Bà tiến lên mấy bước, cầm tẩu hút thuốc chỉ ra ngoài cổng sân, “Cô đi đi! Cô cút đi cho tôi!” Bà tức giận đến run cả tay.Bà Từ năm nay đã gần sáu mươi, tuy sức khỏe luôn tốt, nhưng Từ Đóa thực sự sợ bà vì chuyện này mà tức tới sinh bệnh, vội bước tới đỡ bà, giúp bà vỗ ngực thuận khí."Chị dâu, chị đủ rồi! Chị thấy mẹ tức như thế nào chưa? Đừng nói là tôi chưa bao giờ cho chị ăn thịt gấu đen.Cho dù tôi có cho chị, chị cũng không thể úp cái nồi phân như vậy lên đầu tôi được! Chị về làng mà hỏi lúc đó có năm mươi, một trăm người cùng ăn thịt, làm gì có ai bị sao?""Đúng đấy".Chắc là Cẩu Thặng Tử về nhà gọi người tới giúp, con dâu thứ hai của nhà họ Ngô cũng chống nạnh đứng ở cửa nói vọng sang phụ họa, "Cùng một loại thịt, chúng tôi ăn không sao, đến cô ăn thì lại có bệnh, cô vì tiền mà phát điên à?"Khi cô ấy nói xong, không biết ai đang trốn bên ngoài hóng chuyện không sợ bị để ý liền hét lên: "Đúng đúng, có khi là ông trời đang trừng phạt cô vì thấy cô ăn ở thất đức đấy!"Chị dâu cả Từ mặt biến sắc tím tái, "Đây là việc của nhà tôi, mấy người chõ miệng vào làm gì!""Cô vu oan cho cô giáo của Cẩu Thặng Tử nhà chúng tôi, sao chúng tôi lại không được nói!" Con dâu thứ hai của nhà họ Ngô không sợ cô ta, lập tức phun trả lại.Từ Đóa không ngờ mấy người này lại đứng ra nói thay mình, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.Thế nhưng thấy lúc bà Từ tức giận đến mức định dùng tẩu đuổi người ta đi, cô đành phải cầm cây chổi lớn đặt ở góc sân lên, "Chị dâu, chị nên đi đi, đừng để tôi phải đuổi chị đi, nhỡ tôi nặng tay lại đưa chị vào bệnh viện."Cái chổi này không nhẹ, bình thường quét sân cũng phải cầm nó bằng cả hai tay thế mà Từ Đóa cầm nó dễ dàng như một sợi dây thừng vậy.Cô con dâu thứ hai của họ Ngô vừa nhìn thấy thế thì mắt lập tức sáng lên, “Đúng vậy, nếu cô vẫn không đi cô ấy sẽ ném cô ra ngoài, giống như cái lúc cô ấy xách Đại Long quẳng ra ngoài.”Lúc đó chị dâu cả Từ mới nhớ lại rằng hôm đó khi dân làng quây quần chia thịt, cô ta hình như nói nghe nói em chồng mình biết võ công, con gấu đen cũng chính là do cô ấy đánh chết..