Tác giả:

CHƯƠNG 1: “Cậu Tề, ngài thật sự muốn từ chối lời mời của ông cụ?” “Tôi không phải họ Tề, tôi họ Lâm.” “Nhưng mà dù sao trong người của cậu cũng chảy dòng máu của người nhà họ Tề.” “Bắt đầu kể từ khi bọn họ đuổi mẹ con bọn tôi ra khỏi nhà họ Tề, tôi vĩnh viễn không liên quan đến đám người nhà họ Tề.” Vào buổi chiều, trên đường Duyên Giang ở thành phố Thanh Vân, có một chiếc Bentley mulsanne màu đen sang trọng đậu ở khu vực trung tâm thành phố náo nhiệt, trông rất nổi bật và hấp dẫn sự chú ý của người đi đường. Trước quầy bán đồ nướng, một cậu thanh niên với gương mặt thanh tú đang dọn dẹp dụng cụ nướng thịt và xe đẩy. Có một ông già mặc đồ vest màu đen bước xuống từ trên chiếc Bentley, khom người đứng trước quầy bán đồ nướng, giống như là đang cầu xin cậu thanh niên cái gì đó. “Cậu chủ, ngài cũng biết chuyện năm đó là do ông cụ bị ép buộc, mặc dù đã làm bà chủ phải chịu uất ức, nhưng mà chưa từng đuổi ngài đi mà…” “Hơn một năm trước, ông cụ bị bệnh nặng, ông cụ đã cho chúng tôi tìm…

Chương 67

Chàng Rể Quyền QuýTác giả: Vân ThụTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: “Cậu Tề, ngài thật sự muốn từ chối lời mời của ông cụ?” “Tôi không phải họ Tề, tôi họ Lâm.” “Nhưng mà dù sao trong người của cậu cũng chảy dòng máu của người nhà họ Tề.” “Bắt đầu kể từ khi bọn họ đuổi mẹ con bọn tôi ra khỏi nhà họ Tề, tôi vĩnh viễn không liên quan đến đám người nhà họ Tề.” Vào buổi chiều, trên đường Duyên Giang ở thành phố Thanh Vân, có một chiếc Bentley mulsanne màu đen sang trọng đậu ở khu vực trung tâm thành phố náo nhiệt, trông rất nổi bật và hấp dẫn sự chú ý của người đi đường. Trước quầy bán đồ nướng, một cậu thanh niên với gương mặt thanh tú đang dọn dẹp dụng cụ nướng thịt và xe đẩy. Có một ông già mặc đồ vest màu đen bước xuống từ trên chiếc Bentley, khom người đứng trước quầy bán đồ nướng, giống như là đang cầu xin cậu thanh niên cái gì đó. “Cậu chủ, ngài cũng biết chuyện năm đó là do ông cụ bị ép buộc, mặc dù đã làm bà chủ phải chịu uất ức, nhưng mà chưa từng đuổi ngài đi mà…” “Hơn một năm trước, ông cụ bị bệnh nặng, ông cụ đã cho chúng tôi tìm… CHƯƠNG 67“Ngoài ra, anh 9527 còn gửi đến một tin nhắn.” Tưởng Sương nói rất nghiêm túc.“Anh 9527 nói rằng, Thế Giới Chi Vương là vật báu vô giá, không thể dùng tiền để đong đếm được. Còn món Vĩnh Hằng Chi Quang này rác rưởi đến mức, cho dù treo ở nhà vệ sinh cũng còn thấy bốc mùi, vậy nên… anh ấy yêu cầu tôi đập nát nó ngay trước mặt mọi người…”Nhập từ khóa tìm kiếm…“Cái gì? Bạo lực như vậy sao? Cũng muốn đập nát trước mặt mọi người sao? Đây rõ ràng là muốn vả một cái thật đau vào mặt của cậu cả nhà họ Tôn.”“Trời ạ! Chi bạo quá, đó là món trang sức được đấu giá với giá 150 tỷ đấy, vẫn còn chưa đến tay mà đã muốn đập nát sao? Người này không biết giàu đến tận đâu?”“Thực lực là gì sao? Đây chính là thực lực! Lúc trước Tôn Kiên còn định dùng mặt mũi của mình, ép giá Thế Giới Chi Vương xuống còn 3 nghìn. Xem người ta đi, dùng 150 tỷ tiền tươi thóc thật mua lại Vĩnh Hằng Chi Quang do Trương Tuyết Nhàn thiết kế rồi nói đập là đập.Đúng là cách biệt nhau.”“Tôi thấy về sau, e rằng Tôn Kiên không còn mặt mũi nào để sống ở thành phố Thanh Vân nữa đâu, mẹ nó mất mặt như vậy cơ mà!”Khách mời có mặt ở đó bàn tán xôn xao, vô cùng nhiệt tình, khung cảnh náo nhiệt này đúng là cũng hơi thái quá.Lúc mọi người còn đang bàn tán với nhau, Tưởng Sương hình như rất đau lòng cho số tiền mấy trăm tỷ trong tay mình, anh ta nhắm mắt, cầm lấy chiếc búa sắt, đập mạnh xuống Vĩnh Hằng Chi Quang.Bụp!Vĩnh Hằng Chi Quang vỡ nát, mảnh vỡ vương vãi ra khắp nền đất…Nhát búa đó không chỉ đập vỡ Vĩnh Hằng Chi Quang, mà còn đập tan tành mặt mũi của vợ chồng Tôn Kiên.Mọi chuyện rất rõ ràng, vị 9527 này đấu giá mua Vĩnh Hằng Chi Quang là để dùng 150 tỷ vả thẳng vào mặt vợ chồng Trương Tuyết Nhàn, đánh cho bọn họ đến tối tăm mặt mũi.Hội trường vang lên những tiếng xuýt xoa, tiếng cảm thán, tiếng kêu kinh ngạc, tất cả làm không gian trở nên hỗn loạn.Khuôn mặt vợ chồng Tôn Kiên và Trương Tuyết Nhàn đã đỏ bừng lên như gan lợn, vừa tức giận lại vừa ảo não.Đây là một sự sỉ nhục quá lớn.Trước mặt bao nhiêu phóng viên báo chí, danh tiếng của hai người bọn họ tiêu tan hết cả! Tất cả những chuyện đã xảy ra hôm nay, ngay lập tức sẽ được rất nhiều tờ báo liên quan đưa tin, trở thành trò cười lớn nhất ở Thanh Vân.“Rốt cuộc là ai?” Tôn Kiên siết chặt tay thành nắm đấm, hai mắt chất đầy lửa giận như muốn nứt ra, anh ta liếc nhìn những người có mặt ở đó.Anh ta nhìn về phía Trương Uyển Du và Lâm Tinh Vũ trong lòng cảm thấy hơi nghi ngờ Người có khả năng làm chuyện này nhất chỉ có thể là Lâm Tinh Vũ và Trương Uyển Du.Nhưng hai người nghèo kiết xác này lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, còn chưa nói đó là số tiền 450 tỷ, làm sao hai người này có nhiều tiền như vậy được.Không thể nào.Tôn Kiên lập tức phủ nhận suy nghĩ này.“Những người trước đây mình đã đắc tội sao? Thằng bốn trong nhà? Hay là người nhà họ Chu?” Tôn Kiên tức giận đến mức không thể bình tĩnh lại để suy nghĩ được, trong lòng không ngừng đưa ra những suy đoán khác nhau, cũng không thể nghĩ được người 9527 thần bí kia là ai.“Bỏ đi! Chúng ta đi trước đi! Về sau sẽ điều tra tiếp kẻ đó là ai.”

CHƯƠNG 67

“Ngoài ra, anh 9527 còn gửi đến một tin nhắn.” Tưởng Sương nói rất nghiêm túc.

“Anh 9527 nói rằng, Thế Giới Chi Vương là vật báu vô giá, không thể dùng tiền để đong đếm được. Còn món Vĩnh Hằng Chi Quang này rác rưởi đến mức, cho dù treo ở nhà vệ sinh cũng còn thấy bốc mùi, vậy nên… anh ấy yêu cầu tôi đập nát nó ngay trước mặt mọi người…”

Nhập từ khóa tìm kiếm…

“Cái gì? Bạo lực như vậy sao? Cũng muốn đập nát trước mặt mọi người sao? Đây rõ ràng là muốn vả một cái thật đau vào mặt của cậu cả nhà họ Tôn.”

“Trời ạ! Chi bạo quá, đó là món trang sức được đấu giá với giá 150 tỷ đấy, vẫn còn chưa đến tay mà đã muốn đập nát sao? Người này không biết giàu đến tận đâu?”

“Thực lực là gì sao? Đây chính là thực lực! Lúc trước Tôn Kiên còn định dùng mặt mũi của mình, ép giá Thế Giới Chi Vương xuống còn 3 nghìn. Xem người ta đi, dùng 150 tỷ tiền tươi thóc thật mua lại Vĩnh Hằng Chi Quang do Trương Tuyết Nhàn thiết kế rồi nói đập là đập.

Đúng là cách biệt nhau.”

“Tôi thấy về sau, e rằng Tôn Kiên không còn mặt mũi nào để sống ở thành phố Thanh Vân nữa đâu, mẹ nó mất mặt như vậy cơ mà!”

Khách mời có mặt ở đó bàn tán xôn xao, vô cùng nhiệt tình, khung cảnh náo nhiệt này đúng là cũng hơi thái quá.

Lúc mọi người còn đang bàn tán với nhau, Tưởng Sương hình như rất đau lòng cho số tiền mấy trăm tỷ trong tay mình, anh ta nhắm mắt, cầm lấy chiếc búa sắt, đập mạnh xuống Vĩnh Hằng Chi Quang.

Bụp!

Vĩnh Hằng Chi Quang vỡ nát, mảnh vỡ vương vãi ra khắp nền đất…

Nhát búa đó không chỉ đập vỡ Vĩnh Hằng Chi Quang, mà còn đập tan tành mặt mũi của vợ chồng Tôn Kiên.

Mọi chuyện rất rõ ràng, vị 9527 này đấu giá mua Vĩnh Hằng Chi Quang là để dùng 150 tỷ vả thẳng vào mặt vợ chồng Trương Tuyết Nhàn, đánh cho bọn họ đến tối tăm mặt mũi.

Hội trường vang lên những tiếng xuýt xoa, tiếng cảm thán, tiếng kêu kinh ngạc, tất cả làm không gian trở nên hỗn loạn.

Khuôn mặt vợ chồng Tôn Kiên và Trương Tuyết Nhàn đã đỏ bừng lên như gan lợn, vừa tức giận lại vừa ảo não.

Đây là một sự sỉ nhục quá lớn.

Trước mặt bao nhiêu phóng viên báo chí, danh tiếng của hai người bọn họ tiêu tan hết cả! Tất cả những chuyện đã xảy ra hôm nay, ngay lập tức sẽ được rất nhiều tờ báo liên quan đưa tin, trở thành trò cười lớn nhất ở Thanh Vân.

“Rốt cuộc là ai?” Tôn Kiên siết chặt tay thành nắm đấm, hai mắt chất đầy lửa giận như muốn nứt ra, anh ta liếc nhìn những người có mặt ở đó.

Anh ta nhìn về phía Trương Uyển Du và Lâm Tinh Vũ trong lòng cảm thấy hơi nghi ngờ Người có khả năng làm chuyện này nhất chỉ có thể là Lâm Tinh Vũ và Trương Uyển Du.

Nhưng hai người nghèo kiết xác này lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, còn chưa nói đó là số tiền 450 tỷ, làm sao hai người này có nhiều tiền như vậy được.

Không thể nào.

Tôn Kiên lập tức phủ nhận suy nghĩ này.

“Những người trước đây mình đã đắc tội sao? Thằng bốn trong nhà? Hay là người nhà họ Chu?” Tôn Kiên tức giận đến mức không thể bình tĩnh lại để suy nghĩ được, trong lòng không ngừng đưa ra những suy đoán khác nhau, cũng không thể nghĩ được người 9527 thần bí kia là ai.

“Bỏ đi! Chúng ta đi trước đi! Về sau sẽ điều tra tiếp kẻ đó là ai.”

Chàng Rể Quyền QuýTác giả: Vân ThụTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: “Cậu Tề, ngài thật sự muốn từ chối lời mời của ông cụ?” “Tôi không phải họ Tề, tôi họ Lâm.” “Nhưng mà dù sao trong người của cậu cũng chảy dòng máu của người nhà họ Tề.” “Bắt đầu kể từ khi bọn họ đuổi mẹ con bọn tôi ra khỏi nhà họ Tề, tôi vĩnh viễn không liên quan đến đám người nhà họ Tề.” Vào buổi chiều, trên đường Duyên Giang ở thành phố Thanh Vân, có một chiếc Bentley mulsanne màu đen sang trọng đậu ở khu vực trung tâm thành phố náo nhiệt, trông rất nổi bật và hấp dẫn sự chú ý của người đi đường. Trước quầy bán đồ nướng, một cậu thanh niên với gương mặt thanh tú đang dọn dẹp dụng cụ nướng thịt và xe đẩy. Có một ông già mặc đồ vest màu đen bước xuống từ trên chiếc Bentley, khom người đứng trước quầy bán đồ nướng, giống như là đang cầu xin cậu thanh niên cái gì đó. “Cậu chủ, ngài cũng biết chuyện năm đó là do ông cụ bị ép buộc, mặc dù đã làm bà chủ phải chịu uất ức, nhưng mà chưa từng đuổi ngài đi mà…” “Hơn một năm trước, ông cụ bị bệnh nặng, ông cụ đã cho chúng tôi tìm… CHƯƠNG 67“Ngoài ra, anh 9527 còn gửi đến một tin nhắn.” Tưởng Sương nói rất nghiêm túc.“Anh 9527 nói rằng, Thế Giới Chi Vương là vật báu vô giá, không thể dùng tiền để đong đếm được. Còn món Vĩnh Hằng Chi Quang này rác rưởi đến mức, cho dù treo ở nhà vệ sinh cũng còn thấy bốc mùi, vậy nên… anh ấy yêu cầu tôi đập nát nó ngay trước mặt mọi người…”Nhập từ khóa tìm kiếm…“Cái gì? Bạo lực như vậy sao? Cũng muốn đập nát trước mặt mọi người sao? Đây rõ ràng là muốn vả một cái thật đau vào mặt của cậu cả nhà họ Tôn.”“Trời ạ! Chi bạo quá, đó là món trang sức được đấu giá với giá 150 tỷ đấy, vẫn còn chưa đến tay mà đã muốn đập nát sao? Người này không biết giàu đến tận đâu?”“Thực lực là gì sao? Đây chính là thực lực! Lúc trước Tôn Kiên còn định dùng mặt mũi của mình, ép giá Thế Giới Chi Vương xuống còn 3 nghìn. Xem người ta đi, dùng 150 tỷ tiền tươi thóc thật mua lại Vĩnh Hằng Chi Quang do Trương Tuyết Nhàn thiết kế rồi nói đập là đập.Đúng là cách biệt nhau.”“Tôi thấy về sau, e rằng Tôn Kiên không còn mặt mũi nào để sống ở thành phố Thanh Vân nữa đâu, mẹ nó mất mặt như vậy cơ mà!”Khách mời có mặt ở đó bàn tán xôn xao, vô cùng nhiệt tình, khung cảnh náo nhiệt này đúng là cũng hơi thái quá.Lúc mọi người còn đang bàn tán với nhau, Tưởng Sương hình như rất đau lòng cho số tiền mấy trăm tỷ trong tay mình, anh ta nhắm mắt, cầm lấy chiếc búa sắt, đập mạnh xuống Vĩnh Hằng Chi Quang.Bụp!Vĩnh Hằng Chi Quang vỡ nát, mảnh vỡ vương vãi ra khắp nền đất…Nhát búa đó không chỉ đập vỡ Vĩnh Hằng Chi Quang, mà còn đập tan tành mặt mũi của vợ chồng Tôn Kiên.Mọi chuyện rất rõ ràng, vị 9527 này đấu giá mua Vĩnh Hằng Chi Quang là để dùng 150 tỷ vả thẳng vào mặt vợ chồng Trương Tuyết Nhàn, đánh cho bọn họ đến tối tăm mặt mũi.Hội trường vang lên những tiếng xuýt xoa, tiếng cảm thán, tiếng kêu kinh ngạc, tất cả làm không gian trở nên hỗn loạn.Khuôn mặt vợ chồng Tôn Kiên và Trương Tuyết Nhàn đã đỏ bừng lên như gan lợn, vừa tức giận lại vừa ảo não.Đây là một sự sỉ nhục quá lớn.Trước mặt bao nhiêu phóng viên báo chí, danh tiếng của hai người bọn họ tiêu tan hết cả! Tất cả những chuyện đã xảy ra hôm nay, ngay lập tức sẽ được rất nhiều tờ báo liên quan đưa tin, trở thành trò cười lớn nhất ở Thanh Vân.“Rốt cuộc là ai?” Tôn Kiên siết chặt tay thành nắm đấm, hai mắt chất đầy lửa giận như muốn nứt ra, anh ta liếc nhìn những người có mặt ở đó.Anh ta nhìn về phía Trương Uyển Du và Lâm Tinh Vũ trong lòng cảm thấy hơi nghi ngờ Người có khả năng làm chuyện này nhất chỉ có thể là Lâm Tinh Vũ và Trương Uyển Du.Nhưng hai người nghèo kiết xác này lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, còn chưa nói đó là số tiền 450 tỷ, làm sao hai người này có nhiều tiền như vậy được.Không thể nào.Tôn Kiên lập tức phủ nhận suy nghĩ này.“Những người trước đây mình đã đắc tội sao? Thằng bốn trong nhà? Hay là người nhà họ Chu?” Tôn Kiên tức giận đến mức không thể bình tĩnh lại để suy nghĩ được, trong lòng không ngừng đưa ra những suy đoán khác nhau, cũng không thể nghĩ được người 9527 thần bí kia là ai.“Bỏ đi! Chúng ta đi trước đi! Về sau sẽ điều tra tiếp kẻ đó là ai.”

Chương 67