Tác giả:

Nơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người…

Chương 135: 135: Khảo Hạch 3

Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch ChuyểnTác giả: Cà PhêTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người… Thời gian quay ngược lại lúc nàng vừa bước vào tầng một.Trên đài cao, kia bốn người vòng quanh thành một vòng tròn, ở giữa được bày bố mười bốn chiếc gương, mỗi mặt gương hiện lên khung cảnh một tầng của Thất Tháp.Bốn người vốn phân chia thần thức nhìn hết thảy các mặt gương cùng một lúc, hiện tại lại đang tập trung cao độ hết thảy thần thức vào một mặt gương.Hắc y lão giả lên tiếng đầu tiên:"Ai da....nha đầu này khí vận cũng thực hắc đi, tầng đầu tiên đã gặp được tâm ma khảo hạch, tám phần sẽ bị loại ngay từ tầng một rồi""Phải đấy, nhìn cốt linh còn chưa được mười ba tuổi, khả năng cao dục niệm không ít, qua không nổi tâm ma khảo hạch" Lão bà cầm quải trượng cũng lên tiếng đồng tình."Cái này còn chưa biết chừng" Hàn Diễn ánh mắt sâu sâu, nhìn Đông Phương Thiên Nguyệt thân ảnh nhàn nhạt nói."Không ngờ ngươi có ánh mắt như vậy, Hàn Diễn, ta lại đánh giá cao ngươi một bậc" Thanh y lão giả sang sảng cười nói, tay vỗ vỗ vai Hàn Diễn rất là quen thuộc, chắc chắn không chỉ làm một lần."Thanh Huyên, ngươi quen biết nàng?" Hắc bào lão giả có chút kinh ngạc hô thanh."Ta phụ trách báo dánh kì này, nàng ở chỗ ta báo danh tự nhiên là biết" Thanh y lão giả cũng chính là Thanh Huyện, cười cười nói.Câu trả lời càng khiến Hắc bào lão giả kinh nghi bất định: "Chỉ là gặp lúc báo danh, sao lại đánh giá cao như thế?""Tâm trí nàng thực ổn định, thiên phú cũng cực hảo, các ngươi biết nàng xuất thân sao?""Nàng xuất thân là nào thế lực?"Lão bà cầm quải trượng cũng tò mò lên tiếng hỏi."Nàng đến từ một gia tộc không danh không tiếng, Đông Phương Gia tại Thanh Phong trấn của Thanh Thiên Quốc, các ngươi nghĩ xem, đến từ một gia tộc như thế, thiên phú ta đều phải thốt lên thiên tài, trong mắt kia gia tộc chắc chắn chính là một cái yêu nghiệt được sủng trong lòng bàn tay, nâng như bảo ngọc, từ nhỏ đã chịu hết mực sủng ái lại có thể trầm tĩnh lạnh nhạt, không kiêu căng không ngạo mạn."Lại tiếp tục:"Lại nói, nàng xuất thân như thế, ở trước mắt ta cái này Hồng Phong học viện trưởng lão lại không a dua nịnh hót, không hoảng sợ lo lắng, chỉ có bình tĩnh hoàn lấy bình tĩnh, tâm tính nàng đã thành thục tới rồi trình độ không phải ai cũng so được, một cái tâm ma khảo hạch thôi mà, sẽ làm khó được nàng sao?"Thanh Huyên vừa dứt lời, nhìn vào gương liền thấy nàng vốn dĩ đang tiến vào ảo ảnh mà cơ thể bất động, lúc này lại là lạnh nhạt đi về phía cửa vào tầng thứ hai, vừa kinh ngạc lại vui vẻ cười:"Các ngươi xem, không phải nàng đã qua rồi sao? không ngờ lại nhanh như thế, Nguyên Duật, Thu Khê, ta nói có sai đâu, ta mắt nhìn người vẫn luôn hảo a!""Giờ thì ta thật sự nể ngươi rồi Thanh Huyên!" Hắc bào lão giả tên gọi là Nguyên Duật, lúc này kinh ngạc đến trợn trừng đôi mắt, đối thanh y lão giả nói."Nàng này là cái hạt giống tốt!" Thu Khê là lão bà cầm quải trượng lúc này cũng kinh ngạc cảm thán, lại nói:" Không biết nàng có thể hay không nhận ta làm sư phụ?""Ngươi đừng có mà giành, ta đã nhắm trước rồi, Thanh Huyên híp híp đôi mắt nhìn Thu Khê trưởng lão hâm doạ nói."Cạnh tranh công bằng a!""Tương lai nàng bất khả hạn lượng " Hàn Diễn nhìn xuyên qua trong gương đến thân ảnh nàng, chỉ lẩm bẩm.Bước vào tầng thứ hai, Đông Phương Thiên Nguyệt nhìn xung quanh một lượt đánh giá.Cái này không gian như là một vũ trụ vậy, trên trời hay mặt đất, bốn phía xung quanh đều chỉ có dãy ngân hà bao phủ.Nhìn xung quanh mình là hàng ngàn hàng vạn ngôi sao, số lượng có bao nhiêu nàng không thể xác định được, bởi vì nó rất rất nhiều!Điều kì dị là, những vì sao này không hề loá sáng rực rỡ như là những vì sao cần có, chúng nó chỉ có mỏng manh ánh sáng, chỉ đủ bao phủ xuung quanh một vòng, nhìn vào chỉ có thể như có như không thấy được chút ánh sáng mà thôi.Đông Phương Thiên Nguyệt có chút nghi hoặc, đây là cái gì khảo hạch?Chỉ biết chắc chắn không phải tâm ma mà thôi, bởi vì này ngân hà không phải ảo ảnh, nàng vừa mới tiếp xúc với ảo ảnh trong chốc lát, bản năng cơ thể vẫn còn lưu lại cảm giác, chỉ cần tiếp xúc với ảo ảnh liền sẽ cảm nhận được, dù là mỏng manh.Vậy chỉ có thể là một trong hai khảo nghiệm thiên phú hoặc là ý chí, lần này sẽ là cái nào?_____________Giờ này Cà Phê mới để ý lại mọi người ạ, sáng giờ mình ghi số chương tào lao lộn xộn tùm lum luôn, đang 132 cái nhảy lên 134, xong cái tới 125, sorry mọi người về cái sự khùng khùng này của Cà Phê, giờ là mình đã chỉnh sửa số chương lại rồi, về sau sẽ không có tình trạng này nữa.Và 5 chương còn lại trong bão ngày hôm nay sẽ cập nhật khá trễ, tại buổi chiều mình có việc bận đột xuất, kéo đến lúc này mới viết tiếp cho mọi người được, chắc khoảng hơn 10 giờ tối mới cập nhật xong được hết cho mọi người á, thêm giờ add duyệt nữa thì chắc hơi trễ.Chân thành xin lỗi mọi người!Chân thành xin lỗi!Xin lỗi mọi người!.

Thời gian quay ngược lại lúc nàng vừa bước vào tầng một.

Trên đài cao, kia bốn người vòng quanh thành một vòng tròn, ở giữa được bày bố mười bốn chiếc gương, mỗi mặt gương hiện lên khung cảnh một tầng của Thất Tháp.

Bốn người vốn phân chia thần thức nhìn hết thảy các mặt gương cùng một lúc, hiện tại lại đang tập trung cao độ hết thảy thần thức vào một mặt gương.

Hắc y lão giả lên tiếng đầu tiên:

"Ai da....nha đầu này khí vận cũng thực hắc đi, tầng đầu tiên đã gặp được tâm ma khảo hạch, tám phần sẽ bị loại ngay từ tầng một rồi"

"Phải đấy, nhìn cốt linh còn chưa được mười ba tuổi, khả năng cao dục niệm không ít, qua không nổi tâm ma khảo hạch" Lão bà cầm quải trượng cũng lên tiếng đồng tình.

"Cái này còn chưa biết chừng" Hàn Diễn ánh mắt sâu sâu, nhìn Đông Phương Thiên Nguyệt thân ảnh nhàn nhạt nói.

"Không ngờ ngươi có ánh mắt như vậy, Hàn Diễn, ta lại đánh giá cao ngươi một bậc" Thanh y lão giả sang sảng cười nói, tay vỗ vỗ vai Hàn Diễn rất là quen thuộc, chắc chắn không chỉ làm một lần.

"Thanh Huyên, ngươi quen biết nàng?" Hắc bào lão giả có chút kinh ngạc hô thanh.

"Ta phụ trách báo dánh kì này, nàng ở chỗ ta báo danh tự nhiên là biết" Thanh y lão giả cũng chính là Thanh Huyện, cười cười nói.

Câu trả lời càng khiến Hắc bào lão giả kinh nghi bất định: "Chỉ là gặp lúc báo danh, sao lại đánh giá cao như thế?"

"Tâm trí nàng thực ổn định, thiên phú cũng cực hảo, các ngươi biết nàng xuất thân sao?"

"Nàng xuất thân là nào thế lực?"Lão bà cầm quải trượng cũng tò mò lên tiếng hỏi.

"Nàng đến từ một gia tộc không danh không tiếng, Đông Phương Gia tại Thanh Phong trấn của Thanh Thiên Quốc, các ngươi nghĩ xem, đến từ một gia tộc như thế, thiên phú ta đều phải thốt lên thiên tài, trong mắt kia gia tộc chắc chắn chính là một cái yêu nghiệt được sủng trong lòng bàn tay, nâng như bảo ngọc, từ nhỏ đã chịu hết mực sủng ái lại có thể trầm tĩnh lạnh nhạt, không kiêu căng không ngạo mạn."Lại tiếp tục:

"Lại nói, nàng xuất thân như thế, ở trước mắt ta cái này Hồng Phong học viện trưởng lão lại không a dua nịnh hót, không hoảng sợ lo lắng, chỉ có bình tĩnh hoàn lấy bình tĩnh, tâm tính nàng đã thành thục tới rồi trình độ không phải ai cũng so được, một cái tâm ma khảo hạch thôi mà, sẽ làm khó được nàng sao?"

Thanh Huyên vừa dứt lời, nhìn vào gương liền thấy nàng vốn dĩ đang tiến vào ảo ảnh mà cơ thể bất động, lúc này lại là lạnh nhạt đi về phía cửa vào tầng thứ hai, vừa kinh ngạc lại vui vẻ cười:

"Các ngươi xem, không phải nàng đã qua rồi sao? không ngờ lại nhanh như thế, Nguyên Duật, Thu Khê, ta nói có sai đâu, ta mắt nhìn người vẫn luôn hảo a!"

"Giờ thì ta thật sự nể ngươi rồi Thanh Huyên!" Hắc bào lão giả tên gọi là Nguyên Duật, lúc này kinh ngạc đến trợn trừng đôi mắt, đối thanh y lão giả nói.

"Nàng này là cái hạt giống tốt!" Thu Khê là lão bà cầm quải trượng lúc này cũng kinh ngạc cảm thán, lại nói:" Không biết nàng có thể hay không nhận ta làm sư phụ?"

"Ngươi đừng có mà giành, ta đã nhắm trước rồi, Thanh Huyên híp híp đôi mắt nhìn Thu Khê trưởng lão hâm doạ nói.

"Cạnh tranh công bằng a!"

"Tương lai nàng bất khả hạn lượng " Hàn Diễn nhìn xuyên qua trong gương đến thân ảnh nàng, chỉ lẩm bẩm.

Bước vào tầng thứ hai, Đông Phương Thiên Nguyệt nhìn xung quanh một lượt đánh giá.

Cái này không gian như là một vũ trụ vậy, trên trời hay mặt đất, bốn phía xung quanh đều chỉ có dãy ngân hà bao phủ.

Nhìn xung quanh mình là hàng ngàn hàng vạn ngôi sao, số lượng có bao nhiêu nàng không thể xác định được, bởi vì nó rất rất nhiều!

Điều kì dị là, những vì sao này không hề loá sáng rực rỡ như là những vì sao cần có, chúng nó chỉ có mỏng manh ánh sáng, chỉ đủ bao phủ xuung quanh một vòng, nhìn vào chỉ có thể như có như không thấy được chút ánh sáng mà thôi.

Đông Phương Thiên Nguyệt có chút nghi hoặc, đây là cái gì khảo hạch?

Chỉ biết chắc chắn không phải tâm ma mà thôi, bởi vì này ngân hà không phải ảo ảnh, nàng vừa mới tiếp xúc với ảo ảnh trong chốc lát, bản năng cơ thể vẫn còn lưu lại cảm giác, chỉ cần tiếp xúc với ảo ảnh liền sẽ cảm nhận được, dù là mỏng manh.

Vậy chỉ có thể là một trong hai khảo nghiệm thiên phú hoặc là ý chí, lần này sẽ là cái nào?

_____________

Giờ này Cà Phê mới để ý lại mọi người ạ, sáng giờ mình ghi số chương tào lao lộn xộn tùm lum luôn, đang 132 cái nhảy lên 134, xong cái tới 125, sorry mọi người về cái sự khùng khùng này của Cà Phê, giờ là mình đã chỉnh sửa số chương lại rồi, về sau sẽ không có tình trạng này nữa.

Và 5 chương còn lại trong bão ngày hôm nay sẽ cập nhật khá trễ, tại buổi chiều mình có việc bận đột xuất, kéo đến lúc này mới viết tiếp cho mọi người được, chắc khoảng hơn 10 giờ tối mới cập nhật xong được hết cho mọi người á, thêm giờ add duyệt nữa thì chắc hơi trễ.

Chân thành xin lỗi mọi người!

Chân thành xin lỗi!

Xin lỗi mọi người!.

Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch ChuyểnTác giả: Cà PhêTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người… Thời gian quay ngược lại lúc nàng vừa bước vào tầng một.Trên đài cao, kia bốn người vòng quanh thành một vòng tròn, ở giữa được bày bố mười bốn chiếc gương, mỗi mặt gương hiện lên khung cảnh một tầng của Thất Tháp.Bốn người vốn phân chia thần thức nhìn hết thảy các mặt gương cùng một lúc, hiện tại lại đang tập trung cao độ hết thảy thần thức vào một mặt gương.Hắc y lão giả lên tiếng đầu tiên:"Ai da....nha đầu này khí vận cũng thực hắc đi, tầng đầu tiên đã gặp được tâm ma khảo hạch, tám phần sẽ bị loại ngay từ tầng một rồi""Phải đấy, nhìn cốt linh còn chưa được mười ba tuổi, khả năng cao dục niệm không ít, qua không nổi tâm ma khảo hạch" Lão bà cầm quải trượng cũng lên tiếng đồng tình."Cái này còn chưa biết chừng" Hàn Diễn ánh mắt sâu sâu, nhìn Đông Phương Thiên Nguyệt thân ảnh nhàn nhạt nói."Không ngờ ngươi có ánh mắt như vậy, Hàn Diễn, ta lại đánh giá cao ngươi một bậc" Thanh y lão giả sang sảng cười nói, tay vỗ vỗ vai Hàn Diễn rất là quen thuộc, chắc chắn không chỉ làm một lần."Thanh Huyên, ngươi quen biết nàng?" Hắc bào lão giả có chút kinh ngạc hô thanh."Ta phụ trách báo dánh kì này, nàng ở chỗ ta báo danh tự nhiên là biết" Thanh y lão giả cũng chính là Thanh Huyện, cười cười nói.Câu trả lời càng khiến Hắc bào lão giả kinh nghi bất định: "Chỉ là gặp lúc báo danh, sao lại đánh giá cao như thế?""Tâm trí nàng thực ổn định, thiên phú cũng cực hảo, các ngươi biết nàng xuất thân sao?""Nàng xuất thân là nào thế lực?"Lão bà cầm quải trượng cũng tò mò lên tiếng hỏi."Nàng đến từ một gia tộc không danh không tiếng, Đông Phương Gia tại Thanh Phong trấn của Thanh Thiên Quốc, các ngươi nghĩ xem, đến từ một gia tộc như thế, thiên phú ta đều phải thốt lên thiên tài, trong mắt kia gia tộc chắc chắn chính là một cái yêu nghiệt được sủng trong lòng bàn tay, nâng như bảo ngọc, từ nhỏ đã chịu hết mực sủng ái lại có thể trầm tĩnh lạnh nhạt, không kiêu căng không ngạo mạn."Lại tiếp tục:"Lại nói, nàng xuất thân như thế, ở trước mắt ta cái này Hồng Phong học viện trưởng lão lại không a dua nịnh hót, không hoảng sợ lo lắng, chỉ có bình tĩnh hoàn lấy bình tĩnh, tâm tính nàng đã thành thục tới rồi trình độ không phải ai cũng so được, một cái tâm ma khảo hạch thôi mà, sẽ làm khó được nàng sao?"Thanh Huyên vừa dứt lời, nhìn vào gương liền thấy nàng vốn dĩ đang tiến vào ảo ảnh mà cơ thể bất động, lúc này lại là lạnh nhạt đi về phía cửa vào tầng thứ hai, vừa kinh ngạc lại vui vẻ cười:"Các ngươi xem, không phải nàng đã qua rồi sao? không ngờ lại nhanh như thế, Nguyên Duật, Thu Khê, ta nói có sai đâu, ta mắt nhìn người vẫn luôn hảo a!""Giờ thì ta thật sự nể ngươi rồi Thanh Huyên!" Hắc bào lão giả tên gọi là Nguyên Duật, lúc này kinh ngạc đến trợn trừng đôi mắt, đối thanh y lão giả nói."Nàng này là cái hạt giống tốt!" Thu Khê là lão bà cầm quải trượng lúc này cũng kinh ngạc cảm thán, lại nói:" Không biết nàng có thể hay không nhận ta làm sư phụ?""Ngươi đừng có mà giành, ta đã nhắm trước rồi, Thanh Huyên híp híp đôi mắt nhìn Thu Khê trưởng lão hâm doạ nói."Cạnh tranh công bằng a!""Tương lai nàng bất khả hạn lượng " Hàn Diễn nhìn xuyên qua trong gương đến thân ảnh nàng, chỉ lẩm bẩm.Bước vào tầng thứ hai, Đông Phương Thiên Nguyệt nhìn xung quanh một lượt đánh giá.Cái này không gian như là một vũ trụ vậy, trên trời hay mặt đất, bốn phía xung quanh đều chỉ có dãy ngân hà bao phủ.Nhìn xung quanh mình là hàng ngàn hàng vạn ngôi sao, số lượng có bao nhiêu nàng không thể xác định được, bởi vì nó rất rất nhiều!Điều kì dị là, những vì sao này không hề loá sáng rực rỡ như là những vì sao cần có, chúng nó chỉ có mỏng manh ánh sáng, chỉ đủ bao phủ xuung quanh một vòng, nhìn vào chỉ có thể như có như không thấy được chút ánh sáng mà thôi.Đông Phương Thiên Nguyệt có chút nghi hoặc, đây là cái gì khảo hạch?Chỉ biết chắc chắn không phải tâm ma mà thôi, bởi vì này ngân hà không phải ảo ảnh, nàng vừa mới tiếp xúc với ảo ảnh trong chốc lát, bản năng cơ thể vẫn còn lưu lại cảm giác, chỉ cần tiếp xúc với ảo ảnh liền sẽ cảm nhận được, dù là mỏng manh.Vậy chỉ có thể là một trong hai khảo nghiệm thiên phú hoặc là ý chí, lần này sẽ là cái nào?_____________Giờ này Cà Phê mới để ý lại mọi người ạ, sáng giờ mình ghi số chương tào lao lộn xộn tùm lum luôn, đang 132 cái nhảy lên 134, xong cái tới 125, sorry mọi người về cái sự khùng khùng này của Cà Phê, giờ là mình đã chỉnh sửa số chương lại rồi, về sau sẽ không có tình trạng này nữa.Và 5 chương còn lại trong bão ngày hôm nay sẽ cập nhật khá trễ, tại buổi chiều mình có việc bận đột xuất, kéo đến lúc này mới viết tiếp cho mọi người được, chắc khoảng hơn 10 giờ tối mới cập nhật xong được hết cho mọi người á, thêm giờ add duyệt nữa thì chắc hơi trễ.Chân thành xin lỗi mọi người!Chân thành xin lỗi!Xin lỗi mọi người!.

Chương 135: 135: Khảo Hạch 3