Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 1236

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1236Trước mắt, mấy chục chiếc xe máy chặn lại trên đường.Lần này, mấy người kia không như A Đạo khi trước vì bệnh của ba mình mà dùng hai chiếc xe việt dã ngăn cô lại.Mỗi người ngồi một chiếc xe máy, trong tay họ đều cầm dao.Dao dài phản chiếu ánh mặt trời làm chói mắt.Ngọn núi này không quá cao so với mực nước biển, gió vờn qua mặt vẫn có thể miễn cưỡng chịu đựng, thế nên không ai bịt mặt, cứ thế cầm con dao sáng loáng ngồi trên xe máy, có vẻ như đã chờ họ lâu lắm rồi.“Có chuyện à?” Hạ Thiên Tường ngồi trên xe máy, lạnh lùng lên tiếng.Một mình anh đối diện với mấy chục người, còn là mấy chục người đàn ông cầm dao mà chẳng hoảng loạn chút nào.“Lên cho tôi, giết bọn họ.” Người đàn ông cầm đầu giơ dao lên, chỉ thẳng vào Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường.“Hạ Thiên Tường, họ không giết được em đâu, anh không cần lo cho em, anh bảo vệ bản thân là được rồi.” Mắt thấy mấy chục chiếc xe máy gào thét lao tới, chớp mắt đã đến, Tô Nhược Hân xuống xe, nhanh chóng chạy lại ven đường.Cô gái mặc áo khoác lông rơi xuống thảm thực vật lạ lãm, những khóm hoa màu tím khiến cô tựa như tỉnh linh trong núi.Hạ Thiên Tường cũng bỏ xe máy, xoay người đến bên kia đường.Chỉ vì nơi này là giữa núi rừng hoang dã, hoàn toàn không thể lái xe máy được.Anh cố ý.Nếu anh còn ở lại xe máy, vậy thì mấy chục chiếc xe máy kia sẽ nhanh chóng bao vây anh ở giữa, anh hoàn toàn không thể sử dụng được kỹ năng của mình, chỉ có thể bị chém.Nhưng vào trong núi thì khác.Anh biết tốc độ của Tô Nhược Hân, nhưng dù biết cô không chậm hơn anh, biết mấy người kia cầm dao cũng không thể đến gần cô được, anh vẫn lo lắng.Cho nên anh nhảy về hướng ngược lại với Tô Nhược Hân, muốn thu hút mấy người kia đến giết anh, cho Tô Nhược Hân không gian an toàn hơn.Anh liếc sang, quả nhiên chỉ có vài người đuổi theo Tô Nhược Hân, mà cô giống như cá chạch, lần nào cũng có thể trốn thoát từ tay của sát thủ, tốc độ của cô quả nhiên rất nhanh, nhanh đến mức khiến người ta muốn tổn thương cô cũng không được.Cũng khiến anh yên lòng hơn một chút.Xác định phía Tô Nhược Hân tạm thời an toàn, Hạ Thiên Tường đột ngột ra tay, anh tiện tay cướp lấy một con dao, sau đó ăn miếng trả miếng, chớp mắt đã quật ngã vài người.Nhưng thật sự quá đông người, mấy con dao kia không ngừng chém về phía anh, khiến Tô Nhược Hân cách đó không xa trông thấy mà hoảng hốt khiếp sợ.Quá nguy hiểm.Tuy nhiên cô không giúp gì được cho anh.Điều duy nhất cô làm được lúc này là bảo vệ bản thân thật tốt để không trở thành gánh nặng của Hạ Thiên Tường, khiến anh phải phân tâm.Lao trái đánh phải tránh né từng kẻ xông đến chém giết.Dần dà, Tô Nhược Hân phát hiện mấy người này muốn giết cả hai người là cô và Hạ Thiên Tường, không hề phân biệt trước sau.

Chương 1236

Trước mắt, mấy chục chiếc xe máy chặn lại trên đường.

Lần này, mấy người kia không như A Đạo khi trước vì bệnh của ba mình mà dùng hai chiếc xe việt dã ngăn cô lại.

Mỗi người ngồi một chiếc xe máy, trong tay họ đều cầm dao.

Dao dài phản chiếu ánh mặt trời làm chói mắt.

Ngọn núi này không quá cao so với mực nước biển, gió vờn qua mặt vẫn có thể miễn cưỡng chịu đựng, thế nên không ai bịt mặt, cứ thế cầm con dao sáng loáng ngồi trên xe máy, có vẻ như đã chờ họ lâu lắm rồi.

“Có chuyện à?” Hạ Thiên Tường ngồi trên xe máy, lạnh lùng lên tiếng.

Một mình anh đối diện với mấy chục người, còn là mấy chục người đàn ông cầm dao mà chẳng hoảng loạn chút nào.

“Lên cho tôi, giết bọn họ.” Người đàn ông cầm đầu giơ dao lên, chỉ thẳng vào Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường.

“Hạ Thiên Tường, họ không giết được em đâu, anh không cần lo cho em, anh bảo vệ bản thân là được rồi.” Mắt thấy mấy chục chiếc xe máy gào thét lao tới, chớp mắt đã đến, Tô Nhược Hân xuống xe, nhanh chóng chạy lại ven đường.

Cô gái mặc áo khoác lông rơi xuống thảm thực vật lạ lãm, những khóm hoa màu tím khiến cô tựa như tỉnh linh trong núi.

Hạ Thiên Tường cũng bỏ xe máy, xoay người đến bên kia đường.

Chỉ vì nơi này là giữa núi rừng hoang dã, hoàn toàn không thể lái xe máy được.

Anh cố ý.

Nếu anh còn ở lại xe máy, vậy thì mấy chục chiếc xe máy kia sẽ nhanh chóng bao vây anh ở giữa, anh hoàn toàn không thể sử dụng được kỹ năng của mình, chỉ có thể bị chém.

Nhưng vào trong núi thì khác.

Anh biết tốc độ của Tô Nhược Hân, nhưng dù biết cô không chậm hơn anh, biết mấy người kia cầm dao cũng không thể đến gần cô được, anh vẫn lo lắng.

Cho nên anh nhảy về hướng ngược lại với Tô Nhược Hân, muốn thu hút mấy người kia đến giết anh, cho Tô Nhược Hân không gian an toàn hơn.

Anh liếc sang, quả nhiên chỉ có vài người đuổi theo Tô Nhược Hân, mà cô giống như cá chạch, lần nào cũng có thể trốn thoát từ tay của sát thủ, tốc độ của cô quả nhiên rất nhanh, nhanh đến mức khiến người ta muốn tổn thương cô cũng không được.

Cũng khiến anh yên lòng hơn một chút.

Xác định phía Tô Nhược Hân tạm thời an toàn, Hạ Thiên Tường đột ngột ra tay, anh tiện tay cướp lấy một con dao, sau đó ăn miếng trả miếng, chớp mắt đã quật ngã vài người.

Nhưng thật sự quá đông người, mấy con dao kia không ngừng chém về phía anh, khiến Tô Nhược Hân cách đó không xa trông thấy mà hoảng hốt khiếp sợ.

Quá nguy hiểm.

Tuy nhiên cô không giúp gì được cho anh.

Điều duy nhất cô làm được lúc này là bảo vệ bản thân thật tốt để không trở thành gánh nặng của Hạ Thiên Tường, khiến anh phải phân tâm.

Lao trái đánh phải tránh né từng kẻ xông đến chém giết.

Dần dà, Tô Nhược Hân phát hiện mấy người này muốn giết cả hai người là cô và Hạ Thiên Tường, không hề phân biệt trước sau.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1236Trước mắt, mấy chục chiếc xe máy chặn lại trên đường.Lần này, mấy người kia không như A Đạo khi trước vì bệnh của ba mình mà dùng hai chiếc xe việt dã ngăn cô lại.Mỗi người ngồi một chiếc xe máy, trong tay họ đều cầm dao.Dao dài phản chiếu ánh mặt trời làm chói mắt.Ngọn núi này không quá cao so với mực nước biển, gió vờn qua mặt vẫn có thể miễn cưỡng chịu đựng, thế nên không ai bịt mặt, cứ thế cầm con dao sáng loáng ngồi trên xe máy, có vẻ như đã chờ họ lâu lắm rồi.“Có chuyện à?” Hạ Thiên Tường ngồi trên xe máy, lạnh lùng lên tiếng.Một mình anh đối diện với mấy chục người, còn là mấy chục người đàn ông cầm dao mà chẳng hoảng loạn chút nào.“Lên cho tôi, giết bọn họ.” Người đàn ông cầm đầu giơ dao lên, chỉ thẳng vào Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường.“Hạ Thiên Tường, họ không giết được em đâu, anh không cần lo cho em, anh bảo vệ bản thân là được rồi.” Mắt thấy mấy chục chiếc xe máy gào thét lao tới, chớp mắt đã đến, Tô Nhược Hân xuống xe, nhanh chóng chạy lại ven đường.Cô gái mặc áo khoác lông rơi xuống thảm thực vật lạ lãm, những khóm hoa màu tím khiến cô tựa như tỉnh linh trong núi.Hạ Thiên Tường cũng bỏ xe máy, xoay người đến bên kia đường.Chỉ vì nơi này là giữa núi rừng hoang dã, hoàn toàn không thể lái xe máy được.Anh cố ý.Nếu anh còn ở lại xe máy, vậy thì mấy chục chiếc xe máy kia sẽ nhanh chóng bao vây anh ở giữa, anh hoàn toàn không thể sử dụng được kỹ năng của mình, chỉ có thể bị chém.Nhưng vào trong núi thì khác.Anh biết tốc độ của Tô Nhược Hân, nhưng dù biết cô không chậm hơn anh, biết mấy người kia cầm dao cũng không thể đến gần cô được, anh vẫn lo lắng.Cho nên anh nhảy về hướng ngược lại với Tô Nhược Hân, muốn thu hút mấy người kia đến giết anh, cho Tô Nhược Hân không gian an toàn hơn.Anh liếc sang, quả nhiên chỉ có vài người đuổi theo Tô Nhược Hân, mà cô giống như cá chạch, lần nào cũng có thể trốn thoát từ tay của sát thủ, tốc độ của cô quả nhiên rất nhanh, nhanh đến mức khiến người ta muốn tổn thương cô cũng không được.Cũng khiến anh yên lòng hơn một chút.Xác định phía Tô Nhược Hân tạm thời an toàn, Hạ Thiên Tường đột ngột ra tay, anh tiện tay cướp lấy một con dao, sau đó ăn miếng trả miếng, chớp mắt đã quật ngã vài người.Nhưng thật sự quá đông người, mấy con dao kia không ngừng chém về phía anh, khiến Tô Nhược Hân cách đó không xa trông thấy mà hoảng hốt khiếp sợ.Quá nguy hiểm.Tuy nhiên cô không giúp gì được cho anh.Điều duy nhất cô làm được lúc này là bảo vệ bản thân thật tốt để không trở thành gánh nặng của Hạ Thiên Tường, khiến anh phải phân tâm.Lao trái đánh phải tránh né từng kẻ xông đến chém giết.Dần dà, Tô Nhược Hân phát hiện mấy người này muốn giết cả hai người là cô và Hạ Thiên Tường, không hề phân biệt trước sau.

Chương 1236