“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1239
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1239“Mày có thể không nói, nhưng sau đấy tao sẽ tháo thêm một cánh tay khác của mày, tiếp đấy là đùi, một cái đùi, hai cái đùi…”Bỗng Tô Nhược Hân phát hiện, Hạ Tứ rất biết cách tra hỏi người khác.Bởi vì, cuối cùng người kia đau đến không chịu nổi: “Tôi nói, tôi nói tất.”“Nói.” Hạ Tứ lại dẫm thêm một cái, vừa hãy dẫm lên cánh tay bị vặn gãy của người kia, người kia đau đến mức trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.“Là… Là hai người bọn họ, một người khám bệnh một người tặng thuốc, một người cướp mối của phòng khám ở đây một người cướp mối của tiệm thuốc ở đây, cho nên mới…”“Thế nên chủ của phòng khám với tiệm thuốc ở chỗ này thuê mấy người giết người?” Hạ Tứ tiếp tục thẩm vấn, vốn dĩ còn tưởng là kẻ thù của Hạ Thiên Tường đến.Dù gì trên đời này có quá nhiêu người muốn giết Hạ Thiên Tường, lại không ngờ được những người này là do người ở nơi này phái đến.Vì Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường giành mối làm ăn của bọn họ.Nhưng bọn họ không cạnh tranh được, lại đi dùng loại thủ đoạn hèn hạ như này, quá vô sỉ.“Đúng… Đúng vậy.” Tuy người đàn ông cũng muốn kiêu ngạo không thừa nhận, nhưng đau quá.Chỉ vặn gãy một cánh tay đã đau đến chết đi sống lại, nếu lại vặn thêm một cái tay với hai cái đùi, chưa nói đến chuyện gã ta không sống được, quan trọng là chịu đau.Tô Nhược Hân dựa lên người Hạ Thiên Tường, nghe người này khai ra như vậy, cảm xúc trong lòng rối bời.Cô khám bệnh cho mọi người, người dân ở đây vô cùng chào đón cô, nhưng cô với Hạ Thiên Tường cũng động đến miếng bánh kem của những người mở phòng khám, tiệm thuốc ở đây.Thế nên, mấy người này muốn giết cô và Hạ Thiên Tường.Cô với hai bác sĩ trung y khác mới khám bệnh được một ngày, những tiệm thuốc với phòng khám kia đã muốn giết bọn họ.E là nếu muốn tiếp tục khám bệnh cho người dân, sợ là mấy người bọn họ sẽ không tha.Những người này quá vô sỉ.Đây là đang phản đối việc thiện của bọn họ.“Anh Hạ, đã tra hỏi xong rồi, xử lý thế nào đây?”Hạ Tứ xoay người hỏi ý Hạ Thiên Tường.”Hạ Thiên Tường nhìn người ngã trong vũng máu trải dài khắp núi đồi, lúc nấy ra tay anh không ra tay tàn nhẫn đánh chết người, vậy nên, tuy mấy người này bị thương chảy máu, nhưng không phải vết thương trí mạng.Không phải anh không muốn giết bọn họ.Chỉ là anh biết rõ nơi này là địa bàn của bọn chúng.Kiểu gì cũng phải để lại đường lui cho mình lúc rời đi.“Chúng ta đi thôi.” Cúi người bế Tô Nhược Hân lên, Hạ Thiên Tường đi về phía chiếc xe máy của mình.Anh làm như không thấy tất cả những người dọc đường.“Nói với chủ của mấy người, Hạ Thiên Tường tôi không sợ đánh đánh giết giết hay đe dọa nhất, nếu bọn họ động đến tôi, lúc làm thì nên nghĩ đến hậu quả. À, bạn gái tôi sẽ tiếp tục khám bệnh, cũng sẽ tiếp tục tặng thuốc, thậm chí có khả năng sẽ còn nhiều hơn thế” Khi chữ cuối cùng rơi xuống, anh đã đặt Tô Nhược Hân lên xe máy.Ngay sau đấy khởi động xe máy, Hạ Tam và Hạ Tứ theo sau bảo vệ, một hàng bốn người nhanh chóng trở về thị trấn.Lần đầu tiên hẹn hò sau khi trở thành người yêu, lại kết thúc trong tình huống máu me như vậy.
Chương 1239
“Mày có thể không nói, nhưng sau đấy tao sẽ tháo thêm một cánh tay khác của mày, tiếp đấy là đùi, một cái đùi, hai cái đùi…”
Bỗng Tô Nhược Hân phát hiện, Hạ Tứ rất biết cách tra hỏi người khác.
Bởi vì, cuối cùng người kia đau đến không chịu nổi: “Tôi nói, tôi nói tất.”
“Nói.” Hạ Tứ lại dẫm thêm một cái, vừa hãy dẫm lên cánh tay bị vặn gãy của người kia, người kia đau đến mức trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.
“Là… Là hai người bọn họ, một người khám bệnh một người tặng thuốc, một người cướp mối của phòng khám ở đây một người cướp mối của tiệm thuốc ở đây, cho nên mới…”
“Thế nên chủ của phòng khám với tiệm thuốc ở chỗ này thuê mấy người giết người?” Hạ Tứ tiếp tục thẩm vấn, vốn dĩ còn tưởng là kẻ thù của Hạ Thiên Tường đến.
Dù gì trên đời này có quá nhiêu người muốn giết Hạ Thiên Tường, lại không ngờ được những người này là do người ở nơi này phái đến.
Vì Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường giành mối làm ăn của bọn họ.
Nhưng bọn họ không cạnh tranh được, lại đi dùng loại thủ đoạn hèn hạ như này, quá vô sỉ.
“Đúng… Đúng vậy.” Tuy người đàn ông cũng muốn kiêu ngạo không thừa nhận, nhưng đau quá.
Chỉ vặn gãy một cánh tay đã đau đến chết đi sống lại, nếu lại vặn thêm một cái tay với hai cái đùi, chưa nói đến chuyện gã ta không sống được, quan trọng là chịu đau.
Tô Nhược Hân dựa lên người Hạ Thiên Tường, nghe người này khai ra như vậy, cảm xúc trong lòng rối bời.
Cô khám bệnh cho mọi người, người dân ở đây vô cùng chào đón cô, nhưng cô với Hạ Thiên Tường cũng động đến miếng bánh kem của những người mở phòng khám, tiệm thuốc ở đây.
Thế nên, mấy người này muốn giết cô và Hạ Thiên Tường.
Cô với hai bác sĩ trung y khác mới khám bệnh được một ngày, những tiệm thuốc với phòng khám kia đã muốn giết bọn họ.
E là nếu muốn tiếp tục khám bệnh cho người dân, sợ là mấy người bọn họ sẽ không tha.
Những người này quá vô sỉ.
Đây là đang phản đối việc thiện của bọn họ.
“Anh Hạ, đã tra hỏi xong rồi, xử lý thế nào đây?”
Hạ Tứ xoay người hỏi ý Hạ Thiên Tường.”
Hạ Thiên Tường nhìn người ngã trong vũng máu trải dài khắp núi đồi, lúc nấy ra tay anh không ra tay tàn nhẫn đánh chết người, vậy nên, tuy mấy người này bị thương chảy máu, nhưng không phải vết thương trí mạng.
Không phải anh không muốn giết bọn họ.
Chỉ là anh biết rõ nơi này là địa bàn của bọn chúng.
Kiểu gì cũng phải để lại đường lui cho mình lúc rời đi.
“Chúng ta đi thôi.” Cúi người bế Tô Nhược Hân lên, Hạ Thiên Tường đi về phía chiếc xe máy của mình.
Anh làm như không thấy tất cả những người dọc đường.
“Nói với chủ của mấy người, Hạ Thiên Tường tôi không sợ đánh đánh giết giết hay đe dọa nhất, nếu bọn họ động đến tôi, lúc làm thì nên nghĩ đến hậu quả. À, bạn gái tôi sẽ tiếp tục khám bệnh, cũng sẽ tiếp tục tặng thuốc, thậm chí có khả năng sẽ còn nhiều hơn thế” Khi chữ cuối cùng rơi xuống, anh đã đặt Tô Nhược Hân lên xe máy.
Ngay sau đấy khởi động xe máy, Hạ Tam và Hạ Tứ theo sau bảo vệ, một hàng bốn người nhanh chóng trở về thị trấn.
Lần đầu tiên hẹn hò sau khi trở thành người yêu, lại kết thúc trong tình huống máu me như vậy.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1239“Mày có thể không nói, nhưng sau đấy tao sẽ tháo thêm một cánh tay khác của mày, tiếp đấy là đùi, một cái đùi, hai cái đùi…”Bỗng Tô Nhược Hân phát hiện, Hạ Tứ rất biết cách tra hỏi người khác.Bởi vì, cuối cùng người kia đau đến không chịu nổi: “Tôi nói, tôi nói tất.”“Nói.” Hạ Tứ lại dẫm thêm một cái, vừa hãy dẫm lên cánh tay bị vặn gãy của người kia, người kia đau đến mức trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.“Là… Là hai người bọn họ, một người khám bệnh một người tặng thuốc, một người cướp mối của phòng khám ở đây một người cướp mối của tiệm thuốc ở đây, cho nên mới…”“Thế nên chủ của phòng khám với tiệm thuốc ở chỗ này thuê mấy người giết người?” Hạ Tứ tiếp tục thẩm vấn, vốn dĩ còn tưởng là kẻ thù của Hạ Thiên Tường đến.Dù gì trên đời này có quá nhiêu người muốn giết Hạ Thiên Tường, lại không ngờ được những người này là do người ở nơi này phái đến.Vì Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường giành mối làm ăn của bọn họ.Nhưng bọn họ không cạnh tranh được, lại đi dùng loại thủ đoạn hèn hạ như này, quá vô sỉ.“Đúng… Đúng vậy.” Tuy người đàn ông cũng muốn kiêu ngạo không thừa nhận, nhưng đau quá.Chỉ vặn gãy một cánh tay đã đau đến chết đi sống lại, nếu lại vặn thêm một cái tay với hai cái đùi, chưa nói đến chuyện gã ta không sống được, quan trọng là chịu đau.Tô Nhược Hân dựa lên người Hạ Thiên Tường, nghe người này khai ra như vậy, cảm xúc trong lòng rối bời.Cô khám bệnh cho mọi người, người dân ở đây vô cùng chào đón cô, nhưng cô với Hạ Thiên Tường cũng động đến miếng bánh kem của những người mở phòng khám, tiệm thuốc ở đây.Thế nên, mấy người này muốn giết cô và Hạ Thiên Tường.Cô với hai bác sĩ trung y khác mới khám bệnh được một ngày, những tiệm thuốc với phòng khám kia đã muốn giết bọn họ.E là nếu muốn tiếp tục khám bệnh cho người dân, sợ là mấy người bọn họ sẽ không tha.Những người này quá vô sỉ.Đây là đang phản đối việc thiện của bọn họ.“Anh Hạ, đã tra hỏi xong rồi, xử lý thế nào đây?”Hạ Tứ xoay người hỏi ý Hạ Thiên Tường.”Hạ Thiên Tường nhìn người ngã trong vũng máu trải dài khắp núi đồi, lúc nấy ra tay anh không ra tay tàn nhẫn đánh chết người, vậy nên, tuy mấy người này bị thương chảy máu, nhưng không phải vết thương trí mạng.Không phải anh không muốn giết bọn họ.Chỉ là anh biết rõ nơi này là địa bàn của bọn chúng.Kiểu gì cũng phải để lại đường lui cho mình lúc rời đi.“Chúng ta đi thôi.” Cúi người bế Tô Nhược Hân lên, Hạ Thiên Tường đi về phía chiếc xe máy của mình.Anh làm như không thấy tất cả những người dọc đường.“Nói với chủ của mấy người, Hạ Thiên Tường tôi không sợ đánh đánh giết giết hay đe dọa nhất, nếu bọn họ động đến tôi, lúc làm thì nên nghĩ đến hậu quả. À, bạn gái tôi sẽ tiếp tục khám bệnh, cũng sẽ tiếp tục tặng thuốc, thậm chí có khả năng sẽ còn nhiều hơn thế” Khi chữ cuối cùng rơi xuống, anh đã đặt Tô Nhược Hân lên xe máy.Ngay sau đấy khởi động xe máy, Hạ Tam và Hạ Tứ theo sau bảo vệ, một hàng bốn người nhanh chóng trở về thị trấn.Lần đầu tiên hẹn hò sau khi trở thành người yêu, lại kết thúc trong tình huống máu me như vậy.