Diệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm…

Chương 34: Nói Rõ Lý Do

Thập Niên 80 Tiểu Mẹ KếTác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm… "Con định mai dẫn cô ấy về gặp mặt mẹ, chỉ là dù mẹ có ưng hay không con cũng nhất định phải cưới cô ấy."Anh cúi đầu nói: "Con đã đồng ý với người ta, không thể nuốt lời!""Thật không?"Đường Liên Tử vừa mừng vừa tức, vẫn còn con gái nhà ai đồng ý gả cho nó hả?Chuyện này nào đến phiên ông Cố phản đối, chỉ cần cô bé không đổi ý là bà đã thắp nén nhang cảm tạ trời đất rồi.Rốt cuộc là con gái nhà ai?Mà thời gian gấp như vậy sao kịp chuẩn bị sính lễ?Đường Liên Tử kìm nén sự kích động, hỏi: "Con nghĩ nhiều rồi, chuyện này nào đến lượt nhà ta chọn lựa.Cô gái đó bao nhiêu tuổi? Người ở đâu?"Cố Thời Úc thở dài: "Người ta mới hai mươi, tuổi hơi nhỏ, là con không xứng với cô ấy, có điều hai bên bàn bạc xong xuôi rồi, ngày mốt đi đăng ký kết hôn.""Hai mươi tuổi..." Đường Liên Tử không tin, con gái đôi mươi trừ phi mắt mù, bằng không ai lại chọn một người đã ly dị làm chồng, cha mẹ con bé nhất định sẽ phản đối.Chẳng nhẽ..."Nhà con bé đó có vấn đề phải không? Mẹ bây giờ có quyền gì mà bới móc, con mau nói thật đi, mẹ tiếp thu được."Cố Thời Úc nói: "Cô ấy là một đầu bếp, vừa xinh vừa giỏi, tính tình cũng tốt, mẹ nhất định sẽ thích.Có điều người nhà cô ấy không được tử tế lắm, đến cả đám cưới cô ấy cũng không muốn làm, cho nên bọn con đã thương lượng với nhau, không tổ chức đám cưới chỉ đi đăng ký kết hôn thôi, mẹ thấy có được không?"Đường Liên Tử muốn tổ chức một đám cưới thật linh đình, nhưng cô gái tốt như vậy đã đồng ý gả cho con trai bà lại không muốn làm tiệc cưới, vậy khẳng định có nguyên nhân nào đó."Chỉ cần con cưới được vợ, có gì mà mẹ không chấp nhận được.Nhưng con cũng phải nói nguyên nhân ra cho mẹ biết, nhỡ người ta đến mẹ còn biết đường xoay sở, tránh luống cuống tay chân."Cố Thời Úc hơi do dự, song có vài chuyện nếu anh không chủ động nói mà để truyền từ miệng người khác ra sẽ không ổn lắm.Anh kể: "Cô ấy tên là Diệp Thu Thu, chính là cô gái bị nhà chị cả từ hôn đó.Con đến trung tâm môi giới hôn nhân đăng ký thì vừa khéo bắt gặp.Cô ấy không ngại điều kiện của con mà đồng ý gả, mẹ nói xem, con cũng không thể vì chuyện nhà chị cả từ hôn cô ấy mà từ chối cuộc hôn nhân này."Đường Liên Tử ngớ ra, chẳng trách thằng ba phải kéo bà ra đây mới chịu nói chuyện, chắc là sợ Cố Trường Thịnh phản đối..

"Con định mai dẫn cô ấy về gặp mặt mẹ, chỉ là dù mẹ có ưng hay không con cũng nhất định phải cưới cô ấy."Anh cúi đầu nói: "Con đã đồng ý với người ta, không thể nuốt lời!""Thật không?"Đường Liên Tử vừa mừng vừa tức, vẫn còn con gái nhà ai đồng ý gả cho nó hả?Chuyện này nào đến phiên ông Cố phản đối, chỉ cần cô bé không đổi ý là bà đã thắp nén nhang cảm tạ trời đất rồi.Rốt cuộc là con gái nhà ai?Mà thời gian gấp như vậy sao kịp chuẩn bị sính lễ?Đường Liên Tử kìm nén sự kích động, hỏi: "Con nghĩ nhiều rồi, chuyện này nào đến lượt nhà ta chọn lựa.

Cô gái đó bao nhiêu tuổi? Người ở đâu?"Cố Thời Úc thở dài: "Người ta mới hai mươi, tuổi hơi nhỏ, là con không xứng với cô ấy, có điều hai bên bàn bạc xong xuôi rồi, ngày mốt đi đăng ký kết hôn.""Hai mươi tuổi..." Đường Liên Tử không tin, con gái đôi mươi trừ phi mắt mù, bằng không ai lại chọn một người đã ly dị làm chồng, cha mẹ con bé nhất định sẽ phản đối.Chẳng nhẽ..."Nhà con bé đó có vấn đề phải không? Mẹ bây giờ có quyền gì mà bới móc, con mau nói thật đi, mẹ tiếp thu được."Cố Thời Úc nói: "Cô ấy là một đầu bếp, vừa xinh vừa giỏi, tính tình cũng tốt, mẹ nhất định sẽ thích.

Có điều người nhà cô ấy không được tử tế lắm, đến cả đám cưới cô ấy cũng không muốn làm, cho nên bọn con đã thương lượng với nhau, không tổ chức đám cưới chỉ đi đăng ký kết hôn thôi, mẹ thấy có được không?"Đường Liên Tử muốn tổ chức một đám cưới thật linh đình, nhưng cô gái tốt như vậy đã đồng ý gả cho con trai bà lại không muốn làm tiệc cưới, vậy khẳng định có nguyên nhân nào đó."Chỉ cần con cưới được vợ, có gì mà mẹ không chấp nhận được.

Nhưng con cũng phải nói nguyên nhân ra cho mẹ biết, nhỡ người ta đến mẹ còn biết đường xoay sở, tránh luống cuống tay chân."Cố Thời Úc hơi do dự, song có vài chuyện nếu anh không chủ động nói mà để truyền từ miệng người khác ra sẽ không ổn lắm.Anh kể: "Cô ấy tên là Diệp Thu Thu, chính là cô gái bị nhà chị cả từ hôn đó.

Con đến trung tâm môi giới hôn nhân đăng ký thì vừa khéo bắt gặp.

Cô ấy không ngại điều kiện của con mà đồng ý gả, mẹ nói xem, con cũng không thể vì chuyện nhà chị cả từ hôn cô ấy mà từ chối cuộc hôn nhân này."Đường Liên Tử ngớ ra, chẳng trách thằng ba phải kéo bà ra đây mới chịu nói chuyện, chắc là sợ Cố Trường Thịnh phản đối..

Thập Niên 80 Tiểu Mẹ KếTác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm… "Con định mai dẫn cô ấy về gặp mặt mẹ, chỉ là dù mẹ có ưng hay không con cũng nhất định phải cưới cô ấy."Anh cúi đầu nói: "Con đã đồng ý với người ta, không thể nuốt lời!""Thật không?"Đường Liên Tử vừa mừng vừa tức, vẫn còn con gái nhà ai đồng ý gả cho nó hả?Chuyện này nào đến phiên ông Cố phản đối, chỉ cần cô bé không đổi ý là bà đã thắp nén nhang cảm tạ trời đất rồi.Rốt cuộc là con gái nhà ai?Mà thời gian gấp như vậy sao kịp chuẩn bị sính lễ?Đường Liên Tử kìm nén sự kích động, hỏi: "Con nghĩ nhiều rồi, chuyện này nào đến lượt nhà ta chọn lựa.Cô gái đó bao nhiêu tuổi? Người ở đâu?"Cố Thời Úc thở dài: "Người ta mới hai mươi, tuổi hơi nhỏ, là con không xứng với cô ấy, có điều hai bên bàn bạc xong xuôi rồi, ngày mốt đi đăng ký kết hôn.""Hai mươi tuổi..." Đường Liên Tử không tin, con gái đôi mươi trừ phi mắt mù, bằng không ai lại chọn một người đã ly dị làm chồng, cha mẹ con bé nhất định sẽ phản đối.Chẳng nhẽ..."Nhà con bé đó có vấn đề phải không? Mẹ bây giờ có quyền gì mà bới móc, con mau nói thật đi, mẹ tiếp thu được."Cố Thời Úc nói: "Cô ấy là một đầu bếp, vừa xinh vừa giỏi, tính tình cũng tốt, mẹ nhất định sẽ thích.Có điều người nhà cô ấy không được tử tế lắm, đến cả đám cưới cô ấy cũng không muốn làm, cho nên bọn con đã thương lượng với nhau, không tổ chức đám cưới chỉ đi đăng ký kết hôn thôi, mẹ thấy có được không?"Đường Liên Tử muốn tổ chức một đám cưới thật linh đình, nhưng cô gái tốt như vậy đã đồng ý gả cho con trai bà lại không muốn làm tiệc cưới, vậy khẳng định có nguyên nhân nào đó."Chỉ cần con cưới được vợ, có gì mà mẹ không chấp nhận được.Nhưng con cũng phải nói nguyên nhân ra cho mẹ biết, nhỡ người ta đến mẹ còn biết đường xoay sở, tránh luống cuống tay chân."Cố Thời Úc hơi do dự, song có vài chuyện nếu anh không chủ động nói mà để truyền từ miệng người khác ra sẽ không ổn lắm.Anh kể: "Cô ấy tên là Diệp Thu Thu, chính là cô gái bị nhà chị cả từ hôn đó.Con đến trung tâm môi giới hôn nhân đăng ký thì vừa khéo bắt gặp.Cô ấy không ngại điều kiện của con mà đồng ý gả, mẹ nói xem, con cũng không thể vì chuyện nhà chị cả từ hôn cô ấy mà từ chối cuộc hôn nhân này."Đường Liên Tử ngớ ra, chẳng trách thằng ba phải kéo bà ra đây mới chịu nói chuyện, chắc là sợ Cố Trường Thịnh phản đối..

Chương 34: Nói Rõ Lý Do