Diệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm…

Chương 47: Nghĩ Cách

Thập Niên 80 Tiểu Mẹ KếTác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm… "Tôi có con gái ruột của mình, tôi vừa nhìn thấy Diệp Thu Thu là đã đau tim, ông có biết Tâm Tâm đã khóc lóc và ngã vào lòng tôi bao nhiêu lần không? Mấy đứa bạn học đều nói con bé không vĩ đại như chị gái, không đẹp như chị gái, con bé luôn nói nếu như nó không có chị gái thì tốt rôi.Tôi cũng hối hận, nếu lúc trước không nhận nuôi cô ta thì Tâm Tâm sẽ không tự ti như vậy."Ai bảo Diệp Thu Thu ích kỷ như vậy, mỗi lần thi đều đứng nhất, hàng năm đều mang giấy khen về nhà, lại dán giấy khen đó lên trên tường, như thế đã đả kích Diệp Tâm như thế nào?Diệp Tâm không chỉ nói một lần, nếu trong nhà này không có chị gái thì chắc chắn sẽ càng hạnh phúc.Diệp Thu Thu chính là đồ dư thừa trong cái nhà này, lúc trước không nên nhận nuôi cô.Từ Thúy Liên thấy Diệp Trường An và Phùng Hà Hương chỉ biết oán giận nhau, đến bây giờ cũng không thương lượng tìm cách giải quyết, chị ta cũng sốt ruột.Bởi vì chị ta giới thiệu đối tượng cho Diệp Thu Thu nên bị trung tâm môi giới hôn nhân đuổi việc, trong nhà chỉ còn có thể trông cậy vào công việc của chồng chị ta là Diệp Trác Bình để nuôi sống gia đình.Việc làm của chồng không thể mất, cho nên Diệp Thu Thu tuyệt đối không thể gả cho Cố Thời Úc.Nếu nhà họ Diệp không thể ngăn cản Diệp Thu Thu, vậy thì làm cho Cố Thời Úc không cưới là không được rồi, Từ Thúy Liên nói: "Bố mẹ, con có ý này, chúng ta gọi điện cho bà Tống, bảo bà ấy khuyên Cố Thời Úc đừng cưới."Phùng Hà Hương ngừng việc tiếp tục cãi nhau với Diệp Trường An, hỏi con dâu: "Không phải con nói Cố Thời Úc và Lâm Thiết Lan không phải không cùng một mẹ sao? Cậu ta có thể nghe lời của Lâm Thiết Lan sao?"Từ Thúy Liên rất có tin tưởng với kế hoạch của mình: "Con đã hỏi thăm rồi, Cố Trường Thịnh rất quan trọng mặt mũi, chỉ cần Lâm Thiết Lan làm ầm ĩ thì chắc chắn Cố Trường Thịnh không thể để cho con mình cưới Diệp Thu Thu, rất dọa người đó."Phùng Hà Hương cũng hiểu được chủ ý này rất đáng tin, thứ những trưởng bối coi trọng nhất là mặt mũi.Bọn họ ghét bỏ Diệp Thu Thu bị từ hôn làm xấu mặt, nhà họ Cố không thể đồng ý cho Cố Thời Úc cưới một chiếc giày rách đã bị nhà chị lớn từ hôn được.Bà ta cũng không quan tâm lúc này là nửa đêm, đi ra ngoài với Từ Thúy Liên, tìm một buồng điện thoại công cộng và gọi cho Lâm Thiết Lan..

"Tôi có con gái ruột của mình, tôi vừa nhìn thấy Diệp Thu Thu là đã đau tim, ông có biết Tâm Tâm đã khóc lóc và ngã vào lòng tôi bao nhiêu lần không? Mấy đứa bạn học đều nói con bé không vĩ đại như chị gái, không đẹp như chị gái, con bé luôn nói nếu như nó không có chị gái thì tốt rôi.

Tôi cũng hối hận, nếu lúc trước không nhận nuôi cô ta thì Tâm Tâm sẽ không tự ti như vậy.

"Ai bảo Diệp Thu Thu ích kỷ như vậy, mỗi lần thi đều đứng nhất, hàng năm đều mang giấy khen về nhà, lại dán giấy khen đó lên trên tường, như thế đã đả kích Diệp Tâm như thế nào?Diệp Tâm không chỉ nói một lần, nếu trong nhà này không có chị gái thì chắc chắn sẽ càng hạnh phúc.

Diệp Thu Thu chính là đồ dư thừa trong cái nhà này, lúc trước không nên nhận nuôi cô.

Từ Thúy Liên thấy Diệp Trường An và Phùng Hà Hương chỉ biết oán giận nhau, đến bây giờ cũng không thương lượng tìm cách giải quyết, chị ta cũng sốt ruột.

Bởi vì chị ta giới thiệu đối tượng cho Diệp Thu Thu nên bị trung tâm môi giới hôn nhân đuổi việc, trong nhà chỉ còn có thể trông cậy vào công việc của chồng chị ta là Diệp Trác Bình để nuôi sống gia đình.

Việc làm của chồng không thể mất, cho nên Diệp Thu Thu tuyệt đối không thể gả cho Cố Thời Úc.

Nếu nhà họ Diệp không thể ngăn cản Diệp Thu Thu, vậy thì làm cho Cố Thời Úc không cưới là không được rồi, Từ Thúy Liên nói: "Bố mẹ, con có ý này, chúng ta gọi điện cho bà Tống, bảo bà ấy khuyên Cố Thời Úc đừng cưới.

"Phùng Hà Hương ngừng việc tiếp tục cãi nhau với Diệp Trường An, hỏi con dâu: "Không phải con nói Cố Thời Úc và Lâm Thiết Lan không phải không cùng một mẹ sao? Cậu ta có thể nghe lời của Lâm Thiết Lan sao?"Từ Thúy Liên rất có tin tưởng với kế hoạch của mình: "Con đã hỏi thăm rồi, Cố Trường Thịnh rất quan trọng mặt mũi, chỉ cần Lâm Thiết Lan làm ầm ĩ thì chắc chắn Cố Trường Thịnh không thể để cho con mình cưới Diệp Thu Thu, rất dọa người đó.

"Phùng Hà Hương cũng hiểu được chủ ý này rất đáng tin, thứ những trưởng bối coi trọng nhất là mặt mũi.

Bọn họ ghét bỏ Diệp Thu Thu bị từ hôn làm xấu mặt, nhà họ Cố không thể đồng ý cho Cố Thời Úc cưới một chiếc giày rách đã bị nhà chị lớn từ hôn được.

Bà ta cũng không quan tâm lúc này là nửa đêm, đi ra ngoài với Từ Thúy Liên, tìm một buồng điện thoại công cộng và gọi cho Lâm Thiết Lan.

.

Thập Niên 80 Tiểu Mẹ KếTác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Thu Thu bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hết hồn. Sao cô lại sống rồi?Lúc trước rõ ràng cô đang nằm trong phòng bệnh nhân nặng của bệnh viện, cha mẹ hờ của cô khuyên cô dù sao cũng bị bệnh nan y rồi, đừng chữa nữa, để lại chút tiền cho em trai mua xe, muốn đưa cô về quê chờ chết, còn đòi chìa khóa căn nhà một phòng ngủ ba phòng khách của cô ở Hải Thị, bảo là để làm phòng cưới cho em trai khi nào nó kết hôn. Diệp Thu Thu thầm cười nhạt, cô còn chưa chết mà đã thương nhớ nhà với tiền của cô rồi. Không cho!Thà làm từ thiện cũng không cho!Diệp Thu Thu được ông bà Diệp nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó trong nhà họ Diệp đã có một đứa con trai. Bởi vì đi học luôn đội sổ ở lớp, ông bà Diệp sợ con trai tốt nghiệp không tìm được việc làm, nên đã nhận một đứa trẻ thông minh là Diệp Thu Thu về nuôi đến khi tốt nghiệp đại học. Sau đó, ông bà Diệp về hưu non, dẫn theo đứa em trai hờ bỏ học cấp ba bắt đầu ăn bám Diệp Thu Thu. Ông bà Diệp nói: "Không phải chứ, con chính là một đứa trẻ mồ côi, làm… "Tôi có con gái ruột của mình, tôi vừa nhìn thấy Diệp Thu Thu là đã đau tim, ông có biết Tâm Tâm đã khóc lóc và ngã vào lòng tôi bao nhiêu lần không? Mấy đứa bạn học đều nói con bé không vĩ đại như chị gái, không đẹp như chị gái, con bé luôn nói nếu như nó không có chị gái thì tốt rôi.Tôi cũng hối hận, nếu lúc trước không nhận nuôi cô ta thì Tâm Tâm sẽ không tự ti như vậy."Ai bảo Diệp Thu Thu ích kỷ như vậy, mỗi lần thi đều đứng nhất, hàng năm đều mang giấy khen về nhà, lại dán giấy khen đó lên trên tường, như thế đã đả kích Diệp Tâm như thế nào?Diệp Tâm không chỉ nói một lần, nếu trong nhà này không có chị gái thì chắc chắn sẽ càng hạnh phúc.Diệp Thu Thu chính là đồ dư thừa trong cái nhà này, lúc trước không nên nhận nuôi cô.Từ Thúy Liên thấy Diệp Trường An và Phùng Hà Hương chỉ biết oán giận nhau, đến bây giờ cũng không thương lượng tìm cách giải quyết, chị ta cũng sốt ruột.Bởi vì chị ta giới thiệu đối tượng cho Diệp Thu Thu nên bị trung tâm môi giới hôn nhân đuổi việc, trong nhà chỉ còn có thể trông cậy vào công việc của chồng chị ta là Diệp Trác Bình để nuôi sống gia đình.Việc làm của chồng không thể mất, cho nên Diệp Thu Thu tuyệt đối không thể gả cho Cố Thời Úc.Nếu nhà họ Diệp không thể ngăn cản Diệp Thu Thu, vậy thì làm cho Cố Thời Úc không cưới là không được rồi, Từ Thúy Liên nói: "Bố mẹ, con có ý này, chúng ta gọi điện cho bà Tống, bảo bà ấy khuyên Cố Thời Úc đừng cưới."Phùng Hà Hương ngừng việc tiếp tục cãi nhau với Diệp Trường An, hỏi con dâu: "Không phải con nói Cố Thời Úc và Lâm Thiết Lan không phải không cùng một mẹ sao? Cậu ta có thể nghe lời của Lâm Thiết Lan sao?"Từ Thúy Liên rất có tin tưởng với kế hoạch của mình: "Con đã hỏi thăm rồi, Cố Trường Thịnh rất quan trọng mặt mũi, chỉ cần Lâm Thiết Lan làm ầm ĩ thì chắc chắn Cố Trường Thịnh không thể để cho con mình cưới Diệp Thu Thu, rất dọa người đó."Phùng Hà Hương cũng hiểu được chủ ý này rất đáng tin, thứ những trưởng bối coi trọng nhất là mặt mũi.Bọn họ ghét bỏ Diệp Thu Thu bị từ hôn làm xấu mặt, nhà họ Cố không thể đồng ý cho Cố Thời Úc cưới một chiếc giày rách đã bị nhà chị lớn từ hôn được.Bà ta cũng không quan tâm lúc này là nửa đêm, đi ra ngoài với Từ Thúy Liên, tìm một buồng điện thoại công cộng và gọi cho Lâm Thiết Lan..

Chương 47: Nghĩ Cách