Tác giả:

Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một…

Chương 43: 43: Không Mang Họ Tần

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Tần Hải Đường liếc nhìn đám người này, tên nào tên nấy đều cao tầm một mét tám trở lên, vóc dáng vạm vỡ, to lớn, trên người bọn họ đều có những vết sẹo to nhỏ khác nhau, có lẽ là do quá trình luyện tập lâu năm lưu lại, chắc hẳn đây là một đội đâm thuê chém mướn cao cấp!Có thể ra lệnh cho đám côn đồ này, nhất định người chống lưng cho Tần Tử Liên không hề đơn giản, cho dù Lệ Thù và Đạt Đáp có lợi hại đến thế nào đi chăng nữa thì chắc chắn cũng sẽ không tránh khỏi việc bị thương, vì vậy cô cần phải dùng mưu kế."Tần Tử Liên, tôi và cô đều mang họ Tần, cũng không cần thiết phải đuổi cùng giết tận như vậy, cô nói có đúng không? Có việc gì thì cứ lương lượng hòa hoãn với nhau, như vậy không phải là tốt hơn sao?"Cô cố gắng trì hoãn thời gian hết sức có thể để giúp cho Lệ Thù và Đạt Đáp tìm được cơ hội phá vòng vây.Tần Tử Liên bắt đầu tỏ ra đắc ý, trong đôi mắt cô ta hiện rõ lên niềm tự hào của người chiến thắng."Lúc đó khi tát tao trước mặt bao nhiêu người như vậy mày đã sảng khoái như thế nào? Bây giờ mày cũng biết bản thân mang họ Tần rồi hay sao?"Đột nhiên, cô ta lấy tay che miệng lại, giả vợ tỏ vẻ ngạc nhiên:"Ồ, không phải, mày chưa chắc đã là mang họ Tần! Thật là đáng tiếc, cho dù bây giờ mày có cầu xin tao thì cũng vô dụng mà thôi, bởi vì ông chủ đã sớm ra lệnh rồi, mày… nhất định phải chết!""Cô nói cái gì cơ? Tôi không mang họ Tần? Vậy thì tôi mang họ gì chứ? Người đứng đằng sau cô rốt cuộc là ai?"Lệ Thù cũng bị câu nói này làm cho sửng sốt, người đứng đằng sau có thế lực quá lớn, ngay cả anh cũng chưa tra ra được! Anh luồn tay qua khẽ nắm lấy tay Tần Hải Đường, muốn tiếp thêm sức mạnh cho cô.Tần Hải Đường cũng ngây ngốc một hồi, cô không biết nên làm như thế nào mới phải, cô không phải là con ruột của Tần Chính Quốc ư? Trong thoáng chốc, cô không biết mình nên vui hay buồn.Vui vì từ nay cô không cần gọi Tần Chính Quốc là ba nữa, còn buồn là vì hiện tại, ngay cả bản thân mình là ai cô cũng không biết!"Muốn biết à, vậy thì xuống dưới âm phủ mà hỏi mẹ của mày ấy!".

Tần Hải Đường liếc nhìn đám người này, tên nào tên nấy đều cao tầm một mét tám trở lên, vóc dáng vạm vỡ, to lớn, trên người bọn họ đều có những vết sẹo to nhỏ khác nhau, có lẽ là do quá trình luyện tập lâu năm lưu lại, chắc hẳn đây là một đội đâm thuê chém mướn cao cấp!Có thể ra lệnh cho đám côn đồ này, nhất định người chống lưng cho Tần Tử Liên không hề đơn giản, cho dù Lệ Thù và Đạt Đáp có lợi hại đến thế nào đi chăng nữa thì chắc chắn cũng sẽ không tránh khỏi việc bị thương, vì vậy cô cần phải dùng mưu kế.

"Tần Tử Liên, tôi và cô đều mang họ Tần, cũng không cần thiết phải đuổi cùng giết tận như vậy, cô nói có đúng không? Có việc gì thì cứ lương lượng hòa hoãn với nhau, như vậy không phải là tốt hơn sao?"Cô cố gắng trì hoãn thời gian hết sức có thể để giúp cho Lệ Thù và Đạt Đáp tìm được cơ hội phá vòng vây.

Tần Tử Liên bắt đầu tỏ ra đắc ý, trong đôi mắt cô ta hiện rõ lên niềm tự hào của người chiến thắng.

"Lúc đó khi tát tao trước mặt bao nhiêu người như vậy mày đã sảng khoái như thế nào? Bây giờ mày cũng biết bản thân mang họ Tần rồi hay sao?"Đột nhiên, cô ta lấy tay che miệng lại, giả vợ tỏ vẻ ngạc nhiên:"Ồ, không phải, mày chưa chắc đã là mang họ Tần! Thật là đáng tiếc, cho dù bây giờ mày có cầu xin tao thì cũng vô dụng mà thôi, bởi vì ông chủ đã sớm ra lệnh rồi, mày… nhất định phải chết!""Cô nói cái gì cơ? Tôi không mang họ Tần? Vậy thì tôi mang họ gì chứ? Người đứng đằng sau cô rốt cuộc là ai?"Lệ Thù cũng bị câu nói này làm cho sửng sốt, người đứng đằng sau có thế lực quá lớn, ngay cả anh cũng chưa tra ra được! Anh luồn tay qua khẽ nắm lấy tay Tần Hải Đường, muốn tiếp thêm sức mạnh cho cô.

Tần Hải Đường cũng ngây ngốc một hồi, cô không biết nên làm như thế nào mới phải, cô không phải là con ruột của Tần Chính Quốc ư? Trong thoáng chốc, cô không biết mình nên vui hay buồn.

Vui vì từ nay cô không cần gọi Tần Chính Quốc là ba nữa, còn buồn là vì hiện tại, ngay cả bản thân mình là ai cô cũng không biết!"Muốn biết à, vậy thì xuống dưới âm phủ mà hỏi mẹ của mày ấy!".

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Tần Hải Đường liếc nhìn đám người này, tên nào tên nấy đều cao tầm một mét tám trở lên, vóc dáng vạm vỡ, to lớn, trên người bọn họ đều có những vết sẹo to nhỏ khác nhau, có lẽ là do quá trình luyện tập lâu năm lưu lại, chắc hẳn đây là một đội đâm thuê chém mướn cao cấp!Có thể ra lệnh cho đám côn đồ này, nhất định người chống lưng cho Tần Tử Liên không hề đơn giản, cho dù Lệ Thù và Đạt Đáp có lợi hại đến thế nào đi chăng nữa thì chắc chắn cũng sẽ không tránh khỏi việc bị thương, vì vậy cô cần phải dùng mưu kế."Tần Tử Liên, tôi và cô đều mang họ Tần, cũng không cần thiết phải đuổi cùng giết tận như vậy, cô nói có đúng không? Có việc gì thì cứ lương lượng hòa hoãn với nhau, như vậy không phải là tốt hơn sao?"Cô cố gắng trì hoãn thời gian hết sức có thể để giúp cho Lệ Thù và Đạt Đáp tìm được cơ hội phá vòng vây.Tần Tử Liên bắt đầu tỏ ra đắc ý, trong đôi mắt cô ta hiện rõ lên niềm tự hào của người chiến thắng."Lúc đó khi tát tao trước mặt bao nhiêu người như vậy mày đã sảng khoái như thế nào? Bây giờ mày cũng biết bản thân mang họ Tần rồi hay sao?"Đột nhiên, cô ta lấy tay che miệng lại, giả vợ tỏ vẻ ngạc nhiên:"Ồ, không phải, mày chưa chắc đã là mang họ Tần! Thật là đáng tiếc, cho dù bây giờ mày có cầu xin tao thì cũng vô dụng mà thôi, bởi vì ông chủ đã sớm ra lệnh rồi, mày… nhất định phải chết!""Cô nói cái gì cơ? Tôi không mang họ Tần? Vậy thì tôi mang họ gì chứ? Người đứng đằng sau cô rốt cuộc là ai?"Lệ Thù cũng bị câu nói này làm cho sửng sốt, người đứng đằng sau có thế lực quá lớn, ngay cả anh cũng chưa tra ra được! Anh luồn tay qua khẽ nắm lấy tay Tần Hải Đường, muốn tiếp thêm sức mạnh cho cô.Tần Hải Đường cũng ngây ngốc một hồi, cô không biết nên làm như thế nào mới phải, cô không phải là con ruột của Tần Chính Quốc ư? Trong thoáng chốc, cô không biết mình nên vui hay buồn.Vui vì từ nay cô không cần gọi Tần Chính Quốc là ba nữa, còn buồn là vì hiện tại, ngay cả bản thân mình là ai cô cũng không biết!"Muốn biết à, vậy thì xuống dưới âm phủ mà hỏi mẹ của mày ấy!".

Chương 43: 43: Không Mang Họ Tần