Hoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì…

Chương 267

Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… Trương Thiết Sơn cười, dứt khoát kéo Lý Hà Hoa tới ngồi trên đùi mình: "Cao Caongốc, La Nhị mệt sống mệt chết cả ngày trên bến tàu cũng chỉ có 20 văn tiền, còn không được bao cơm, ở đây tuy rằng một ngày không thoải mái, nhưng so với khuân vác ở bến tàu không biết là nhẹ nhàng hơn bao nhiêu đâu, hơn nữa còn bao ăn uống, chuyện tốt như vậy ai không muốn tìm chứ? Nếu nàng đến trong thôn tìm, đảm bảo mọi người sẽ tranh giành nhau sứt đầu mẻ trán nữa đấy."Lý Hà Hoa gãi gãi đầu đáp: "Được rồi, nếu vậy thì nên đi hỏi La đại ca một tiếng đi. Nếu hắn đồng ý thì hôm sau liền bắt đầu làm."Trương Thiết Sơn nói: "Được, việc này để ta an bài."Bàn bạc xong việc La Nhị đến tửu lâu làm việc, Lý Hà Hoa lại hỏi: "Vậy còn một người nữa đâu? Còn thiếu một người làm việc vặt sau bếp, chàng định đề cử ai?"Trương Thiết Sơn sờ sờ tóc Lý Hà Hoa cười hỏi: "Nàng cảm thấy nương ta thế nào?""Hả?" Lý Hà Hoa mở to hai mắt: "Nương chàng? Chàng nói đùa hả?"Trương Thiết Sơn cười khẽ lắc đầu: "Không đùa, chính là nương ta. Nàng xem nương ta mỗi ngày ở nhà đều không có việc gì để làm, bây giờ ban ngày Thanh Sơn đi học nghề mộc cũng không ăn cơm ở nhà, sau này ta đến làm ở tửu lâu cho nàng cũng không ở nhà ăn cơm, một mình bà ấy ở nhà sẽ nhàm chán, cũng không có ai nói chuyện cùng. Nếu bà tới đây phụ giúp nàng, có việc làm không nói, thấy nàng có năng lực như vậy, hàng ngày cùng nàng chung đụng nhất định cách nhìn về nàng sẽ ngày một thay đổi. Hơn nữa nàng chính là bà chủ trả tiền công cho bà ấy, bà ấy cũng sẽ không dám tỏ thái độ gì với nàng, việc này nàng cứ yên tâm đi.""Hơn nữa quan trọng nhất là nương ta ở đây có thể mỗi ngày được gặp Thư Lâm, bà cũng sẽ không nhớ thương tôn tử, cũng sẽ không thỉnh thoảng muốn đón Thư Lâm về, Thư Lâm vẫn có thể luôn ở đây với nàng, hai mẹ con nàng cũng không cần mỗi lần đều lưu luyến không rời."Lý Hà Hoa lắng nghe cảm thấy rất có ý, Trương Lâm thị ở trong phòng bếp làm việc cũng rất nhanh nhẹn.Nếu thật sự bà ấy không tỏ ra khó chịu với nàng thì mời Trương Lâm thị cũng không tồi, cũng đỡ cho nàng phải tốn công đi tìm người, hơn nữa cũng có thể để Trương Lâm thị mỗi ngày được gặp tôn tử đúng là sẽ không đến đón Thư Lâm đi nữa, cũng sẽ không bất mãn nàng cướp đi tôn tử của bà ấy.Đề nghị này của Trương Thiết Sơn quả thật không tồi.Lý Hà Hoa càng nghĩ càng cảm thấy được, gật đầu nói: "Vậy được, chàng trở về thương lượng với nương chàng xem, nếu nương chàng đồng ý thì tới, nhưng mà ta nói trước nha, nếu nương chàng không phối hợp với ta chuyên tâm làm việc, thì ta sẽ không nhẫn nhịn hoài đâu đấy."Trương Thiết Sơn bị ngữ khí của nàng chọc cười, niết niết cái mũi nàng: "Đến lúc đó hết thảy do nàng làm chủ, ta không có bất cứ ý kiến gì."Buổi tối Trương Thiết Sơn nói với Trương Lâm thị chuyện Lý Hà Hoa muốn mời bà đến tửu lâu phụ giúp, một tháng đưa bà 600 văn tiền công. Trương Lâm thị lúc đầu còn rất kinh ngạc cùng khó chịu, nhưng nghĩ đến mỗi tháng có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, còn có thể gặp tôn tử mình mỗi ngày chứ không phải ở nhà một mình nhàm chán liền động tâm, lập tức xem nhẹ chút cảm giác khó chịu kia, vui vẻ đáp ứng.Mắt Trương Thiết Sơn hiện lên ý cười. Rất nhanh đã đến ngày tửu lâu khai trương, sáng sớm tiếng pháo đùng đoàng vang lên trước cửa tửu lâu, lập tức cực kỳ náo nhiệt.Trước cửa tụ tập rất nhiều người đứng xem náo nhiệt, trong đó còn có nhiều khách hàng cũ của Lý Hà Hoa, bọn họ từ Tào tứ muội biết được chuyện tửu lâu khai trương nên hôm nay rất nhiều người cố ý chạy đến. Vô cùng náo nhiệt đốt pháo xong, Lý Hà Hoa dẫn mọi người đứng ở cửa đối diện với đám đông nói: "Hôm nay Mỹ Vị Cư chúng ta chính thức khai trương!"

Trương Thiết Sơn cười, dứt khoát kéo Lý Hà Hoa tới ngồi trên đùi mình: "Cao Cao

ngốc, La Nhị mệt sống mệt chết cả ngày trên bến tàu cũng chỉ có 20 văn tiền, còn không được bao cơm, ở đây tuy rằng một ngày không thoải mái, nhưng so với khuân vác ở bến tàu không biết là nhẹ nhàng hơn bao nhiêu đâu, hơn nữa còn bao ăn uống, chuyện tốt như vậy ai không muốn tìm chứ? Nếu nàng đến trong thôn tìm, đảm bảo mọi người sẽ tranh giành nhau sứt đầu mẻ trán nữa đấy."

Lý Hà Hoa gãi gãi đầu đáp: "Được rồi, nếu vậy thì nên đi hỏi La đại ca một tiếng đi. Nếu hắn đồng ý thì hôm sau liền bắt đầu làm."

Trương Thiết Sơn nói: "Được, việc này để ta an bài."

Bàn bạc xong việc La Nhị đến tửu lâu làm việc, Lý Hà Hoa lại hỏi: "Vậy còn một người nữa đâu? Còn thiếu một người làm việc vặt sau bếp, chàng định đề cử ai?"

Trương Thiết Sơn sờ sờ tóc Lý Hà Hoa cười hỏi: "Nàng cảm thấy nương ta thế nào?"

"Hả?" Lý Hà Hoa mở to hai mắt: "Nương chàng? Chàng nói đùa hả?"

Trương Thiết Sơn cười khẽ lắc đầu: "Không đùa, chính là nương ta. Nàng xem nương ta mỗi ngày ở nhà đều không có việc gì để làm, bây giờ ban ngày Thanh Sơn đi học nghề mộc cũng không ăn cơm ở nhà, sau này ta đến làm ở tửu lâu cho nàng cũng không ở nhà ăn cơm, một mình bà ấy ở nhà sẽ nhàm chán, cũng không có ai nói chuyện cùng. Nếu bà tới đây phụ giúp nàng, có việc làm không nói, thấy nàng có năng lực như vậy, hàng ngày cùng nàng chung đụng nhất định cách nhìn về nàng sẽ ngày một thay đổi. Hơn nữa nàng chính là bà chủ trả tiền công cho bà ấy, bà ấy cũng sẽ không dám tỏ thái độ gì với nàng, việc này nàng cứ yên tâm đi."

"Hơn nữa quan trọng nhất là nương ta ở đây có thể mỗi ngày được gặp Thư Lâm, bà cũng sẽ không nhớ thương tôn tử, cũng sẽ không thỉnh thoảng muốn đón Thư Lâm về, Thư Lâm vẫn có thể luôn ở đây với nàng, hai mẹ con nàng cũng không cần mỗi lần đều lưu luyến không rời."

Lý Hà Hoa lắng nghe cảm thấy rất có ý, Trương Lâm thị ở trong phòng bếp làm việc cũng rất nhanh nhẹn.

Nếu thật sự bà ấy không tỏ ra khó chịu với nàng thì mời Trương Lâm thị cũng không tồi, cũng đỡ cho nàng phải tốn công đi tìm người, hơn nữa cũng có thể để Trương Lâm thị mỗi ngày được gặp tôn tử đúng là sẽ không đến đón Thư Lâm đi nữa, cũng sẽ không bất mãn nàng cướp đi tôn tử của bà ấy.

Đề nghị này của Trương Thiết Sơn quả thật không tồi.

Lý Hà Hoa càng nghĩ càng cảm thấy được, gật đầu nói: "Vậy được, chàng trở về thương lượng với nương chàng xem, nếu nương chàng đồng ý thì tới, nhưng mà ta nói trước nha, nếu nương chàng không phối hợp với ta chuyên tâm làm việc, thì ta sẽ không nhẫn nhịn hoài đâu đấy."

Trương Thiết Sơn bị ngữ khí của nàng chọc cười, niết niết cái mũi nàng: "Đến lúc đó hết thảy do nàng làm chủ, ta không có bất cứ ý kiến gì."

Buổi tối Trương Thiết Sơn nói với Trương Lâm thị chuyện Lý Hà Hoa muốn mời bà đến tửu lâu phụ giúp, một tháng đưa bà 600 văn tiền công. Trương Lâm thị lúc đầu còn rất kinh ngạc cùng khó chịu, nhưng nghĩ đến mỗi tháng có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, còn có thể gặp tôn tử mình mỗi ngày chứ không phải ở nhà một mình nhàm chán liền động tâm, lập tức xem nhẹ chút cảm giác khó chịu kia, vui vẻ đáp ứng.

Mắt Trương Thiết Sơn hiện lên ý cười. Rất nhanh đã đến ngày tửu lâu khai trương, sáng sớm tiếng pháo đùng đoàng vang lên trước cửa tửu lâu, lập tức cực kỳ náo nhiệt.

Trước cửa tụ tập rất nhiều người đứng xem náo nhiệt, trong đó còn có nhiều khách hàng cũ của Lý Hà Hoa, bọn họ từ Tào tứ muội biết được chuyện tửu lâu khai trương nên hôm nay rất nhiều người cố ý chạy đến. Vô cùng náo nhiệt đốt pháo xong, Lý Hà Hoa dẫn mọi người đứng ở cửa đối diện với đám đông nói: "Hôm nay Mỹ Vị Cư chúng ta chính thức khai trương!"

Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… Trương Thiết Sơn cười, dứt khoát kéo Lý Hà Hoa tới ngồi trên đùi mình: "Cao Caongốc, La Nhị mệt sống mệt chết cả ngày trên bến tàu cũng chỉ có 20 văn tiền, còn không được bao cơm, ở đây tuy rằng một ngày không thoải mái, nhưng so với khuân vác ở bến tàu không biết là nhẹ nhàng hơn bao nhiêu đâu, hơn nữa còn bao ăn uống, chuyện tốt như vậy ai không muốn tìm chứ? Nếu nàng đến trong thôn tìm, đảm bảo mọi người sẽ tranh giành nhau sứt đầu mẻ trán nữa đấy."Lý Hà Hoa gãi gãi đầu đáp: "Được rồi, nếu vậy thì nên đi hỏi La đại ca một tiếng đi. Nếu hắn đồng ý thì hôm sau liền bắt đầu làm."Trương Thiết Sơn nói: "Được, việc này để ta an bài."Bàn bạc xong việc La Nhị đến tửu lâu làm việc, Lý Hà Hoa lại hỏi: "Vậy còn một người nữa đâu? Còn thiếu một người làm việc vặt sau bếp, chàng định đề cử ai?"Trương Thiết Sơn sờ sờ tóc Lý Hà Hoa cười hỏi: "Nàng cảm thấy nương ta thế nào?""Hả?" Lý Hà Hoa mở to hai mắt: "Nương chàng? Chàng nói đùa hả?"Trương Thiết Sơn cười khẽ lắc đầu: "Không đùa, chính là nương ta. Nàng xem nương ta mỗi ngày ở nhà đều không có việc gì để làm, bây giờ ban ngày Thanh Sơn đi học nghề mộc cũng không ăn cơm ở nhà, sau này ta đến làm ở tửu lâu cho nàng cũng không ở nhà ăn cơm, một mình bà ấy ở nhà sẽ nhàm chán, cũng không có ai nói chuyện cùng. Nếu bà tới đây phụ giúp nàng, có việc làm không nói, thấy nàng có năng lực như vậy, hàng ngày cùng nàng chung đụng nhất định cách nhìn về nàng sẽ ngày một thay đổi. Hơn nữa nàng chính là bà chủ trả tiền công cho bà ấy, bà ấy cũng sẽ không dám tỏ thái độ gì với nàng, việc này nàng cứ yên tâm đi.""Hơn nữa quan trọng nhất là nương ta ở đây có thể mỗi ngày được gặp Thư Lâm, bà cũng sẽ không nhớ thương tôn tử, cũng sẽ không thỉnh thoảng muốn đón Thư Lâm về, Thư Lâm vẫn có thể luôn ở đây với nàng, hai mẹ con nàng cũng không cần mỗi lần đều lưu luyến không rời."Lý Hà Hoa lắng nghe cảm thấy rất có ý, Trương Lâm thị ở trong phòng bếp làm việc cũng rất nhanh nhẹn.Nếu thật sự bà ấy không tỏ ra khó chịu với nàng thì mời Trương Lâm thị cũng không tồi, cũng đỡ cho nàng phải tốn công đi tìm người, hơn nữa cũng có thể để Trương Lâm thị mỗi ngày được gặp tôn tử đúng là sẽ không đến đón Thư Lâm đi nữa, cũng sẽ không bất mãn nàng cướp đi tôn tử của bà ấy.Đề nghị này của Trương Thiết Sơn quả thật không tồi.Lý Hà Hoa càng nghĩ càng cảm thấy được, gật đầu nói: "Vậy được, chàng trở về thương lượng với nương chàng xem, nếu nương chàng đồng ý thì tới, nhưng mà ta nói trước nha, nếu nương chàng không phối hợp với ta chuyên tâm làm việc, thì ta sẽ không nhẫn nhịn hoài đâu đấy."Trương Thiết Sơn bị ngữ khí của nàng chọc cười, niết niết cái mũi nàng: "Đến lúc đó hết thảy do nàng làm chủ, ta không có bất cứ ý kiến gì."Buổi tối Trương Thiết Sơn nói với Trương Lâm thị chuyện Lý Hà Hoa muốn mời bà đến tửu lâu phụ giúp, một tháng đưa bà 600 văn tiền công. Trương Lâm thị lúc đầu còn rất kinh ngạc cùng khó chịu, nhưng nghĩ đến mỗi tháng có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, còn có thể gặp tôn tử mình mỗi ngày chứ không phải ở nhà một mình nhàm chán liền động tâm, lập tức xem nhẹ chút cảm giác khó chịu kia, vui vẻ đáp ứng.Mắt Trương Thiết Sơn hiện lên ý cười. Rất nhanh đã đến ngày tửu lâu khai trương, sáng sớm tiếng pháo đùng đoàng vang lên trước cửa tửu lâu, lập tức cực kỳ náo nhiệt.Trước cửa tụ tập rất nhiều người đứng xem náo nhiệt, trong đó còn có nhiều khách hàng cũ của Lý Hà Hoa, bọn họ từ Tào tứ muội biết được chuyện tửu lâu khai trương nên hôm nay rất nhiều người cố ý chạy đến. Vô cùng náo nhiệt đốt pháo xong, Lý Hà Hoa dẫn mọi người đứng ở cửa đối diện với đám đông nói: "Hôm nay Mỹ Vị Cư chúng ta chính thức khai trương!"

Chương 267