(Chỉ giới thiệu tên những nhân vật thường xuyên xuất hiện, hoặc có tình tiết ấn tượng. Sắp xếp theo bảng chữ cái. Sẽ được cập nhật trong quá trình làm truyện này.) A Đấu là tiểu tự, tên thật là Lưu Thiện, tự Công Tự, con trai Lưu Bị.   Cao Thuận, võ tướng của Lã Bố. Chu Du, tự Công Cẩn, thường gọi Chu lang Công Tôn Toản, tự Bá Khuê. Đổng Trác, tự Trọng Dĩnh, còn gọi là Đổng tướng quốc, Đổng thừa tướng. Giả Hủ, tự Văn Hòa, ban đầu là mưu thần của Tào Tháo. Hán Hiến đế, hay Hiến đế Lưu Hiệp, vị vua cuối cùng của nhà Hán, sau nhường ngôi cho Tào Phi con trai Tào Tháo. Hàn Toại, tự Văn Ước, cát cứ quận Kim Thành, có chỗ nói ông bắt tay với Mã Siêu đánh Tào Tháo, không biết trong truyện này có hay không. Kỳ Lân: Người ta nói rằng Kỳ Lân hiện ra bất cứ khi nào có bậc thánh nhân hoặc vị vua vĩ đại xuất hiện. Chúng có khả năng phân biệt tốt xấu và trừng trị những kẻ ác. Cẩn thận trong từng bước đi, Kỳ lân không bao giờ giẫm lên bất cứ sinh linh nào ngay cả những sinh vật rất nhỏ và…

Quyển 1 - Chương 1-3: Tiết tử

Nhật Ký Quan Sát Võ TướngTác giả: Phi Thiên Dạ TườngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không (Chỉ giới thiệu tên những nhân vật thường xuyên xuất hiện, hoặc có tình tiết ấn tượng. Sắp xếp theo bảng chữ cái. Sẽ được cập nhật trong quá trình làm truyện này.) A Đấu là tiểu tự, tên thật là Lưu Thiện, tự Công Tự, con trai Lưu Bị.   Cao Thuận, võ tướng của Lã Bố. Chu Du, tự Công Cẩn, thường gọi Chu lang Công Tôn Toản, tự Bá Khuê. Đổng Trác, tự Trọng Dĩnh, còn gọi là Đổng tướng quốc, Đổng thừa tướng. Giả Hủ, tự Văn Hòa, ban đầu là mưu thần của Tào Tháo. Hán Hiến đế, hay Hiến đế Lưu Hiệp, vị vua cuối cùng của nhà Hán, sau nhường ngôi cho Tào Phi con trai Tào Tháo. Hàn Toại, tự Văn Ước, cát cứ quận Kim Thành, có chỗ nói ông bắt tay với Mã Siêu đánh Tào Tháo, không biết trong truyện này có hay không. Kỳ Lân: Người ta nói rằng Kỳ Lân hiện ra bất cứ khi nào có bậc thánh nhân hoặc vị vua vĩ đại xuất hiện. Chúng có khả năng phân biệt tốt xấu và trừng trị những kẻ ác. Cẩn thận trong từng bước đi, Kỳ lân không bao giờ giẫm lên bất cứ sinh linh nào ngay cả những sinh vật rất nhỏ và… Thiên đình:Thông Thiên Giáo Chủ cằn nhằn lải nhải: “Con nói thử, nếu Tiểu Hắc về có thể thành công không? Hiên Viên thị khơi khơi làm trôi mất phân nửa lịch sử, giờ còn phải dựa và sư đồ chúng ta kéo về… Trái tim nhỏ bé của ta cứ thấp tha thấp thỏm… Lo quá, thật sự, tính đổi người khác đi, Hạo Nhiên con vẫn thích hợp hơn, tốt xấu gì cũng là dân xuyên việt chuyên nghiệp…”Hạo Nhiên dở khóc dở cười nói: “Sư phụ, Tử Tân chia một phần Hiên Viên kiếm cho hắn rồi, còn có Lục Hồn Phiên trên tay nữa, có chuyện gì lớn đâu… Huống chi, Tiểu Hắc xem sách đến thuộc làu làu rồi.”Thông Thiên Giáo Chủ đột nhiên nói: “Khoan đã, nó xem quyển nào đó?”Hạo Nhiên đáp: “Tam quốc… diễn nghĩa.”Thông Thiên: “…”Thông Thiên: “Đồ đệ! Tam quốc chí với Tam quốc diễn nghĩa không còn giống nhau nữa, huống hồ, lần trước tên Hoàng Đế kia tự ý sửa đổi lịch sử một lần rồi, con dám bảo đảm Tam quốc của chúng ta hiện giờ cũng là Tam quốc của bọn hắn không? Chúng ta là thế giới song song đó, đồ đệ ơi là đồ đệ!” (Tam quốc chí là lịch sử, còn Tam quốc diễn nghĩa là tiểu thuyết dựa trên Tam quốc chí.)Hạo Nhiên không ngừng kêu khổ nói: “Sư phụ, đừng nói nữa mà, đọc giả không phải đến để xem ngài đâu, ai ở không kê bàn kê ghế nghe ngài kể lể, thôi mà, chúng ta chơi mạt chược đi, đừng nhắc Tiểu Hắc nữa, tốt xấu gì cũng là thần thụ, sống chết cứ tùy nó đi.”

Thiên đình:

Thông Thiên Giáo Chủ cằn nhằn lải nhải: “Con nói thử, nếu Tiểu Hắc về có thể thành công không? Hiên Viên thị khơi khơi làm trôi mất phân nửa lịch sử, giờ còn phải dựa và sư đồ chúng ta kéo về… Trái tim nhỏ bé của ta cứ thấp tha thấp thỏm… Lo quá, thật sự, tính đổi người khác đi, Hạo Nhiên con vẫn thích hợp hơn, tốt xấu gì cũng là dân xuyên việt chuyên nghiệp…”

Hạo Nhiên dở khóc dở cười nói: “Sư phụ, Tử Tân chia một phần Hiên Viên kiếm cho hắn rồi, còn có Lục Hồn Phiên trên tay nữa, có chuyện gì lớn đâu… Huống chi, Tiểu Hắc xem sách đến thuộc làu làu rồi.”

Thông Thiên Giáo Chủ đột nhiên nói: “Khoan đã, nó xem quyển nào đó?”

Hạo Nhiên đáp: “Tam quốc… diễn nghĩa.”

Thông Thiên: “…”

Thông Thiên: “Đồ đệ! Tam quốc chí với Tam quốc diễn nghĩa không còn giống nhau nữa, huống hồ, lần trước tên Hoàng Đế kia tự ý sửa đổi lịch sử một lần rồi, con dám bảo đảm Tam quốc của chúng ta hiện giờ cũng là Tam quốc của bọn hắn không? Chúng ta là thế giới song song đó, đồ đệ ơi là đồ đệ!” 

(Tam quốc chí là lịch sử, còn Tam quốc diễn nghĩa là tiểu thuyết dựa trên Tam quốc chí.)

Hạo Nhiên không ngừng kêu khổ nói: “Sư phụ, đừng nói nữa mà, đọc giả không phải đến để xem ngài đâu, ai ở không kê bàn kê ghế nghe ngài kể lể, thôi mà, chúng ta chơi mạt chược đi, đừng nhắc Tiểu Hắc nữa, tốt xấu gì cũng là thần thụ, sống chết cứ tùy nó đi.”

Nhật Ký Quan Sát Võ TướngTác giả: Phi Thiên Dạ TườngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không (Chỉ giới thiệu tên những nhân vật thường xuyên xuất hiện, hoặc có tình tiết ấn tượng. Sắp xếp theo bảng chữ cái. Sẽ được cập nhật trong quá trình làm truyện này.) A Đấu là tiểu tự, tên thật là Lưu Thiện, tự Công Tự, con trai Lưu Bị.   Cao Thuận, võ tướng của Lã Bố. Chu Du, tự Công Cẩn, thường gọi Chu lang Công Tôn Toản, tự Bá Khuê. Đổng Trác, tự Trọng Dĩnh, còn gọi là Đổng tướng quốc, Đổng thừa tướng. Giả Hủ, tự Văn Hòa, ban đầu là mưu thần của Tào Tháo. Hán Hiến đế, hay Hiến đế Lưu Hiệp, vị vua cuối cùng của nhà Hán, sau nhường ngôi cho Tào Phi con trai Tào Tháo. Hàn Toại, tự Văn Ước, cát cứ quận Kim Thành, có chỗ nói ông bắt tay với Mã Siêu đánh Tào Tháo, không biết trong truyện này có hay không. Kỳ Lân: Người ta nói rằng Kỳ Lân hiện ra bất cứ khi nào có bậc thánh nhân hoặc vị vua vĩ đại xuất hiện. Chúng có khả năng phân biệt tốt xấu và trừng trị những kẻ ác. Cẩn thận trong từng bước đi, Kỳ lân không bao giờ giẫm lên bất cứ sinh linh nào ngay cả những sinh vật rất nhỏ và… Thiên đình:Thông Thiên Giáo Chủ cằn nhằn lải nhải: “Con nói thử, nếu Tiểu Hắc về có thể thành công không? Hiên Viên thị khơi khơi làm trôi mất phân nửa lịch sử, giờ còn phải dựa và sư đồ chúng ta kéo về… Trái tim nhỏ bé của ta cứ thấp tha thấp thỏm… Lo quá, thật sự, tính đổi người khác đi, Hạo Nhiên con vẫn thích hợp hơn, tốt xấu gì cũng là dân xuyên việt chuyên nghiệp…”Hạo Nhiên dở khóc dở cười nói: “Sư phụ, Tử Tân chia một phần Hiên Viên kiếm cho hắn rồi, còn có Lục Hồn Phiên trên tay nữa, có chuyện gì lớn đâu… Huống chi, Tiểu Hắc xem sách đến thuộc làu làu rồi.”Thông Thiên Giáo Chủ đột nhiên nói: “Khoan đã, nó xem quyển nào đó?”Hạo Nhiên đáp: “Tam quốc… diễn nghĩa.”Thông Thiên: “…”Thông Thiên: “Đồ đệ! Tam quốc chí với Tam quốc diễn nghĩa không còn giống nhau nữa, huống hồ, lần trước tên Hoàng Đế kia tự ý sửa đổi lịch sử một lần rồi, con dám bảo đảm Tam quốc của chúng ta hiện giờ cũng là Tam quốc của bọn hắn không? Chúng ta là thế giới song song đó, đồ đệ ơi là đồ đệ!” (Tam quốc chí là lịch sử, còn Tam quốc diễn nghĩa là tiểu thuyết dựa trên Tam quốc chí.)Hạo Nhiên không ngừng kêu khổ nói: “Sư phụ, đừng nói nữa mà, đọc giả không phải đến để xem ngài đâu, ai ở không kê bàn kê ghế nghe ngài kể lể, thôi mà, chúng ta chơi mạt chược đi, đừng nhắc Tiểu Hắc nữa, tốt xấu gì cũng là thần thụ, sống chết cứ tùy nó đi.”

Quyển 1 - Chương 1-3: Tiết tử