Tác giả:

  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…

Chương 393

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 393€ó vài người, chính vì không nói được là tốt đẹp ở đâu, cho nên anh mới có thể càng lún càng sâu như vậy.Đổng Văn Huệ chưa từ bỏ ý định nói: “Cho dù con không thích Thẩm Dao, cảm thấy con bé không được thì mẹ đây cũng có thể giới thiệu cho con những cô gái khác mà…”“Không cần đâu.” Phó Đình Viễn trực tiếp cắt ngang lời Đổng Văn Huệ nói, sau đó xoay người rời đi.Đổng Văn Huệ tức giận đến mức giậm chân, Phó Thiến ‘Thiến cũng khó khăn lắm mới lấy lại tinh thần.Mẹ con hai người hận Du Ân đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng hiện tại lại không có cách nào đối phó với Du Ân.Diệp Văn ra tay đối phó với ba con Du Thế Quần, còn cả chuyện Phó Đình Viễn cảnh cáo mẹ con Đổng Văn Huệ bọn họ, việc này Du Ân đều không biết gì.Du Thế Quần gọi điện thoại cho cô đòi tiền, lúc ấy cô quả thật rất tức giận, nhưng về sau đó cô lại bình tĩnh lại.Cô sẽ không ngó ngàng gì đến ba con Du Thế Quần, lại càng không cho bọn họ một đồng tiền nào.Ngày đó sau khi nhận bộ dụng cụ nhà bếp mà Phó Đình Viễn tặng, sau khi tiễn Tô Ngưng đi, cô chuyên tâm vào làm việc.Chung Văn Thành nói vài ngày nữa sẽ trở về tham gia nghi thức khai máy quay “Truyền Kỳ Dung Phi”, cho nên cô vội vã sửa lại kịch bản cho tốt.Trước sau cô về nước tổng cộng cũng sắp ba tháng, bởi vì hiệu suất làm việc của cô cao, cho nên kịch bản sơ thảo coi như đã hoàn thành, có điều lần trước lúc họp mọi người lại đưa ra một vài ý kiến, cho nên cô vẫn phải tiếp tục sửa.Theo lý thì một kịch bản sẽ có bản thảo một, bản thảo hai, bản thảo ba, ít nhất phải mất hơn nửa năm mới có thể đi đến bản cuối cùng, nhưng đạo diễn Chung Văn Thành cùng với nhà đầu tư Phó Đình Viễn đều có vẻ tán thành với chất lượng kịch bản của cô, cho nên sau khi nhất trí bàn bạc đã quyết định sau khi có bản sơ thảo sẽ quay luôn.Còn lại một vài chỉ tiết sẽ vừa quay vừa thay đổi, thật ra như vậy sẽ như khảo nghiệm bản lĩnh của biên kịch, nhưng Du Ân lại vui vẻ chấp nhận chuyện này.Đêm hôm trước Du Ân thay đổi kịch bản đến tận khuya, sáng ngày hôm sau lúc cô còn đang ngủ chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng cãi vã.Cô mơ mơ màng màng đứng dậy đi đến bên cửa sổ vén rèm cửa nhìn xuống, nhất thời cơn buồn ngủ biến mất.Người đứng bên ngoài là Diệp Văn, mà ở đối diện Diệp Văn, là Phó Đình Viễn mặc bộ đồ thể thao, trông thì có vẻ vừa đi chạy bộ về.Du Ân muốn ngất đi thôi, trước đó cô vừa mới nói với Phó Đình Viễn, bảo anh đừng cho Diệp Văn biết bọn họ là hàng xóm, kết quả không nghĩ tới hôm nay lại bị Diệp Văn phát hiện.Du Ân nghe thấy Diệp Văn tức giận chất vấn Phó Đình Viễn: “Phó Đình Viễn, anh sẽ không ở chung với Du Ân đó chứ?”Du Ân nghe thế thiếu chút nữa sụp đổ, cô vội thay quần áo chạy xuống lầu.Không trách Diệp Văn sẽ hiểu lầm như vậy, Diệp Văn vừa.đến dưới lầu nhà Du Ân thì nhìn thấy Phó Đình Viễn đi chạy bộ sáng sớm về, chạy thẳng một mạch đến tòa nhà này.Ban đầu Diệp Văn cho rằng Phó Đình Viễn và Du Ân ở cùng một chỗ, dù sao ông hoàn toàn không nghĩ tới căn nhà nhỏ mình tặng Du Ân lại là hàng xóm của Phó Đình Viễn.

Chương 393

€ó vài người, chính vì không nói được là tốt đẹp ở đâu, cho nên anh mới có thể càng lún càng sâu như vậy.

Đổng Văn Huệ chưa từ bỏ ý định nói: “Cho dù con không thích Thẩm Dao, cảm thấy con bé không được thì mẹ đây cũng có thể giới thiệu cho con những cô gái khác mà…”

“Không cần đâu.” Phó Đình Viễn trực tiếp cắt ngang lời Đổng Văn Huệ nói, sau đó xoay người rời đi.

Đổng Văn Huệ tức giận đến mức giậm chân, Phó Thiến ‘Thiến cũng khó khăn lắm mới lấy lại tinh thần.

Mẹ con hai người hận Du Ân đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng hiện tại lại không có cách nào đối phó với Du Ân.

Diệp Văn ra tay đối phó với ba con Du Thế Quần, còn cả chuyện Phó Đình Viễn cảnh cáo mẹ con Đổng Văn Huệ bọn họ, việc này Du Ân đều không biết gì.

Du Thế Quần gọi điện thoại cho cô đòi tiền, lúc ấy cô quả thật rất tức giận, nhưng về sau đó cô lại bình tĩnh lại.

Cô sẽ không ngó ngàng gì đến ba con Du Thế Quần, lại càng không cho bọn họ một đồng tiền nào.

Ngày đó sau khi nhận bộ dụng cụ nhà bếp mà Phó Đình Viễn tặng, sau khi tiễn Tô Ngưng đi, cô chuyên tâm vào làm việc.

Chung Văn Thành nói vài ngày nữa sẽ trở về tham gia nghi thức khai máy quay “Truyền Kỳ Dung Phi”, cho nên cô vội vã sửa lại kịch bản cho tốt.

Trước sau cô về nước tổng cộng cũng sắp ba tháng, bởi vì hiệu suất làm việc của cô cao, cho nên kịch bản sơ thảo coi như đã hoàn thành, có điều lần trước lúc họp mọi người lại đưa ra một vài ý kiến, cho nên cô vẫn phải tiếp tục sửa.

Theo lý thì một kịch bản sẽ có bản thảo một, bản thảo hai, bản thảo ba, ít nhất phải mất hơn nửa năm mới có thể đi đến bản cuối cùng, nhưng đạo diễn Chung Văn Thành cùng với nhà đầu tư Phó Đình Viễn đều có vẻ tán thành với chất lượng kịch bản của cô, cho nên sau khi nhất trí bàn bạc đã quyết định sau khi có bản sơ thảo sẽ quay luôn.

Còn lại một vài chỉ tiết sẽ vừa quay vừa thay đổi, thật ra như vậy sẽ như khảo nghiệm bản lĩnh của biên kịch, nhưng Du Ân lại vui vẻ chấp nhận chuyện này.

Đêm hôm trước Du Ân thay đổi kịch bản đến tận khuya, sáng ngày hôm sau lúc cô còn đang ngủ chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng cãi vã.

Cô mơ mơ màng màng đứng dậy đi đến bên cửa sổ vén rèm cửa nhìn xuống, nhất thời cơn buồn ngủ biến mất.

Người đứng bên ngoài là Diệp Văn, mà ở đối diện Diệp Văn, là Phó Đình Viễn mặc bộ đồ thể thao, trông thì có vẻ vừa đi chạy bộ về.

Du Ân muốn ngất đi thôi, trước đó cô vừa mới nói với Phó Đình Viễn, bảo anh đừng cho Diệp Văn biết bọn họ là hàng xóm, kết quả không nghĩ tới hôm nay lại bị Diệp Văn phát hiện.

Du Ân nghe thấy Diệp Văn tức giận chất vấn Phó Đình Viễn: “Phó Đình Viễn, anh sẽ không ở chung với Du Ân đó chứ?”

Du Ân nghe thế thiếu chút nữa sụp đổ, cô vội thay quần áo chạy xuống lầu.

Không trách Diệp Văn sẽ hiểu lầm như vậy, Diệp Văn vừa.

đến dưới lầu nhà Du Ân thì nhìn thấy Phó Đình Viễn đi chạy bộ sáng sớm về, chạy thẳng một mạch đến tòa nhà này.

Ban đầu Diệp Văn cho rằng Phó Đình Viễn và Du Ân ở cùng một chỗ, dù sao ông hoàn toàn không nghĩ tới căn nhà nhỏ mình tặng Du Ân lại là hàng xóm của Phó Đình Viễn.

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 393€ó vài người, chính vì không nói được là tốt đẹp ở đâu, cho nên anh mới có thể càng lún càng sâu như vậy.Đổng Văn Huệ chưa từ bỏ ý định nói: “Cho dù con không thích Thẩm Dao, cảm thấy con bé không được thì mẹ đây cũng có thể giới thiệu cho con những cô gái khác mà…”“Không cần đâu.” Phó Đình Viễn trực tiếp cắt ngang lời Đổng Văn Huệ nói, sau đó xoay người rời đi.Đổng Văn Huệ tức giận đến mức giậm chân, Phó Thiến ‘Thiến cũng khó khăn lắm mới lấy lại tinh thần.Mẹ con hai người hận Du Ân đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng hiện tại lại không có cách nào đối phó với Du Ân.Diệp Văn ra tay đối phó với ba con Du Thế Quần, còn cả chuyện Phó Đình Viễn cảnh cáo mẹ con Đổng Văn Huệ bọn họ, việc này Du Ân đều không biết gì.Du Thế Quần gọi điện thoại cho cô đòi tiền, lúc ấy cô quả thật rất tức giận, nhưng về sau đó cô lại bình tĩnh lại.Cô sẽ không ngó ngàng gì đến ba con Du Thế Quần, lại càng không cho bọn họ một đồng tiền nào.Ngày đó sau khi nhận bộ dụng cụ nhà bếp mà Phó Đình Viễn tặng, sau khi tiễn Tô Ngưng đi, cô chuyên tâm vào làm việc.Chung Văn Thành nói vài ngày nữa sẽ trở về tham gia nghi thức khai máy quay “Truyền Kỳ Dung Phi”, cho nên cô vội vã sửa lại kịch bản cho tốt.Trước sau cô về nước tổng cộng cũng sắp ba tháng, bởi vì hiệu suất làm việc của cô cao, cho nên kịch bản sơ thảo coi như đã hoàn thành, có điều lần trước lúc họp mọi người lại đưa ra một vài ý kiến, cho nên cô vẫn phải tiếp tục sửa.Theo lý thì một kịch bản sẽ có bản thảo một, bản thảo hai, bản thảo ba, ít nhất phải mất hơn nửa năm mới có thể đi đến bản cuối cùng, nhưng đạo diễn Chung Văn Thành cùng với nhà đầu tư Phó Đình Viễn đều có vẻ tán thành với chất lượng kịch bản của cô, cho nên sau khi nhất trí bàn bạc đã quyết định sau khi có bản sơ thảo sẽ quay luôn.Còn lại một vài chỉ tiết sẽ vừa quay vừa thay đổi, thật ra như vậy sẽ như khảo nghiệm bản lĩnh của biên kịch, nhưng Du Ân lại vui vẻ chấp nhận chuyện này.Đêm hôm trước Du Ân thay đổi kịch bản đến tận khuya, sáng ngày hôm sau lúc cô còn đang ngủ chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng cãi vã.Cô mơ mơ màng màng đứng dậy đi đến bên cửa sổ vén rèm cửa nhìn xuống, nhất thời cơn buồn ngủ biến mất.Người đứng bên ngoài là Diệp Văn, mà ở đối diện Diệp Văn, là Phó Đình Viễn mặc bộ đồ thể thao, trông thì có vẻ vừa đi chạy bộ về.Du Ân muốn ngất đi thôi, trước đó cô vừa mới nói với Phó Đình Viễn, bảo anh đừng cho Diệp Văn biết bọn họ là hàng xóm, kết quả không nghĩ tới hôm nay lại bị Diệp Văn phát hiện.Du Ân nghe thấy Diệp Văn tức giận chất vấn Phó Đình Viễn: “Phó Đình Viễn, anh sẽ không ở chung với Du Ân đó chứ?”Du Ân nghe thế thiếu chút nữa sụp đổ, cô vội thay quần áo chạy xuống lầu.Không trách Diệp Văn sẽ hiểu lầm như vậy, Diệp Văn vừa.đến dưới lầu nhà Du Ân thì nhìn thấy Phó Đình Viễn đi chạy bộ sáng sớm về, chạy thẳng một mạch đến tòa nhà này.Ban đầu Diệp Văn cho rằng Phó Đình Viễn và Du Ân ở cùng một chỗ, dù sao ông hoàn toàn không nghĩ tới căn nhà nhỏ mình tặng Du Ân lại là hàng xóm của Phó Đình Viễn.

Chương 393