Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 6 - Chương 796: Đêm Động Phòng Hoa Chúc 1

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nhận thấy Lộ Nhi bất an, Hiên Vương ôm nàng thật chặt, trong lòng Lộ Nhi run lên, cũng đúng, Hiên Vương là ai chứ, nàng nên tin tưởng hắn.“Vâng. . . . . .”Từ phu nhân dẫn người đi vào, giá y đỏ thẫm, là Từ phu nhân tự mình chỉnh sửa cho tốt.“Nương, y phục này. . . . . .”Nàng nhớ, công chúa cũng mặc một giá y màu đỏ chót, chẳng lẽ đây là của công chúa đã từng mặc?“Mũ phượng khăn quàng vai của con, chúng ta làm sao có thể cho công chúa kia mặc chứ? Đây là của con mà, nương vẫn luôn giữ gìn giúp con.”Phải không? Cũng đúng, kinh thành nhiều phường thêu như vậy, tùy tiện tìm một nhà là được, tại sao nương có thể giao giá y của nàng cho công chúa chứ?“Cám ơn nương. . . . . .”Lộ Nhi cảm kích cười một tiếng, chuyện của Bảo Bảo, cũng không phải chuyện một sớm một chiều, nàng không thể để cho Hướng Quân được như ý nguyện, hôm nay nàng nhất định sẽ gả cho Hiên Vương.“Đứa nhỏ ngốc, thời gian cũng không còn sớm nữa, nhanh trang điểm đi. . . . . .”Trang điểm, ăn mặc, chiêng trống vui mừng lại gõ, nhìn bàn tay ấm áp đưa tới, Lộ Nhi yên tâm đem mình giao cho hắn!Bái đường, trời cũng chuyển tối, ngồi trong tân phòng màu đỏ, Lộ Nhi thở dài, Bảo Bảo, nếu như con cũng ở đây, vậy thì thật tốt. . . . . .“Lộ Nhi. . . . . .”Thời gian suy nghĩ luôn trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, Hiên Vương đã trở về phòng, trong lòng Lộ Nhi căng thẳng, mặc dù hai người đã sớm là vợ chồng rồi, nhưng giờ chân chính động phòng hoa chúc, Lộ Nhi vẫn cảm thấy có chút lo lắng.Ba một tiếng, khăn voan đỏ thẫm được vén lên, Hiên Vương bảo người hầu lui ra, nhìn Lộ Nhi thẹn thùng, thấp giọng nói:“Đây là động phòng hoa chúc của chúng ta, Lộ Nhi, không được nghĩ chuyện khác. . . . . .”Không nghĩ chuyện khác ? Nàng thật sự có thể không nghĩ được sao?Nghĩ đến Bảo Bảo, Lộ Nhi lại đau lòng, đều nói mẫu tử liên tâm, nàng thật sự rất lo lắng cho con.

Nhận thấy Lộ Nhi bất an, Hiên Vương ôm nàng thật chặt, trong lòng Lộ Nhi run lên, cũng đúng, Hiên Vương là ai chứ, nàng nên tin tưởng hắn.

“Vâng. . . . . .”

Từ phu nhân dẫn người đi vào, giá y đỏ thẫm, là Từ phu nhân tự mình chỉnh sửa cho tốt.

“Nương, y phục này. . . . . .”

Nàng nhớ, công chúa cũng mặc một giá y màu đỏ chót, chẳng lẽ đây là của công chúa đã từng mặc?

“Mũ phượng khăn quàng vai của con, chúng ta làm sao có thể cho công chúa kia mặc chứ? Đây là của con mà, nương vẫn luôn giữ gìn giúp con.”

Phải không? Cũng đúng, kinh thành nhiều phường thêu như vậy, tùy tiện tìm một nhà là được, tại sao nương có thể giao giá y của nàng cho công chúa chứ?

“Cám ơn nương. . . . . .”

Lộ Nhi cảm kích cười một tiếng, chuyện của Bảo Bảo, cũng không phải chuyện một sớm một chiều, nàng không thể để cho Hướng Quân được như ý nguyện, hôm nay nàng nhất định sẽ gả cho Hiên Vương.

“Đứa nhỏ ngốc, thời gian cũng không còn sớm nữa, nhanh trang điểm đi. . . . . .”

Trang điểm, ăn mặc, chiêng trống vui mừng lại gõ, nhìn bàn tay ấm áp đưa tới, Lộ Nhi yên tâm đem mình giao cho hắn!

Bái đường, trời cũng chuyển tối, ngồi trong tân phòng màu đỏ, Lộ Nhi thở dài, Bảo Bảo, nếu như con cũng ở đây, vậy thì thật tốt. . . . . .

“Lộ Nhi. . . . . .”

Thời gian suy nghĩ luôn trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, Hiên Vương đã trở về phòng, trong lòng Lộ Nhi căng thẳng, mặc dù hai người đã sớm là vợ chồng rồi, nhưng giờ chân chính động phòng hoa chúc, Lộ Nhi vẫn cảm thấy có chút lo lắng.

Ba một tiếng, khăn voan đỏ thẫm được vén lên, Hiên Vương bảo người hầu lui ra, nhìn Lộ Nhi thẹn thùng, thấp giọng nói:

“Đây là động phòng hoa chúc của chúng ta, Lộ Nhi, không được nghĩ chuyện khác. . . . . .”

Không nghĩ chuyện khác ? Nàng thật sự có thể không nghĩ được sao?

Nghĩ đến Bảo Bảo, Lộ Nhi lại đau lòng, đều nói mẫu tử liên tâm, nàng thật sự rất lo lắng cho con.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nhận thấy Lộ Nhi bất an, Hiên Vương ôm nàng thật chặt, trong lòng Lộ Nhi run lên, cũng đúng, Hiên Vương là ai chứ, nàng nên tin tưởng hắn.“Vâng. . . . . .”Từ phu nhân dẫn người đi vào, giá y đỏ thẫm, là Từ phu nhân tự mình chỉnh sửa cho tốt.“Nương, y phục này. . . . . .”Nàng nhớ, công chúa cũng mặc một giá y màu đỏ chót, chẳng lẽ đây là của công chúa đã từng mặc?“Mũ phượng khăn quàng vai của con, chúng ta làm sao có thể cho công chúa kia mặc chứ? Đây là của con mà, nương vẫn luôn giữ gìn giúp con.”Phải không? Cũng đúng, kinh thành nhiều phường thêu như vậy, tùy tiện tìm một nhà là được, tại sao nương có thể giao giá y của nàng cho công chúa chứ?“Cám ơn nương. . . . . .”Lộ Nhi cảm kích cười một tiếng, chuyện của Bảo Bảo, cũng không phải chuyện một sớm một chiều, nàng không thể để cho Hướng Quân được như ý nguyện, hôm nay nàng nhất định sẽ gả cho Hiên Vương.“Đứa nhỏ ngốc, thời gian cũng không còn sớm nữa, nhanh trang điểm đi. . . . . .”Trang điểm, ăn mặc, chiêng trống vui mừng lại gõ, nhìn bàn tay ấm áp đưa tới, Lộ Nhi yên tâm đem mình giao cho hắn!Bái đường, trời cũng chuyển tối, ngồi trong tân phòng màu đỏ, Lộ Nhi thở dài, Bảo Bảo, nếu như con cũng ở đây, vậy thì thật tốt. . . . . .“Lộ Nhi. . . . . .”Thời gian suy nghĩ luôn trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, Hiên Vương đã trở về phòng, trong lòng Lộ Nhi căng thẳng, mặc dù hai người đã sớm là vợ chồng rồi, nhưng giờ chân chính động phòng hoa chúc, Lộ Nhi vẫn cảm thấy có chút lo lắng.Ba một tiếng, khăn voan đỏ thẫm được vén lên, Hiên Vương bảo người hầu lui ra, nhìn Lộ Nhi thẹn thùng, thấp giọng nói:“Đây là động phòng hoa chúc của chúng ta, Lộ Nhi, không được nghĩ chuyện khác. . . . . .”Không nghĩ chuyện khác ? Nàng thật sự có thể không nghĩ được sao?Nghĩ đến Bảo Bảo, Lộ Nhi lại đau lòng, đều nói mẫu tử liên tâm, nàng thật sự rất lo lắng cho con.

Quyển 6 - Chương 796: Đêm Động Phòng Hoa Chúc 1