Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 7 - Chương 799: Cũng Quá Chín Chắn Đi

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Nương, ca ca không có bắt nạt Bối Bối, ca ca không có. . . . . .”Thấy nương tức giận, Bối Bối vội vàng chạy tới nói tốt, Lộ Nhi cười một tiếng, đưa tay muốn sờ sờ đầu Bảo Bảo, Bảo Bảo lại vụt một cái lui về phía sau thật là xa.“Bảo Bảo, tới đây. . . . . .”Lộ Nhi giơ tay, nhìn vẻ mặt Bảo Bảo không vui, nàng là mẹ của hắn, làm sao nàng lại không biết Bảo Bảo không thích cái tên Bảo Bảo này, nhưng. . . . . .Nhưng hắn vốn chính là đứa bé nha, có lúc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn cực kỳ lạnh lùng, Lộ Nhi chỉ cảm thấy đau lòng ——Đứa trẻ còn bé như vậy, cũng chưa từng chịu tổn thương gì, làm sao lại nghiêm túc như vậy chứ?Đặc biệt là tật xấu ghét người đụng chạm của hắn nhất định phải đổi, nàng là mẹ của hắn, ngay cả ôm ấp cũng không được, một Bảo Bảo đẹp trai như vậy, lớn lên làm sao tìm được bạn gái?“Nương. . . . . . Cách xa con một chút. . . . . .”Bảo Bảo lui về phía sau mấy bước, người mẹ này cũng không biết xảy ra chuyện gì, tại sao nhìn thấy hắn đều muốn thân thiết như vậy chứ?Hắn là nam nhân đó, mặc dù bây giờ thân phận là con trai của nàng, nhưng nàng cũng không thể. . . . . .“Bảo Bảo, tới đây. . . . . .”Trong lòng Lộ Nhi đau xót, trong đầu cố gắng hồi tưởng lại những quyển sách ghi chép mấy chuyện như vậy, tính tình Bảo Bảo đã sớm thành thục, đã sớm chín chắn, trong mắt nàng, già trước tuổi như vậy cũng không phải là một chuyện tốt.“Con. . . . . .”Hắn mới không thèm qua đó đâu? Người mẹ này tuyệt đối khó chơi, cảm giác có chút tình mẫu tử thái quá, aiz, nàng không thể đem phần tình mẫu tử thái quá này cho Bối Bối sao?“Tới đây. . . . . .”Vành mắt Lộ Nhi đỏ lên, Bảo Bảo bất đắc dĩ trợn mắt một cái, mẹ sắp khóc, nếu để cho cha thấy, chỉ sợ cũng. . . . . .Bất đắc dĩ đi tới, vừa tới bên người Lộ Nhi, Lộ Nhi liền ôm cổ hắn, lúc này Bối Bối cũng đi tới, cũng chui vào trong ngực Lộ Nhi.

“Nương, ca ca không có bắt nạt Bối Bối, ca ca không có. . . . . .”

Thấy nương tức giận, Bối Bối vội vàng chạy tới nói tốt, Lộ Nhi cười một tiếng, đưa tay muốn sờ sờ đầu Bảo Bảo, Bảo Bảo lại vụt một cái lui về phía sau thật là xa.

“Bảo Bảo, tới đây. . . . . .”

Lộ Nhi giơ tay, nhìn vẻ mặt Bảo Bảo không vui, nàng là mẹ của hắn, làm sao nàng lại không biết Bảo Bảo không thích cái tên Bảo Bảo này, nhưng. . . . . .

Nhưng hắn vốn chính là đứa bé nha, có lúc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn cực kỳ lạnh lùng, Lộ Nhi chỉ cảm thấy đau lòng ——

Đứa trẻ còn bé như vậy, cũng chưa từng chịu tổn thương gì, làm sao lại nghiêm túc như vậy chứ?

Đặc biệt là tật xấu ghét người đụng chạm của hắn nhất định phải đổi, nàng là mẹ của hắn, ngay cả ôm ấp cũng không được, một Bảo Bảo đẹp trai như vậy, lớn lên làm sao tìm được bạn gái?

“Nương. . . . . . Cách xa con một chút. . . . . .”

Bảo Bảo lui về phía sau mấy bước, người mẹ này cũng không biết xảy ra chuyện gì, tại sao nhìn thấy hắn đều muốn thân thiết như vậy chứ?

Hắn là nam nhân đó, mặc dù bây giờ thân phận là con trai của nàng, nhưng nàng cũng không thể. . . . . .

“Bảo Bảo, tới đây. . . . . .”

Trong lòng Lộ Nhi đau xót, trong đầu cố gắng hồi tưởng lại những quyển sách ghi chép mấy chuyện như vậy, tính tình Bảo Bảo đã sớm thành thục, đã sớm chín chắn, trong mắt nàng, già trước tuổi như vậy cũng không phải là một chuyện tốt.

“Con. . . . . .”

Hắn mới không thèm qua đó đâu? Người mẹ này tuyệt đối khó chơi, cảm giác có chút tình mẫu tử thái quá, aiz, nàng không thể đem phần tình mẫu tử thái quá này cho Bối Bối sao?

“Tới đây. . . . . .”

Vành mắt Lộ Nhi đỏ lên, Bảo Bảo bất đắc dĩ trợn mắt một cái, mẹ sắp khóc, nếu để cho cha thấy, chỉ sợ cũng. . . . . .

Bất đắc dĩ đi tới, vừa tới bên người Lộ Nhi, Lộ Nhi liền ôm cổ hắn, lúc này Bối Bối cũng đi tới, cũng chui vào trong ngực Lộ Nhi.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Nương, ca ca không có bắt nạt Bối Bối, ca ca không có. . . . . .”Thấy nương tức giận, Bối Bối vội vàng chạy tới nói tốt, Lộ Nhi cười một tiếng, đưa tay muốn sờ sờ đầu Bảo Bảo, Bảo Bảo lại vụt một cái lui về phía sau thật là xa.“Bảo Bảo, tới đây. . . . . .”Lộ Nhi giơ tay, nhìn vẻ mặt Bảo Bảo không vui, nàng là mẹ của hắn, làm sao nàng lại không biết Bảo Bảo không thích cái tên Bảo Bảo này, nhưng. . . . . .Nhưng hắn vốn chính là đứa bé nha, có lúc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn cực kỳ lạnh lùng, Lộ Nhi chỉ cảm thấy đau lòng ——Đứa trẻ còn bé như vậy, cũng chưa từng chịu tổn thương gì, làm sao lại nghiêm túc như vậy chứ?Đặc biệt là tật xấu ghét người đụng chạm của hắn nhất định phải đổi, nàng là mẹ của hắn, ngay cả ôm ấp cũng không được, một Bảo Bảo đẹp trai như vậy, lớn lên làm sao tìm được bạn gái?“Nương. . . . . . Cách xa con một chút. . . . . .”Bảo Bảo lui về phía sau mấy bước, người mẹ này cũng không biết xảy ra chuyện gì, tại sao nhìn thấy hắn đều muốn thân thiết như vậy chứ?Hắn là nam nhân đó, mặc dù bây giờ thân phận là con trai của nàng, nhưng nàng cũng không thể. . . . . .“Bảo Bảo, tới đây. . . . . .”Trong lòng Lộ Nhi đau xót, trong đầu cố gắng hồi tưởng lại những quyển sách ghi chép mấy chuyện như vậy, tính tình Bảo Bảo đã sớm thành thục, đã sớm chín chắn, trong mắt nàng, già trước tuổi như vậy cũng không phải là một chuyện tốt.“Con. . . . . .”Hắn mới không thèm qua đó đâu? Người mẹ này tuyệt đối khó chơi, cảm giác có chút tình mẫu tử thái quá, aiz, nàng không thể đem phần tình mẫu tử thái quá này cho Bối Bối sao?“Tới đây. . . . . .”Vành mắt Lộ Nhi đỏ lên, Bảo Bảo bất đắc dĩ trợn mắt một cái, mẹ sắp khóc, nếu để cho cha thấy, chỉ sợ cũng. . . . . .Bất đắc dĩ đi tới, vừa tới bên người Lộ Nhi, Lộ Nhi liền ôm cổ hắn, lúc này Bối Bối cũng đi tới, cũng chui vào trong ngực Lộ Nhi.

Quyển 7 - Chương 799: Cũng Quá Chín Chắn Đi